Chương 1737 Triệu Ngọc cõng vợ
“Anh cũng đừng quá nóng vội” Nửa đêm hơn hai giờ, Miêu Anh vẫn ở trong văn phòng với Triệu Ngọc, cô nhìn thấy vẻ u sầu của Triệu Ngọc, liền khuyên giải nói: “Nhiễm Đào cùng Ngô Tú Mẫn đang cầm chân dung 3D của hai người kia, để bạn bè của Ba Hồng Tuyết và Vương Bằng Nghĩa nhận dạng. Có lẽ không cần bao lâu nữa sẽ có tin tức gửi tới thôi. Mấy chuyện này, muốn vội cũng không thể vội được”Thấy Triệu Ngọc vẫn đang ngẩn người trước tấm bảng trắng, không nói một lời nào, tiểu thư Miêu đi tới sau lưng Triệu Ngọc, hai tay nhẹ nhàng đặt lên bả vai Triệu Ngọc, ghé mặt sát vào bên tai Triệu Ngọc lại khuyên nhủ: “Được rồi, đại nhân cuồng thám của em, đừng quên cái tai của anh, anh là cảnh sát trưởng mèo đen, anh cũng không hy vọng chỉ còn lại một tai đúng không nào?”
“Yên tâm…” Triệu Ngọc nhẹ nhàng vỗ vào bàn tay như ngọc của người đẹp, ánh mắt kiên định nói: “Anh vốn không hề sốt ruột, chỉ là cảm thấy hình như mình đã bỏ sót điều gì đó!”
“Thật sao? Câu nói này nghe quen tai lắm!” Cô Miêu ôm lấy cổ Triệu Ngọc từ phía sau, dịu dàng nói: “Trước đây bất kể là vụ án gì, cũng đều nghe thấy câu nói này của anh! Lần này anh lại bỏ sót điều gì nữa?”
“Nếu như anh biết được…” Cảm nhận được sự ấm áp ở cổ, Triệu Ngọc mỉm cười: “Thì bây giờ anh sớm đã chạy đến Diệu Danh, đi điều tra hồi ký giết người rồi! Cũng không cần đến nửa đêm còn không chịu về ngủ như vậy”
“Nói đi cũng phải nói lại…” Miêu Anh vừa ôm lấy cổ Triệu Ngọc, vừa nhìn vào tấm ảnh giếng nước nói: “Điểm kỳ lạ nhất trong cả vụ án chính là cái giếng này! Nếu như chúng ta biết được lai lịch của giếng nước này, có lẽ sẽ có thể biết được đáp án”
“Nhưng mà” Triệu Ngọc nhíu mày nói: “Chúng ta đã hỏi khắp thôn xóm gần đó, cũng không hỏi được bất cứ truyền thuyết hay phong tục tập quán nào liên quan tới giếng nước”
“Ừm… Anh nói xem…” Cô Miêu nghiêm túc suy nghĩ, suy đoán nói: “Có khi nào… Đây là tập tục nào đó bên Mông Hương không?”
“Anh cũng hỏi qua rồi” Triệu Ngọc nói: “Vốn không có tập tục nào liên quan tới giếng nước. Chỉ là nghe nói ở Ngoại Mông, bởi vì rét lạnh và nghèo khó, có một số ít người nghèo chọn cách ở lại dưới giếng nước!
“Nhưng mà loại giếng này không giống với giếng của chúng ta, giống như cống thoát nước của thành phố, chắc là không có liên quan gì tới vụ án của chúng ta”
“Cũng đúng…” Miêu Anh suy nghĩ nói: “Nếu như giếng nước có liên quan tới tập tục tại Mông Hương, vậy thì chôn người ở Mông Hương là được rồi, tại sao phải đi nghìn dặm xa xôi, vận chuyển đến núi Đà làm gì chứ?”
“Miêu Miêu à…” Triệu Ngọc vuốt ve bàn tay của tiểu thư Miêu nói: “Có lẽ anh… Nghĩ được một đáp án!”
“Đáp án gì?” Miêu Anh tò mò, đặt hai gò má tuyết trắng mịn màng của mình vào bên tai Triệu Ngọc, vô cùng thân mật.
