Chương 1640 Điệp viên ở Bắc Phi (3)
Nữ cảnh sát giả cưỡi một chiếc xe máy thải đầy khói đen, phóng dọc theo chợ về phía trước, bởi vì Đinh Lam phía sau đang truy rất sát nên cô ta cũng liều lĩnh mà tăng lớn chân ga, tùy ý lao vào trong đám đông…Khu chợ này bao gồm những con hẻm nhỏ tạo thành, đám đông vốn đã phải chen chúc nhau, vậy mà xe máy còn brừm brừm rít gào xông tới, lập tức gây ra rất nhiều hỗn loạn.
Có nhiều người chuẩn bị mua đồ vật đều bị xe máy húc ngã, cảnh tượng đúng là người ngã ngựa đổ…
Một trong những quầy bán gà cũng bị chiếc xe máy húc ngã, chuồng gà bị hỏng và rất nhiều gà trống gà mái chạy ra. Mấy con chó hoang bên cạnh cũng thi nhau chạy đến và sủa liên hồi, trình diễn một cảnh “gà bay chó sủa” danh xứng với thực…
Đinh Lam đương nhiên biết tầm quan trọng của nữ cảnh sát giả này, lập tức sải đôi chân dài mà theo đuổi không bỏ, nhanh chóng len lỏi trong đám người…
Tuy rằng trong tay Đinh Lam có súng, nhưng trong chợ nhiều người như vậy, cô không dám tùy tiện nổ súng bắn, chỉ có thể dồn hết toàn lực để đuổi theo.
Nhưng mà, bởi vì xe máy gây ra hỗn loạn rất lớn, khiến rất nhiều người tụ tập một chỗ, ngăn chặn con đường truy kích của Đinh Lam.
Chỉ trong chớp mắt mà nữ cảnh sát giả kia lập tức cưỡi xe máy rẽ vào một con ngõ nhỏ khác, biến mất khỏi tầm mắt của Đinh Lam.
Brừm brừm…
Nữ cảnh sát giả nhanh chóng chạy qua ngõ nhỏ, rẽ trái quẹo phải, cuối cùng cũng quẹo vào một ngõ nhỏ cực kỳ chật hẹp, người qua lại tương đối thưa thớt.
Cô ta ngẩng đầu nhìn thoáng qua, thấy cuối con ngõ nhỏ này chính là đường lớn, chỉ cần cô ta có thể lái được ra ngoài thì không cần phải lo truy binh phía sau nữa.
Vì thế, cô ta dùng sức vặn tay ga, khiến xe máy chạy với tốc độ lớn nhất, lao thẳng về phía cuối ngõ nhỏ.
Nhưng mà, mắt thấy cô ta sắp chạy ra ngõ nhỏ, trên mái nhà phía bên tay phải bỗng có một vật thể không rõ thình lình bị ném tới!
Vật thể không rõ này vừa tàn nhẫn vừa chuẩn xác, đập thẳng về phía nữ cảnh sát giả…
Hả!?
Nữ cảnh sát giả tuy rằng ý thức được nguy hiểm, nhưng bởi vì vật thể không rõ kia lao tới thật sự quá nhanh, không cho cô ta thời gian làm ra một chút phản ứng nào, nên cô ta lập tức bị đánh trúng!
Bốp!
Vật thể không rõ đánh trúng vai phải của nữ cảnh sát giả, phát ra một âm thanh trầm đục.
Á!!!
Nữ cảnh sát giả kêu thảm một tiếng, nhất thời mất thăng bằng.
Vèo!
Xe máy bị chệch hướng một cái, lập tức đâm sầm vào đống gạch trong ngõ nhỏ. Một tiếng nổ ầm vang lên, xe máy bị biến dạng, mà nữ cảnh sát giả thì bị hất bay ra ngoài theo quán tính…
Nhanh như chớp sau đó…
Nữ cảnh sát giả lăn vài vòng trên mặt đất, lưng nặng nề mà đập vào tường!
Nếu là người bình thường, sau khi gặp phải vụ va chạm cực mạnh như thế, tất nhiên đã sớm ngất rồi.
Nhưng mà, sức chịu đựng của nữ cảnh sát giả này lại cực kỳ giỏi, sau khi bị chóng mặt lúc đầu, cô ta vậy mà ôm cánh tay phải, chậm rãi dựa vào chân tường mà đứng lên.
