Chương 1627 Điểm khả nghi cuối cùng (2)
“Thần thám Triệu à, cậu có biết không? Bên Maroc cũng có rất nhiều địa điểm ăn chơi và thỏa thích lắm” Jacob vừa lái xe vào sân bay vừa nói với Triệu Ngọc: “Nếu như cậu có nhu cầu thì tôi có thể giới thiệu cho cậu mấy chỗ, đến đó, cứ nhắc tên tôi là cậu có thể được giảm giá đấy…”“…” Triệu Ngọc nhếch mép: “Ông anh à, tôi phải đi cứu cha vợ! Chứ không phải đi tìm vui!”
“Ha ha ha…” Jacob lắc đầu: “Tôi chỉ nói đùa thôi mà! Ý tôi là bên Maroc có người của tôi, nếu như cậu gặp phải chuyện khó khăn thì cứ việc tìm tôi nhé. Còn nữa, dù gì tôi và ông Miêu cũng là bạn bè hợp ý nhau, nếu có chuyện xảy ra thì tôi không thể khoanh tay đứng nhìn được!” Jacob trịnh trọng nói: “Tôi sẽ sai người của tôi chú ý điều tra, một khi tra được tin tức có ích thì nhất định sẽ thông báo cho cậu biết trước tiên!”
“Được, tôi thay mặt cha vợ của tôi cảm ơn anh trước!” Triệu Ngọc gật đầu nói.
“Ừm…” Jacob mở miệng định nói thêm gì đó nữa nhưng do xe hơi đã lái đến cửa kiểm tra an ninh cho nên đành phải dừng xe lại, tiếp nhận kiểm tra.
Đương nhiên Jacob có mang theo giấy thông hành do thủ tướng đặc biệt phê chuẩn, cho nên tất cả cuộc kiểm tra chỉ là làm theo thông lệ mà thôi.
Sau khi kiểm tra xong, Jacob lái xe vào sân bay, rồi lái thẳng một mạch đến bên cạnh máy bay mà Triệu Ngọc sắp ngồi.
“Ừm, đây là vé máy bay khoang hạng nhất, tôi còn sắp xếp cho cậu một bữa ăn máy bay rất phong phú nữa đấy” Jacob đưa vé máy bay và một vài tờ giấy chứng nhận liên quan cho Triệu Ngọc: “Máy bay sẽ cất cánh sau ba mươi phút nữa, bây giờ cậu có thể lên trên đó ngồi chờ”
Triệu Ngọc tiện tay nhận lấy vé máy bay, lại nói tiếng cảm ơn mới xách theo hành lý của mình xuống xe.
Đây là lần đầu tiên hắn được đi thẳng từ sân bay lên máy bay, cảm thấy rất mới mẻ. Sau khi xuống xe, hắn đang ngửa đầu ngắm nhìn thì thấy trong sân bay có rất nhiều loại máy bay đang đậu, mà mỗi chiếc đều vô cùng to lớn…
“Nào!” Jacob đi tới bên cạnh Triệu Ngọc, ôm một cái khẽ khàng giống như lúc mới tới vậy.
Mặc dù cũng là động tác ôm nhưng cái ôm bây giờ rõ ràng là chân thành hơn lúc tiếp đón hắn nhiều.
Sau khi nhìn thấy những biểu hiện hoàn mỹ của Triệu Ngọc, Jacob đã bị Triệu Ngọc thuyết phục và coi hắn như bạn bè có thể tin tưởng rồi.
“Được rồi” Triệu Ngọc quan sát Jacob từ trên xuống dưới rồi sau đó mới chỉ lối đi vào máy bay: “Vậy thì tôi đi lên máy bay nhé, tôi đang mong đợi sau này còn có thể tới chỗ anh thưởng thức vũ nữ biểu diễn đó!”
“Ha ha…” Jacob khẽ mỉm cười, nhưng khi nhìn thấy Triệu Ngọc đã xoay người thì mới không nhịn được hỏi một câu: “Thần thám Triệu, cậu cố ý đúng không?”
