← Quay lại trang sách

Chương 1628 Gặp lại vũ nữ

“Nói tới chuyện này mới thấy đúng là rất có màu sắc truyền kỳ” Jacob buồn bã nói: “Câu chuyện của vợ chồng pac có thể quay thành bộ phim bom tấn Hollywood đấy! Cậu có biết không? Hồi ấy, hai người bọn họ đều là bác sĩ chiến trường! Bọn họ vốn dĩ phải thay nhau trông nom đứa trẻ, nhưng sau khi vụ ném bom xảy ra khiến số người bị thương tăng mạnh, nhân viên thiếu thốn, cho nên hai người đành phải cùng nhau lên tiền tuyến, chỉ có thể để một mình đứa trẻ lại trong hầm trú ẩn. Mà đúng lúc đó lại xảy ra chuyện như vậy thì làm sao mà bọn họ có thể không tức giận, không oán hận chồng chất cho được? Vì thế nên…”“Ài!” Jacob thở dài: “Sau đó, hung thủ đúng là bị lựu đạn lan đến, trở thành tù binh, nhưng vụ nổ đó quá nghiêm trọng khiến tất cả mọi người bao gồm cả vợ của ông ta đều cho rằng ông ta đã chết rồi. Sau đó, bởi vì tin tức không thông thuận cho nên ông ta không bắt được liên lạc với vợ mình, mãi cho đến khi ông ta nỗ lực cố gắng để quay trở về Kosovo thì bọn họ mới xem như châu về hợp phố, nhận lại nhau… Vợ của ông ta không kết hôn lần nữa, tôi nghĩ tuy đã trở thành lãnh đạo bệnh viện nhưng bà ấy vẫn luôn canh cánh trong lòng chuyện con trai mình đúng không? Cho nên sau khi bà ấy gặp lại người chồng ngày xưa của mình, vì bọn họ có chung mối thù thôi thúc nên mới hợp mưu gây ra vụ án ví tiền giết người này!”

“Tôi không quan tâm đến những chuyện khác vì dù gì cũng là vụ án của các anh, tôi không tiện can thiệp quá nhiều” Triệu Ngọc thờ ơ nói: “Nhưng mà hai chữ hợp mưu này có hơi nghiêm trọng rồi chăng? Mặc dù vợ ông ta là đồng lõa nhưng cũng là một người mẹ bị mất đi đứa con của mình, bây giờ bà ấy cũng mất luôn người chồng, đã đủ thê thảm lắm rồi. Người Trung Quốc chúng tôi từ xưa có câu, rộng lượng nhân từ tin tưởng khắp thiên hạ. Nếu hung thủ của vụ án ví tiền giết người đã đền tội thì các anh cần gì phải tạo thêm oan hồn vì tội lỗi đã nợ ở thế kỷ trước chứ?”

Sau khi Triệu Ngọc nói ra mấy câu nói này, ánh mắt Jacob nhìn về phía Triệu Ngọc đã từ kính nể biến thành khâm phục, tựa như Triệu Ngọc đã thành thần thánh luôn rồi vậy.

“Đúng vậy” Jacob gật đầu nói khiêm tốn tựa như đối với lãnh đạo cấp trên vậy: “Tôi sẽ đề nghị vấn đề này với cấp trên của tôi. Vụ án ví tiền giết người đúng là món nợ oan nghiệt của đất nước chúng tôi, một khi công bố với dân chúng thì nhất định sẽ tạo ra một làn sóng phẫn nộ. Tôi nghĩ, chắc lãnh đạo cấp trên cũng không muốn truy đến cuối cùng đâu nhỉ? Nhưng mà để đề phòng những trường hợp xấu, chúng tôi vẫn phải tiến hành theo dõi bà ấy, đề phòng bà ấy làm ra chuyện nào đó quá giới hạn!”

“Ừ, vậy thì tốt!” Triệu Ngọc nhìn đồng hồ đeo tay một cái: “Nếu đã vậy thì tôi lên máy bay trước đây!”

“Được, được, thuận buồm xuôi gió! Thuận buồm xuôi gió nhé!”

