← Quay lại trang sách

Chương 1756 Quẻ bói khác thường

Kuman Thong là một vật thiêng liêng đến từ Đông Nam Á, dùng những vật liệu không giống nhau để tạo ra dáng vẻ của trẻ con, sau đó được cao tăng hoặc là pháp sư niệm chú tạo thànhNhận nuôi Kuman Thong giống y như nhận nuôi một đứa trẻ, nó có thể trở thành thủ hộ linh của người sở hữu, giúp mọi chuyện của chủ nhân luôn thuận lợi, suôn sẻ, chiêu tài, nạp phúc.

Ở khu vực Đông Nam Á, việc nhận nuôi Kuman Thong rất thịnh hành.

Nhưng mà Kuman Thong cũng có tính hai mặt, có người cho rằng Kuman Thong là một loại phù phép khống chế quỷ hồn, có thể bảo vệ chủ, cũng có thể tấn công bọn họ, có tính nguy hiểm nhất định.

Hơn nữa, bởi vì trong vật liệu làm ra Kuman Thong có dùng lông, tóc, tro cốt vân vân của những đứa trẻ sơ sinh đã chết, cũng khiến cho Kuman Thong tràn ngập hơi thở huyền bí.

Bởi vậy nên sau khi xuất hiện vụ án Kuman Thong giết người, đương nhiên là sẽ dẫn đến rúng động không nhỏ ở địa phương.

Dựa theo bản ghi chép của cảnh sát, nạn nhân trong vụ án này đều có thói quen nuôi dưỡng Kuman Thong, sau khi bị giết, Kuman Thong ôm trong lòng cũng thuộc sở hữu của chính nạn nhân.

Còn hung thủ thần bí này vô cùng cẩn thận, dè dặt, kể từ lúc vừa mới bắt đầu giết người thì chưa từng để lại dấu chân, vân tay hay hình ảnh gì, khiến cho vụ án Kuman Thong giết người vẫn luôn được xưng là vụ án bí ẩn chưa được giải quyết bậc nhất ở Đông Nam Á.

Có người suy đoán, sát thủ Kuman Thong không phải chỉ một người, mà là một đoàn thể.

Cũng có người cho rằng, trong vụ án có tồn tại điều huyền bí, chính là do sơ suất trong chuyện nuôi dưỡng Kuman Thong gây ra.

Về sau, kéo dài hơn mười năm, vì mọi người vẫn luôn bàn luận sôi nổi về vụ án này nên cảnh sát ở các nơi đã đầu tư rất nhiều sức người sức của vào, nhưng cho đến nay vẫn chẳng thu hoạch được gì.

Tuy rằng Triệu Ngọc luôn rất bận rộn, nhưng mà xuất phát từ sự mẫn cảm của trinh sát, nên hắn vẫn luôn chú ý đến vụ án này, lúc rảnh rỗi không có việc gì làm, hắn thường lật xem vài tài liệu, ghi ra một vài phán đoán và suy luận của mình.

Nhưng mà, dù thế nào đi nữa thì hắn cũng không nghĩ đến vụ án Kuman Thong giết người đã trôi qua nhiều năm như vậy mà lại xuất hiện, hơn nữa còn cách hắn gần như thế.

Thảo nào Juliet không ngần ngại gọi điện cho hắn vào đêm khuya, muốn đích thân nói với hắn tin tức này.

Bởi vì, nếu như vụ án xảy ra ở đặc khu Hương Giang thì đối với vị thần thám Trung Quốc là mình đây mà nói thì đương nhiên là được trời ưu ái, có thể lấy cớ hỗ trợ điều tra mà tham gia vào vụ án này.

Cho nên, Juliet nói không sai, đây là cơ hội tốt nhất để hắn chân chính tiếp xúc với vụ án bí ẩn chưa được giải quyết cấp thế giới.

Nếu có thể bóc trần chân tướng của vụ án Kuman Thong giết người này thật thì danh tiếng của hắn chắc chắn sẽ tăng lên rất nhiều, thăng cấp lên thành thần thám thế giới đương nhiên là chuyện ván đã đóng thuyền, không thể thay đổi được nữa.

