← Quay lại trang sách

Chương 1762 Mục đích giết người

“Xem ra, đúng là anh không hiểu biết nhiều về vụ án này! Chúng ta phải trò chuyện thật kỹ mới được…” Nói đến đây, Mia phất tay với người phục vụ: “Phục vụ, mang cho chúng tôi thêm một ly coffee đi…”Người phục vụ hiểu ý.

“Cảm ơn…” Triệu Ngọc vừa nói lời cảm ơn, vừa nghiên cứu những câu nói lúc nãy của Mia.

Tuy hắn có xem bản thảo của Grimm, cũng lấy được tài liệu của Juliet, nhưng mà về nguyên nhân tử vong của các nạn nhân trong vụ án Kuman Thong thì chưa từng nghe tới cách nói nào khác, chỉ cho rằng nạn nhân thật sự bị hung thủ siết chết.

“Haizzz!” Mia thở dài, nặng nề nói: “Đây mới là chỗ đáng sợ thật sự của Kuman Thong, vì tránh khiến cho người dân khủng hoảng cho nên bất kể là chính phủ địa phương chúng tôi hay là chính phủ những quốc gia từng xảy ra vụ án Kuman Thong khác đều nghiêm cấm việc nói ra nguyên nhân tử vong thật sự!”

“Vậy…” Triệu Ngọc ngạc nhiên hỏi han: “Rốt cuộc là họ chết như thế nào vậy?”

“Chúng tôi từng giải phẫu thi thể của người bị hại, nguyên nhân tử vong thật sự của tất cả người bị hại trong vụ án Kuman Thong không phải chết vì ngạt thở…” Mắt Mia lộ ra vẻ thần bí nói: “Mà là tất cả đều chết vì nhân tố không đến từ bên ngoài – rách cơ tim!”

“Rách cơ tim?” Triệu Ngọc khó hiểu: “Nhân tố không đến từ bên ngoài?”

“Đúng!” Mia nói: “Nếu nói bằng cách thông tục thì là… người bị hù chết!”

Bỗng nhiên, Triệu Ngọc cảm giác sau lưng có khí lạnh ứa ra, da đầu cũng run lên theo.

“Ông… Có ý gì?” Triệu Ngọc mở to mắt lặp lại: “Bị hù chết?”

“Đúng, đây là một… nguyên nhân không thể định tính một cách hợp lý hoặc hoàn toàn không hợp lý, cũng là chỗ khiến cho người ta sợ hãi của vụ án này!” Mia nói: “Chúng tôi phát hiện ra trong cơ thể những người bị hại của vụ án Kuman Thong tiết ra rất nhiều norepinephrine, acetylcholine hay catecholamine. Những vật chất này sẽ khiến cho động mạch co rút, sau đó động mạch sẽ co rút kịch liệt, huyết áp đột ngột dâng cao, đại não thiếu dưỡng khí”

“Sau khi một người bị hoảng sợ, bộ máy phòng ngự của con người sẽ cung cấp rất nhiều máu cho não và tim cũng như các cơ quan quan trọng, cho nên sẽ khiến cho mạch máu mao mạch co rút lại, tay chân lạnh lẽo…”

“Trong tình huống bình thường, cho dù một người có hoảng sợ tới mức nào thì xác suất bị hù chết cũng không tới một phần vạn!”

“Nhưng mà… Vụ án Kuman Thong thì khác” Mia nghiêm túc nói: “Trước khi hoảng sợ, người bị hại đã từng bị hung thủ siết cổ!”

“Anh có biết không? Hung thủ giống như một cỗ máy móc đã tiến hành giải toán vô cùng tinh vi, lúc hắn ta siết lấy cổ của nạn nhân sẽ cố ý di chuyển dây thừng tới phía trước, làm chậm quá trình siết, kéo dài thời gian siết cổ!”

“Làm vậy khiến khí quản của người bị hại bế tắc không hoàn toàn, nhất là động mạch gáy khiến cho huyết áp ứ đọng nghiêm trọng”

“Sau đó, đợi đến lúc thời cơ chín muồi, lúc huyết áp ứ đọng đến một mức độ nhất định, khiến người bị hại hoảng sợ đến cực điểm, như vậy là đủ để giết người rồi!”

“Lúc đó, giao cảm thần kinh sẽ truyền tín hiệu về các khí quan trong cơ thể, khống chế nhịp tim, mạnh máu co rút kịch liệt, thêm vào tim đập quá nhanh…”

“Dưới sự tấn công mạnh mẽ của máu, cuối cùng sẽ làm cơ tim bị rách, khiến người bị hại đi đời nhà ma…”

Ông trời của tôi ơi…

Tuy Triệu Ngọc chẳng hiểu những danh từ chuyên nghiệp này là gì, nhưng vẫn đại khái vẫn hiểu ý của Mia. Không thể ngờ được, tất cả các nạn nhân trong vụ án Kuman Thong đều là bị hù chết!

Nếu như chuyện này bị truyền thông công bố ra ngoài, có thể tưởng tượng ra hậu quả sẽ ghê gớm cỡ nào, khó trách chính phủ các nước thầm nhất trí với nhau, thậm chí ngay cả Grimm cũng không biết nguyên nhân tử vong thật sự!

“Bây giờ anh đã biết vì sao vụ án này lại khó phá như vậy chưa?” Mia nói với vẻ mặt chua xót: “Hung thủ có thể sử dụng thủ pháp phức tạp và cao siêu như vậy để giết chết một người, chứng minh hắn ta là một người rất có bản lĩnh!”

