Chương 1671 Sóng gió ở nhà tù (1)
Triệu Ngọc không để ý đến đông đảo bạn tù đang nhìn chằm chằm, vẫn thản nhiên ôm đệm chăn, tìm kiếm vị trí giường của mình trong phòng giam, không để sự tồn tại của những người này lọt vào mắtCó thể là muốn tìm một chút thú vui nên đám tù nhân không gấp gáp nhào vào Triệu Ngọc, mà chỉ đi theo sau Triệu Ngọc, ra chiều hứng thú nhìn hắn.
Cuối cùng, Triệu Ngọc cũng tìm được một chiếc giường chỉ có nệm bông ở trong chỗ sâu của phòng giam, chỉ là giường này gần nhà vệ sinh của phòng giam, mùi cực kỳ nồng, chính là một nơi không ổn nhất.
Nói thật, trong hoàn cảnh đơn sơ lạc hậu này, Triệu Ngọc là người từng trải nhưng vẫn phải ngạc nhiên. Nếu là người bình thường tới đây thì căn bản không có cách nào tiếp nhận nổi sự thực tàn khốc này.
Có điều, Triệu Ngọc không phải vì ngồi tù mà đến đây, cho nên hắn vẫn đặt đệm chăn lên giường, bắt đầu trải giường chiếu.
Lúc này, đông đảo đám tù nhân đều xúm lại trước giường của Triệu Ngọc, có người thậm chí còn đụng phải Triệu Ngọc.
Nhưng mà Triệu Ngọc vẫn làm như không thấy, tiếp tục trải giường chiếu.
Cuối cùng, có một tù nhân người da đen như tên khỉ ốm dẫn đầu ra tay, hắn ta không đợi Triệu Ngọc trải giường chiếu xong đã nhảy lên giường Triệu Ngọc, chân đạp đệm chăn của Triệu Ngọc và nói:
“Này, người mới tới, để tỏ lòng hoan nghênh cậu…” Hắn ta cởi quần ra, dùng tiếng Ả Rập, nói bằng giọng đầy tà dị: “Tôi thay mặt mọi người tặng cậu quà gặp mặt nhé!”
Nói xong, hắn ta liền vung nước tiểu về phía đệm chăn của Triệu Ngọc…
Ha ha ha…
Ha ha ha…
Đám tù nhân cười ha ha, cười đến mức ngả tới ngả lui, có kẻ còn thừa cơ xô đẩy Triệu Ngọc một cái, khiến Triệu Ngọc lảo đảo.
Có vẻ như bọn chúng muốn đẩy Triệu Ngọc lên giường dính nước tiểu.
Nhìn thấy Triệu Ngọc lảo đảo vì bị đẩy, một người đàn ông râu quai nón lập tức nảy lên ác ý, đầu tiên là hắn ta cười âm hiểm một tiếng, sau đó thừa cơ mà giơ tay chộp về phía chỗ hiểm của Triệu Ngọc!
Nhưng mà lần này, Triệu Ngọc không còn bất động nữa mà đột ngột ra tay, “bộp” một tiếng, hắn bắt lấy cổ tay của người kia.
Ngay sau đó, Triệu Ngọc bẻ bốn ngón tay của người kia ra sau, người đàn ông nhất thời đau đến mức khom lưng, gào thét chửi bậy…
Soạt…
Bất ngờ thấy được cảnh này, các tù nhân khác lập tức vọt lên, muốn vây bắt Triệu Ngọc.
“Từ từ đã!!!”
Ai ngờ, Triệu Ngọc vừa đẩy người bị mình bẻ cổ tay lên phía trước mình, vừa dùng tiếng Ả Rập quát to một tiếng về phía đoàn người.
Vì tăng hiệu quả chấn động, Triệu Ngọc còn sử dụng một cái loa phóng thanh tàng hình, cuống họng rung lên, nhất thời khiến đám tù nhân sững sờ.
“Á!!!”
Bởi vì Triệu Ngọc tăng thêm lực, nên người bị khống chế kia lại phát ra tiếng rú thảm một lần nữa, cảm giác cổ tay sắp gãy ra rồi.
“Các vị, tôi mới đến đây, không hiểu quy tắc của các anh ở nơi này!” Triệu Ngọc quét mắt nhìn đoàn người, lạnh lùng nói: “Các anh đang chơi quần ẩu sao? Hay là chơi đơn đấu?”
“…” Nghe được loại ngôn ngữ “chuyên ngành”, đám tù nhân nhìn nhau, hiển nhiên hơi không thích ứng kịp.
Nhưng sau đó, một tù nhân râu trắng trong đoàn người nhanh chóng đứng ra, hỏi Triệu Ngọc: “Quần ẩu có nghĩa là gì? Đơn đấu lại có nghĩa là gì?”
À…
Triệu Ngọc nhìn ra được từ ánh mắt những người khác rằng lão già râu trắng này hẳn là đại ca trong nhà tù.
“Quần ẩu, tức là tôi chọn ra ba người hoặc năm người từ trong đám các anh, làm một trận với bọn họ!” Triệu Ngọc lạnh lùng nói: “Đơn đấu, tức là các anh chọn ra một người lợi hại nhất, ra đánh với tôi!”
“Đây là luật quốc tế, nếu như tôi thắng, các anh phải thừa nhận tôi, sau này không được gây khó dễ cho tôi nữa”
“Nếu như tôi thua, vậy thì từ hôm nay, tôi tùy các anh muốn giày vò như thế nào cũng được!”
