← Quay lại trang sách

Chương 1663 Chạy nạn tới Sahara (6)

Nhưng mà, không biết có tính là may mắn hay không, chuyện xe hỏng mà Triệu Ngọc hy vọng đã không xảy raVào lúc hơn năm giờ chiều, bọn họ đã thuận lợi đến thành phố sa mạc Dilicari.

Tuy rằng quy mô của thành phố không lớn, nhưng bởi vì trước kia từng tổ chức đua xe nên trong thành phố vẫn có một số khách sạn và nhà hàng đàng hoàng.

Hơn nữa, nơi này nằm dưới sự kiểm soát của Maroc, nên coi như khá an toàn.

Đoàn người Triệu Ngọc có thể ở đây để điều chỉnh hành trang một chút.

Dọc theo đường đi, nắng gắt như đang thiêu đốt người ta, thời tiết oi bức, con đường gập ghềnh xóc nảy, tuy rằng ngồi xe Jeep nhưng bốn người vẫn phải chịu nhiều khổ sở.

Người khó nhất chịu phải kể tới Triệu Ngọc, làm người đàn ông duy nhất trong nhóm, hắn kiên trì lái cả hành trình, cuối cùng cảm thấy cái mông sắp bị vỡ nát rồi.

Mà đó vẫn chưa phải điều khó chịu nhất, ba quý cô trong xe, trừ lúc ngủ một thời gian ngắn vào buổi trưa ra thì thời gian còn lại đều lải nhải thảo luận và trò chuyện đâu đâu.

Sau khi tới ngôi nhà tội ác rồi, nên làm thế nào để triển khai hành động. Sau đó lại lải nhải chê trách hoàn cảnh ở sa mạc ác liệt, cùng với một vài đề tài riêng tư của phụ nữ vân vân…

Họ liên tục lải nhải làm Triệu Ngọc choáng váng, đầu gần như phình lên, không ngừng kêu khổ, chỉ hận không thể khâu hết miệng của các cô lại.

Hắn không hiểu nổi, rõ ràng là ba người phụ nữ đến từ các quốc gia khác nhau, tại sao lại có nhiều đề tài chung đến vậy?

Điều thú vị nhất chính là khi bọn họ tới Dilicari, hơn nữa, lúc chuẩn bị vào ở khách sạn tốt nhất địa phương, các cô vậy mà lại trêu chọc Triệu Ngọc lần nữa.

Đầu tiên là Jenna đưa ra ý kiến, bọn họ nên đặt một phòng bốn người, bốn người nên ở cạnh nhau mới có thể bảo đảm an toàn.

Amerola thì nói, bốn người đều ở cùng một phòng, lỡ như có chuyện gì thì toàn quân bị diệt, cho nên phải thuê một phòng đôi, hai người cùng nhau ở, mọi người đều có thể quan tâm lẫn nhau.

Đinh Lam đồng ý cách nói của Amerola, thuận miệng nói thêm, vậy cô và Triệu Ngọc ở một phòng, Amerola và Jenna cùng ở một gian đi!

Kết quả, lời nói của Đinh Lam lập tức khiến hai quý cô còn lại bất mãn, Amerola dẫn đầu kéo lấy cánh tay của Triệu Ngọc, cực kỳ ái muội mà nói: “Chúng ta chỉ có một nam sĩ bảo bối như vậy thôi, tôi cho rằng, đêm nay nên để anh ta phục vụ tôi mới đúng!”

“…” Triệu Ngọc nhíu mày.

“Không được” Jenna kéo lấy một cánh tay khác của Triệu Ngọc, phản bác lại: “Nếu không có tôi thì các cô vẫn còn bị vây bắt ở Casablanca đấy! Công lao của tôi lớn nhất, đáng ra nên thưởng Triệu Ngọc cho tôi mới đúng, buổi tối phải để anh ta phục vụ tôi ngủ!”

“Ừm…” Triệu Ngọc toát mồ hôi.

“Hừ, các cô đừng mộng tưởng hão huyền!” Đinh Lam lập tức đẩy các cô kia ra, sau đó nũng nịu mà ngã vào trong lòng Triệu Ngọc: “Hai chúng tôi vốn là một đôi, chúng tôi chung một phòng là chuyện quá bình thường!”