“Anh cho rằng hung thủ đi nghìn dặm xa xôi xa để chôn thi thể tại núi Đà chỉ có một nguyên nhân” Triệu Ngọc nói: “Chuyện trước đây mà bốn người này đắc tội với hung thủ – Xảy ra tại núi Đà! Thậm chí còn xảy ra ở chỗ có giếng nước!”
“Hả? Anh nói cũng có chút hợp lý…” Miêu Anh tinh tế phân tích một chút, con mắt bỗng nhiên sáng lên: “A? Tình tiết này sao có cảm giác đã từng thấy ở đâu rồi nhỉ?”
“Giống như…” Tiểu thư Miêu nhíu chặt lông mày: “Thường thấy trong các bộ phim truyền hình cũ?”
“Cái gì?” Triệu Ngọc nghe không hiểu vội hỏi: “Cái gì gọi là thường thấy?”
“Nội dung phim đó!” Miêu Anh nói: “Hình như đều là đàn ông, cũng xảy ra ở trong rừng sâu núi thẳm ít người lui tới, còn có thể là tội ác gì chứ?”
“Em… Em đang nói…” Triệu Ngọc vẫn là không nghe hiểu.
“Em cảm thấy chắc là chia của không đồng đều!” Miêu Anh nói: “Ví dụ như trước đây có một nhóm người ăn cướp đi cướp bóc, bởi vì chia của không đồng đều, cho nên đã xảy ra trận chém giết lẫn nhau trong rừng sâu!”
“Bốn người Ba Hồng Tuyết bọn họ giết chết các đồng bọn khác, cướp đi tiền của. Sau đó có một người không chết, xuất hiện tìm bọn họ báo thù, lúc này mới xảy ra vụ án mưu sát tại giếng nước… Đem người chôn trong giếng là để tế các anh em của hung thủ”
“Ừm… Nội dung phim này đúng thật là quá sến súa rồi! Chậc chậc…” Triệu Ngọc chậc lưỡi, lắc đầu: “Nhưng mà… Ăn cướp gì sẽ chạy vào bên trong rừng sâu núi thẳm chứ? Hơn nữa, nếu như Ba Hồng Tuyết và Vương Bằng Nghĩa lấy được tiền của, thì sao lại sống thảm đến như vậy?”
“Khục, em chỉ là đang giả dụ mà thôi!” Miêu Anh nói: “Nói không chừng là bởi vì mâu thuẫn khác…”
“Ví dụ như… A…” Miêu Anh nghiêm túc suy nghĩ, thì thào nói: “Hung thủ cùng bạn gái của hắn ta đi dạo trong rừng, kết quả bắt gặp bốn người kia, bốn người gặp người đẹp liền nổi lên lòng ham muốn, hãm hiếp hoặc là sát hại bạn gái của hung thủ.
Sau đó hung thủ tìm bọn họ để báo thù, bởi vì hắn ta không biết thân phận của bốn người kia, cho nên mới phải đi tìm trong nhiều năm như vậy? Hoặc là… Có lẽ còn nguyên nhân nào tương tự khác… Nói tóm lại, tội ác trước đây chắc chắn là xảy ra ở núi Đà, hơn nữa còn có liên quan tới giếng nước…
“A? Triệu Ngọc…” Miêu Anh bỗng nhiên hưng phấn la to: “Nếu như suy đoán này là đúng, vậy thì năm đó chắc là hung thủ đã từng báo án? Có khi nào chúng ta… Chỉ cần điều tra tất cả các vụ án liên quan tới núi Đà thì có thể tìm được kẻ tình nghi rồi không? Vụ án liên quan tới núi Đà chỉ xuất hiện ở hai nơi, một là đồn cảnh sát huyện Lạc Long, một là Cục Cảnh sát ở thành phố Chương Trạch! Có lẽ nào…” Miêu Anh kích động siết chặt nắm đấm: “Có cần bây giờ em liên lạc với bọn họ không?”