“Hửm?” Triệu Ngọc cảm thấy ngạc nhiên cho nên ngoái đầu lại, hỏi với vẻ khó hiểu: “Anh có ý gì? Cái gì mà cố ý?”
“Ha ha…” Jacob thở ra một hơi nặng nề, ánh mắt phức tạp, anh ta nói với Triệu Ngọc: “Tôi có để ý tới nét mặt của cậu trong lúc chúng ta thẩm vấn Raman Taff… có hơi kỳ lạ! Ha ha…”
Triệu Ngọc nghe thấy lời này thì trong lòng căng thẳng, thu lại gương mặt tươi cười, hỏi: “Vậy sao? Kỳ lạ chỗ nào?”
“Ha ha, tôi đoán…” Jacob cười nói: “Nhất định là khi ấy, cậu đã phát hiện ra sơ hở đó rồi có phải không?”
“Ồ?” Triệu Ngọc nhướng chân mày lên: “Sơ hở?”
“Đúng vậy!” Jacob nói: “Tên của người đó không phải là Raman Taff, cũng không tên Jan Koller, sự thật về tội ác mà ông ta khai báo với chúng ta chỉ có một nửa là thật, một nửa là giả! Tôi nghĩ cậu cũng đã biết được cái nào là giả từ lâu rồi phải không? Nhưng mà… Nhưng mà cậu lại cố ý không nói ra…”
“Chậc chậc…” Triệu Ngọc tỏ ra không kiên nhẫn, cắn môi nói: “Lão Jac à, có một số việc không cần phải nói toạc hết ra ngoài mà đúng không?”
“Ha ha ha…” Jacob vỗ tay nói: “Thần thám đúng là thần thám, tôi biết ngay cậu đã nhìn thấu cả vụ án này từ lâu rồi mà.
Thật ra thì trong vụ án này, chúng ta còn có một điểm khả nghi cuối cùng vẫn chưa lấy được câu trả lời! Có phải không?”
“Đúng vậy!” Thấy Jacob đã nói thẳng ra, Triệu Ngọc cũng không cần thiết phải giấu giếm nữa, cho nên mới nói: “Một người đã ở trong nhà tù nhiều năm như vậy, đáng ra nên lạc hậu, tách rời với xã hội mới đúng! Cho dù sau đó ông ta có ra tù, quay trở lại Kosovo, chuẩn bị quá nhiều thứ cũng không có khả năng không để lộ chút sơ hở nào như vậy! Cho nên…”
“Cho nên…” Jacob tiếp lời nói: “Chắc chắn là ông ta còn có một đồng bọn nữa và không muốn để cho người khác biết!!!”
“…” Triệu Ngọc vẫn ung dung thản nhiên, từ chối cho ý kiến cũng không bình luận thêm gì.
“Chuyện Raman Taff giết người đều là sự thật, tuy nhiên ông ta lại nói dối về lai lịch của mình” Jacob tiếp tục nói: “Điều này đã chứng tỏ ông ta muốn bảo vệ đồng bọn đó, không để cho chúng ta biết”
“Nhưng mà thật đáng tiếc…” Jacob hơi có vẻ bất đắc dĩ: “Dựa vào nhận diện gương mặt cùng với một vài kỹ thuật khác, chúng tôi vẫn tra ra được thông tin thật sự về ông ta, xác định được thân phận của ông ta, cũng tra được quá khứ của ông ta rồi. Ông ta đúng là một bác sĩ chiến trường, tên thật là pac, quá trình lưu vong nước ngoài của ông ta cũng không khác gì nhiều so với những gì ông ta đã khai… Cho nên, căn cứ vào những tài liệu này, cuối cùng tôi đã biết đồng bọn của ông ta là người nào rồi!”