“Dựa vào cái gì!?” Amerola bĩu môi, không phục mà nói: “Khi nào đến ngôi nhà tội ác, các cô còn phải dựa vào tôi để xâm nhập vào mạng nội bộ của nhà tù đấy! Hôm nay, nếu không giao Triệu Ngọc cho tôi, ngày mai tôi sẽ bãi công, tôi mặc kệ đấy, hừ!”

“Được rồi, cảnh sát Triệu Ngọc, anh chọn một người đi!” Jenna đứng ở trước mặt Triệu Ngọc, tạo dáng vô cùng quyến rũ, sau đó chỉ vào hai quý cô khác và nói: “Hai cô rất giỏi đánh nhau, chỉ có tôi mới có thể khiến anh hưởng thụ một cách dịu dàng nhất!”

“Không, cô béo lắm!” Amerola không chút khách sáo mà đẩy Jenna, ra sau đó bày ra một tư thái quyến rũ động lòng người, khoe khoang nói: “Anh xem dáng người của tôi hoàn mỹ đến thế nào? Sẽ có bao nhiêu người đàn ông tha thiết ước mơ?”

“Chuyện này ấy à…” Triệu Ngọc nuốt nước miếng, cảm thấy dáng người của Amerola đúng là cực kỳ hoàn mỹ.

“Không, nói cái gì cũng vô dụng thôi!” Lúc này, Đinh Lam đứng ở trước mặt Triệu Ngọc, hiên ngang lẫm liệt mà quát: “Triệu Ngọc là của tôi, chúng tôi đã ngủ với nhau rồi…”

“Này…” Triệu Ngọc phát điên, mồ hôi lạnh liên tục ứa ra…

“Nếu đã sàm sỡ anh ta đủ rồi vậy thì càng nên thay đổi người!” Amerola và Jenna không thèm để ý, lại tiến lên giật lấy cánh tay của Triệu Ngọc mà kéo: “Đàn ông đều thích ‘mùa nào thức nấy’, không phải à?”

“Moa ha ha… Moa ha ha…”

Cuối cùng, Triệu Ngọc cũng không thể nhịn được nữa, phát ra tiếng cười điên cuồng kinh điển.

Giây tiếp theo, hắn vươn cánh tay ra, đồng thời ôm lấy Amerola và Jenna, gần như điên cuồng mà cười nói: “Ba cô đã quá coi thường Triệu Ngọc này rồi đấy! Các cô coi Triệu Ngọc này thành cái gì? Thế này cũng quá… coi rẻ tôi rồi nhỉ? Hừ hừ, tôi thật không rõ, vì vài việc nhỏ như thế thôi, các cô có cần phải cãi nhau, thi nhau tranh giành không?

“Thế này đi!” Hắn nói với Đinh Lam: “Khi nào tới khách sạn rồi, đặt phòng bốn người cũng được, hai phòng đôi cũng thế, ông đây hoan nghênh các cô tận tình tra tấn! Nếu là phòng bốn người thì các cô cùng xông lên, ba con phượng một con rồng! Còn hai phòng đôi ấy à, các cô cũng có thể làm bánh xe thay nhau đại chiến, không ngủ không ngừng! Nếu ông đây mà sợ thì từ nay về sau, chữ Triệu sẽ bị viết ngược lại, moa ha ha…”

“Ừm… Được, tốt lắm!” Nghe thấy Triệu Ngọc tự tin như vậy, cả ba quý cô đều lộ ra nụ cười tươi vừa lòng, sau đó cùng nhau ôm lấy Triệu Ngọc, tiến vào khách sạn, làm thủ tục thuê phòng.

⚝ ✽ ⚝

Mấy giờ sau, vào đêm khuya 11 giờ 30, Triệu Ngọc ngồi trên chiếc giường đơn nhỏ trong căn phòng nhỏ của mình, thở hồng hộc đầy hờn dỗi.

Đậu xanh rau má!

Đúng là đậu xanh rau má, thật sự là kỳ quặc, dám lấy ông đây để tìm vui à!

Mấy cái cô vô sỉ quá đáng kia…

A!!!

Thì ra, một màn trình diễn cướp đàn ông của ba quý cô ban nãy đều là giả!

