← Quay lại trang sách

Chương 1673 Sóng gió ở nhà tù (3)

“Con bà nhà nó…”Ban đêm, Triệu Ngọc ngửa mặt nằm ở trên giường số 1888 mắng nhỏ một tiếng, cảm thấy trong bụng đói khát khó chịu.

Nhưng hết cách, đối với loại đồ ăn là cháo dinh dính vào buổi tối kia, hắn thật sự khó mà nuốt nổi.

Đáng giận chính là trong tù chỉ có bàn ăn nhưng không có đồ gắp thức ăn, ăn cháo mà cũng phải dùng tay của mình mà bốc ăn, thật sự là không có cách nào thích ứng, cho nên đến cuối cùng, hắn căn bản không nuốt nổi một miếng nào.

Nơi này vốn dĩ không phải nơi cho người ở, nếu như đang ở nước mình, Triệu Ngọc cam đoan nếu nhà tù nào cũng thế này thì khẳng định tội phạm sẽ chủ động hối cải làm người mới, vì không muốn tiếp tục vào đây nữa!

Điểm càng mấu chốt chính là Triệu Ngọc tìm khắp toàn bộ phòng ăn, mặc dù thấy được bóng dáng của vài người châu Á nhưng căn bản không tìm được bóng dáng của Miêu Khôn.

Vì sao chứ?

Vì sao Miêu Khôn lại không xuất hiện ở phòng ăn, chẳng lẽ… ông bị nhốt ở chỗ khác, căn bản không ăn cơm ở cùng một nhà ăn?

Hay là…

Chậc chậc…

Bỗng nhiên, Triệu Ngọc nhớ ra một chi tiết, hai ngày trước, khi hắn sử dụng flycam tàng hình phát hiện ra Miêu Khôn, Miêu Khôn đang đứng hút thuốc bên cửa sổ của tầng hai một tòa nhà.

Ông còn có thuốc để hút sao?

Chẳng lẽ… ông không phải là tù nhân?

Không đúng… Sau đó Triệu Ngọc nhớ rõ ràng rằng lúc ấy, từ bóng lưng của Miêu Khôn, hắn có thể thấy được ông thật sự mặc áo tù nhân, rốt cuộc… là chuyện gì vậy?

Xem ra… cần phải hỏi thăm người khác trước đã, xem tòa nhà hai tầng lầu đó dùng để làm gì rồi tính sau…

⚝ ✽ ⚝

Ai ngờ, ngay khi Triệu Ngọc đang suy nghĩ về bước tiếp theo của kế hoạch thì một tiếng vù bỗng nhiên truyền đến bên tai, một chiếc chăn mỏng được vặn thành dây thừng bỗng nhiên siết chặt người mình!

Hai đầu dâu thừng, một đầu ghìm chặt hai chân Triệu Ngọc, một đầu khác ghìm chặt cánh tay của hắn, chỉ trong nháy mắt đã khống chế được Triệu Ngọc ở trên giường!

Hả!?

Triệu Ngọc giật mình, lúc này mới sợ hãi nhìn thấy người dùng dây thừng ghìm chặt hắn chính là tên râu trắng cầm đầu đám tù nhân kia!

Mẹ nó…

Triệu Ngọc vùng vẫy một hồi, căn bản không thể động đậy được.

“Lên!”

Theo tiếng ra lệnh của tên râu trắng, mấy tù nhân lập tức ép lấy người Triệu Ngọc, người thì ôm cánh tay, người thì ôm chân, gắt gao đè hắn trên giường.

“Hừ hừ hừ…” Tên râu trắng cười lạnh đi đến trước mặt hắn, hung ác nói: “Mày cho rằng mày rất biết đánh nhau thì ngon sao?”

“Một người phương Đông nho nhỏ mà muốn đùa nghịch với bọn này à?”

“Hôm nay… Tao sẽ cho mày nếm thử sự lợi hại của bọn này, để xem sau này mày còn lấy gì để lộng hành!”

Nói xong, ông ta nháy mắt ra hiệu, lập tức có hai người da đen cường tráng đi đến gần, dùng sức kéo mắt cá chân của Triệu Ngọc, kéo chân trái của hắn ra khỏi giường, giữ chặt bên đầu giường.

Sau đó có một người da đen khác giơ lên một viên gạch dùng để vá tường, nhắm ngay vào chân của Triệu Ngọc!

“Nhớ lấy, hôm nay tao chỉ cần một cái chân của mày thôi!” Tên râu trắng lạnh lùng nói: “Giờ mày là tên chỉ còn lại một cái chân, để xem sau này còn có thể dùng nắm đấm đánh người ta như thế nào! Ha ha ha…”

“Ài…” Thấy rõ ý đồ của đối phương, Triệu Ngọc lại yên lòng, không những không giãy giụa mà còn lộ ra vẻ mặt mất kiên nhẫn, tức giận nói: “Tôi nói này, ông xác định một viên gạch có thể đánh gãy chân tôi sao?”

“Hừ, cầu xin tha thứ cũng vô ích thôi!” Tên râu trắng hỏi một đằng, trả lời một nẻo, sau đó ra lệnh cho đàn em: “Trước tiên hãy bịt miệng của nó lại, tránh một lúc nữa nó lại kêu loạn, gọi quản giáo tới đấy!”

Nói xong, tên khỉ ốm lập tức nhận lệnh, nhanh chóng cởi quần lót của mình ra, định nhét vào miệng Triệu Ngọc.

“Ài… suy nghĩ của mấy người thật là nông cạn…”

Triệu Ngọc lại thở dài một lần nữa, hắn vốn dĩ cho là một cái búa tay liền có thể giải quyết được vấn đề.