“Tuy nhiên… Thần thám Triệu, bây giờ tôi rất tò mò, cậu thật sự thần kỳ như vậy ư?” Jacob đến gần Triệu Ngọc, mắt nhìn chằm chằm mà không hề chớp, hỏi: “Có phải cậu đã sớm biết tên đồng bọn này là ai rồi cho nên mới luôn giữ im lặng hay không?”
“Tôi không biết…” Triệu Ngọc lắc đầu nói: “Nhưng tôi có thể đoán thử xem, chẳng lẽ tên đồng bọn này là vợ của ông ta!?”
“Hay, hay lắm!!” Jacob phục sát đất, ngoài ra còn khâm phục vỗ tay khen ngợi Triệu Ngọc: “Thật sự rất lợi hại! Thảo nào Female Miêu vừa nhắc tới cậu là trên mặt đã đầy vẻ đắc ý rồi!”
“Tôi thật sự rất nể phục!” Jacob chắp tay vái: “Cậu có thể nói cho tôi biết làm sao mà cậu có thể đoán được không?”
“Không thể!” Triệu Ngọc quyết đoán nói: “Tuyệt kỹ độc môn chỉ truyền nam không truyền nữ!”
“…” Jacob gần như bốc khói.
“Tôi nói đùa thôi” Triệu Ngọc chỉ vào ngón tay mình rồi nói: “Tối hôm qua, khi chúng ta nhìn thấy hung thủ trong phòng bệnh, anh có để ý trên ngón áp út của ông ta có đeo một chiếc nhẫn không? Nhưng mà sau đó, khi bị cảnh sát địa phương bắt giữ thì chiếc nhẫn đó đã biến mất! Về sau, khi anh thẩm vấn hung thủ, lúc hỏi đến đứa trẻ có mẹ hay không thì câu trả lời của ông ta bật ra quá nhanh, để lộ nhịp điệu khác biệt rõ ràng với trước đó. Cho nên bắt đầu từ khi ấy, tôi đã nghi ngờ rất có thể vợ ông ta vẫn còn sống, vả lại có thể còn là đồng bọn giúp đỡ ông ta gây án nữa! Anh thử nghĩ mà xem, nếu như tôi là hung thủ, anh là anh em kết nghĩa hoặc là người thân của tôi, vậy tôi trở về muốn giết tướng quân báo thù thì anh có giúp đỡ tôi không?”
“Vì lẽ đó mà tên đồng bọn của hung thủ này nhất định phải là một người có cùng lập trường, cùng mối thù với ông ta!” Triệu Ngọc thẳng thắn nói: “Theo tôi đoán thì những chuyện như tìm hiểu tung tích của tướng quân đều là do tên đồng bọn này hoàn thành đúng chứ?”
Nghe tới đây, Jacob sững người, một hồi lâu sau mới vỗ tay bốp bốp mà nói: “Đúng là quá trâu bò, trên thế giới này còn có vụ án nào mà cậu không thể phá được không? Chẳng trách sao sư tỷ Dagger đó cứ thích quấn lấy cậu không chịu buông ra! Nếu như cậu có thể phá hết toàn bộ những vụ án bí ẩn trên thế giới này giúp cô ta thì cô ta đã có thể công thành danh toại, nâng cao tên tuổi của mình rồi!”
“Nhưng mà…” Tuy nhiên, Triệu Ngọc nói rất nghiêm túc: “Bản thân vụ án ví tiền giết người đã là một nghiệp chướng rồi! Lão Jac, chắc anh cũng biết tại sao tôi vẫn luôn không muốn nói thẳng ra mà đúng không?”
“Tôi biết, tôi biết! Ài!” Jacob thở dài nặng nề nói: “Chúng tôi đã điều tra rõ ràng rồi, vợ của hung thủ chính là bác sĩ của bệnh viện nhà nước, vả lại còn là lãnh đạo cao cấp trong tay có thực quyền cho nên hung thủ mới có thể thuận lợi chui vào bệnh viện như thế…”