← Quay lại trang sách

Chương 1676 Sóng gió ở nhà tù (6)

Buổi chiều ngày kế tiếpTại một nơi nào đó trong khu nhà xưởng của ngôi nhà tội ác, có một tòa nhà từng được sửa sang lại, chính là nơi để các quản giáo dùng để quan sát tù nhân đọ sức tranh tài.

Giờ phút này, tầng trên tầng dưới đứng đầy người, bọn họ đang thưởng thức một trận quyết đấu diễn ra trong sân vườn tầng một.

Bởi vì tất cả các quản giáo đều đặt cược nên ai cũng vô cùng hưng phấn.

Tầng dưới vung tay hô to, tầng trên thì tất cả đều bám lấy lan can, hết sức chăm chú.

Mà nơi có vị trí xem tốt nhất ở trên tầng cũng được sắp đặt chỗ ngồi, giờ phút này, đội trưởng quản giáo của nhà tù và một số cán bộ có cấp bậc tương đối cao, tất cả đều đang ngồi ở chỗ đó, chăm chú xem xét.

Ở giữa sân vườn tầng một có một lôi đài được vòng lại như một nhà giam, trông giống như đấu trường đấu thú thời cổ đại, hai tên tù nhân đang ở bên trong anh tới tôi đi, vật lộn kịch liệt.

Trong đó có một người đàn ông da trắng nõn là Triệu Ngọc, hắn không nghĩ rằng trong trận tranh tài hôm nay, hắn lại bị sắp xếp ra sân đầu tiên!

Người quyết đấu với hắn là một người đàn ông Ả Rập lông lá đầy mình, người này mặc dù trông không cường tráng lắm, nhưng hiển nhiên đã từng có kinh nghiệm đánh nhau nhất định.

Sau khi bắt đầu tranh tài, hắn ta đã cùng Triệu Ngọc vật lộn gần hai phút.

Thực ra, không phải là Triệu Ngọc đánh không lại hắn. Mặc dù người này có chút kinh nghiệm, nhưng nếu so sánh với Triệu Ngọc thì thực lực vẫn là cách biệt quá xa.

Triệu Ngọc vốn có thể nhanh chóng giải quyết, nhưng mà hắn hiểu rõ tâm lý của những quản giáo đang vây xem này, nếu như mình thắng quá nhanh quá dễ dàng, ngược lại sẽ làm giảm cảm giác chờ mong và sự thưởng thức tranh tài của bọn họ.

Dù sao, mục đích của hắn không giống với những tuyển thủ khác.

Thế là khi mới bắt đầu tranh tài, đầu tiên là hắn giữ lại thực lực, chỉ đánh qua loa với đối thủ. Thẳng đến khi tới thời điểm thích hợp, hắn mới tung ra một cú đá xoáy 360 độ sắc bén, khiến đối phương ngã xuống mặt đất!

Uỳnh…

Đối phương phun ra một ngụm máu tươi, không thể dậy nổi nữa.

Rào…

Chuyện xảy ra đột ngột, đấu trường lập tức trở nên xôn xao, trọng tài nhanh chóng tiến vào sân bãi, kiểm tra thương thế của người Ả Rập, gã cho là hắn ta không thể tiếp tục kiên trì được nữa, đành phải tuyên bố trận tranh tài kết thúc, Triệu Ngọc toàn thắng!

Rào…

Lần này, toàn trường lại sôi trào một lần nữa, bởi vì Triệu Ngọc là một người mới, mà còn là người phương Đông, cho nên phần lớn mọi người đều đặt cược người Ả Rập thắng.

Bây giờ nhìn thấy người chiến thắng lại là Triệu Ngọc, tất nhiên đều là mở rộng tầm mắt, không ngừng xôn xao…

Có điều, có thể là màn tranh tài mở đầu đều không quan trọng, nên mọi người chỉ xôn xao một lúc rồi nhanh chóng bình tĩnh lại, bắt đầu dời sự chú ý đến trận tranh tài tiếp theo, không còn quan tâm đến Triệu Ngọc nữa.

