← Quay lại trang sách

Chương 1751 Không kịp chờ đợi

Vù…Xe Land Rover nhanh như điện chớp, một đường phá vỡ bọt nước, phóng đi như mũi tên.

“Đúng, tôi biết là mưa…” Miêu Anh ngồi ghế lái phụ, vẫn còn đang gọi điện thoại để bố trí nhiệm vụ: “Nhưng mà, nhất định phải bảo vệ tốt từng vị trí phụ cận mặt dốc núi đó. Đã qua thời gian lâu như vậy rồi, hung thủ có thể xuất hiện bất cứ lúc nào! Mà lại không có phương hướng xuất hiện nhất định…”

Sau khi cúp điện thoại, Miêu Anh buồn bực hừ một tiếng, nói với Triệu Ngọc: “Bởi vì hôm nay trời mưa, nhân viên ở lại hiện trường vụ án cũng không nhiều!”

“Em lo…” Cô nhìn đồng hồ một cái: “Lúc này, Phạm Chấn Quốc đã đến hiện trường, sau đó chạy mất rồi!”

“Không!” Triệu Ngọc nói với ánh mắt kiên định: “Chúng ta chắc vẫn có cơ hội! Mặc dù nơi đó là rừng sâu núi thẳm, nhưng dù sao cũng là khu bảo tồn thiên nhiên, có nhân viên phòng hộ rừng đang đi tuần”

“Cho nên, để đảm bảo an toàn, có khả năng Phạm Chấn Quốc sẽ chờ đến khi trời tối mới có thể lên núi”

“Nhưng mà, trời đã tối rất lâu rồi… Lại mưa nữa, chắc hắn ta đã lên núi từ lâu rồi chứ?” Miêu Anh không quá xem trọng: “Dù sao cũng là kẻ thù cuối cùng, khẳng định hắn ta rất sốt ruột, không nhịn nổi rồi!”

“Chưa chắc đâu” Triệu Ngọc nói: “Chính vì trời mưa, không chừng hắn ta còn đang tính toán đợi mưa tạnh sẽ lên núi đó! Huống chi, đã tìm kẻ thù thì cần gì phải bàn đường quanh co, để Ô Thành Long chết được rõ ràng mới càng hả giận chứ?”

“Anh đừng chỉ nghĩ đến chiều hướng tốt” Miêu Anh nói: “Nếu như Phạm Chấn Quốc phát hiện ra mình đã sớm bại lộ, thì hắn ta có thể giết chết Ô Thành Long bất cứ lúc nào, sau đó chạy trốn!”

“Haizz!”

Triệu Ngọc nhẹ nhàng thở dài một tiếng. Đổi lại là hắn trước đây, khẳng định sẽ lơ đễnh, cho rằng nếu như Ô Thành Long là kẻ ác thì đáng đời có kết cục như vậy.

Nhưng mà Triệu Ngọc hiện tại đã không còn ý nghĩ như thế, hắn thấy, cho dù trước kia đã xảy ra chuyện gì, cho dù ai đúng ai sai, thì Phạm Chấn Quốc chính là kẻ tình nghi lớn nhất giết bốn người.

Cho dù kết quả cuối cùng như thế nào, hắn cũng nhất định phải bắt lấy Phạm Chấn Quốc trước tiên, đòi lại công lý!

Nghĩ đến điểm này, Triệu Ngọc liền dùng sức đạp chân ga, lại tăng tốc độ lên, tiếp tục lái về phía núi Đà.

Sau nửa giờ, Thôi Lệ Châu lần thứ hai gọi điện thoại tới, báo cáo với Triệu Ngọc hai chuyện:

“Thứ nhất, đã tìm được điện thoại của Ô Thành Long, quả nhiên đúng như dự liệu, bị người ta vứt trong hốc núi…”

“Thứ hai, thông qua video theo dõi của giám ngục, có thể nhìn thấy một chiếc xe van màu đen đón Ô Thành Long mới ra tù!”

