Chương 1641 Điệp viên ở Bắc Phi (4)
Khụ khụ…Khụ khụ… Khụ…
Sau khi Triệu Ngọc cùng nữ cảnh sát giả này giao thủ năm hiệp, tim và miệng của hắn bị khuỷu tay của đối phương đánh trúng, lập tức khiến hắn cảm thấy buồn nôn, phun hết tất cả bánh tam giác mà ban nãy vừa nuốt xuống.
Bịch!
Sau lưng của Triệu Ngọc lại trúng một cú đá, lập tức khiến hắn bị ngã sấp.
Phì phì!
Triệu Ngọc nhổ ra hai cái, vội vàng ra chiêu “Diều hâu trở mình”, lại mạnh mẽ vồ về phía nữ cảnh sát giả…
Cái gọi là chuyên gia vừa ra tay, lập tức biết có bản lĩnh thực sự hay không.
Khi Triệu Ngọc và nữ cảnh sát giả đánh nhau, hắn lập tức liền hiểu được tại sao người phụ nữ này lại lộ ra biểu cảm khinh miệt khinh thường với hắn, thì ra người phụ nữ này trông vốn không cường tráng lắm, vậy mà lại thật sự có bản lĩnh.
Các động tác của cô ta hoàn toàn khác với những gì mà Triệu Ngọc từng được học trước kia, không có chiêu số, không có khuôn sáo cũ, trông có điểm quái dị nhưng lại cực kỳ thực tế, từng chiêu đều có thể đánh vào chỗ đau của mình.
Cảm giác này thật giống như hồi ở trên đảo Kỳ Tích, nhìn thấy động tác của đặc công Hàn Quốc Lee Bon Seong mỗi khi ra tay vậy.
Xem ra…
Nữ cảnh sát giả trước mắt này hẳn cũng là một đặc công hoặc là gián điệp đã được huấn luyện rất bài bản.
Chẳng qua, trong ấn tượng của Triệu Ngọc, chẳng phải các đặc công đều mang theo súng hành động sao?
Nhưng thông qua máy thăm dò tàng hình, hắn lại không phát hiện ra vũ khí như súng lục trên người đối phương, chỉ thấy có rất nhiều thiết bị điện tử.
Không biết, rốt cuộc tại sao người phụ nữ này lại đến đây?
Triệu Ngọc cảm thấy, trước kia mình đã trải qua quá nhiều cuộc vật lộn sinh tử rồi, có dạng kẻ địch nào mà chưa gặp được? Cho dù người phụ nữ trước mắt này là cao thủ đặc công được huấn luyện bài bản, nhưng mình cũng không thể bị đánh đến mức khó coi như vậy đâu nhỉ?
Nhưng mà, sự thật chính là như thế, sau khi đấu võ, Triệu Ngọc luôn cảm thấy mình có một thân cậy mạnh mà không thi triển được.
Động tác của người phụ nữ này nhìn như quái dị, thực ra lại rất sắc bén, rất mạnh, chẳng những có thể thoải mái tránh được những đòn tấn công của mình mà còn luôn luôn có thể tìm được cơ hội phản kích, khiến mình có lực mà không lấy ra được.
Chậc chậc…
Tuy rằng đầu óc Triệu Ngọc linh hoạt, nhưng trời sinh đã quật cường, hắn càng không bắt được người phụ nữ này, lại càng cảm thấy mất mặt, dần dần, máu nóng bốc lên, càng đánh càng sốt ruột, vội vàng.
Hắn mở rộng hai tay, tính toán mạo hiểm một trận, ôm chặt lấy người phụ nữ này trước, sau đó sẽ dựa vào lực lượng của mình để vây khốn cô ta.
Nhưng mà, mình ôm kiểu gấu mấy lần mà tất cả đều bị đối phương nhẹ nhàng tránh được.
⚝ ✽ ⚝
Triệu Ngọc tức giận đến mức đấm ngực như Tarzan vậy, sau đó sử dụng cú đá gió xoáy mà lúc trước Miêu Anh đã dạy cho mình, đá thẳng về phía đối phương.