Vừa đến khách sạn, các cô liền đặt một phòng ba người và một phòng đơn cực nhỏ.

Phòng ba người thì các cô ở, phòng đơn nhỏ thì để lại cho Triệu Ngọc.

Ngay từ đầu, Triệu Ngọc còn chưa ý thức được mình bị trêu đùa, sau khi nếm qua cơm chiều ở nhà ăn dưới tầng, hắn nhanh chóng trở lại phòng đơn, xoa tay mà chờ mong ai sẽ là người đầu tiên đến đây “chà đạp” mình?

Lúc đó, trong lòng hắn còn có một chút rối rắm đến từ lương tâm, rối rắm mình có nên phạm phải sai lầm này sau lưng bạn gái Miêu Anh không?

Thế nhưng, nếu đã đến mức này rồi thì mình cũng đâu thể lâm trận bỏ chạy đúng không?

Mấy cô gái kia dám coi thường hắn, hắn thật sự không nuốt nổi cơn tức này, chẳng sợ buổi tối đại chiến một ngàn hiệp, không ngủ không ngớt, cũng phải khống chế các cô đến mức dễ bảo mới có thể giải hận!

Nhất là hai người phụ nữ Ả Rập kia, nhất định phải khiến các cô nếm thử vẻ hùng phong của Trung Quốc, làm vẻ vang cho đất nước mới được!

Nhưng mà, Triệu Ngọc chờ mãi vẫn không thấy ai đến, cửa vẫn không có một chút động tĩnh nào, đợi đến lúc mấy giờ trôi qua, hắn mới ý thức được mình rất có thể đã trúng mưu của ba người phụ nữ kia rồi!

Thôi xong!

Hắn nhanh chóng chạy đến cửa phòng ba quý cô để xem xét, muốn gõ cửa nhưng lại cảm thấy xấu hổ, cuối cùng đành phải dùng đến máy nhìn xuyên thấu tàng hình.

Kết quả, thông qua máy nhìn xuyên thấu, hắn rõ ràng nhìn thấy ba quý cô đã sớm nằm giường của mình mà ngủ say từ lâu rồi!

Chết tiệt!

Triệu Ngọc hung hăng túm tóc mình, buồn bực tới cực điểm.

Sơ suất!

Sơ suất quá!

Triệu Ngọc hối hận không thôi, thật sự là đánh chim lâu năm, bị chim mổ mắt mà!

Uổng Triệu Ngọc này được xưng thần thám, sao lại có thể trúng phải mưu kế kiểu này cơ chứ?

Mấy cái cô này… sao mà đáng giận thế chứ?

Lúc đó, Triệu Ngọc thật sự muốn đá văng cánh cửa mà vọt vào, đè ba người phụ nữ trên giường mà XXX, nhưng mà, tưởng tượng đến giá trị võ lực của Đinh Lam và Amerola, hắn vẫn bỏ ý định ấy ra khỏi đầu…

⚝ ✽ ⚝

Cả đêm buồn bực, sáng sớm hôm sau, khi Triệu Ngọc bò dậy từ trên giường, đi xuống dưới tầng ăn bữa sáng. Còn chưa đi xuống dưới tầng thì đã nghe thấy tiếng cười vui như tiếng chuông bạc của ba quý cô!

“Ha ha ha…”

“Ha ha ha…”

“Buồn cười quá đi mất” Amerola cười to đến mức ngửa tới ngửa lui: “Tôi đoán, chắc anh ta không ngủ cả đêm hôm qua đấy nhỉ?”

“Tôi cảm thấy” Jenna giơ tay ra hiệu một cái: “Chắc chắn là anh ta không nhịn được, có khi lại đi tìm phụ nữ đấy, ha ha ha… Tìm một cô em da đen…”

“Ha ha ha ha…”

Tiếng cười của phụ nữ vang vọng khắp nhà ăn, Triệu Ngọc tối sầm mặt lại, trong lòng lại âm thầm thề một lần nữa.

⚝ ✽ ⚝

Thù này mà không báo thì ta không phải cuồng thám! Đây chính là hậu quả mà các cô tự chuốc lấy, sau này đừng trách Triệu Ngọc này tàn nhẫn nhé, để xem tôi “dọn dẹp” các cô như thế nào!