← Quay lại trang sách

Chương 1755 Kuman Thong

Sáng sớm ngày hôm sau, tại văn phòng Cục Cảnh sát Dung Dương, Tần SơnTriệu Ngọc đang thất thần dừng chân trước tấm bảng trắng có tình tiết vụ án, bởi vì, hắn đang kiểm tra ghi chép Kỳ Ngộ kết thúc ngày hôm qua và tình hình mở quẻ hôm nay.

Hôm qua có vẻ như đã mở ra một quẻ “Cấn Đoài” bình thường, bởi vì đã phá được vụ án giếng nước, cho nên độ hoàn thành đạt được là 571%, được thưởng mười lăm đạo cụ và hơn 4000 điểm tích lũy.

Đương nhiên là Triệu Ngọc hối hận rồi, nếu như biết trước sẽ đạt được độ hoàn thành cao như vậy thì hắn nên cược trước một ít điểm tích lũy và đạo cụ mới đúng.

⚝ ✽ ⚝

Vận may thật là không đủ mà, hắn thật sự là chưa bao giờ nghĩ đến, đột nhiên lại phá được vụ án giếng nước như vậy!

Nhớ lại lúc trước phá án, mỗi lần đến thời khắc cuối cùng, luôn sẽ nảy sinh ra chuyện lớn không tưởng tượng được, ít nhất phải có quẻ “Khôn” thì mới xem như là đã kết thúc.

Nhưng mà lần này, ôi…

Hôm nay, tuy rằng vụ án đã kết thúc, nhưng mà Triệu Ngọc vẫn không ngừng việc gieo quẻ lại, muốn xem thử xem vận may ngày mới như thế nào?

Kết quả, mở ra một quẻ “Chấn Cấn” tiêu chuẩn, chứng tỏ là địa vị của hắn sẽ được đề cao trong hôm nay.

Đương nhiên rồi, thân là tổ trưởng tổ điều tra đặc biệt của Tổng cục Hình sự, nếu đã phá được vụ án lớn, như vậy thì đương nhiên khoảng thời gian tiếp theo sẽ là thời khắc tỏa sáng rồi.

Bắt đầu từ tối ngày hôm qua đã có rất nhiều lãnh đạo các cấp gọi điện thoại tới tấp, chúc mừng Triệu Ngọc vừa xuất quân đã chiến thắng giòn giã, trong một khoảng thời gian ngắn như vậy mà đã điều tra phá được một vụ án phức tạp.

Triệu Ngọc thật sự đã hơi phản cảm với những chuyện xã giao như thế này, chỉ muốn tìm một nơi có thể yên tĩnh một chút, lập kế hoạch về hành trình của mình trong tương lai.

Bây giờ, Ô Thành Long bị va vào đầu, vẫn còn đang ở bệnh viện điều trị, tình trạng của ông ta đang rất tệ. Tuy rằng đã qua giai đoạn nguy hiểm, nhưng mà bác sĩ nói khả năng ông ta tỉnh lại là rất nhỏ, có thể sẽ trở thành người thực vật…

Mà hung thủ của vụ án là Phạm Chấn Quốc đã nhận tội triệt để, thông qua khẩu cung của hắn ta và những chứng cứ khác, cảnh sát đã chứng minh, cả vụ án giếng nước đều do một mình Phạm Chấn Quốc làm ra, không có đồng bọn.

Nhưng mà, căn cứ theo nguyên tắc chủ nghĩa nhân đạo, Triệu Ngọc vẫn khoan hồng độ lượng, để cho Phạm Chấn Quốc thấy được hài cốt của người nhà hắn ta.

Có thể đoán được, nhìn thấy hài cốt người thân bị chôn trong lòng đất đã lâu, Phạm Chấn Quốc gào khóc thật to, vô cùng đau đớn…

Giống rất nhiều vụ án đã phá trước đây, trong vụ án cũng tồn tại rất nhiều quan hệ nhân quả không có cách nào lý giải rõ ràng được.

