← Quay lại trang sách

Chương 1686 Cuồng long vượt ngục (1)

Máy truyền tin nhìn thì đơn giản, nhưng thật ra là sản phẩm công nghệ cao, thiết kế hình hạt táo đỏ có thể trực tiếp nhét vào tai, phía trên đính móc cài có tác dụng cố địnhMà nút vặn ở phần đuôi của máy truyền tin sau khi được kéo ra, có thể kéo dài đến tận bên miệng, biến thành một chiếc ống nghe có thể trò chuyện tức thời.

Chẳng qua vì tín hiệu không được ổn định, chất lượng trò chuyện không cao lắm, có hơi bị gián đoạn.

Sau khi đối phương xác nhận được thân phận của Triệu Ngọc, trong tai nghe chợt vang lên giọng nói của Đinh Lam: “Cảm ơn trời đất, cuối cùng anh cũng mở được máy truyền tin! Anh sao rồi? Điều kiện trong nhà giam thế nào? Có tìm được cha nuôi không?”

Triệu Ngọc nghe thấy giọng nói của Đinh Lam, cũng hết sức kích động, lúc này mới nói sơ qua toàn bộ câu chuyện sau khi hắn vào nhà giam cho cô nghe, để cô yên tâm, còn đưa máy truyền tin cho Miêu Khôn, để Miêu Khôn nói chuyện.

“Không thể nào?” Miêu Khôn càng xúc động hơn: “Lam Lam! Con cũng được phái đến sao! Con gái ngoan của cha, nhớ chết cha rồi…”

“Được rồi, giờ không phải lúc tán dóc” Sau khi chào hỏi xong, Triệu Ngọc vội vàng lấy lại máy truyền tin nhét vào tai hỏi Đinh Lam: “Bên cô thì sao? Mấy ngày nay thế nào? Có an toàn không? Amerola và Jenna đều không sao chứ?”

“Vẫn ổn” Đinh Lam nói: “Từ lúc bọn tôi cướp xe tù, bên nhà giam tăng cường tuần tra, bọn tôi đang tạm thời tránh đến một chỗ khá xa, hôm nay mới quay trở lại, nhưng cũng không thể đứng quá gần!”

“Đinh Lam, cô nghe tôi nói” Triệu Ngọc nói: “Ở đây không chỉ là nhà giam mà còn là căn cứ quân sự, cho dù chúng tôi có thể thoát khỏi nhà giam, cũng rất khó tránh được sự truy đuổi của bọn chúng, cho nên chúng ta cần viện trợ trên không, cần máy bay trực thăng!”

“Yên tâm, việc này tôi cũng đã nghĩ rồi!” Đinh Lam nói: “Bên chúng tôi sẽ phái một chiếc, bên Yusuf cũng đồng ý phái thêm một chiếc qua, chúng tôi đã hẹn thời gian là buổi tối bảy ngày sau đó!”

“Vậy thì tốt…” Triệu Ngọc cuối cùng cũng yên tâm.

“Tốt gì mà tốt?” Đinh Lam lo lắng nói: “Anh làm phạm nhân đến nghiện rồi à? Cái này không giống với kế hoạch ban đầu của chúng ta, nơi đó là căn cứ quân sự, có máy bay thì sao? Chúng tôi cũng không thể vào nhà giam cứu các anh được! Tôi đã xin lệnh cứu viện khẩn cấp với cấp trên, nhưng ở đây có liên quan đến địa khu bên Tây Sahara khá nhạy cảm, chúng tôi thật sự không tiện lộ mặt, một khi chúng tôi tập kích ngôi nhà tội ác, tất nhiên sẽ bị truyền thông phương Tây nắm thóp, tạo bất lợi với chúng tôi! Cấp trên kiến nghị là sẽ nghĩ cách tiếp cận với tầng quản lý của ngôi nhà tội ác, dùng tiền để thả các anh ra!”

“Không được!” Triệu Ngọc kiên quyết phủ định: “Trước đây chúng ta không biết, nhưng bây giờ đã biết là Miêu Khôn bị người ta cố ý đẩy vào đây, một khi người của chúng ta đàm phán với bên nhà giam, nhà giam không những không thừa nhận, thậm chí còn có khả năng giết người diệt khẩu, tiêu hủy chứng cứ!”

“Đúng…” Đinh Lam nói: “Amerola đã nói với Yusuf, nhưng Yusuf cũng bất lực, chỉ đồng ý phái máy bay đến, nhưng không được phép gây xung đột với bọn chúng!”

“Triệu Ngọc…” Đinh Lam trịnh trọng nói: “Bây giờ đã đến thời khắc nguy hiểm nhất, chúng ta cần phải áp dụng kế hoạch B thôi! Chỉ cần chúng ta lan truyền tin Lundy bị giam ở ngôi nhà tội ác, nhất định sẽ có rất nhiều người quan tâm đến nơi này, nhất là bên phía Mỹ, nếu họ cử binh sĩ đến can thiệp, vậy là dễ giải quyết rồi!”

“Không được” Triệu Ngọc lắc đầu: “Kế hoạch này rất khó có hiệu quả trong thời gian ngắn, hơn nữa, chúng ta không có bất kỳ chứng cứ nào có thể chứng minh Lundy bị giam ở ngôi nhà tội ác!”

Trong lúc đang nói chuyện, Triệu Ngọc liếc nhìn Miêu Khôn, ý đang hỏi Miêu Khôn, mấy ngày nay có nghe ngóng được tin tức gì về Lundy không?

Miêu Khôn đương nhiên hiểu rõ, lúc này lắc đầu nói: “Theo ta thấy, tình báo về Lundy rất có thể là giả, chỉ là mồi nhử để dụ ta vào bẫy mà thôi!”