Jacob tràn đầy tôn kính, làm một động tác chào theo nghi thức quân đội với Triệu Ngọc, Triệu Ngọc lập tức sải bước lên máy bay…

⚝ ✽ ⚝

Hơn mười phút sau, cùng với tiếng động cơ nổ vang rền, chiếc máy bay mà Triệu Ngọc đang ngồi thuận lợi cất cánh.

Chỗ ngồi của Triệu Ngọc dựa bên cửa sổ, hắn cúi đầu nhìn đám người, đường phố, thành phố dần dần nhỏ bé đi mà trong lòng trào dâng cảm xúc bùi ngùi.

Rộng lượng nhân từ tin tưởng khắp thiên hạ!

Ha ha, Triệu Ngọc vừa nghĩ đến câu nói chí lý này thì chỉ cảm thấy buồn cười, bởi vì đây không phải là câu nói cổ xưa gì, mà là hắn mới vừa chế ra ngay tại chỗ thôi.

Mặc dù không rõ rốt cuộc là có ý gì nhưng hắn cảm thấy dùng trong hoàn cảnh vừa rồi rất là hợp lý, ít nhất đã giúp bản tính làm màu của mình tăng lên một tầm cao mới!

Có thể nói lần này tới Kosovo, Triệu Ngọc đã gặt hái được thành quả rất lớn.

Vừa giúp Jacob phá vụ án bí ẩn, hoàn thành lời cam kết của mình với anh ta, lại nhân cơ hội trả thù trang web người lớn bụng dạ đen tối đó.

Hơn nữa, hắn cũng hoàn thành nhiệm vụ mà phòng Đặc Cần giao cho hắn, tra ra được vụ mất tích của Miêu Khôn không hề liên quan tới Jacob chút nào cả.

Đương nhiên, quan trọng hơn hết chính là Triệu Ngọc còn thu hoạch được một món hời lớn hơn, đó chính là một triệu mà Jacob tặng cho hắn để bày tỏ lòng cảm ơn.

Đây chính là đồng Euro đó, đổi thành nhân dân tệ sẽ có giá trị không nhỏ.

Cho dù bây giờ, Triệu Ngọc đã là tỉ tỉ phú rồi nhưng vẫn cảm thấy vô cùng hưng phấn.

Hắn cho rằng, nếu như bây giờ mình có thể gieo quẻ thì nhất định sẽ ra một quẻ Cấn Đoái nhỉ?

Cấn có nghĩa là hắn đã phá được vụ án bí ẩn, còn Đoái đại biểu cho mình lại gom được một khoản tiền phi nghĩa, à không, một khoản thù lao kếch xù!

Tuy nhiên, vừa nhắc tới hệ thống thì Triệu Ngọc vẫn cảm thấy hơi tiếc nuối, bởi vì nếu như trước đây có thể gieo quẻ thì chỉ cần điều tra phá một vụ án là mình đã có thể nhận được không ít món đạo cụ rồi.

Đáng tiếc, thật là đáng tiếc, hắn nghiêm túc nhìn vào khu vực gieo quẻ, bây giờ cách thời gian hết cooldown còn có chừng hai tuần lễ nữa. Triệu Ngọc càng mong đợi những ngày tháng gieo quẻ đó có thể tới sớm hơn một chút.

Máy bay xuyên qua tầng mây, bay lên trời cao, bên ngoài cửa sổ máy bay, hắn không còn nhìn thấy được hình dáng thành phố nữa, chỉ mơ hồ nhìn thấy núi non trùng điệp thay nhau xuất hiện.

Triệu Ngọc nhìn điện thoại di động của mình, khi Kosovo ngày càng xa, dòng suy nghĩ cũng dần trở lại bước tiếp theo trong kế hoạch của mình.

Dựa vào tin tức có được từ chỗ Lê Tịnh thì đến tận bây giờ, phòng Đặc Cần vẫn chưa có tiến triển nào trong vụ án Miêu Khôn mất tích.

Bởi vì đã đến cái hẹn năm ngày cho nên Lê Tịnh không còn cố chấp từ chối không cho Triệu Ngọc đến đó nữa, cuối cùng vẫn đồng ý với yêu cầu để cho hắn tự mình đi Maroc giúp đỡ điều tra.