“Xem ra, vấn đề nằm ở chỗ chiếc xe kia!” Triệu Ngọc vội hỏi: “Thấy rõ ràng biển số xe không?”

“Điều tra rồi, là biển số giả!” Thôi Lệ Châu nói: “Hiện giờ tôi đang phái người liên hệ với Bộ Giao thông, điều tra hướng đi của chiếc xe này!”

“Được rồi, gửi ảnh của chiếc xe này cho tôi…” Triệu Ngọc dặn dò: “Nhanh đi điều tra!”

“Tiểu Thôi! Chờ một chút!” Miêu Anh bỗng nhiên cầm lấy điện thoại, nói với Thôi Lệ Châu: “Người gọi điện thoại nói dối gia đình Ô Thành Long hẳn là Phạm Chấn Quốc, cô đi thăm dò vị trí của chiếc điện thoại này, xem có thể tìm được hình ảnh của kẻ tình nghi, hoặc là manh mối khác hay không?”

“Vâng…” Thôi Lệ Châu nhận lời.

“Còn nữa” Miêu Anh lại bổ sung: “Chắc chắn Ô Thành Long đã xuất hiện trong camera giám sát của nhà tù, điều tra ghi chép video trước đó…”

“Được rồi, vâng!” Sau khi Thôi Lệ Châu nhận lời, cuối cùng cũng cúp điện thoại.

“Xem ra…” Triệu Ngọc nói: “Phạm Chấn Quốc giả trang thành bạn bè tới đón Ô Thành Long, lừa Ô Thành Long lên xe!”

“Hiện giờ Ô Thành Long đã là ông già hơn 70 tuổi, đối với Phạm Chấn Quốc mà nói, vẫn tương đối dễ đối phó!”

Nói xong, Triệu Ngọc kiểm tra điện thoại một hồi thì thấy hình ảnh Thôi Lệ Châu gửi tới, chính là một chiếc xe van hiệu Suzuki màu đen.

“Vẫn ổn!” Triệu Ngọc đưa hình ảnh cho Miêu Anh xem, đồng thời nói: “Loại xe này vốn có khá nhiều kiểu màu lam, màu đen thì ít, điều tra như vậy có lẽ còn có thể tiết kiệm một ít thời gian!”

“Ừm…” Miêu Anh gật đầu: “Em cảm thấy hãy để bọn họ kiểm tra các đường cao tốc trọng điểm. Hôm nay mưa, đi đường khẳng định không tiện lắm”

“Không” Triệu Ngọc nghiêm túc lái xe, nói: “Chỉ mưa vào ban đêm, ban ngày không sao cả. Có điều, trước đó anh cũng từng nghiên cứu, bởi vì phải đi qua Tần Lĩnh, từ Phú An tới Lạc Long, nên trước mắt chỉ có một đường cao tốc có thể đi thôi!”

“Cho nên, em càng phải nói với Thôi Lệ Châu một tiếng, để cô ấy kiểm tra camera ở đường cao tốc!” Miêu Anh lườm Triệu Ngọc một cái, nhanh chóng gửi tin nhắc nhở Thôi Lệ Châu.

“Anh thấy, Phạm Chấn Quốc đi đường cao tốc là chuyện tất nhiên, chỉ là có điều…” Triệu Ngọc nhíu mày nói: “Sau khi đến Lạc Long thì có rất nhiều đường đều có thể lên núi, chỉ sợ… Chúng ta rất khó điều tra được đường đi của hắn ta nhỉ?”

“Nếu như là chúng ta…” Miêu Anh nói: “Chúng ta sẽ đi tới trạm phòng hộ rừng trước, sau đó từ trạm phòng hộ rừng đổi xe ngựa, rồi mới có thể đi tới hiện trường vụ án…”

“Đây… Là đường gần nhất sao?”