Sau khi đứng lên, cuối cùng cô ta cũng hiểu được, thì ra vật thể không rõ vừa rồi đã đánh trúng mình là một… viên gạch!
Ngẩng đầu lên nhìn, không ngờ lại thấy Triệu Ngọc xuất hiện trên nóc tòa nhà nhỏ hai tầng ở bên phải!
Không nghi ngờ gì nữa, viên gạch này tất nhiên là do Triệu Ngọc ném xuống.
Hắn vốn là tay chuyên ném gạch mà!
Vừa rồi, khi thấy nữ cảnh sát giả cưỡi xe máy chạy trốn, Triệu Ngọc lập tức không chút suy nghĩ đã nhanh chóng sử dụng máy bay tàng hình, lợi dụng nó bay lên trời cao, liên tục dò xét tuyến đường chạy trốn của nữ cảnh sát giả.
Hắn thấy đám người dày đặc trong chợ, nên không lựa chọn truy đuổi cùng Đinh Lam mà là dứt khoát trèo lên nóc nhà, sau đó chạy dọc theo mái nhà để chặn đường của nữ cảnh sát giả này, hơn nữa còn dùng viên gạch đánh lén cô ta!
Tuy rằng hắn sử dụng gạch của Maroc không thuận tay lắm, nhưng tốt xấu gì thì vẫn đánh trúng mục tiêu.
Lúc này, Triệu Ngọc đứng trên nóc nhà, cẩn thận quan sát, muốn tìm một con đường để nhảy xuống mặt đất. Thế nhưng nơi này toàn là tòa nhà nhỏ hai tầng, nên hắn không nhìn thấy cây thang nào cả.
Á!!!
Sau khi nhìn thấy Triệu Ngọc, nữ cảnh sát giả cảm thấy khiếp sợ, cô ta lảo đảo, vội vã tiếp tục chạy về phía đường lớn…
Chết tiệt!
Triệu Ngọc cũng cảm thấy khiếp sợ, chẳng lẽ viên gạch của Maroc đều là kiểu gạch ống à? Bị đập thành như vậy mà vẫn có thể chạy sao?
Lần này, Triệu Ngọc thực sự sốt ruột, hắn chạy dọc theo nóc nhà vài bước, lại phát hiện nơi mà nữ cảnh sát giả chạy tới đã biến thành nhà trệt chỉ có một tầng.
Được rồi!
Triệu Ngọc cũng đã quen thói khi truy đuổi kẻ cướp rồi, lúc này chẳng nghĩ ngợi gì nữa, đầu tiên là lui về phía sau vài bước, sau đó lập tức bịch bịch bịch mà tăng tốc lấy đà, nhảy từ trên mái nhà một cái…
Chỉ một thoáng, động tác của Triệu Ngọc tuyệt đẹp đến cực điểm, tạo ra một đường cong hoàn mỹ trên không trung, trực tiếp rơi xuống nóc nhà trệt.
Nhưng mà, vào thời khắc mấu chốt này, Triệu Ngọc vẫn xem nhẹ một chuyện, nếu viên gạch của Maroc không có chất lượng tốt như viên gạch của Trung Quốc thì nóc nhà của Maroc sao có thể rắn chắc bằng nóc nhà của Trung Quốc chứ?
Đậu xanh rau má!
Nóc nhà bị thủng, không chịu nổi gánh nặng nên lập tức sụp hẳn một lỗ thủng to xuống, Triệu Ngọc trực tiếp rơi vào trong phòng!
Á!!!
Á!!!
Chuyện càng náo nhiệt cứ kéo theo mà xảy ra, đúng là không khéo, bên trong căn nhà trệt này vừa lúc là một… phòng tắm tập thể!
Hơn nữa, chuyện máu chó nhất chính là đây không phải là phòng tắm dành cho nam!
Triệu Ngọc vừa rơi xuống thì lập tức rõ ràng nghe được vô số tiếng thét chói tai liên tiếp của các cô gái, tiếng này cao hơn tiếng kia.
Nhưng mà, cũng may là loại bể tắm kiểu Ả Rập này tràn đầy hơi nước, Triệu Ngọc lảo đảo từ trên mặt đất bò lên, sau đó nhanh chóng thừa dịp hơi nước lượn lờ cướp đường mà ra!
