← Quay lại trang sách

Chương 1702 Cuồng long vượt ngục (17)

Khi đèn pha tắt, tiếng chuông báo động cũng im bặt, cả nhà tù chìm trong bóng tối sâu thẳm, chỉ có bên phía nhà ăn lấp lóe ánh lửa sáng lênTriệu Ngọc biết, lần mất điện này chắc chắn là do hai tên quản giáo kia nghe theo lời dặn của mình, kéo công tắc nguồn điện xuống gây ra.

“Ha ha…” Triệu Ngọc cười ha ha, nói với Jenna: “Thấy chưa? Kế hoạch của tôi đã bắt đầu rồi đó!”

“Anh ghê gớm thật đấy!” Jenna vỗ Triệu Ngọc một phen, nhưng bởi vì không gian quá hẹp, bốn phía lại tối đen, vậy mà lại vỗ trúng mông Triệu Ngọc.

“Ấy…” Jenna đỏ mặt: “Xin lỗi nhé không cố ý!”

“Nhưng mà… chỉ mất điện thì có ích lợi gì?” Amerola hỏi: “Chúng ta… làm sao ra ngoài đây?”

“Tôi không biết…” Triệu Ngọc xoay đầu, hỏi điều mà mình thắc mắc: “Tôi vào nhà tù lâu như vậy, Đinh Lam muốn cứu tôi là chuyện bình thường, nhưng mà vì sao hai cô lại không đi khỏi đây?”

“Hai người cũng nghĩa khí quá nhỉ?”

“Anh… Nói cái gì vậy?” Jenna nói: “Chẳng lẽ anh quên là tôi bị các anh bắt cóc à? Không điều tra được vụ án Hu Lingye, tôi còn có mặt mũi nào mà về?”

“Tôi thì khác” Amerola căng thẳng xua tay: “Không phải tôi nghĩa khí, mà tôi nhận được mệnh lệnh của ông chủ, phải hiệp trợ các anh, sau khi xong việc ông ta sẽ trả cho tôi thù lao gấp đôi!”

“Triệu Ngọc, đã đến lúc nào rồi, có thể nói chuyện quan trọng hay không?” Đinh Lam buồn bực hỏi han: “Kế hoạch B của anh rốt cuộc là cái gì? Còn có, cha nuôi của tôi đâu?”

“Kế hoạch B của tôi, là các cô mau đi tìm chiếc xe đi, chúng ta lao ra…” Triệu Ngọc nói: “Bây giờ, các cô nghe tôi chỉ huy, từ nơi này đi một trăm mét theo hướng năm giờ, là bãi đỗ xe của nhà tù, các cô tới đó tìm một chiếc ô tô có thể lái được đợi lệnh tại chỗ… “

“Chú ý, nơi đó có chó, mũi của nó thính lắm, các cô phải nghĩ cách giải quyết nó!”

“Nhớ kĩ, sau khi tìm được ô tô, đừng có gấp gáp chạy, chờ tôi liên lạc với các cô!”

“Vậy còn anh…” Đinh Lam vội hỏi: “Đi tìm cha nuôi của tôi à?”

“Đúng vậy!” Triệu Ngọc nói: “Tôi và Miêu Khôn đã bại lộ, Miêu Khôn bị nhốt vào nhà tù của tử tù, tôi phải đi vào đó cứu ông ấy ra ngoài, sau đó tới tiếp ứng cho các cô, sau đó nữa thì chúng ta cùng nhau lao ra! OK?”

“Hay lắm!” Đinh Lam ấn súng trường một cái: “Tôi đi theo anh!”

“Không được! Cô đừng có thêm phiền!” Triệu Ngọc vội vàng khuyên can: “Cô cứ yên tâm, tôi đã chuẩn bị xong hết rồi, nhất định có thể cứu Miêu Khôn ra!”

“Bây giờ các cô phải nghe lời của tôi!”

“Nhưng mà…” Amerola lo lắng: “Xung quanh đây toàn là sa mạc cát chảy, ô tô mà chạy vào sẽ chết máy, chúng ta chỉ có thể đi quốc lộ thôi! Mà quốc lộ thì toàn là trạm canh gác, cho dù chúng ta cướp được xe thì phải lao ra như thế nào?”

