Chương 1838 Chú ý tố chất
“Sếp à…” Nhiễm Đào cầm một tập hồ sơ đã ố vàng hỏi Triệu Ngọc đang kiểm tra “Bản ghi chép Quỷ Vương”: “Anh nói thử xem… Năm đó Đào Ngọc Lan hát kịch gì? Có khi nào… Cũng là hát kịch Tứ Xuyên như Ngưu Kim Khuê không?”Anh ta thấy Triệu Ngọc không để ý tới mình thì vẫn tiếp tục lẩm bẩm lầm bầm: “Anh nói xem, trước đây Đào Ngọc Lan có thật là bị oan không? Cuối cùng hung thủ nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật rồi tìm một người kế thừa? Chính là hung thủ bây giờ ấy?”
“Anh Đào à, làm ơn đi…” Tăng Khả ngồi bên kia đang kiểm tra máy tính không chịu đựng được nữa nói: “Còn chưa tìm thấy tài liệu năm đó cho nên anh đừng đoán bậy đoán bạ, đỡ làm sai lệch mạch suy nghĩ của tổ trưởng chúng ta…”
“Được, được, được…” Nhiễm Đào buông hồ sơ trong tay xuống, lại cầm một cái hộp mới lên, tiếp tục làm việc của mình.
“Chậc chậc…” Lúc này, Triệu Ngọc ném quyển “Bản ghi chép Quỷ Vương” đã xem “n” lần lên trên bàn rồi thất vọng nói: “Tôi còn tưởng sẽ tìm được động cơ giết người của hung thủ từ trong quyển sách này chứ! Nhưng trong sách chỉ miêu tả lại câu chuyện của mấy con quỷ chết oan kia thôi, chứ chẳng có lời nhắn nhủ gì cả…” Triệu Ngọc bĩu môi nói: “Tôi thật sự rất tò mò, không biết mục đích giết người của hung thủ là gì?”
“Tiểu Thôi nói…” Nhiễm Đào thấy Triệu Ngọc đã nói chuyện cho nên không thể nhịn được lại bắt đầu đưa ra ý kiến: “Vụ án này rất giống vụ án tranh sơn dầu giết người ở nước Pháp. Vậy có khi nào cũng là một nghệ thuật gia tinh thần rối loạn muốn trình diễn cảnh quỷ vương sống hay không?”
“Trình diễn quỷ vương sống?” Tăng Khả che mặt lại: “Anh biết đặt tên lắm đấy!”
“Cũng không thể nói không đúng…” Triệu Ngọc suy nghĩ nói: “Nhưng… Sau khi xem hiện trường xảy ra vụ án thì tôi cứ cảm thấy có điểm bất thường…”
“Ồ? Chỗ nào bất thường?” Tăng Khả vội hỏi.
“Nếu tôi biết…” Triệu Ngọc chỉ vào mặt mình: “Thì vẻ mặt của tôi lúc này cũng sẽ không thế này đâu! Nhưng tôi cho rằng… động cơ của hung thủ khác hẳn với vụ án tranh sơn dầu giết người”
“Sếp à, anh đừng suy nghĩ nhiều quá” Nhiễm Đào nói: “Biết đâu chuyện này không phức tạp như mình nghĩ, chỉ là có một người nghiên cứu văn hóa quỷ bị tẩu hỏa nhập ma rồi muốn giết người để siêu độ vong hồn, hoặc là giúp bản thân phi thăng gì đó! Không phải trong phim ảnh cũng từng có chuyện này à? Theo tôi thấy, cứ để vị đội trưởng ngốc nghếch kia đi điều tra những chuyên gia liên quan đi, biết đâu hung thủ sẽ ở trong số đó đấy!”
“Anh làm ơn đi anh Đào…” Tăng Khả chắp tay với Nhiễm Đào: “Dù gì người ta cũng là đội trưởng đội cảnh sát, anh đâu thể tùy tiện đặt biệt danh cho người ta như vậy được? Nếu bị truyền ra ngoài thì không tốt lắm đâu!”
“Đúng vậy, đúng vậy!” Triệu Ngọc tán thành kiến nghị của Tăng Khả, quay sang nghiêm túc khiển trách Nhiễm Đào: “Tiểu Tăng nói đúng đó, chúng ta ra ngoài lăn lộn, à không, ra ngoài phá án thì cần phải chú ý tố chất!”
“Vâng, vâng!” Nhiễm Đào xấu hổ che mặt lại.