Thật sự không nghĩ đến, đoàn người này vẫn rất ngoan cố, dám đánh lén mình.

Ban đầu, Triệu Ngọc chỉ muốn sử dụng thuốc tăng cường năng lượng, dạy dỗ nhóm người này một trận.

Thế nhưng mắt thấy bọn chúng muốn nhét một cái quần lót tràn ngập mùi khai vào miệng mình, làm kẻ điên họ Triệu này phát bực!

Thế là Triệu Ngọc từ bỏ thuốc tăng cường năng lượng đã chuẩn bị sẵn, đổi sang một đạo cụ càng tàn bạo hơn.

“Tới đi, ha ha ha…” Lúc này, tên khỉ ốm đưa quần lót của hắn ta tới trước mặt Triệu Ngọc, hưng phấn nói: “Để mày nếm thử mùi của tao nhé, xem sau này mày còn dám chiếm giường của tao nữa không!”

“Gào… grừ grừ…”

Ai ngờ, ngay khi tên khỉ ốm chuẩn bị ra tay thì lại đột nhiên nghe thấy một tiếng gầm phát ra từ giường của Triệu Ngọc, còn có cả tiếng grừ grừ mà chỉ có dã thú mới có thể phát ra.

Kết quả, khi bọn chúng cúi đầu nhìn về phía Triệu Ngọc thì tất cả mọi người đều ngơ ngác sững sờ.

Bởi vì, bọn chúng đột nhiên phát hiện ra mặt của Triệu Ngọc… đột nhiên biến hình quỷ dị!

Làn da của Triệu Ngọc biến thành một loại màu đen khiếp người, tóc giống như cỏ dại mà mọc ra, tất cả đều dựng đứng cả lên…

Sau đó, tròng mắt Triệu Ngọc trở nên đỏ bừng, khóe mắt cuồn cuộn máu sôi trào; hai chiếc răng nanh to lớn mọc bên miệng, trên răng nanh đều là nước bọt trông buồn nôn!

Cuối cùng, đầu lưỡi của Triệu Ngọc đột nhiệt vươn ra từ trong miệng, thoáng cái đã có thể liếm lên tận trán…

“Grừ… Gru… Gru…”

Triệu Ngọc đột biến, tiếng gầm gừ của hắn cũng càng nóng nảy dọa người, toàn bộ biến thành một quái vật khiến người khác rùng mình!!!

Lại nhìn đám tù nhân, sớm đã bị dọa đến mức hồn bay lên trời, tất cả đều ngây ngốc đứng tại chỗ.

Bọn chúng chưa từng nhìn thấy một hình tượng sống sờ sờ, đẫm máu kinh khủng như vậy, ai cũng đều bị dọa đến mức mặt cắt không còn một giọt máu, run lẩy bẩy, ngay cả trên mặt người da đen cũng rất giống như bị bôi lên một tầng sương trắng.

Vài giây đầu, những người này còn tưởng rằng đã sinh ra ảo giác, sững sờ đứng nguyên tại chỗ không nhúc nhích, thế nhưng mà Triệu Ngọc càng trở nên kinh khủng dọa người, bọn chúng cuối cùng cũng ý thức được tất cả chuyện này đều là sự thật!

Người đàn ông nằm ở trên giường này là một quái vật tà ác…

Cuối cùng, sau khi cảm giác sợ hãi đến đỉnh điểm, những tù nhân này cuối cùng cũng không chịu nổi kích thích tâm lý cực lớn, đâu còn người nào dám ngăn chặn Triệu Ngọc nữa, tất cả đều bị dọa đến mức gào thét ầm ĩ, nhanh chóng chạy đi!

“Á!!! Ibilis, Ibilis!!!”

“Á!!! Mẹ ơi!!!”

“Cầu Chúa phù hộ, cầu Chúa phù hộ…”

“Á!!!”

Thế nhưng, dù sao nơi này cũng là một phòng giam chật hẹp, dù bọn chúng tránh né như thế nào cũng không thể chạy thoát được, chỉ có thể trốn ở dưới giường hoặc là phòng vệ sinh…

“Hừ hừ…”

Triệu Ngọc đứng dậy, bắt đầu học bộ dáng của quái vật, lắc lư trong phòng giam.

Thật ra, hiện tại hắn đúng thật là không có trang bị gì trâu bò cả, chỉ có thể sử dụng thiết bị cải trang tàng hình, nếu như không phối hợp đùa giỡn một trận thì thật có lỗi với đạo cụ trân quý này.

Thế là Triệu Ngọc đuổi theo mấy lần khá qua loa, sau đó tóm lấy tên khỉ ốm ở dưới giường.

“Á!!! Á!!! Cầu Chúa phù hộ, cầu Chúa phù hộ!!! Á!!! Á!!!” Tên khỉ ốm bị dọa đến mức toàn thân run rẩy, khóe miệng còn phun ra cả bọt mép.

Triệu Ngọc duỗi ra cái lưỡi thật dài liếm vào mặt hắn ta một cái, hắn ta lập tức ngất xỉu…

“Phì phì…” Triệu Ngọc cảm thấy buồn nôn, thầm mắng trong lòng: “Thật là con mẹ nó thối!”

“Á!!! Á!!!”

Nhìn thấy tên khỉ ốm bị quái vật dọa ngất, những người khác còn tưởng rằng tên khỉ ốm đã chết rồi, thế là càng hoảng sợ hơn, chỉ hận không thể đào một cái lỗ chui vào!

Chỉ một thoáng, toàn bộ phòng giam gà bay chó chạy, loạn thành một đống…