Chương 1771 Người quen
Sáng sớm lúc tỉnh lại, Triệu Ngọc theo quán tính muốn mở một quẻ, sau khi mở hệ thống lên mới nhớ ra, sau khi quẻ biến dị lần trước chấm dứt, tuy không có mấy quẻ cực lớn như “Càn Khôn” hoặc “Khôn Càn” nhưng hệ thống vẫn cooldown khu gieo quẻ năm ngàyBởi vậy, bây giờ hắn vẫn chưa thể gieo quẻ.
Thật ra tối hôm qua Đinh Lam nói cũng không sai, vụ án Mia bị hại không nằm trong công việc tất yếu của Triệu Ngọc, không có chỉ thị của Tổng cục Hình sự, chỉ cần hắn thích thì hắn hoàn toàn có thể rời khỏi Hương Giang ngay lập tức.
Nhưng mà thái độ của Triệu Ngọc vô cùng kiên quyết, từ sau khi phá án vụ án Kuman Thong giả thì tất cả tâm trí của hắn đều đặt hết lên vụ án Mia bị hại.
Vì thế, sau khi hắn rửa mặt chải đầu xong, ăn bữa sáng tại nhà ăn rồi đi thẳng đến Cảnh Vụ Xử.
Các thành viên trong tổ biết rõ tính tình của tổ trưởng, nên ai cũng tới sớm hơn Triệu Ngọc, đã sớm vùi đầu vào điều tra vụ án Mia bị hại từ lâu.
“Sếp à” Nhìn thấy Triệu Ngọc đến, Nhiễm Đào là người đầu tiên tiến lên báo cáo: “Chúng tôi đã tìm được tung tích của Mia trong buổi biểu diễn của Tiếu Nhã Kỳ rồi, thấy xe của ông ta trong bãi đỗ xe, cũng thấy ông ta lúc kiểm tra vé, nhìn thấy ông ta cầm vé vào bằng đường VIP đấy!”
“Người này đúng là fan trung thành mà, chúng tôi đã lục soát phòng của Mia” Thôi Lệ Châu báo cáo: “Chúng tôi nhìn thấy rất nhiều về áp phích và tờ rơi tuyên truyền của Tiếu Nhã Kỳ, thật ra… Tiếu Nhã Kỳ đã hết thời rồi, bằng không, ít ra buổi biểu diễn cũng phải được tổ chức ở Hồng Càn chứ!”
“Là sao? Tôi hiếm khi chú ý tới mấy chuyện này…” Nhiễm Đào lắc đầu: “Nhưng mà… Ngày hôm đó có hơn một vạn người hâm mộ âm nhạc đến mà, cũng coi như không tệ chứ?”
“Chí ít có hơn nửa là tới làm nóng sân!” Thôi Lệ Châu nói: “Là sinh viên của các trường đại học gần đó, vé vào cửa toàn là miễn phí!”
“Chuyện này đúng là…” Nhiễm Đào xấu hổ: “Không lời nào để nói…”
“Sếp à” Thôi Lệ Châu lại nói: “Tất cả các vật phẩm tùy thân trong phòng của Mia đều đã được đưa đến chỗ của pháp y Trương để xét nghiệm rồi!”
“Chị Bồi Bồi bảo tôi nói cho anh biết, rằng hung thủ giết chết Mia không phải chuyên nghiệp, hẳn là siết rất lâu mới thành công, có điều sức lực của hắn ta rất lớn” Thôi Lệ Châu chỉ vào cổ mình, diễn tả: “Siết tới mức lệch mấy đốt xương cổ luôn!”
“Tổ trưởng” Tăng Khả là người báo cáo tiếp theo: “Máy tính xách tay của Mia cũng biến mất rồi, dựa theo lời trợ lý của Mia thì đêm đó, Mia đã mang máy tính theo khi xem buổi biểu diễn”
“Nhưng mà trong video trên sân vận động thì không nhìn thấy Mia cầm laptop”
“À…” Triệu Ngọc gật đầu: “Nói như vậy… tức là đặt ở trên xe, sau đó bị hung thủ giết người mang đi luôn…”
“Chắc là vậy!” Tăng Khả tiếp tục nói: “Có điều, em lấy chứng minh nhân dân của Mia làm cơ sở, thu hoạch được một số tài khoản mà ông ta từng đăng nhập vào, ví dụ như Facebook, YouTube, TikTok vân vân…”
“Hả?” Triệu Ngọc mở to mắt: “Cậu có thể phá mật khẩu của ông ta ư?”
“Không được!” Ai ngờ, Ngô Tú Mẫn là người ngăn lại, trịnh trọng nhắc nhở: “Tổ trưởng, cái chết của Mia liên quan đến quan hệ quốc tế, nếu chúng ta lén vào tài khoản cá nhân của ông ta thì chắc chắn sẽ để lại dấu vết, đây là một điểm sẽ gây bất lợi cho chúng ta!”
“Vậy…” Triệu Ngọc nhướng mày.
“Tôi sẽ liên lạc với bên Thái Lan, chỉ cần nói rõ lý do của chúng ta thì tôi nghĩ bọn họ chắc chắn sẽ đồng ý để cho chúng ta làm như vậy!” Ngô Tú Mẫn lại nhắc nhở: “Tổ trưởng, đây không phải là việc nhỏ, nhất định đừng xằng bậy”
“Ừm… Được rồi!” Triệu Ngọc suy xét một phen, đành phải thỏa hiệp: “Vậy thì giao cho chị Ngô làm! Phải nhanh nhé! Nói không chừng, bây giờ hung thủ vẫn chưa rời khỏi Hương Giang đâu!”
“Tôi hiểu rồi!” Ngô Tú Mẫn nhanh chóng cầm di động, xoay người rời khỏi phòng.