“Độ khó trong việc bắt lấy hắn ta thật sự quá lớn!”

“Mấu chốt là…” Triệu Ngọc cân nhắc một phen, lập tức nói vào trọng điểm: “Vì sao hắn ta phải làm như vậy? Nếu chỉ muốn giết người thôi thì có phương pháp đơn giản hơn nhiều.

Chẳng lẽ… Hắn ta không chỉ muốn giết người?”

“Đúng vậy!” Vẻ mặt của Mia bỗng nhiên trở nên nặng nề: “Tôi biết, hắn ta làm như vậy là muốn làm gì! Hắn ta muốn khiến mọi người hiểu lầm rằng vụ án Kuman Thong không phải là con người làm ra, mà là do ma quỷ hoặc là bản thân Kuman Thong gây ra!”

Mia vừa nói như vậy, Triệu Ngọc lại càng cảm thấy tóc gáy đứng thẳng, tay chân lạnh cứng.

“Chúng tôi nghiên cứu nhiều năm như vậy… Tuy không thể bắt được hung thủ nhưng vẫn có thể hiểu đại khái nguyên nhân vì sao hắn ta lại giết người” Mia tiếp tục nói: “Tất cả những người bị giết hại đều nuôi dưỡng Kuman Thong, hơn nữa mục đích việc nuôi dưỡng Kuman Thong của bọn họ rõ ràng không đơn giản!”

“Chúng tôi từng điều tra, tất cả những người bị hại này đều có làm vài việc xấu, bọn họ nuôi dưỡng Kuman Thong không phải muốn khẩn cầu bình an cho mình, mà là hy vọng Kuman Thong có thể gây tai họa cho đối thủ của bọn họ, từ đó thỏa mãn tư dục của mình!”

“À…” Triệu Ngọc gật đầu: “Nói cách khác, hung thủ muốn giết chết những kẻ lợi dụng Kuman Thong để làm chuyện xấu? Cho nên… chắc hắn ta là một người đã từng bị Kuman Thong tổn thương?”

“Đúng, kết luận của chúng tôi cũng là như thế, nhưng mà…” Mia bất đắc dĩ lắc đầu: “Người này làm việc vô cùng cẩn thận, chưa từng phạm một lỗi nào, chúng tôi đã từng tóm được vô số người tình nghi, nhưng cuối cùng chỉ có thể loại trừ tất cả!”

“Có lẽ… Hung thủ không chỉ có một người?” Triệu Ngọc phân tích: “Hoặc là một tổ chức tà giáo nào đó thì sao?”

“Haizzz! Bây giờ nói những chuyện này cũng vô ích rồi…” Mia thở dài nói: “Bắt đầu từ năm 2015 thì vụ án Kuman Thong đã ngừng lại!”

“Tôi còn tưởng rằng vụ việc tại Hương Giang lần này lại là hung thủ gây ra, xem ra chỉ là sợ bóng sợ gió mà thôi…”

“Có lẽ… Vụ án Kuman Thong sẽ giống với vụ án Jack the Ripper thôi, bị lịch sử chôn vùi vĩnh viễn, biến thành một câu đố không có lời giải!”

Lúc này, người phục vụ bưng cà phê tới cho Triệu Ngọc.

“Đừng nản chí!” Triệu Ngọc bưng cà phê lên uống một ngụm, khuyên nhủ: “Cho dù hung thủ đã chết, cũng chưa chắc không phá được án!”

“Ông quay về nghiêm túc điều tra lại đi, có lẽ manh mối dẫn đến chân tướng được giấu sau lưng mấy vụ án ấy thì sao?”

“Dù sao, tôi không tin trên thế gian này có vụ án nào hoàn mỹ, một người gây án càng nhiều lần sẽ lộ ra càng nhiều dấu vết!”

“Ừm… Anh nói có lý, có lý…” Mia tinh tế thưởng thức lời của Triệu Ngọc, gật đầu nói: “Anh đã nhắc nhở tôi!”

“Mấy vụ án sau cùng đúng là lộ ra trạng thái khác với trước kia, hoặc là sức khỏe của hung thủ xảy ra vấn đề, hoặc là tâm trạng của hắn ta có thay đổi…”

“Anh nói đúng, tôi vẫn nên quay về điều tra cho kỹ, xem có thể phát hiện điều gì mà trước kia tôi không chú ý tới hay không… À…” Ông ta ngẩng đầu, vẻ mặt bội phục nói với Triệu Ngọc: “Sau khi phá xong vụ án ở Hương Giang này, anh có hứng thú đi phá án với tôi không?”

“Ừm… Chuyện này ấy à…” Triệu Ngọc nhún vai: “Đến lúc đó cần phải xem tình hình thế nào đã! Có điều…” Hắn chỉ chỉ Mia, hỏi: “Vụ án ở Hương Giang này… Ông mặc kệ hả?”

“Đúng, tôi đến đây vì sát thủ Kuman Thong mà!” Mia nói: “Nếu đã chứng minh được vụ án này không liên quan tới sát thủ Kuman Thong thì đương nhiên tôi không phải nhúng tay vào làm gì nữa!”

“Tôi đã đặt vé máy bay buổi sáng ngày mai rồi, về vụ án này… Tôi chỉ có thể chúc anh may mắn thôi! Có điều…” Ông ta nói với vẻ mặt chân thành: “Tôi tin rằng với năng lực của anh, vụ án này không làm khó được anh đâu!”