← Quay lại trang sách

Chương 1666 Chạy nạn tới Sahara (9)

“Được rồi, nếu như anh muốn nói…” Jenna dường như đã sớm chờ Triệu Ngọc ngả bài với mình, thế là hỏi ngay: “Vậy trước hết anh hãy nói cho tôi biết, người bắn chết Hu Lingye, rốt cuộc có phải là Miêu Khôn đang mất tích hay không?”“Đạn là một viên đặc chế có đường kính 9 li, mọi người đều biết đây là loại súng ngắn mà FBI thường dùng, nhưng mà…” Jenna mở hai tay ra: “Nếu như đặc công của Mỹ giết người thì sẽ không sử dụng vũ khí của mình đâu!”

“Không thể nào!” Ai ngờ, Triệu Ngọc còn chưa lên tiếng, Amerola bên cạnh bỗng nhiên mở miệng: “Miêu Khôn không có lý do gì để bắn chết Hu Lingye, bọn họ căn bản chưa từng gặp nhau!”

“Ồ? Làm sao cô biết được cái tên Miêu Khôn này?” Jenna nhướng lông mày: “Không phải cô bán bảo hiểm à?”

“Điều tra viên về bảo hiểm” Amerola không chút do dự trả lời: “Vì để điều tra ra nguyên nhân cái chết của Hu Lingye, tôi nhất định phải điều tra tất cả tư liệu!”

“Nói như vậy thật tốn sức!” Triệu Ngọc lắc đầu nói: “Hiện tại chúng ta là châu chấu cùng buộc trên một sợi dây thừng, tôi cảm thấy chúng ta có thể lộ ngực… À, không phải, có thể thẳng thắn nói cho rõ ràng!”

“Đúng thế, chúng tôi cũng đang nghi ngờ rằng Hu Lingye có thể đã bị Miêu Khôn giết chết, khẩu súng kia đích thật là của ông ấy!”

“Triệu Ngọc…” Đinh Lam nhíu mày.

“À…” Jenna suy nghĩ một chút, nói: “Nếu như vậy thì có thể là sau khi giết người, Miêu Khôn đã gây mê vệ sĩ và người theo dõi ông ta, sau đó trộm ổ cứng giám sát?”

“Nhưng mà, không có lý do gì sao?” Triệu Ngọc nhún vai: “Ông ấy không thiếu tiền, cũng không bị uy hiếp, làm như vậy chẳng có chút ý nghĩa gì cả!”

“Ồ…” Chân mày Jenna nhíu chặt, cảm thấy vụ án khó bề điều tra, vượt ra khỏi dự đoán của cô ta.

“Nhưng mà, căn cứ vào khẩu cung của hai tên vệ sĩ, hiện trường vụ án chỉ có hai người là Hu Lingye và Miêu Khôn, sau khi đi vào chưa đến một phút, bọn họ đã nghe thấy tiếng súng vang lên, sau đó liền thấy Hu Lingye trúng đạn ngã xuống đất…”

Triệu Ngọc nói ra tình huống thực sự ngay lúc đó.

Sau khi vụ án xảy ra, xuất phát từ sự bảo vệ Miêu Khôn, hai vệ sĩ khi tiếp nhận tra khảo của cảnh sát nơi đó không hề ăn ngay nói thật, chỉ nói mình vào cửa đã té xỉu, không nhìn thấy bất cứ thứ gì.

“À… Thì ra là thế…” Jenna gật đầu: “Nếu đã như vậy thì cô ta khẳng định là bị Miêu Khôn giết chết đúng không?”

“Vệ sĩ nhớ kĩ rằng chiếc hòm mà bọn họ dùng để giao dịch chưa hề được mở ra” Triệu Ngọc nói: “Khi Miêu Khôn còn chưa xác nhận tư liệu là thật hay giả mà đã giết người rồi, thật sự là không có khả năng!”

“Hoặc là… Trong phòng còn có người nào khác sao?” Amerola xen vào.

Nhưng mà Triệu Ngọc cùng Đinh Lam vô cùng rõ ràng rằng trước khi giao dịch, vệ sĩ đã kiểm tra gian phòng, không có khả năng còn có ai khác.

“Ngay từ đầu” Jenna nói: “Chúng tôi nghi ngờ hung thủ đã bỏ trốn bằng đường thủy! Nhưng khi chúng tôi hỏi thăm tất cả nhân viên và khách trọ của khách sạn thì vẫn không phát hiện ra được gì!”