“Chuyện này…” Tên râu trắng đầu tiên là hơi sững sờ, thế nhưng sau khi ông ta cùng đám tù nhân thoáng nhìn nhau thì ai cũng bật cười.
“Bằng không, các anh cứ nói ra quy tắc là được!” Triệu Ngọc nói.
“Nếu như vừa đến đã đánh loạn một trận, vậy thì quá thiếu cảm giác của một nghi thức rồi, không phải sao?”
“Ha ha ha… Không không không…” Tù nhân râu trắng cười ha ha, sau đó khoát tay nói với Triệu Ngọc: “Chúng tôi đồng ý, chúng tôi đồng ý, cứ dựa theo ý của cậu mà làm! Chúng tôi chọn đơn đấu!!!”
Tên râu trắng vừa nói xong, tất cả đám tù nhân đều cười ha hả, bọn chúng còn phát ra âm thanh hô hào đầy hưng phấn, sóng sau cao hơn sóng trước.
Cuối cùng, trong âm thanh hô hào của mọi người, một người ở góc Đông Bắc của phòng giam đứng lên!
Khi người này đứng lên, cả phòng giam đều sôi trào.
Người này chính là một người da đen cao gần hai mét, cơ bắp toàn thân trên dưới như thép ròng, đi trên đường mà rung động bịch bịch, trông chẳng khác gì một Big Mac cả!!!
Mẹ nó…
Triệu Ngọc âm thầm mắng một tiếng, trong lòng phiền muộn, không nghĩ tới mình lại gặp phải nhân tài cực phẩm như thế.
“Ha ha ha… Cậu chuẩn bị kỹ càng tiếp nhận đơn đấu đi!”
Tên râu trắng cười âm hiểm một tiếng, sau đó vung tay lên, đoàn người nhanh chóng tránh ra khỏi vùng thi đấu.
Đùng, đùng, đùng…
Người da đen Big Mac nện bước chân nhanh chóng đi đến trước mặt Triệu Ngọc, bóp nắm đấm rôm rốp, cực kỳ đáng sợ.
Nhìn thấy đối phương đã bày xong tư thế, Triệu Ngọc đành phải buông lỏng cổ tay, thả tên đang bị khống chế ra, người kia mau chóng chạy trốn.
“Gào gào gào…”
Người đàn ông da đen phát ra tiếng gầm rú như sấm, làm một động tác miệt thị khiêu khích Triệu Ngọc.
Nhưng mà Triệu Ngọc vẫn đứng im tại chỗ, cũng làm một động tác khiêu khích tương tự với Big Mac da đen.
“Hừ hừ hừ…”
Big Mac da đen tức giận gầm rú, cuối cùng cũng lao thẳng về phía Triệu Ngọc!
Chỉ một thoáng, bầu không khí trong nhà tù đã đạt tới đỉnh điểm, đám tù nhân vung tay hô to, loạn xị bát nháo!
Tất cả bọn chúng đều rõ ràng hợp lẽ mà cho rằng Triệu Ngọc sẽ bị đánh rất thảm, sau đó là bọn chúng có thể chà đạp người mới da trơn non mềm này.
Nhưng mà sau khi Big Mac da đen vọt tới trước mặt Triệu Ngọc, chuyện ngoài tưởng tượng đã xảy ra.
Triệu Ngọc đối mặt với nắm đấm của Big Mac, không những không tránh không né mà cũng dùng nắm đấm trực tiếp ứng phó!
Đoàng…
Trong chớp mắt, tên đàn ông cường tráng cao gần hai mét kia vậy mà lại bay ngược ra ngoài giống như một viên thiên thạch khổng lồ vậy!
Theo một tiếng đoàng, cả người hắn ta va mạnh vào vách tường của phòng giam!
Một giây tiếp theo lại xảy ra chuyện khiến cho người ta rùng mình, sau khi người da đen Big Mac kia bị đánh ngã, bỗng “đùng” một tiếng, vách tường cứng rắn bất ngờ bị thủng một lỗ lớn, cả người hắn ta ngã vào bên trong lỗ thủng.
Vách tường bị thủng, bụi bay bốn phía, nhưng bên trong lớp bụi vẫn lộ ra một chút ánh sáng, chờ đến khi đoàn người nhìn kĩ lại thì mới phát hiện ra một nửa thân thể của Big Mac da đen đã nằm trong phòng giam sát vách.
Khụ khụ…
Big Mac đau đớn trong đống đá vụn gạch đổ, ho ra một bãi máu lớn, không đứng lên nổi…
Ào ào…
Khá nhiều âm thanh vang lên, một số cái đầu tò mò xuất hiện đằng sau lỗ thủng lớn, đều là tù nhân ở phòng giam sát vách!
Hả!!?
Chỉ một thoáng, trong nhà tù lặng ngắt như tờ, tất cả tù nhân đều câm như hến, ngây ra như phỗng, khiếp sợ đến mức hàm dường như muốn rơi xuống đất!
Lại nhìn về phía Triệu Ngọc, vẫn tạo dáng ra quyền như cũ, muốn bao nhiêu khí chất thì có bấy nhiêu khí chất.
Hừ hừ…
Nhóc con…
Triệu Ngọc cười nói trong lòng, nếu như ông đây không dùng búa tay tàng hình thì đúng là không xử lý được anh nhỉ?
Vậy cũng tốt, nếu như đã không xử lý được vậy thì ông đây dùng ngay!