Chương 1668 Tôi phải vào nhà tù (1)
Thực ra, sau khi nói xong, Triệu Ngọc liền hối hậnBởi vừa rồi khi ba cô gái đang thảo luận kịch liệt, vì để có thể tiến thêm một bước quan sát tình huống trong nhà tù, Triệu Ngọc đã sử dụng một chiếc flycam tàng hình.
Hắn điều khiển flycam bay thẳng đến phía trên nhà tù, đi vào trong và quan sát tình huống.
Nhưng mà, điều hắn nằm mơ cũng không nghĩ tới chính là hắn lại nhìn thấy cha vợ của mình… Miêu Khôn!!!
Lúc ấy, hắn đang điều khiển flycam, quan sát chiếc xe chở tù nhân vừa chạy vào nhà tù. Sau khi xe chở tù nhân đi vào, đầu tiên là đứng tại cổng, sau đó có người ra tiếp nhận tù nhân.
Bởi vì lúc này đang là giữa trưa, Triệu Ngọc không thấy có nhiều tù nhân ở bên ngoài sân bãi, chỉ có thể nhìn thấy một vài quản giáo của nhà tù đang ăn cơm hộp và trò chuyện.
Có điều, Triệu Ngọc vẫn chú ý tới nhà tù này không lạc hậu như hắn tưởng tượng, mặc dù tường thành không cao, nhưng trên thành bố trí súng máy đại pháo dày đặc, bên trong thì có vài chục chiếc xe quân sự và xe bọc thép đang đỗ, thậm chí còn trang bị tên lửa dùng trên không hoặc mặt đất.
Rất rõ ràng, ngôi nhà tội ác vốn dĩ không phải là một nhà tù đơn thuần, nó cũng là một cứ điểm quan trọng của phần tử vũ trang, giống như một tòa cứ điểm trên sa mạc vậy.
Dạng quy mô quân sự này tuyệt đối được cho là số một ở đây, đủ để ứng phó với các cuộc tập kích vũ trang có quy mô nhất định.
Xem ra…
Tính gian khổ của nhiệm vụ này lại vượt ra khỏi sự tưởng tượng của Triệu Ngọc một lần nữa.
Sau khi tù nhân mới tới được bàn giao xong, tất cả đều bị dẫn vào bên trong nhà tù.
Triệu Ngọc chú ý thấy số tù nhân mới tới chỉ có bốn người, mà khi ở trên xe, tất cả bọn chúng đều bị trùm khăn trên đầu, đến khi được xuống xe, mới có quản giáo lấy xuống cho bọn chúng.
Triệu Ngọc đoán chừng, có thể là bọn họ không muốn để tù nhân nhìn thấy đường đến nhà tù, cho nên mới dùng khăn trùm đầu bọn chúng lại.
Mà sau khi quan sát những tù nhân mới tới này, quan điểm của Triệu Ngọc và Jenna không khác nhau lắm. Hắn cũng cho rằng bộ phận quản lý chắc đều ở bên trong nhà tù.
Những quân doanh phía ngoài nhà tù kia chỉ là một biện pháp phòng ngự bên ngoài của phần tử vũ trang mà thôi.
Cho nên, nếu muốn lấy được tư liệu nội bộ của nhà tù, căn bản không hề dễ dàng chút nào.
Sau đó, Triệu Ngọc lại di chuyển vị trí của flycam, quan sát những nơi khác của nhà tù.
Nhà tù này chẳng những có quy mô lớn, mà kết cấu cũng vô cùng phức tạp.
Trong nhà tù còn có rất nhiều chòi canh gác khác nhau và các loại lưới sắt cách ly, dường như họ phân nhà tù ra thành rất nhiều khu vực khác biệt, khiến Triệu Ngọc hơi hoa mắt.
Nhưng hắn bỗng nhiên bị một tòa nhà cũ kỹ hai tầng nhỏ hấp dẫn, bởi vì một làn khói xanh lượn lờ đang bốc lên qua cửa sổ của tòa nhà đó.