“Ổ cứng giám sát của khách sạn cũng bị người lấy đi, tất cả video theo dõi đều ở trong cái ổ cứng đó…”

“Tôi nói thật nhé, không sợ thành trò cười của các cô đâu, cho tới bây giờ mà chúng tôi vẫn chưa thể xác nhận được rốt cuộc là ổ cứng đã bị người khác lấy mất trước hay sau khi vụ án xảy ra!”

“Ừm…” Triệu Ngọc suy nghĩ một chút, lại hỏi: “Thi thể Hu Lingye ở đâu? Các cô có phát hiện ra điều gì trên thi thể không?”

“Trên người cô ta có phần da bị trầy và máu ứ đọng, hẳn là trước khi bị giết đã trải qua cuộc vật lộn rất nhỏ, hoặc là bị ngã nên bị thương…” Jenna trả lời.

“Nhưng mà cô ta chưa từng tiếp xúc thân thể với Miêu Khôn, chắc đã bị thương trước khi gặp mặt Miêu Khôn” Triệu Ngọc tiếp tục nói: “Vậy thì… Kiểm tra máu thì sao? Có dấu hiệu bị hôn mê không?”

“Không có…” Jenna không hiểu: “Tôi không hiểu anh nói như vậy là có ý gì? Nếu như cô ta bị hôn mê thì làm sao có thể giao dịch với Miêu Khôn chứ?”

“Được rồi, ta thẳng thắn với nhau nhé” Triệu Ngọc khoát tay nói: “Cô chậm chạp quá! Chẳng lẽ các cô điều tra lâu như vậy mà thật sự không điều tra được điều gì sao?”

“Không nói dối anh” Jenna hậm hực nói: “Thứ chúng tôi quan tâm nhất không phải là Hu Lingye, cũng không phải là Miêu Khôn, mà là Lundy – người giàu nhất thế giới đang mất tích!”

“Các anh hẳn phải biết, nếu như Lundy thật sự đang ở Maroc thì sẽ có ý nghĩa như thế nào chứ?”

“Cho nên, cấp trên mới phái tôi đi điều tra!”

“Ài…”

Sau khi thở dài, Triệu Ngọc còn đang chờ Jenna nói tiếp, nhưng Jenna lại không lên tiếng nữa.

“Không thể nào? Hết rồi à?” Triệu Ngọc vội hỏi.

“Hết rồi!” Jenna trả lời: “Tôi đã nói cho anh tất cả những thứ tôi biết rồi, tôi có thể lấy danh nghĩa cá nhân để thề!”

Được rồi, như vậy rất tốt, Triệu Ngọc thấy rất phiền muộn, hắn vốn dĩ tưởng rằng có thể lấy được đầu mối mới từ chỗ Jenna, nhưng lại không nghĩ rằng cô ta còn không biết nhiều bằng mình.

“Nhưng mà…” Đinh Lam hỏi: “Làm sao các cô biết được vụ án Hu Lingye bị giết có liên quan tới Lundy chứ?”

“Điều này thì tôi thật sự không rõ” Jenna trả lời: “Cấp trên đã nói như thế với tôi”

Nghe vậy, Triệu Ngọc và Đinh Lam lập tức chuyển hướng sang Amerola, ý là có phải tin tức này bị lọt ra từ chỗ Yusuf không?

“Có lẽ…” Amerola nhanh chóng làm sáng tỏ: “Hu Lingye không chỉ tìm một khách hàng thôi?”

“À… Tôi hiểu rồi!” Ai ngờ, nghe câu ấy của Amerola, Jenna lại bừng tỉnh, nói: “Hóa ra, cô chính là người thu mua tình báo!”

“…” Amerola ý thức được mình lỡ miệng, lập tức im lặng.

“Nhưng mà…” Jenna chỉ vào Triệu Ngọc và Đinh Lam: “Tại sao mấy người lại làm việc cùng nhau? Chẳng lẽ… mấy người vẫn luôn liên hệ với nhau sao?”

Chậc chậc…

Triệu Ngọc không nghĩ tới, buổi thảo luận tình tiết vụ án lại biến thành như vậy, vốn dĩ định lấy tin từ trên người Jenna nhưng ngược lại bị người ta nắm được thóp.

Thật là!