Nhưng mà… Vấn đề đến rồi.

Miêu Anh sắp tham gia huấn luyện của phòng Đặc Cần, bên Diệu Danh còn một vụ án hồi ký giết người đang chờ đợi hắn.

Như vậy… Lúc này, hắn phải chọn cái nào đây?

Dựa theo kế hoạch ban đầu là đến Diệu Danh hay là bây giờ xin Tổng cục Hình sự để đến Hương Giang?

Dựa theo phân tích của Triệu Ngọc, nếu như bây giờ hắn đề nghị với Sở trưởng Tiêu thì cấp trên nhất định sẽ phê chuẩn.

Bởi vì, nếu so sánh mức độ ảnh hưởng của vụ án thì không một vụ án nào có thể so bì được với vụ án Kuman Thong giết người cả!

Vả lại, bởi vì vụ án này liên quan đến thánh vật Đông Nam Á, các lãnh đạo đương nhiên không hy vọng sẽ dẫn đến hoang mang, cho nên việc điều động Triệu Ngọc qua đó hỗ trợ đều tra cũng hợp lẽ.

Nhưng mà, làm vậy thì cuộc điều tra vụ án hồi ký giết người sẽ như rắn mất đầu, nếu hắn và Miêu Anh đều không có mặt thì liệu tổ điều tra đặc biệt có giải quyết được vụ án đó không?

Nhưng mà, nói lại thì cũng giống như sự lựa chọn trước đây, dẫu sao thì hung thủ của vụ án hồi ký giết người cũng đã chết, nếu như suy xét từ độ khẩn cấp thì đương nhiên có thể hoãn lại trước…

Thế là Triệu Ngọc trăn trở xoắn xuýt với vấn đề này, cho đến khi đã qua rất lâu, cuối cùng mới nằm trên giường, chuẩn bị ngủ.

Nhìn đồng hồ một cái, lúc này đã qua mười hai giờ đêm, cuộc Kỳ Ngộ hôm nay đã vội vàng kết thúc từ lâu.

Vì thế, hắn lên tinh thần, lại mở một quẻ cho mình.

Kết quả, Triệu Ngọc lại không đoán trúng quẻ lần này, hệ thống vậy mà lại cho hắn mở ra một quẻ “Cấn Càn – Khảm Chấn” khá là quái lạ.

Chậc chậc…

Lại xuất hiện quẻ “Càn” làm cho Triệu Ngọc phải cảnh giác, tuy rằng không thấy xảy ra chuyện quan trọng gì, nhưng lại báo hiệu hắn sắp trải qua hàng loạt Kỳ Ngộ.

Quẻ “Cấn” dường như vẫn hợp lý, dẫu sao thì bây giờ cũng đang gặp phải hai vụ án trong cùng một lúc.

Nhưng mà, Triệu Ngọc vẫn chưa xem hiểu quẻ “Khảm” và “Chấn” phía sau cho lắm.

Quẻ “Khảm” đại diện cho phụ nữ, hắn sẽ gặp ai đây?

Tuy rằng quẻ “Chấn” đại diện cho địa vị, nhưng mà chỉ lấy hậu tố xem thì đủ thấy được quẻ bói này cũng không phải là không có giá trị gì, về địa vị của hắn thì chắc hẳn là sẽ xảy ra nhấp nhô vô cùng lớn.

Chậc chậc…

Triệu Ngọc phân tích mãi vẫn chưa nắm được điểm mấu chốt, dẫu sao thì cũng chẳng biết được sau này sẽ xảy ra chuyện gì.

Nhưng mà, nếu như đã xuất hiện quẻ bói khác thường như vậy thì đương nhiên là Triệu Ngọc không thể bỏ lỡ một cơ hội tốt như thế rồi.

Lần này hắn mạnh dạn đầu tư 2400 điểm tích lũy, cược 600% độ hoàn thành, nếu như cuối cùng cuộc Kỳ Ngộ này có thể vượt qua độ hoàn thành này thì hắn sẽ nhận được hơn 10000 điểm tích lũy.

Mà mặt khác, hắn lại dùng hơn 1000 điểm tích lũy, vẫn chọn cược một cái ống ngắm chuẩn vạn năng như cũ.