“Đúng vậy!” Triệu Ngọc nói: “Chính bởi vì như vậy, Phạm Chấn Quốc tuyệt đối sẽ không lựa chọn con đường trạm phòng hộ rừng này…”

“Nhưng mà… Đường khác, tất cả đều là đường vòng rất xa! Nói cách khác…” Ánh mắt Miêu Anh sáng lên: “Chúng ta có khả năng vẫn còn cơ hội!”

“Nhưng, để đảm bảo không có sai sót gì” Triệu Ngọc nói với Miêu Anh: “Bây giờ em nhanh chóng thông báo tới trạm phòng hộ rừng, để bọn họ lập tức tăng thêm nhân lực, tổ chức người ngựa, toàn thể lên núi tìm kiếm Phạm Chấn Quốc! Trạm phòng hộ rừng có đội cứu viện chuyên nghiệp, để bọn họ đi, có khi còn giỏi hơn các viên cảnh sát đơn thuần!”

“Thế nhưng mà…” Miêu Anh khó xử: “Thật sự có thể phát động toàn thể sao? Lỡ như đánh rắn động cỏ, khiến Phạm Chấn Quốc trốn mất thì…”

“Còn nữa, đối với Ô Thành Long mà nói, cũng là một sự bất lợi mà?”

“Miêu Miêu à” Triệu Ngọc lắc đầu nói: “Phạm Chấn Quốc và Ô Thành Long có thù sâu hận lớn, hắn ta vốn dĩ không muốn để cho Ô Thành Long còn sống! Đối với Ô Thành Long mà nói, đằng nào cũng đều là cái chết, thà chúng ta cược một lần, cơ hội sẽ lớn hơn một chút!”

“Được… Được rồi!” Miêu Anh cầm điện thoại di động lên, liên hệ với trạm phòng hộ rừng…

Mặc dù không có sấm sét dữ dội, chớp lóa đan xen, nhưng mà mưa vẫn càng ngày càng nặng hạt.

Một cảm giác xấu bỗng nhiên dâng lên trong lòng Triệu Ngọc, không biết trận mưa này có thể ảnh hưởng tới bước đi đuổi bắt Phạm Chấn Quốc hôm nay hay không…

Lại qua hơn nửa giờ, Triệu Ngọc đã lái tới trong huyện Lạc Long, Thôi Lệ Châu cuối cùng cũng gọi điện thoại tới.

“Sếp ơi, chúng tôi đã điều tra ra được rồi” Thôi Lệ Châu vội vã nói: “Chiếc xe van khả nghi kia đúng là đã lên cao tốc, vào buổi sáng 11 giờ 3 phút, nó đi qua trạm thu phí của cao tốc”

“Mẹ nó, Ô Thành Long ra tù lúc 10 giờ hơn” Triệu Ngọc thầm kêu không ổn: “11 giờ đã lên cao tốc, điều này chứng tỏ thời gian của Phạm Chấn Quốc không hề chậm trễ một chút nào!”

“Miêu Miêu à…” Hắn bĩu môi với Miêu Anh: “Xem ra em nói đúng rồi, Phạm Chấn Quốc đã thật sự không thể chờ đợi nữa rồi!”

“Lúc này…” Triệu Ngọc bấm ngón tay tính toán: “Nếu dựa vào tốc độ bình thường mà nói, chỉ sợ Phạm Chấn Quốc đã tới hiện trường vụ án giếng nước từ lâu rồi nhỉ? Chuyện này… Thật phiền toái…”

Ting ting… Ting ting…

Triệu Ngọc vừa dứt lời, điện thoại di động của Miêu Anh chợt vang lên, có người gọi điện thoại cho cô.

Kết quả, sau khi nhận cuộc gọi, Miêu Anh lập tức ngây ra một lúc, hiển nhiên là nhận được một tin tức vô cùng bất ngờ.

“Thế nào? Sao vậy?” Triệu Ngọc thúc giục hỏi.

“Được rồi” Miêu Anh nói: “Anh có thể lái xe chậm lại rồi, Phạm Chấn Quốc đã bị bắt rồi!!!”