Thế nhưng, người phụ nữ này đầu tiên là tạm dừng tại chỗ, đợi đến khi cú đá gió xoáy của Triệu Ngọc sắp bổ trúng thì cô ta mới cúi đầu tránh né.
Mà lúc cúi đầu né qua, cô ta đồng thời còn nhẹ nhàng quét một cú đá xinh đẹp, gót chân vừa lúc đá tới đầu gối Triệu Ngọc!
Ồ ồ!
Cú đá gió xoáy là một động tác mở rộng rồi hợp lại, đầu gối vừa bị đối phương đánh trúng, Triệu Ngọc lập tức mất đi trọng tâm, “bịch” một tiếng mà ngã xuống đất.
Á!
Triệu Ngọc sắp điên rồi, hung hăng đập mặt đất, hai tay chống người dậy, chuẩn bị đứng lên tái chiến.
Nhưng mà, hắn vừa mới quay đầu lại thì nhìn thấy một màn khó có thể tưởng tưởng được, hắn nhìn thấy nữ cảnh sát giả kia vừa mới đá ngã mình, giờ cả người lại bay ngược ra ngoài, nặng nề mà ngã lăn quay trên mặt đất!
Sau khi đứng lên, khóe miệng của cô ta thậm chí còn tràn ra bọt máu.
⚝ ✽ ⚝
Sau khi hắn di chuyển tầm mắt, lúc này mới kinh ngạc nhìn thấy cô em vợ Đinh Lam của mình đã xuất hiện không biết từ lúc nào!
Hắn nhìn thấy chân trái của cô thẳng tắp ngang không trung, song song với mặt đất, rất rõ ràng, người vừa rồi đã tung một đá đánh bay nữ cảnh sát giả đúng là Đinh Lam!
Ánh mặt trời chiếu xạ bốn mươi lăm độ xuống người Đinh Lam, thật giống như ánh đèn sân khấu vậy, khiến thân thể của cô có vẻ càng thêm cao lớn!
Wow…
Nhưng mà, sau khi nhìn thấy Đinh Lam đuổi tới nơi, nữ cảnh sát giả vẫn không hề tỏ ra khiếp sợ, sau khi bò dậy khỏi mặt đất, đầu tiên là cô ta lau đi bọt máu tràn ra khóe miệng, sau đó đối mặt Đinh Lam mà vào tư thế, sẵn sàng ứng chiến.
Đinh Lam thì thu hồi cái chân dài của mình lại, đồng thời còn ngạo kiều mà cất súng lục, cũng bày ra tư thế tay trần tấn công.
Chậc chậc…
Lần này, Triệu Ngọc lại có vẻ khó xử.
Nhìn tư thế này thì chắc chắn hai người phụ nữ muốn nhất quyết phân cao thấp, mà một tên đàn ông như hắn có vẻ như không tiện nhúng tay vào thì phải?
Tuy rằng hai cô gái đều là cao thủ, nhưng nếu mình giúp đỡ Đinh Lam kết phường đánh một người phụ nữ thì thật sự rất mất mặt.
Được rồi!
Triệu Ngọc nghĩ thầm, vậy thừa dịp cơ hội này để có thêm kiến thức về bản lĩnh của cô em vợ này đi.
Vì thế, Triệu Ngọc dứt khoát lui về phía sau hai bước, dọn ra không gian cho hai cô gái.
Kết quả, Triệu Ngọc vừa mới lui về phía sau một bước thì nữ cảnh sát giả đã đột ngột vọt lên, đánh về phía Đinh Lam.
Bấy giờ, dường như cả tình huống đều bị xoay ngược lại, sau khi nhìn thấy đối phương tấn công, Đinh Lam lại đứng tại chỗ, không hề nhúc nhích, thẳng đến khi nữ cảnh sát giả sắp đá trúng mình thì cô mới đón mắt cá chân của đối phương mà đá mạnh một cái, chỉ một động tác ấy thôi đã nhanh chóng lại nhẹ nhàng mà hóa giải đòn tấn công của đối phương rồi!