Lần này, nếu như độ hoàn thành có thể đạt trên 500% thì hắn có thể được toại nguyện, có được đạo cụ mà hắn đã tha thiết mơ ước này.

Sau khi quyết định xong tất cả, Triệu Ngọc mới buông bỏ những suy nghĩ và tư tưởng rối loạn, bắt đầu đi ngủ.

Nhưng mà, trong đầu của hắn vẫn đang rất rối, căn bản là không có cách nào ngủ được, đành phải sử dụng một viên thuốc ngủ tàng hình…

⚝ ✽ ⚝

Sáng hôm sau, Triệu Ngọc nhân cơ hội khó có được, lái xe về quê thăm hỏi cha mẹ và người thân với Miêu Anh.

Trên đường lái xe, Triệu Ngọc vẫn cứ xoắn xuýt về vấn đề ngày hôm qua, cân nhắc xem hôm nay hắn có nên viết báo cáo với Sở trưởng Tiêu hay không?

Hay là bàn bạc với cha vợ thử xem, để ông ấy cho hắn ý kiến, rốt cuộc là tham gia vào vụ án hồi ký giết người thích hợp hơn hay là tranh thủ thời gian đến Hương Giang điều tra phá vụ án Kuman Thong giết người đây?

“Hôm ấy…” Lúc này, dường như là Miêu Anh đã nhìn ra tâm tư của Triệu Ngọc, vì thế tò mò hỏi một câu: “Rốt cuộc là cái cô người Pháp đó nói gì với anh vậy? Em thấy phản ứng gần đây của anh hơi bất thường đấy”

“Hả? Thế à?” Triệu Ngọc giả ngu.

“Trong tiệc mừng công, em chưa bao giờ thấy anh yên tĩnh như vậy cả, anh không tự tâng bốc mình, cũng không mở miệng nã pháo, rõ ràng là có tâm sự mà!”

“Cái này…”

“Mà những sự thay đổi của anh đều xảy ra sau khi nhận cuộc gọi đó” Miêu Anh hỏi: “Có phải là bên phòng Đặc Cần lại có nhiệm vụ gì không?”

“Không… Không phải…” Triệu Ngọc suy nghĩ một chút, cảm thấy chuyện Kuman Thong cũng không phải là chuyện cơ mật quan trọng gì cả, thế là lập tức mở miệng, chuẩn bị vui sướng hể hả nói hết một lèo với Miêu Anh.

Ai ngờ, vào lúc mấu chốt như thế này, điện thoại của Triệu Ngọc bỗng reo lên.

Vừa mở ra xem thì thấy Tổng cục Hình sự gọi đến.

Triệu Ngọc không biết là chuyện gì, đành phải dùng tai nghe Bluetooth nhận điện thoại, sau khi nghe, tiếng của Sở trưởng Tiêu bỗng chốc truyền đến: “Triệu Ngọc, tôi vừa mới nhận được thông báo, bây giờ các cậu lập tức gác công việc của vụ án giếng nước giết người lại, giao cho Cục Cảnh sát địa phương xử lý đi!”

“Hả?” Triệu Ngọc bất ngờ, lo lắng trong lòng: “Sao vậy? Có phải là bên Diệu Danh xảy ra vấn đề gì không?”

“Không!” Sở trưởng Tiêu nghiêm túc nói: “Cậu chỉ huy tổ điều tra đặc biệt của cậu, lập tức đến Hương Giang, đi điều tra phá một vụ án quan trọng!”

“Fuck, không phải chứ?” Triệu Ngọc kinh ngạc: “Là Kuman Thong à?”

“Cái gì?” Sở trưởng Tiêu giật mình, thở dài: “Cậu nắm bắt tin tức nhanh thật đấy, chuyện gì cậu cũng biết hết à?”

“Ý của chị là… Tôi… Cả đội chúng tôi đều phải qua đó hả?” Triệu Ngọc vội hỏi.

“Đúng! Đây là ý của cấp trên” Sở trưởng Tiêu nói: “Vụ án này không phải là chuyện nhỏ, mà cậu và đội của các cậu đều là… những người tốt nhất được chọn!!!”