“Được rồi, được rồi…” Lúc này, một người phụ trách kéo Triệu Ngọc qua một bên, để nhân viên ghi chép đơn giản cho hắn, sau đó nói với hắn: “Hôm nay, cậu biểu hiện không tệ, giờ cẩn thận chuẩn bị trận tranh tài tiếp theo đi! Tuần sau, tôi sẽ xếp cậu ra sân…”

“Cái gì, tuần sau?” Triệu Ngọc cảm thấy bất ngờ, vội hỏi: “Anh có ý gì vậy, chẳng lẽ hôm nay tôi không thể ra sân nữa à?”

“Mẹ nó, đầu óc của cậu có vấn đề à?” Người phụ trách nói: “Cậu còn muốn một ngày đánh hai trận hay sao? Đúng là điên rồi…”

Nói xong, hắn ta không kiên nhẫn đẩy Triệu Ngọc qua một bên, ra hiệu các quản giáo mang Triệu Ngọc đi.

“Này, không phải nói…” Triệu Ngọc bắt được cổ tay người phụ trách, nói: “Đánh thắng năm trận là có thể đi vào khu Thiên Đường à?”

“Không thể nào?” Người phụ trách kinh ngạc: “Đúng thế, đánh thắng năm trận liên tục là có thể đi vào khu Thiên Đường, nhưng không phải là năm trận cùng một ngày…”

“Không được, tôi muốn đánh tiếp, nhanh chóng sắp xếp cho tôi đi!” Triệu Ngọc lớn tiếng ồn ào, nắm cổ tay người phụ trách đến mức phát đau.

Mà chính lúc này, tuyển thủ của trận tranh tài tiếp theo đã tiến vào sân bãi, chính là hai người đàn ông da đen dáng người tráng kiện.

Có thể là hai người này đều có chút tiếng tăm trong nhà tù, vừa mới vào trận đã khiến cho đông đảo các quản giáo reo hò…

“Cậu con mẹ nó có phải muốn chết không?” Người phụ trách sốt ruột, đẩy Triệu Ngọc ra và nói: “Mỗi một trận đấu đều đã được sắp xếp xong từ sớm, tất cả đều đã đặt cược, không phải cậu muốn đánh thể nào thì đánh thế ấy! Nhanh cút cho tôi!”

Nói xong, người phụ trách khoát tay, hai tên quản giáo lập tức tiến lên, một trái một phải kéo Triệu Ngọc lại.

Không được…

Trong lòng Triệu Ngọc sốt ruột, một tuần lễ đánh một trận, vậy thì còn phải chờ bốn tuần lễ nữa mới được, mình căn bản không có nhiều thời gian đến vậy.

Cho nên, hôm nay nhất định phải đánh đủ năm trận mới được.

Con bà nhà nó, nhìn thấy trận tranh tài trong sân đã bắt đầu, Triệu Ngọc quyết tâm liều mạng, lúc này hắn dùng sức đẩy hai tên quản giáo ra.

Sau đó, hắn lẻn nhanh vào trong sân thi đấu, nói với hai tên tuyển thủ.

“Này! Tên điên, tên điên…” Người phụ trách bị dọa sợ, nhanh chóng lớn tiếng quát dừng lại. Hai quản giáo kịp định thần lại, lập tức đuổi theo ngăn cản.

Nhưng mà, nói thì chậm nhưng xảy ra thì nhanh, Triệu Ngọc dùng một cú đá xoáy 360 độ và một quyền đánh qua, hai tên tuyển thủ đang tranh tài kia còn chưa rõ có chuyện gì xảy ra, vậy mà lần lượt trúng chiêu, một người bay về phía sau, một người ngã bịch xuống đất…

Ô…

Đấu trường trong nháy mắt lặng ngắt như tờ, tất cả các quản giáo ở đây đều thấy choáng váng, ngay cả hai tên quản giáo kia cũng sững sờ đứng lại.

“A… A…”

“Hừ…”

Tuyển thủ bị trúng cú đá xoáy 360 độ của Triệu Ngọc ôm ngực rên rỉ, tuyển thủ trúng cú đấm thì nằm rạp trên mặt đất ôm đầu, cả hai người đều không thể đứng dậy nổi…

Rào…

Lần này, âm thanh huyên náo không thể ức chế được nổi lên khắp khán đài, cực kỳ ầm ĩ. Cho tới bây giờ, bọn họ chưa từng nhìn thấy một màn đặc biệt thế này, hai tuyển thủ tranh tài mà lại bị một người khác dễ dàng quật ngã như vậy!