Nhưng mà, không thể phủ nhận do tội ác ban đầu của Ô Thành Long gây ra và Phạm Chấn Quốc bởi vì báo thù nên mới nảy sinh ra tội ác, đây mới là căn nguyên của vụ án này.

Cho dù là ai đúng, ai sai thì con người luôn phải chịu trách nhiệm cho hành vi của mình.

“Tôi về rồi đây…” Triệu Ngọc đang cảm khái, Thôi Lệ Châu hết sức phấn khởi về văn phòng. Vừa nhìn thấy Triệu Ngọc còn đang để ý đến bảng trắng, cô ta lập tức trợn to mắt hỏi: “Sếp à, còn nhìn bảng trắng làm gì vậy? Chẳng lẽ… Anh cho rằng trong vụ án giếng nước còn có uẩn khúc gì nữa à?”

“Không… Không phải…” Không biết tại sao, sau mỗi lần nhìn thấy Thôi Lệ Châu hoạt bát đáng yêu, trong lòng Triệu Ngọc luôn cảm thấy thoải mái, cho nên lập tức nói đùa: “Tôi chỉ là đang xem thử nên chia tiền thưởng thế nào thôi!”

“Xì…” Thôi Lệ Châu đan hai tay vào nhau: “Hù ai vậy chứ? Tôi hỏi anh, lúc nào thì chúng ta đi Diệu Danh đây?”

“Sao nào, nhớ Tiểu Vương Xán của cô rồi à?” Triệu Ngọc cười nhạo.

“Thôi đi, tôi cũng không phải là con nít…” Thôi Lệ Châu nghiêm túc nói: “Tôi chỉ sợ là chúng ta không ra trận thì tên nhóc Vương Xán đó không giải quyết được một vụ án to như vậy thôi!”

Lời của Thôi Lệ Châu đã nói ra lo âu trong lòng Triệu Ngọc, sở dĩ lúc vừa mới bắt đầu hắn đã rất chú ý đến “Hồi ký giết người” ngoại trừ chính vụ án khá là kỳ lạ ra thì hắn cũng lo Vương Xán sẽ làm hỏng vụ án!

Bởi vì, Sở trưởng Tiêu đã đặc biệt dặn dò rằng về vụ án hồi ký giết người, nhất định phải xử trí thận trọng, tuyệt đối không thể gây ra tin giật gân giống như vụ án ác ma.

“Nếu như đã phá được vụ án giếng nước rồi” Thôi Lệ Châu lay cánh tay Triệu Ngọc, làm nũng: “Vậy thì bây giờ chúng ta đặt vé máy bay đi nhé? Công đoạn kết thúc ở đây thì giao cho Tăng Khả là được rồi!”

“Không được đâu” Triệu Ngọc giang tay ra: “Không dễ gì tôi mới về nhà một lần, cũng phải về nhà để gặp cha mẹ tôi nữa chứ? Hơn nữa, vừa mới bắt được hung thủ…” Triệu Ngọc nói: “Dù thế nào thì cũng phải đợi quá trình thẩm vấn kết thúc rồi mới đi được mà?”

“Ừm…” Thôi Lệ Châu hiển nhiên là hơi thất vọng.

“Hay là như vậy đi…” Triệu Ngọc đề nghị: “Cô đến Diệu Danh tụ họp với Vương Xán trước thì thế nào?”

“Ừm…” Thôi Lệ Châu suy nghĩ một chút, gật đầu nói: “Cũng được, vậy đợi hội mừng công kết thúc thì tôi sẽ đi trước một bước vậy!”

“Được, vậy là đã giải quyết xong rồi nhé!” Triệu Ngọc thừa cơ quẹt mũi Tiểu Thôi một cái…

⚝ ✽ ⚝

Suốt cả một ngày, Triệu Ngọc đều bận kết án và báo cáo tình hình với cấp trên.

Sau khi giải quyết xong tất cả mọi chuyện thì đã là tám giờ tối, lúc này mới tập hợp tất cả các cảnh sát đã cùng tham gia vụ án này lại, tổ chức một tiệc rượu mừng công có quy mô không tính là nhỏ.