Hắn vừa chạy vừa âm thầm cảm thấy may mắn, may mà vừa rồi lúc rơi xuống, hắn đã “đỗ” xuống mặt đất, nếu mà rơi vào ao thì tình hình chắc sẽ càng náo nhiệt hơn…
Thật ra, đừng nhìn căn nhà không cao, nhưng Triệu Ngọc lần này vẫn bị ngã không nhẹ, khăn trùm đầu kiểu Berber đã sớm không biết tung tích, áo choàng rộng thùng thình cũng đầy lỗ thủng, cả người toàn là đất, cứ như đã biến thành đệ tử Cái Bang vậy.
Sau khi hắn chạy ra khỏi nhà tắm, chỉ cảm thấy sao kim bay khắp, cả người đau đớn…
Cửa phòng tắm nối liền với đường lớn, sau khi chạy ra phòng tắm, Triệu Ngọc vừa lúc nhìn thấy nữ cảnh sát giả kia vậy mà lại chạy vào một nhà hàng ở con phố đối diện!
Triệu Ngọc đã đuổi theo tới mức này rồi thì tất nhiên không có lý do gì từ bỏ cả, vì thế lập tức chạy qua đường, chui thẳng vào nhà hàng.
Trong nhà hàng rất náo nhiệt, khắp nơi đều là người, khắp nơi đều tràn ngập mùi thức ăn thơm ngào ngạt, còn khiến Triệu Ngọc cảm thấy đói bụng.
Sau khi chạy vào, Triệu Ngọc không nhìn thấy tăm hơi của nữ cảnh sát giả kia đâu, nên lập tức chạy thẳng đến phòng bếp phía cuối nhà hàng.
Nhưng mà, hắn tìm trong phòng bếp một hồi, vậy mà vẫn không phát hiện ra mục tiêu.
Không xong rồi!
Triệu Ngọc nhanh chóng mở màn hình của máy bay tàng hình ra, lúc này mới phát hiện được mục tiêu khả nghi đang ở trong căn phòng phía sau khách sạn.
Không nghĩ tới, nữ cảnh sát giả kia vì cắt đứt cái đuôi là Triệu Ngọc mà cởi đồng phục cảnh sát ra, biến thành một cô gái Ả Rập không mấy thu hút.
May mà Triệu Ngọc vẫn nhớ rõ bề ngoài của cô ta, bằng không, thật đúng là bị cô ta thừa cơ chạy trốn rồi.
Vì thế, Triệu Ngọc tìm một cánh cửa nhỏ, cũng chạy ra nhà hàng theo.
Bởi vì có máy bay tàng hình định vị một cách tinh chuẩn, Triệu Ngọc không sợ người phụ nữ này chạy trốn, cho nên trong khi chạy qua khu vực phía sau nhà bếp, hắn còn tiện tay quơ lấy một chiếc bánh mì tam giác vốn là đặc sản nổi tiếng địa phương và nếm thử mấy miếng.
Thế mới biết, món bánh nhồi đậu này đúng là ngon đấy…
Đi qua khu vực phía sau nhà bếp, Triệu Ngọc lại chạy dọc theo mấy cái ngõ nhỏ mà ba rẽ hai quẹo, cuối cùng cũng chặn được nữ cảnh sát giả trong một con ngõ cụt mọc đầy cỏ hoang cao ngất.
Hổn hển, hổn hển…
Bởi vì chạy trốn quá nhanh nên nữ cảnh sát giả kia phải chống hai tay lên đầu gối, liên tục thở hổn hển.
Nhưng mà, điều khiến Triệu Ngọc bất ngờ chính là sau khi nhận ra mình không còn đường nào để trốn, nữ cảnh sát giả kia lại không tỏ ra hoảng sợ mà trái lại còn lộ ra một biểu cảm thoải mái.
Giây tiếp theo, cô ta tuy rằng vẫn còn thở hổn hển, nhưng vẫn đột ngột xòe năm ngón tay về phía Triệu Ngọc, làm ra một tư thế khiêu khích, cực kỳ khinh miệt.
Ý đó là đang thị uy với Triệu Ngọc:
Có giỏi thì anh lại đây bắt tôi đi!?
Ôi ôi chết tiệt, Triệu Ngọc rất bực bội khi thấy có người dám khinh thường mình như thế, huống chi lại còn là một người phụ nữ nữa chứ?
Vì thế, Triệu Ngọc lập tức nuốt miếng bánh trong miệng xuống, sau đó xắn tay áo lên rồi vọt về phía cô ta…