← Quay lại trang sách

Chương 1769 Chết vì lòng tham

Tám giờ sáng hôm sau, trong văn phòng tổ điều tra đặc biệt tại Cảnh Vụ Xử Hương GiangNgô Tú Mẫn giao báo cáo thẩm vấn cho Triệu Ngọc, thông qua cuộc thẩm vấn tối qua, cả bốn tên tội phạm kia đã thú nhận bộc trực về các hành vi phạm tội gồm mưu sát Phạm Bác Vĩ, Hoàng Lập Xán và tấn công bảo vệ bãi container, lấy trộm tiền mặt.

Hóa ra cả bốn người này đều xuất thân từ những tay buôn lậu ma túy tại Mahazaya, bọn họ là đàn em của trùm buôn thuốc phiện nào đó ở Mahazaya, lần này đến Hương Giang chính là vì số đô la giấu trong tượng Phật bằng đồng này.

Về tất cả tình tiết vụ án, còn phải nói đến một vụ chính biến xảy ra cách nay không lâu tại Mahazaya.

Mahazaya là một quốc gia quần đảo độc lập tại Đông Nam Á, bởi vì vị trí địa lý đặc biệt, tại địa phương có rất nhiều đảo nhỏ, cho nên cấu kết với các tay buôn ma túy đến từ khắp các nơi, còn có danh xưng là Tam Giác Vàng trên biển nữa, hàng năm có rất nhiều ma túy được sản xuất ra từ đó.

Hơn nữa, chính phủ địa phương còn thông đồng làm bậy với các tay buôn ma túy, danh tiếng xấu bay đầy trời.

Nhưng mà trước đó không lâu, lực lượng phái Duy Tân ở Mahazaya bỗng nhiên mới xuất hiện, phát động chính biến ở thủ đô nước này, chỉ một lần đã đẩy ngã phe phái cũ và thành lập chính phủ mới.

Sau đó, chính phủ mới quyết tâm rửa sạch ô danh, liên hợp với quân đội của nhiều nước, tiến hành một vụ thanh trừ các trùm buôn thuốc phiện trốn trong Mahazaya với quy mô chưa từng có.

Trong đó có một người tên là Polo Aghion, là một tên trùm buôn thuốc phiện ở đó đoán được đại thế của mình đã mất, vì bảo toàn lực lượng nên đã đúc số tài sản mà mình tích lũy được nhờ buôn thuốc phiện thành tượng Phật, hơn nữa còn vận chuyển tượng Phật đó đến Hương Giang.

Sau đó, hắn ta bắt đầu dẫn theo người nhà của mình chuẩn bị vượt biên đến Hương Giang rồi tìm lại tượng Phật, tiếp tục sống cuộc sống giàu có.

Nhưng mà, không đợi đến lúc hắn ta toàn thân rút lui thì quân đội liên hợp đã đánh vào hang ổ của hắn ta, hắn ta và người nhà của mình chết trong trận thanh trừ đó, mà bốn tên thủ hạ này lại may mắn còn sống.

Bốn tên này tụ tập lại với nhau bàn bạc, cho rằng đây là một cơ hội làm giàu tuyệt hảo, chỉ cần có thể tìm thấy bốn tượng Phật kia thì bọn họ có thể lấy được số tiền lớn xài mười đời cũng không hết.

Có điều bọn họ chỉ là những tên đàn em bình thường của Polo Aghion, tuy có tham dự vào việc vận chuyển tiền nên biết tượng Phật sẽ được vận chuyển đến Hương Giang nhưng cụ thể những tượng Phật đó được đặt ở nơi nào, vận chuyển đến đâu thì hoàn toàn không biết.

Hơn nữa, khó giải quyết nhất là chắc chắn Polo Aghion còn có những đàn em khác còn sống, những người đó cũng sẽ có ý đồ với tượng Phật, cho nên bọn họ phải rèn sắt khi còn nóng, mau chóng hành động.

Vì thế, bốn người họ trải qua muôn vàn trắc trở, cuối cùng cũng vượt biên đến Hương Giang.

Nhưng mà vừa đến bến tàu vận chuyển hàng hóa của Hương Giang thì bọn họ liền choáng váng, nhiều thùng đựng hàng như vậy, bọn họ hoàn toàn không biết rốt cuộc tượng Phật được đặt ở đâu?

Không còn cách nào khác, bọn họ chỉ có thể ổn định tâm thần, hỏi thăm từng bước một.

Sau cùng, thông qua việc nghe ngóng khắp nơi, cuối cùng bốn người họ cũng biết thêm một tin tức nữa, biết rằng chủ quan bộ phận hàng hóa hải quan Phạm Bác Vĩ có thể giúp bọn họ tìm ra vị trí của tượng Phật, mà Hoàng Lập Xán phụ trách bãi container tại bến tàu có thể trợ giúp bọn họ vận chuyển tiền mặt tại bến tàu.

Mới đầu, bọn họ chỉ định dùng cách đơn giản nhất, tức là dùng vũ lực cưỡng ép cả Phạm Bác Vĩ và Hoàng Lập Xán, ép buộc bọn họ tìm ra vị trí của tượng Phật cũng như đổi và vận chuyển thứ bên trong tượng Phật ra ngoài.

Nhưng mà bốn người này đều rất ranh ma, bọn họ biết không thể đổi hết số tiền bên trong tượng Phật một cách nhanh chóng được, nếu chỉ ép buộc hai người kia thì rất dễ bị lộ.

Bởi vậy, bắt đầu từ lúc đó, bọn họ đã có ý định giết người, không muốn để lại người sống.