“Bắt… Bắt nó lại!” Lúc này, người phụ trách ý thức được tai họa mà mình gây ra, vội vàng ra lệnh cho quản giáo bắt lấy Triệu Ngọc.

Soạt soạt…

Các quản giáo phụ trách bảo vệ lập tức vây quanh Triệu Ngọc, đồng thời giơ súng trường lên!

“Cậu… Cậu xong rồi… Cậu xong rồi…” Người phụ trách tức giận chạy lên lôi đài, chỉ vào Triệu Ngọc mà mắng: “Cậu cứ chờ đến khu Địa Ngục hưởng phúc đi! Cậu xong đời rồi…”

Nói xong, hắn ta vung tay lên, các quản giáo đều tiến lên, muốn dẫn Triệu Ngọc xuống.

“Đợi đã!” Ai ngờ, thời khắc mấu chốt, một người trên tầng hai bỗng nhiên lên tiếng, đó là một người vóc dáng không cao, mặc trang phục sĩ quan đứng ở lan can hỏi: “Jabal, chuyện này rốt cuộc là như thế nào?”

Người này trước đó ngồi ở vị trí trung tâm của ghế khách, hiển nhiên chính là đội trưởng quản giáo của ngôi nhà tội ác!

“À… À… Đội trưởng quản giáo đại nhân, là thế này…” Người phụ trách chính là Jabal, hắn ta nhanh chóng cúi chào, nói ra nguyên nhân Triệu Ngọc ra tay.

“À…” Đội trưởng quản giáo khẽ gật đầu, đầu tiên là trầm ngâm mấy giây, sau đó mới nhẹ nhàng khoát tay áo, nói với người phụ trách: “Được rồi, nếu như hắn đã muốn đánh năm trận vậy thì hôm nay chúng ta hãy xem đi!”

“Cái gì!?”

Đội trưởng quản giáo dứt lời, tiếng xôn xao ồn ào lại nổi lên bốn phía, có người cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, có người lại cảm thấy vô cùng mới mẻ.

“Đội trưởng quản giáo đại nhân, thế nhưng mà…” Jabal vội vàng nói: “Mọi người đã đặt cược xong hết rồi, từng phạm nhân trong nhà tù đều đã đặt cược, làm thế…”

“Không sao, chẳng phải trận tranh tài này vừa mới bắt đầu à? Những vụ đặt cược trước đó đều đã hết hiệu lực rồi! Có điều…” Đội trưởng quản giáo bỗng nhiên nhướng lông mày lên, lạnh lùng nói với Triệu Ngọc: “Tên phương Đông kia, là cậu đã nói muốn đánh năm trận, không được hối hận đâu đấy!”

Triệu Ngọc híp mắt nhìn thoáng qua đội trưởng quản giáo, trong lòng đã đoán được hắn ta tuyệt đối không hề tốt bụng gì. Nhưng mà chuyện đã đến bước này, hắn cũng chỉ có thể kiên trì theo đến cùng.

Thế là, hắn dứt khoát gật đầu, nói: “Yên tâm, tôi sẽ không hối hận đâu! Chỉ cần các ông đồng ý là sau khi tôi đánh thắng, có thể để cho tôi tiến vào khu Thiên Đường ngay là được!”

“Không thành vấn đề, đây là quy tắc, nhất định phải tuân theo! Ha ha ha…” Quả nhiên, đội trưởng quản giáo cười âm hiểm một cái, cuối cùng cũng lộ ra vẻ mặt ghê tởm, nói với người phụ trách: “Jabal, bây giờ cậu hãy ra đằng sau chọn ra năm người giỏi đánh nhau nhất lên đây, tỉ thí với người phương Đông này một trận!”

“Chuyện này…” Jabal bỗng dưng giật mình, cuối cùng cũng hiểu rõ, vội vàng hỏi: “Ý của ngài là… để hắn đánh năm người trong cùng một trận đấu sao!!?”