Triệu Ngọc lại bắt đầu viết thêm tài liệu lên bảng trắng.
Nhưng mà còn chưa viết được bao lâu, hắn đã phát hiện ra một vấn đề quan trọng!
“Hửm? Không đúng nhỉ?” Triệu Ngọc dò bản đồ của hiện trường vụ án, thì thào nói: “Hiện trường bỏ xe không phải đường mà Mia bắt buộc phải đi qua trên đường từ sân vận động về khách sạn đúng không?”
“Đúng vậy!” Thôi Lệ Châu chen tới, nhìn vào bản đồ, nói: “Lẽ ra lúc ra khỏi sân vận động, Mia phải chạy thẳng tới đường hầm, lại bỗng nhiên đi về phía Đông, lái lên núi…”
“Còn nữa…” Triệu Ngọc mở hai tay ra, giơ tay ra hiệu thành một động tác siết cổ: “Nếu có một sát thủ ẩn núp sẵn trong ô tô, chuẩn bị dùng dây thừng siết chết lái xe, thì chắc là hắn ta không ngốc đến mức phải đợi tài xế lái xe đi rồi mới ra tay đúng không?”
“Lỡ như tài xế nóng lòng tông thẳng vào tường, thì chẳng phải tất cả mọi chuyện sẽ thành công dã tràng ư?”
“Hửm? Đúng nhỉ!” Thôi Lệ Châu nói: “Có lý lắm, sát thủ trên tivi cũng toàn ra tay ngay lúc nạn nhân mới vừa lên xe!”
“Có khi nào…” Nhiễm Đào nghi ngờ nói: “Hung thủ giết chết Mia lúc ông ta vừa lên xe, sau đó chuyển Mia sang một bên, lái xe ra ngoài, đợi đến lúc bỏ xe mới chuyển Mia trở về?”
“Chậc chậc…” Thôi Lệ Châu lắc đầu với Nhiễm Đào, cảm thán nói: “Anh Đào à, không lẽ hung thủ bị gì à? Nếu giết người ngay tại bãi đỗ xe thì cứ giết người xong rồi đi ngay là được mà? Còn lăn qua lăn lại nhiều bước như vậy để làm gì?”
“Đúng rồi” Tăng Khả hỏi: “Không phải chúng ta có thể nhìn thấy xe của Mia trong bãi đỗ à? Không thấy có người lên xe của ông ta hả?”
“Trong bãi đỗ xe có một góc mù rất lớn” Nhiễm Đào nói: “Chỉ có thể nhìn thấy cảnh chiếc xe của Mia ra vào bãi đỗ xe thôi chứ những chuyện xảy ra lúc dừng xe thì không thấy.
“Mọi người cũng biết mà, bãi đỗ xe của sân vận động quá lớn!”
“Vậy cái camera ngay chỗ ra vào đó có quay lại được…” Tăng Khả lại hỏi: “Người ngồi trên xe là ai? Có phải tự Mia lái xe ra ngoài hay không?”
“Ừm…” Nhiễm Đào vò đầu: “Bởi vì chất lượng của camera không tốt nên không thấy rõ mặt mũi của người điều khiển!”
“Có hình dáng thôi cũng được” Tăng Khả nhắc nhở: “Mau đưa video clip cho tôi, tôi đi phân tích hình dáng ngay”
“Mấu chốt là…” Triệu Ngọc nhíu mày nói: “Hung thủ làm như vậy vẫn có phần không phù hợp tình lý. Nếu như chỉ muốn giết ông ta, như vậy hoàn toàn có thể thực hiện trong bãi đỗ xe, sau khi giết người xong cứ để xe ở đó rồi đi luôn là được!”
“Vì sao phải lái xe lên núi?”
“Nếu muốn hủy thi diệt tích thì có rất nhiều cách khác, tìm một chỗ chôn xác, đốt xe, hoặc là đẩy cả người lẫn xe vào trong biển, nhưng vì sao lại tông ô tô vào trạm xe buýt?”
“Đúng đấy!” Thôi Lệ Châu cũng cảm thấy kỳ lạ: “Tôi cứ có cảm giác tên hung thủ này không có quyết tâm phải giết người!”
“Đúng vậy!” Triệu Ngọc vỗ vỗ vai của Thôi Lệ Châu: “Tôi cũng có cảm giác này, hình như… Hung thủ vẫn còn do dự, rốt cuộc có nên giết chết Mia hay không?”
“Như vậy…” Thôi Lệ Châu mở to mắt, hỏi Triệu Ngọc: “Có phải anh muốn nói vụ án của Mia là do người quen gây ra không?”
“Có khả năng này!” Triệu Ngọc nói: “Kết hợp đủ loại nhân tố tại hiện trường vụ án, tôi chỉ có thể giải thích như vậy…”
“Ngày hôm đó, sau khi Mia xem buổi biểu diễn xong, có khả năng đã gặp một người quen, cho nên, Mia lái xe chở người đó một đoạn, sau đó, hai người nói chuyện phiếm trên xe… Nhưng trò chuyện một lúc…”
“Người quen này phát hiện ra có chuyện gì đó không đúng, cho nên… Hắn ta bèn giết chết Mia! Thậm chí, ô tô lúc ấy vẫn còn chạy…”
“Trò chuyện một lát rồi giết người luôn… Ha ha…” Thôi Lệ Châu cười gượng, nhưng sau khi cười gượng xong, vẻ mặt bỗng nhiên cứng ngắc: “Chờ một chút, chẳng lẽ… Ý của anh là, cái chết của Mia, là vì… Bởi vì…”
“Bởi vì có khả năng ông ta đã phát hiện chân tướng của vụ án Kuman Thong thật sự, cho nên người quen kia mới bất đắc dĩ giết chết ông ta!”