Sau khi đến gần, Triệu Ngọc mới nhìn thấy rõ làn khói xanh kia hóa ra là khói thuốc lá, có người đang dựa vào lưới bảo vệ của cửa sổ để hút thuốc!
Người kia đầu tiên là rít mạnh mấy ngụm, sau đó ngả mặt vào lưới bảo vệ, phả khói thuốc lá ra ngoài.
Ban đầu, Triệu Ngọc không quá để ý, hắn chỉ là đưa flycam tới gần cửa sổ một chút để nhìn tình huống bên trong phòng.
Ai ngờ, khi flycam vừa mới nhích tới gần, hắn bỗng nhiên phát hiện ra, người đang dựa vào cửa sổ hút thuốc lá đó, làm sao mà trông quen mắt như vậy chứ!?
Động tác nhả khói kia, thần thái dựa cửa sổ đó, làm sao… lại giống như cha vợ nhà mình… Miêu Khôn thế!!!
Không thể nào?
Triệu Ngọc cho là mình bị hoa mắt, vội vàng đưa flycam sát vào chút nữa. Nhưng mà khi flycam bay qua, người kia đã hút xong điếu thuốc, quay người rời khỏi cửa sổ.
Triệu Ngọc chỉ có thể nhìn thấy bóng lưng của người đó, thấy ông mặc áo tù nhân, trên cánh tay trái còn quấn băng vải…
Miêu Khôn!
Thật sự là ông sao!?
Không sai được… Mặc dù Triệu Ngọc chỉ nhìn thấy bóng lưng, nhưng dường như đã có thể xác định trăm phần trăm rằng người hút thuốc lá kia chính là cha vợ Miêu Khôn!
Không… Không ngờ…
Triệu Ngọc có nằm mơ cũng không ngờ được, hắn đến ngôi nhà tội ác là để điều tra về ông trùm Lundy mất tích.
Nhưng mà người cha vợ cũng đang mất tích của mình vậy mà cũng ở nơi này, rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra vậy?
“Này, này…” Đinh Lam hung hăng xoa mặt Triệu Ngọc, cuối cũng cũng kéo hắn ra khỏi cơn hoảng loạn: “Triệu Ngọc, anh không nói đùa đấy chứ? Anh thật sự nhìn thấy Miêu Khôn à?”
“Ừm…” Triệu Ngọc tỉnh táo lại, bắt đầu khó xử, nhất thời, hắn không biết mình nên giải thích như thế nào.
Ăn ngay nói thật đương nhiên là không được; giả vờ ngây ngốc, nói mình bị hoa mắt thì còn có thể. Nhưng nếu Miêu Khôn thật sự đang ở trong nhà tù thì đó là một chuyện hoàn toàn khác, mình đâu thể không nói?
“Này, làm cái gì vậy! Nhỏ giọng một chút” Jenna oán giận nói: “Đội tuần tra sẽ quay lại bất cứ lúc nào đấy!”
“Không thể nào?” Amerola dùng kính viễn vọng nhìn một cái, thì thào nói: “Với khoảng cách này, cho dù là dùng kính viễn vọng cũng không nhìn thấy rõ được! Tại sao anh có thể nhìn thấy vậy? Động kinh à?”
“Nói đi, rốt cuộc là anh có nhìn thấy hay không?” Đinh Lam lại thúc giục lần nữa.
Triệu Ngọc suy nghĩ, cuối cùng cũng nảy ra một ý, chỉ vào nhà tù và nói: “Không thể nào! Người ta to như vậy, vừa rồi các cô không nhìn thấy à? Vừa rồi, Miêu Khôn chợt xuất hiện thoáng qua ở nhà tù đấy, tôi tuyệt đối sẽ không nhìn nhầm đâu!”
“Nói linh tinh!” Jenna nhíu mày: “Anh có mắt nhìn xuyên tường à? Tại sao anh ở chỗ này mà lại nhìn thấy bên trong nhà tù chứ?”
“Không phải, là trên tường thành! Ối, vừa rồi, các cô đang làm cái gì vậy?” Triệu Ngọc thuận miệng bịa chuyện: “Chỉ biết nghĩ dùng mỹ nhân kế thôi à?”