“Chuyện này thì cô không cần lo lắng” Triệu Ngọc chỉ có thể thuận miệng nói dối: “Tôi đã lấy được giấy thông hành rồi, chắc chắn sẽ không có ai cản trở đâu!”

Mặt ngoài thì Triệu Ngọc ung dung thản nhiên, trong lòng lại kích động nói, vô nghĩa, ông đây có thể biến thành đội trưởng quản giáo mà, chẳng lẽ đây không phải giấy thông hành tốt nhất sao?

Chỉ cần ông đây tự mình lái xe ra ngoài, ai dám ngăn cản cơ chứ?

“Giấy thông hành mà cũng lấy được luôn hả, anh đúng là lợi hại!” Tuy Amerola khen nhưng trong lòng lại không quá tin tưởng.

“Đi đi, đừng có nói nhảm nữa” Triệu Ngọc chỉ chỉ vào quần áo của mình: “Quần áo của quản giáo mà tôi còn lấy được, giấy thông hành đương nhiên là dễ dàng hơn người, nhanh chút đi!”

Nói xong, hắn dẫn đầu chui ra khỏi xe đẩy, sau đó đưa hai cái bộ đàm cho Đinh Lam, nói: “Này, đợi một lát nữa chúng ta dùng cái này liên lạc! Cô có biết chỉnh tần số không?”

“Để tôi…” Amerola lập tức chỉnh hai cái bộ đàm điều về một tần số thống nhất, nói: “Hai trăm mười lăm, nhớ kĩ tần số này nhé”

“Triệu Ngọc!” Đột nhiên, Đinh Lam kéo cánh tay Triệu Ngọc lại, thâm tình nhìn chăm chú vào Triệu Ngọc, dặn dò: “Anh ngàn vạn lần… Phải cẩn thận đó!”

“Ôi chao…” Ai ngờ, Jenna bên cạnh nhìn thấy Đinh Lam đắm đuối đưa tình như thế, bỗng nhiên đẩy Đinh Lam ra, tiến lên dùng sức hôn vào môi Triệu Ngọc một cái, sau đó nói: “Muốn hôn thì cứ hôn thôi, lằng nhà lằng nhằng cái gì!”

“Sao hả? Thần thám Trung Quốc” Jenna chớp chớp đôi mắt to hỏi: “Có nhận được năng lượng của tôi không?”

“Tôi… Ừm…”

“Tôi cũng tới, tôi cũng tới…” Cứ như trúng tà thuật vậy, Amerola cũng kiễng chân lên, thâm tình hôn vào môi Triệu Ngọc một cái, sau đó còn vô cùng thân thiết ôm lấy hắn, nói: “Chúng tôi chờ anh đó! Dù thế nào cũng phải thành công!”

“Được, đến cô rồi đó!” Lúc này, Jenna ra hiệu cho Đinh Lam, bảo Đinh Lam nhanh hôn một cái.

“Ừm…”

“Ấy…”

Đinh Lam chen tới trước mặt Triệu Ngọc, hiển nhiên có hơi thẹn thùng.

“Được rồi, được rồi!” Triệu Ngọc vội vã nhẹ nhàng ôm Đinh Lam một cái, nói: “Người tôi đã tràn ngập sức mạnh rồi! Đừng chỉ lo cho tôi, các cô cũng phải cẩn thận một chút, đối phương có rất nhiều người, có thể trốn thì cứ trốn, đừng có miễn cưỡng!”

Trong lúc nói chuyện, Triệu Ngọc không bủn xỉn lén lút mặc áo chống đạn tàng hình quý giá của mình cho mỗi người một cái.

Đồng thời, hắn không tiếc hao phí hơn bốn nghìn điểm Kỳ Ngộ, kéo dài thời gian sử dụng áo chống đạn của các cô lên tới mười bảy phút.

Như vậy, ít nhất có thể khiến các cô an toàn thêm một chút.

Sau khi sử dụng hoàn tất, trên menu đạo cụ của Triệu Ngọc, chỉ còn lại có một chiếc áo chống đạn cuối cùng, mà chiếc áo chống đạn này này hắn cố ý giữ lại cho cha vợ Miêu Khôn.