Kế tiếp, hai cao thủ quyền cước lập tức đánh nhau, tình hình cực kỳ kịch liệt.
Đây là lần đầu tiên Triệu Ngọc nhìn thấy trận quyết đấu giữa hai nữ cao thủ như vậy, tuy rằng không có sức lực cuồng bạo mạnh mẽ, nhưng mà hai phương đánh đến mức liên tục không dứt, rất là phấn khích.
Động tác của hai cô dần dần tăng tốc độ, chỉ vài giây ngắn ngủn mà đã đánh được mấy hiệp. Hơn nữa, động tác và chiêu số của cả hai cô đều cực kỳ sắc bén, trông còn cực kỳ nguy hiểm, kích thích.
Nhưng Triệu Ngọc vẫn nhìn thấy rõ ràng, tuy rằng trông có vẻ khó phân thắng bại, nhưng trên thực tế, Đinh Lam đã sớm vững vàng mà chiếm cứ thế thượng phong.
Mỗi một động tác của Đinh Lam đều có vẻ thuần thục, mạnh mẽ lại phóng khoáng, luôn có thể dự đoán được tuyến đường tấn công của đối phương, chẳng những phá hỏng đòn tấn công của đối phương, mà còn phản kích một cách tinh chuẩn.
Hơn nữa, Đinh Lam thân cao chân dài, có ưu thế trời sinh, sức lực cũng thoáng cao hơn đối phương một bậc.
Vì thế, trải qua hơn mười hiệp, hoàn cảnh xấu của nữ cảnh sát giả càng trở nên rõ ràng, bắt đầu chồng chất sơ hở, bị Đinh Lam bắt lấy cơ hội, liên tục bắt được cơ hội.
Cuối cùng, sau khi đánh mười mấy hiệp, Đinh Lam cuối cùng cũng tung một cước đá trúng đầu gối của nữ cảnh sát giả, khiến cô ta phải quỳ một gối xuống đất.
Sau đó, Đinh Lam dùng một cánh tay siết cổ cô ta, khiến cô ta không thể động đậy được nữa.
“Ưm… Ưm…”
Bởi vì Đinh Lam siết rất chặt nên nữ cảnh sát giả không những không thể thoát ra được, thậm chí còn không thể thở được, mắt thấy sẽ đảo mắt trắng dã mà chết ngất.
“Atubo… Wow Kamuia…”
Ai ngờ, ngay tại thời khắc mấu chốt như thế, nữ cảnh sát giả kia cố dồn sức, bắt đầu la hét ầm ĩ bằng tiếng Ả Rập, đồng thời còn đập đập cánh tay của Đinh Lam, ý là muốn nhận thua.
Nhưng mà, đây đâu phải sàn thi đấu nào đó, nào có chuyện nhận thua chứ? Đinh Lam vẫn muốn siết cổ cô ta đến mức khó thở, sau đó hoàn toàn khống chế cô ta.
Kết quả, nữ cảnh sát giả kia thật sự không chịu đựng được, lúc này mới hé miệng, dùng tiếng Trung mà kêu lớn tiếng lên một câu: “Triệu Ngọc, tôi muốn Triệu Ngọc!!”
Ôi trời!
Nghe thấy giọng nói như thể quỷ mị đó, Triệu Ngọc suýt chút nữa đã ngã xuống đất rồi.
Cái quái gì thế này?
Vừa rồi… Cô ta đã hô lên tên của hắn à?
Hô tên của hắn đã đành, lại còn hô “Tôi muốn Triệu Ngọc” thì lại có ý gì?
Nữ cảnh sát giả la hét ầm ĩ, tự nhiên cũng khiến Đinh Lam chú ý, nếu vừa rồi đúng là cô ta đã hô lên tên Triệu Ngọc thì chứng tỏ trong chuyện này có vấn đề rất lớn.
Vì thế, Đinh Lam đành phải buông lỏng cổ của nữ cảnh sát giả ra, sau đó rút súng lục chĩa ngay vào cô ta…