Trong tiệc rượu, thành viên tổ điều tra đặc biệt và các cảnh sát điều tra của phân cục Dung Dương vừa uống rượu vừa trò chuyện rất vui vẻ.

Mọi người thả lỏng, đương nhiên là không thể uống ít được, anh kính tôi một ly, tôi mời anh một cốc, uống rượu cứ như uống nước vậy.

Mà Triệu Ngọc đương nhiên là nhân vật chính của cả bữa tiệc rồi, nên càng không thể uống ít được.

Nếu như là ngày khác, Triệu Ngọc tất nhiên sẽ sảng khoái uống với mọi người, nhưng mà hôm nay, hắn lại ngầm sử dụng công cụ giải rượu.

Tuy rằng uống cũng rất sảng khoái, nhưng chung quy thì rượu đều bị giải hết rồi, từ đầu đến cuối đều trong trạng thái tỉnh táo.

Khi bữa tiệc kết thúc thì đã là hơn mười một giờ đêm. Vốn dĩ mấy người Trương Diệu Huy còn muốn hẹn Triệu Ngọc đi tăng hai, nhưng Triệu Ngọc lấy cớ là đã mệt rồi để từ chối.

Sau đó, Triệu Ngọc và Miêu Anh cùng trở về khách sạn, tắm rửa, nghỉ ngơi.

Hôm nay, tuy rằng Miêu Anh không uống nhiều, nhưng hai ngày qua bôn ba mệt mỏi nên đã không còn sức lực nữa, cô nằm trên giường chưa được một lúc đã ngủ say rồi.

Nhưng mà, tuy rằng Triệu Ngọc cũng rất mệt mỏi, lại vẫn cố lên tinh thần, mở ra phần tư liệu mà sư tỷ Dagger ở nước Pháp đã gửi cho hắn.

Đây chính là tư liệu về vụ án Kuman Thong giết người!

Vụ án Kuman Thong giết người!

Triệu Ngọc được tiếp xúc với vụ án này sớm nhất, lại còn là lúc tham gia salon trinh thám ở đảo Kỳ Tích.

Lúc ấy, ngoại trừ Miêu Khôn ra thì còn có vài người nữa cũng nhắc đến vụ án này, vì vậy có thể thấy, mức ảnh hưởng đến quốc tế của vụ án quốc tế này đã rất lớn.

Ngoài ra, trong những vụ án bí ẩn chưa được giải quyết trên thế giới mà Grimm để lại cũng có vụ án giết người Kuman Thong giết người nhỏ nhoi này!

Tuy rằng vụ án này bởi vì Kuman Thong mà bị phủ lên một tầng mạng che thần bí, nhưng mà về tình tiết vụ án lại chẳng hề phức tạp.

Từ sau năm 2000, ở các nước Đông Nam Á, lần lượt xuất hiện một vài vụ án giết người có thủ pháp tương tự nhau.

Nạn nhân đều bị người ta siết chết ở nhà của chính mình, trong ngực còn ôm một con Kuman Thong.

Căn cứ vào thống kê chưa đầy đủ, chỉ trong mười năm từ năm 2000 đến năm 2010 đã xảy ra hơn hai mươi vụ Kuman Thong giết người, phân bố ở Thái Lan, Việt Nam, Philippine, Indonesia vân vân…

Từ sau năm 2010, tuy rằng hung thủ không dừng tay, nhưng mà tần suất gây án rõ ràng đã giảm, chỉ xảy ra năm vụ.

Mà đến sau năm 2015, vụ án này đã biến mất hẳn, không còn xảy ra nữa.

Bởi thế, Grimm đã từng suy đoán trong bản thảo của ông ta, nghi ngờ tên sát thủ Kuman Thong này đã không còn trên đời nữa!

Nhưng dù sao cũng không nghĩ đến hôm qua lại xảy ra một vụ án Kuman Thong giết người, hơn nữa còn xảy ra ở đặc khu Hương Giang của Trung Quốc…