Được rồi, Triệu Ngọc suy nghĩ trong lòng, nếu đã như vậy thì sớm tiến hành kế hoạch B đi!

Nghĩ đến đây, suy nghĩ của hắn thay đổi thật nhanh, hắn lập tức lấy hai món đạo cụ ra, lần lượt sử dụng trên người Jenna và Amerola.

“Tôi thật sự chỉ bán bảo hiểm…” Amerola đang làm sáng tỏ lai lịch, nhưng chợt cảm thấy thân thể ngứa ngáy khó chịu…

“Không sao” Jenna khuyên nhủ: “Tôi có thể tha cho cô một mạng, nhưng mà, để đền bù, cô hãy cho tôi tin tức tình báo khác đi… A… Làm sao… Làm sao lại ngứa thế chứ…”

Trong lúc nói chuyện, hai cô gái không chịu đựng nổi, bắt đầu đưa tay gãi ngứa.

“Đúng đấy…” Triệu Ngọc đầu tiên là lặng lẽ mở bình thuốc nhỏ ra, thả một con côn trùng ra tay, sau đó cũng giả vờ ngứa, đi đến cạnh hai cô gái và nói: “Tại sao lại ngứa như vậy chứ? Cứ như… Cứ như có con gì đó chui vào trong quần áo ấy…”

Lúc nói chuyện, Triệu Ngọc thừa cơ ném con côn trùng xuống dưới chân Jenna và Amerola, sau đó ra vẻ hoảng sợ mà hét lên: “Mau! Mau nhìn xem đây là cái gì?”

Ba cô gái cúi đầu nhìn, nhất thời hét lên.

“Á!” Jenna bị dọa đến mức nhảy dựng lên, hoảng sợ hét: “Cái này… Là bọ chét sa mạc! Sao mà nhiều thế?”

“Á!” Amerola chưa từng nhìn thấy chúng, còn tưởng rằng những con côn trùng màu đen này đã rơi từ trong quần của mình ra ngoài, không hề nghĩ ngợi đã lập tức cởi quần.

“Ối, bên trong cũng có!” Triệu Ngọc thò tay vào ngực mình, lại móc ra một con côn trùng, đồng thời la lớn: “Tại sao lại chui vào quần áo của tôi chứ? Ngứa… Ngứa quá đi…”

“Á!” Nhìn thấy cảnh này, Jenna và Amerola lại hét lên kinh ngạc lần nữa, nhanh chóng cởi áo ra…

Đinh Lam mặc dù không thấy ngứa, nhưng cũng giật nảy mình, con gái trời sinh đã mẫn cảm với côn trùng, cô bắt đầu cởi nút áo, xem xét bên trong quần áo…

“Không được, không được rồi! Con côn trùng này cắn người!” Triệu Ngọc gầm rú rất khoa trương, sau đó dứt khoát cởi bỏ áo ngoài của mình ra.

Mà lúc này, căn bản không cần Triệu Ngọc thêm mắm thêm muối, Amerola cùng Jenna bên cạnh đã nhảy lên, cởi từng chiếc quần áo trên người mình xuống, một tay cởi còn một tay phủi…

Oa… Con mắt Triệu Ngọc đột nhiên sáng như tuyết, trong lòng thầm nói, dáng người đẹp quá nhỉ!

Được rồi…

Còn một bước nữa là đạt được, Triệu Ngọc mở rương hành lý, lấy ra hộp thuốc mỡ mà hắn đã chuẩn bị từ trước, chuẩn bị vừa bôi thuốc cho các người đẹp, vừa sờ mó tí.

Nhưng mà, ngay thời khắc hắn xoay người, một chuyện ngoài ý muốn đã xảy ra, bình thuốc trong túi quần của hắn bỗng nhiên rơi xuống mặt đất, nắp bình không được vặn chặt, đám côn trùng bên trong nhất thời rơi vãi đầy đất…

Rào…

Theo đám côn trùng rơi ra khỏi hộp thuốc, không khí trong nháy mắt đã yên tĩnh trở lại, ba người đẹp đều dừng động tác thoát y, tất cả đồng loạt nhìn lại…

“Không… Không không không…” Triệu Ngọc vội vàng giơ tay: “Các… Các cô nghe tôi giải thích…”

“Á!!!”

Mười giây sau, tiếng rú thê lương của Triệu Ngọc bất ngờ vang ra từ trong lều trại…