“Vừa rồi, Miêu Khôn ở trên tưởng thành, ông ấy mặc quần áo tù nhân, cánh tay còn quấn băng vải, chắc là bị thương rồi…”
“Cái này…” Ba cô gái nhìn nhau, hiển nhiên là không quá tin tưởng lời nói của Triệu Ngọc.
“Thấy chưa? Thấy chưa?” Triệu Ngọc thì xòe tay ra, chậm rãi nói: “Chúng ta tìm đúng nơi rồi, nếu như Miêu Khôn đang bị giam trong nhà tù này, vậy thì chúng ta… chúng ta…”
Nói đến đây, Triệu Ngọc bỗng nhiên ý thức được một vấn đề: Đúng rồi, cho dù Miêu Khôn thật sự ở ngay bên trong ngôi nhà tội ác này, nhưng mà… Mình có thể làm được gì đây?
“Triệu Ngọc, anh có thể xác định người kia chắc chắn là Miêu Khôn không?” Đinh Lam kích động nói: “Ai cũng biết đây là việc vô cùng quan trọng, tôi phải lập tức đi báo cáo!”
Triệu Ngọc gật đầu khẳng định, chứng tỏ mình tuyệt đối sẽ không nói đùa về chuyện này.
“Không xong rồi…” Amerola lại buồn bực nói: “Tại sao tôi lại có cảm giác… Chúng ta đã tới chậm chứ? Nếu như Miêu Khôn thật sự ở trong tù, vậy thì Lundy… Chậc chậc…”
Hoàn toàn chính xác, Triệu Ngọc cũng vô cùng đồng cảm.
Hắn suy đoán, Miêu Khôn hoặc là bị người ta lợi dụng, hoặc là bị trúng kế, cuối cùng bị nhốt ở nơi này. Cho nên, dù thế nào đi nữa, mình nhất định phải cứu ông ra!
“Jenna…” Đinh Lam quay người hỏi: “Cô đã nói là người nơi này nhận tiền không nhận người, vậy cô có biện pháp nào để chuộc Miêu Khôn ra không?”
“Ừm… Việc này à…” Jenna khó xử nói: “Tôi chỉ có thể giúp các cô hỏi xem sao, nhưng mà… Tình huống hiện tại của tôi hơi khó khăn!”
“Bọn Hassan kia tất nhiên đã kiểm soát bạn bè của tôi, chỉ cần tôi liên hệ với bọn họ là chúng ta sẽ có khả năng bị bại lộ!”
“Tôi cảm thấy” Amerola đoán nói: “Điều này cũng tùy vào tình huống, phải xem Miêu Khôn rốt cuộc đã phạm vào tội gì? Nếu như phạm vào tội tương đối nghiêm trọng thì chỉ sợ là có tốn nhiều tiền hơn nữa cũng không chuộc được”
“Thương lượng thông qua chính quyền thì khẳng định cũng không được…” Jenna lại nói: “Người nơi này mặc kệ tình thế quốc tế, dù là người Trung Quốc, hay là Maroc chúng tôi đi chăng nữa, chắc chắn sẽ không nể mặt ai đâu!”
“Hiện tại không quan tâm được nhiều như vậy!” Đinh Lam lo lắng nói: “Jenna, cô cứ nhờ quan hệ xem thế nào! Tối thiểu nhất thì chúng ta cũng phải gặp Miêu Khôn một lần, hỏi rõ ràng tình huống rồi nói tiếp!”
“Chỉ sợ là không thể gặp mặt dễ dàng như vậy đâu” Jenna lắc đầu nói: “Tôi nghe nói, ngôi nhà tội ác không cho phép vào quan sát!”
“Như vậy đi!” Ai ngờ, thời khắc mấu chốt, Triệu Ngọc bỗng nhiên ngắt lời ba cô gái, nói cực kỳ nghiêm túc: “Các cô mau giúp tôi nghĩ biện pháp, để cho tôi làm tù nhân đi!”
“Chỉ cần ông đây có thể vào thì những chuyện khác, tất cả mọi người đều không cần phải chú ý đến!!”