Nhưng mà bọn họ lại nhanh chóng nghĩ, cho dù có giết người cũng không được, bởi vì sau khi giết người cảnh sát sẽ lập tức điều tra tình huống công việc của nạn nhân, sẽ nhanh chóng dời sự chú ý lên hải quan hoặc là bến tàu.

Như vậy thì bọn họ chẳng những ăn trộm gà không được còn mất thêm nắm gạo.

Vì thế, thời khắc mấu chốt, trong đó một kẻ tên là Mian bỗng nhiên sinh ra một kế, nghĩ tới vụ án Kuman Thong.

Bởi vì có hai vụ trong vụ án giết người hàng loạt Kuman Thong xảy ra ở Mahazaya, cho nên ký ức của bọn họ vẫn còn mới mẻ, nhớ rất rõ ràng.

Mian cho rằng, nếu bọn họ có thể ngụy trang hiện trường giết người thành vụ án Kuman Thong thì có thể dời sự lực chú ý của cảnh sát, tạo ra tác dụng dương đông kích tây.

Hơn nữa, lúc bọn họ điều tra Hoàng Lập Xán thì phát hiện ra Hoàng Lập Xán có nuôi dưỡng một con Kuman Thong, bọn họ vừa lúc có thể lợi dụng nó để đạt tới mục đích của mình.

Ý kiến của Mian lập tức được đồng bọn nhất trí đồng ý, vì thế, một vụ án ngụy trang thành vụ án Kuman Thong đã xảy ra!

Đừng nói nữa, nếu không phải cuối cùng Triệu Ngọc tìm ra chân tướng, bắt được trọng điểm của vụ án này thì bọn chúng đã thành công rồi.

Lúc ấy, bọn chúng đã thông qua Phạm Bác Vĩ để tìm kiếm trong hệ thống, tìm được vị trí thùng đựng hàng có tượng Phật, sau đó lại lợi dụng thẻ nhân viên của Hoàng Lập Xán đi thẳng tới dãy hàng số sáu.

Hơn nữa, bọn chúng còn dự đoán trước được mình không có khả năng khuân vác cả tượng Phật đi, cho nên đã chuẩn bị sẵn công cụ cắt để cưa tượng Phật ra.

Chẳng qua, cuối cùng bọn chúng vẫn xem nhẹ một chuyện rất quan trọng, đó là lòng tham của bọn chúng!

Dựa theo khẩu cung của tội phạm, nói lúc ấy bọn chúng chỉ dùng hơn hai mươi phút là đã mở và lấy hết tiền mặt trong một tượng Phật rồi.

Nếu bọn chúng chịu dừng tay đúng lúc, rồi lái xe đi thì có thể tránh được hành động vây bắt của đám Triệu Ngọc.

Chỉ tiếc, lòng người không đủ rắn nuốt voi, nhìn xe Pickup chưa đầy, bốn người bọn chúng gần như không có chút do dự nào mà bắt đầu cưa tượng Phật thứ hai…

Kết quả, chính lòng tham của bọn chúng dẫn đến sự diệt vong cuối cùng, chờ đến lúc bọn chúng hiểu ra thì đã không hối hận được nữa!

“Giỏi quá, giỏi quá đi!” Lúc này, Đốc tra Trình Gia Tuấn đi vào văn phòng, khen nhóm Triệu Ngọc một phen: “Quả không hổ danh thần thám!”

“Cũng may có anh nếu không thì chúng tôi đã gặp phiền toái lớn rồi!”

“Ha ha ha… Bây giờ thì tốt quá!” Vẻ mặt Đốc tra Trình niềm nở: “Chẳng những chứng minh được hai vụ án kia không liên quan tới vụ án Kuman Thong còn giúp chúng tôi phá một vụ buôn lậu lớn trị giá chừng hàng trăm triệu đô la!”

“Thần thám Triệu, lần này không thể bỏ qua công lao của anh được! Tối mai, chúng tôi sẽ họp báo tại Cảnh Vụ Xử để thông báo và chúc mừng, đến lúc đó Tổng Cảnh ti cũng sẽ…”

Triệu Ngọc không có tâm trạng nghe Đốc tra Trình nói suông, cất bước đi đến trước mặt bảng trắng, đưa mắt nhìn lên mặt bảng trắng thứ ba.

Thông qua việc thẩm vấn bốn tên tội phạm, bây giờ hắn đã biết, cái chết của Mia không liên quan gì đến bọn chúng!

Bốn người này khai rằng, bọn chúng hoàn toàn không biết Mia là ai?

Hơn nữa, vào đêm đó bọn chúng vẫn luôn chuẩn bị chuyện tượng Phật, chẳng còn sức đâu chú ý tới chuyện gì khác.

Cho nên, cái chết của Mia không liên quan gì tới hai vụ án bắt chước vụ án Kuman Thong này.

Nếu như vậy…

Triệu Ngọc nhíu chặt mày, trong lòng có dự cảm xấu dâng lên. Nếu như cái chết của Mia thật sự không liên quan tới hai vụ án này, như vậy… Vì sao ông ta lại chết?

Chẳng lẽ…

Chẳng lẽ…

Trong giây lát, Triệu Ngọc giật thót, bỗng nhiên nhớ lại lần mình nói chuyện với Mia, lúc ấy, Triệu Ngọc nói cho ông ta nghe mấy phương hướng điều tra.

Triệu Ngọc còn nhớ, sau khi Mia nghe xong thì lông mày giãn ra, hình như nghĩ tới chuyện gì.

Chẳng lẽ… Nguyên nhân tử vong của ông ta lại liên quan đến vụ án Kuman Thong thật sự?