Triệu Ngọc biết, phòng Đặc Cần đã dốc toàn lực như vậy mà vẫn không tìm được tung tích của Miêu Khôn chứng tỏ chuyện này nghiêm trọng tới mức nào.

Maroc…

Ấn tượng của Triệu Ngọc về đất nước thần bí này chỉ dừng lại ở thành phố Casablanca và sa mạc Sahara thôi.

Hắn không biết rốt cuộc Miêu Khôn chạy xa ngàn dặm tới Maroc là để hoàn thành nhiệm vụ gì? Lại bởi vì cái gì mà mất tích?

Nhưng mà hắn biết nhất định kẻ yên lặng không gây chút tiếng động đã bắt cóc được Miêu Khôn sẽ có lai lịch không nhỏ. Cho nên, chuyến đi đến Maroc lần này của mình sẽ tràn đầy nguy hiểm, nhất định phải đề cao cảnh giác mới được.

Đương nhiên, liên quan tới vụ việc Miêu Khôn mất tích, Triệu Ngọc ngoài nỗi lo lắng cho sự an nguy của cha vợ ra, hắn còn lo lắng cho bạn gái Miêu Anh của mình.

Mấy ngày nay, mỗi ngày hắn đều gọi điện thoại cho Miêu Anh thảo luận việc tiếp tục điều tra phần sau của vụ án video giết người, cùng với một vài tình huống trong sinh hoạt.

Triệu Ngọc mơ hồ cảm nhận được dường như Miêu Anh đã nhận ra điều gì, cho nên, mỗi lần sắp kết thúc đề tài thì cô đều vô tình hay cố ý nhắc tới Miêu Khôn.

Cô hỏi tại sao đã lâu rồi mà Miêu Khôn không liên lạc với người nhà, còn nhờ Triệu Ngọc giúp đỡ hỏi thăm…

Thật ra thì Triệu Ngọc không muốn lừa gạt Miêu Anh, nhưng cho dù phòng Đặc Cần có cho phép thì Triệu Ngọc cũng không dám nói tình hình thật sự cho Miêu Anh biết.

Bởi vì, nếu Miêu Anh biết tin tức Miêu Khôn mất tích, cô đương nhiên sẽ yêu cầu tới điều tra, mà Triệu Ngọc lại không muốn cô tự mình mạo hiểm.

Vì lẽ đó mà lần này hắn phải vực dậy một trăm hai mươi phần trăm tinh thần, nhất định phải tìm được Miêu Khôn!

Sau khi quyết định xong, Triệu Ngọc mở quyển sổ tay của mình ra và bắt đầu lập kế hoạch điều tra sau khi đến Maroc.

Nhưng mà sau khi liệt kê mấy kế hoạch hành động thì lúc này hắn mới phát hiện bản thân mình thật sự không hiểu biết gì nhiều về vụ án này.

Cho đến bây giờ, đừng nói là lấy được một phần tài liệu, ngay cả chuyện liên quan tới vụ án Miêu Khôn mất tích mà Lê Tịnh cũng không nói cho hắn nghe dù là một chữ.

Hắn có thể cảm nhận được phía sau vụ việc Miêu Khôn mất tích đang cất giấu vấn đề nhạy cảm nào đó. Cho nên, chỉ có thể đến Maroc, gặp được người phụ trách của phòng Đặc Cần, hiểu biết những điều bí ẩn này thì mới có thể lập ra kế hoạch bước tiếp theo.

Vậy được rồi…

Thuyền tới đầu cầu tự nhiên thẳng, sau khi dùng bữa trưa phong phú trên máy bay, Triệu Ngọc quyết định nằm trên ghế sang trọng và ngủ một giấc thật ngon…

Hắn nhớ kĩ giấc mơ này lắm, ngoài việc có thể nghe thấy tiếng ngáy của bản thân ra thì hắn còn mơ một giấc mơ rất kỳ lạ. Hắn thấy mình đã tìm được Miêu Khôn, để cảm ơn hắn, Miêu Khôn đã cố ý dẫn hắn đi xem vũ nữ biểu diễn thoát y…