“Hình như vẫn không đúng lắm…” Triệu Ngọc lắc đầu nói: “Nếu như bốn nạn nhân có quan hệ mật thiết với nhau, thì không lẽ nào đã qua lâu như vậy rồi hung thủ mới giết chết bọn họ? Anh có cảm giác quan hệ giữa bốn nạn nhân dường như cũng không thân thiết mấy…”
“Không! Anh còn nhớ Cầu Tân Dương không?” Miêu Anh nói: “Trước khi Cầu Tân Dương giết chết người bị hại, phải làm công việc chuẩn bị rất lâu, không phải cũng kéo dài mấy năm à? Anh xem…” Miêu Anh chỉ vào tấm ảnh nạn nhân trên bảng trắng nói: “Bốn người này mặc dù đã có tuổi, nhưng ai nấy đều có dáng người khôi ngô, nếu như hung thủ không chuẩn bị thật tốt, thì làm sao có thể khống chế bọn họ một cách nhẹ nhàng mà không để lại dấu vết như vậy? Còn nữa, hắn ta còn phải vận chuyển người từ mấy trăm cây số tới núi Đà! Tính mạo hiểm không thể nói là không lớn, đương nhiên sẽ tốn nhiều thời gian, phải chuẩn bị thật tốt thì mới được chứ?”
“Ừm…” Triệu Ngọc còn định nói gì đó, nhưng bị Miêu Anh đang hưng phấn ngắt lời: “Bất kể như thế nào, chúng ta nhất định cũng phải thử…” Miêu Anh nói: “Sáng sớm ngày mai, em sẽ liên lạc với bên Cục Cảnh sát Chương Trạch! Để bọn họ thống kê tất cả vụ án khả nghi xảy ra ở núi Đà… Còn nữa, em còn phải thông báo cho Nhiễm Đào và Ngô Tú mẫn, để bọn họ điều tra sâu hơn nữa về hai nạn nhân trước kia xem họ có từng tới núi Đà hay không!”
“Ừm… Được rồi!” Lúc đầu, Triệu Ngọc còn muốn nói gì nữa, nhưng thấy sĩ khí của Miêu Anh tăng cao, nên không tiện mở miệng phản bác, xua tan tính tích cực của cô Miêu.
Bởi vì mặc dù hắn cũng cảm thấy mạch suy nghĩ này không tệ, nhưng mà quẻ văn mà mình vừa mới mở ra, chỉ là một quẻ “Tốn Ly” vô cùng bình thường.
Giờ phút này đã là một ngày mới, cho nên Triệu Ngọc mở ra một quẻ mới, nhưng mà trong quẻ văn vẫn chưa xuất hiện quẻ “Cấn”, điều này không khỏi làm hắn càng thêm cẩn thận.
Có điều Miêu Anh nói lên ý nghĩ này, quả thật phù hợp với tình tiết vụ án, cho nên Triệu Ngọc vẫn hy vọng, việc điều tra vào ngày mai có thể có sự đột phá.
“Được rồi!” Triệu Ngọc nhanh chóng đứng dậy cõng lấy tiểu thư Miêu: “Chúng ta về khách sạn thôi! Trư Bát Giới cõng vợ nhé!”
Trong lúc nói chuyện, hắn cố ý lay động thân thể, để Miêu Anh nắm chắc lấy cổ của mình.
“Này này này…” Nhưng mà tiểu thư Miêu không hề bối rối, mà trịnh trọng cảnh cáo Triệu Ngọc: “Nhắc nhở anh một chút, muốn cõng bổn tiểu thư phải có chút khó khăn đó nha…”
Nói xong Miêu Anh cũng bắt đầu lay động thân thể, khiến cho Triệu Ngọc luống cuống tay chân, đung đưa qua trái qua phải, suýt chút nữa đầu đụng vào cái tủ.
Giây tiếp theo, tiểu thư Miêu lại càng tệ hại hơn, cô bóp lấy khuôn mặt của Triệu Ngọc, làm hắn suýt chút nữa loạng choạng ngã…
“A a a…”
Tiếng kêu thảm thiết của Triệu Ngọc cũng thay đổi âm điệu, vội vàng buông tay túm lấy cổ tay của Miêu Anh.
Kết quả, Miêu Anh nhanh nhẹn lắc nhẹ thân thể thon dài, cưỡi lên cổ Triệu Ngọc, sau đó ngã về phía sau.
“Này này này…” Triệu Ngọc sợ làm Miêu Anh té ngã, liền nhanh chóng tạo tư thế đứng tấn, muốn điều chỉnh lại trọng tâm.
Kết quả, tư thế đứng tấn vẫn chưa ổn định, tiểu thư Miêu té ngã lên bàn làm việc, còn Triệu Ngọc thì đè lên trên người cô, tình cảnh vô cùng mập mờ…
Sự việc xảy ra sau đó thì không phù hợp với trẻ em…