“Được, bắt đầu hành động đi! Nếu tôi thuận lợi thì trong vòng mười phút là xong!” Nói xong, Triệu Ngọc chỉ phương hướng cho ba cô gái, xác định bọn họ đã biết mới xoay người rời khỏi đó.

Sau khi rẽ qua một chỗ ngoặt, Triệu Ngọc lập tức dùng một thiết bị cải trang, vèo một cái lại biến thành đội trưởng quản giáo.

Hắn nặng nề thở dốc một hơi, trong lòng thầm nghĩ: Được rồi, lần này không thể lại có bất kỳ sơ suất nào nữa!

Lần này, chỉ cần mình cứu Miêu Khôn ra, sau đó hội hợp với đám người Đinh Lam, rồi mình sẽ nhốt bọn họ trong thùng xe, lợi dụng thân phận của đội trưởng quản giáo lái xe ra ngoài, tìm ra một con đường sống.

Hoàn mỹ!

Triệu Ngọc hưng phấn vỗ tay một cái, sau đó thần tốc xem xét các đạo cụ mình đang sử dụng, trừ thiết bị cải trang và máy đổi giọng ra, mình vẫn đang dùng rất nhiều đạo cụ khác, như máy thăm dò tàng hình và áo chống đạn vv…

Nhất là áo chống đạn, bởi vì đã hết thời gian sử dụng, Triệu Ngọc bất đắc dĩ phải dùng hơn hai nghìn điểm Kỳ Ngộ để kéo dài thòi gian sử dụng thêm mười phút nữa.

Tuy mình có thể giả mạo thành đội trưởng quản giáo, nhưng về mặt cảm giác thì giữ áo chống đạn lại vẫn tốt hơn, dù sao dùng một là mất một cái.

Hơn nữa, trạng thái điểm Kỳ Ngộ của mình xem như liên tục tăng trưởng, tốn chút tiền trinh này không cần đau lòng.

Sau khi xem xét xong, Triệu Ngọc không do dự nữa, bước đi như bay về phía khu Địa Ngục của ngôi nhà tội ác này.

Giờ khắc này, sự hỗn loạn trong nhà tù đã đạt đến một tầm cao mới.

Các phạm nhân khu bình thường bị đưa tới sân thể dục, nhưng đột nhiên lại cúp điện, các phạm nhân khó tránh khỏi xôn xao khiến các quản giáo lâm vào cảnh như trứng chọi đá.

Mà lúc này, bên nhà ăn chẳng những không bình ổn được cuộc bạo loạn lại còn xảy ra hỏa hoạn, rất nhiều quản giáo đã rơi vào cảnh không ngóc dậy nổi, mọi chuyện càng ngày càng loạn.

Chỉ chốc lát sau, Triệu Ngọc đã thuận lợi chạy tới khu Địa Ngục.

Bởi vì hắn đã điều đại bộ phận cảnh lực của khu Địa Ngục đi trước cho nên sau khi hắn đến nơi đây chỉ thấy có hai tên quản giáo ở lại canh gác.

Đột nhiên cúp điện khiến hai tên quản giáo cầm đèn dầu nói chuyện phiếm.

Trong giây lát, thấy đến ngài đội trưởng quản giáo đích thân đến, hai người vô cùng sợ hãi, căng thẳng vội vàng đứng nghiêm chào.

“Nhanh!” Vì không để hai người này có cơ hội suy nghĩ, Triệu Ngọc vừa tới đã vội vã lớn tiếng hỏi như bị lửa đốt mông: “Tên Trung Quốc vừa mới đưa tới đây đâu rồi?”

“Nhanh lên, dẫn tôi đi gặp ông ta! Nhanh lên!”

“À… À…” Một quản giáo trong đó vội vã trả lời: “Ngài đang nói số 1896 vừa mới bị đưa đến phải không?”

“Đúng rồi!” Triệu Ngọc nhớ rõ số hiệu phạm nhân của Miêu Khôn, vội vàng gật đầu thúc giục hỏi: “Nhanh lên, tôi phải gặp ông ta ngay bây giờ!”

“Được… Được, được… Mời ngài đi theo tôi…”

Hai tên quản giáo không dám thất lễ, một tên lấy vài chuỗi chìa khóa trong tủ ra, một tên cầm đèn dầu, sau đó cùng đưa Triệu Ngọc đi vào sâu trong khu Địa Ngục…