“Không có chứng cứ, không ai sẽ ngu ngốc đến nỗi tùy tiện đối đầu với ngôi nhà tội ác” Đinh Lam lo lắng nói: “Vậy… Còn biết làm sao đây?”

“Không sao, tin tôi!” Triệu Ngọc như đã liệu trước nói: “Các cô cứ chờ bọn tôi ở nơi tiếp ứng an toàn là được, buổi tối bảy ngày sau đó, chúng tôi nhất định sẽ ra ngoài hội họp với các cô!”

“Triệu Ngọc, đây không phải trò đùa đâu…” Đinh Lam lo lắng nói: “Anh biết nếu các anh vượt ngục không thành công, sẽ có hậu quả gì không? Chúng ta sẽ không còn cơ hội nào nữa!”

“Yên tâm đi” Triệu Ngọc nói: “Tôi đã tìm được lỗ hổng ở nhà giam, đến lúc đó nhất định có thể ra ngoài! Tôi nói rồi, sau khi gia đình chúng ta đoàn tụ, phải đến Phong Điếm ăn lẩu gà!”

“Nhưng mà…”

“Không có nhưng nhị gì hết!” Triệu Ngọc quả quyết nói: “Lượng điện của máy truyền tin có hạn, phải dùng tiết kiệm! Tối mai chúng ta liên lạc tiếp…”

Nói xong, Triệu Ngọc chủ động gác máy trước.

Trong cột đạo cụ của Triệu Ngọc còn có bốn máy bay tàng hình có thể sử dụng, nếu muốn trốn ra khỏi nhà giam này, đương nhiên dễ như trở bàn tay.

Hắn đã nghĩ xong toàn bộ kế hoạch từ lâu, bảy ngày sau, hắn sẽ nhân lúc Miêu Khôn không đề phòng, cho ông sử dụng một viên thuốc ngủ tàng hình, khiến ông ngủ thiếp đi.

Sau đó trực tiếp dẫn ông bay từ nhà giam ra ngoài, hội họp với đám người Đinh Lam, sau đó cùng ngồi trực thăng cao chạy xa bay.

Đến lúc đó, sẽ không ai biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

“Triệu Ngọc” Sau khi gác điện thoại, nét mặt Miêu Khôn nghiêm túc kéo Triệu Ngọc nói: “Lam Lam nói đúng, đây không phải chuyện đùa! Con xem cánh tay của ta, con có chắc ta thành ra như vậy có thể vượt ngục cùng con không?”

“Yên tâm đi! Dù cha có hôn mê bất tỉnh, con vẫn có thể đưa cha thoát ra ngoài!” Triệu Ngọc tràn đầy tự tin.

“Tốt lắm…” Miêu Khôn xòe bàn tay còn lại ra hỏi: “Bây giờ con hãy kể kế hoạch vượt ngục của con cho ta nghe, chúng ta cùng nhau phân tích có khả thi hay không? Nói thật cho con biết, từ sau khi ta vào đây, không phút nào không nghĩ tới việc vượt ngục. Nhưng mà đừng thấy nơi này vật chất đơn sơ, nhưng người phi thường nhiều lắm, không thể tìm được lỗ hổng!”

“Hơn nữa…” Ông lại lo lắng nói: “Ta từng hỏi mấy phạm nhân lớn tuổi đã ở đây hơn mười năm, bọn họ nói cho ta biết, chưa từng có ai có thể vượt ngục thành công khỏi ngôi nhà tội ác cả!”

“Ôi, cha cứ yên tâm đi!” Triệu Ngọc vỗ vào ngực bảo đảm: “Con có bao giờ để cha thất vọng chưa? Con đã có gan xông vào đây tìm cha, thì sớm đã nghĩ xong sách lược vẹn toàn rồi, cha yên tâm đi!’

“Cái này…” Miêu Khôn lau mồ hôi lạnh trên trán, vẫn không yên lòng nói: “Ta thấy con cứ nói kế hoạch cho ta biết trước! Lam Lam nói đúng, nếu hai chúng ta vượt ngục không thành công, một là sẽ bị bắn chết tại chỗ, hai là đẩy vào khu Địa Ngục sống không bằng chết!”

“Không được” Triệu Ngọc không kiên nhẫn nói: “Thiên cơ không thể tiết lộ, cả cha cũng không nói được! Nói chung cứ tin tưởng con là được! Cha đó, bây giờ đừng nghĩ đến những chuyện này, chúng ta bàn lại chuyện của Hu Lingye đi!”

“Chậc chậc…” Miêu Khôn nhíu mày tặc lưỡi, tuy ông tin vào năng lực của Triệu Ngọc, nhưng vượt ngục không phải chuyện đơn giản, sao ông có thể yên tâm thoải mái được chứ?

“Bây giờ nhìn lại…” Suy nghĩ của Triệu Ngọc đã chuyển đến mục tiêu khác từ lâu nói: “Ở khách sạn New Moon, sau khi Hu Lingye giật ngài bất tỉnh, có người lẻn vào giết chết cô ta!

“Vậy… Người này, mới là kẻ thao túng sau màn, người này đã sắp đặt toàn bộ chuyện này…”

“Đúng vậy!” Miêu Khôn nghi ngờ nói: “Có khi nào là người Mỹ làm không?”

“Mấu chốt là…” Triệu Ngọc nhíu mày: “Nếu muốn trả thù cha, đã giết chết Hu Lingye rồi tại sao lại không giết luôn cha? Cha nghĩ thử xem, sau khi đánh ngất cha, tiếp tục đưa cha đến nhà giam bên ngoài sa mạc cách mấy trăm cây số, có phải hết sức phiền phức không? Kẻ thao túng sau màn này, rốt cuộc định làm gì?”