“Ban nãy chúng ta đã nói tới chỗ nào rồi?” Triệu Ngọc nhớ lại chuyện đang thảo luận lúc trước, sau đó vỗ tay nói với Nhiễm Đào: “Nhưng tôi thấy đề nghị của anh Đào cũng được đấy. Bây giờ tôi sẽ gọi điện cho vị đội trưởng ngốc nghếch kia bảo anh ta đi tra các chuyên gia nghiên cứu văn hóa quỷ…”
Phì…
Tăng Khả vừa mới uống một ngụm nước đã lập tức phun hết ra ngoài…
Nhiễm Đào cũng suýt chút nữa sốc đến mức ngã xuống đất…
“Sorry, xin lỗi, lỡ lời, lỡ lời…” Triệu Ngọc vỗ miệng: “Chúng ta phải chú ý tố chất, tố chất…”
Để bớt lúng túng, Triệu Ngọc vội vàng hỏi Tăng Khả: “Sao rồi Tiểu Tăng, cậu tìm được manh mối gì liên quan tới chuyện đàn cổ chưa?”
“Chưa ạ…” Tăng Khả trả lời: “Trong video đêm đó, có thể nhìn thấy Ngưu Kim Khuê đi từ khu dân cư ra ngoài lúc chín giờ hơn, không hề mang đàn cổ theo”
“Vậy… Sau đó thì sao?” Triệu Ngọc hỏi tiếp: “Sau khi đi ra khỏi khu dân cư là không thấy ông ta đâu nữa à?”
“Đúng vậy” Tăng Khả nói: “Bên ngoài khu dân cư có một số điểm mù camera, ông ta biến mất như vậy nên không thu được hình ảnh gì của ông ta cả”
“Vậy chắc là có xe đưa ông ta đi rồi…” Nhiễm Đào nói: “Có thể dựa vào tốc độ đi bộ của Ngưu Kim Khuê để bắt xe cộ khả nghi, sau đó điều tra từng chiếc!”
“Tôi biết” Tăng Khả gật đầu: “Đội trưởng ngốc… À… Đội trưởng Trương Linh đã phái người đi kiểm tra rồi!”
Tăng Khả vừa nói xong thì trên trán đổ mồ hôi, cậu ta vội vàng lau đi.
“Cậu đã điều tra nhật ký điện thoại chưa?” Triệu Ngọc lại hỏi: “Trước đó Ngưu Kim Khuê có gọi điện thoại cho ai không?”
“Có” Tăng Khả trả lời: “Sau sáu giờ chiều, Ngưu Kim Khuê chỉ có hai cuộc điện thoại. Một cuộc là ông ta gọi cho chị gái để hỏi thăm chuyện đoàn kịch. Chị của Ngưu Kim Khuê làm việc trong đoàn kịch, có lúc hay giới thiệu cho ông ta để kiếm chút tiền sinh hoạt.
Mà một cuộc điện thoại khác là từ bất động sản khu dân cư, Ngưu Kim Khuê không bắt máy” Tăng Khả nói: “Đội trưởng Trương đã phái người đi xác minh rồi, bất động sản khu dân cư tìm ông ta để nhắc đóng tiền nhà, họ gọi cho ông ta lúc đó là vì có người thấy ông ta. Bên bất động sản nói Ngưu Kim Khuê đã nợ tiền nhà một năm rồi, mỗi lần bị nhắc nhở thì toàn lấy lý do đang ở bên ngoài để thoái thác cho nên bất động sản mới gọi điện thoại cho ông ta lúc ấy…”
“Xem ra…” Nhiễm Đào lắc đầu: “Người này chẳng có tố chất gì cả!”
“Thủ đoạn rất chuyên nghiệp…” Triệu Ngọc nhướng mày nói: “Nếu vậy thì tức là vẫn chưa giải quyết được vấn đề cây đàn cổ rồi!”
“Đúng vậy” Tăng Khả nói: “Đội trưởng Trương đã phái người đi điều tra nhưng không có ai biết lúc trước Ngưu Kim Khuê để cây đàn cổ đó ở đâu cả. Nhưng…” Tăng Khả lại nói: “Em vừa mới nhận được tin tức mới nhất, tổ video đã chứng thực được trước đây Ngưu Kim Khuê rất hay đến một trung tâm tắm rửa có quy mô nhỏ ở An Viên, mỗi tuần đi ít nhất ba lần, còn làm thẻ thành viên ở chỗ đó nữa!”
“Mẹ kiếp, xem ra Ngưu Kim Khuê vẫn chứng nào tật đó” Nhiễm Đào nói: “Chắc chắn trung tâm tắm rửa đó không phải chốn đơn thuần gì đâu đúng không?”
“Đúng vậy!” Tăng Khả nói: “Bây giờ đội trưởng Trương đã phái người qua đó điều tra rồi, chẳng bao lâu nữa là có thể nhận được tin mới”
“Nhìn xem” Nhiễm Đào vỗ tay: “Ông ta đã sáu mươi hai tuổi rồi đấy, đúng là gừng càng già càng cay mà!”
“Cũng có nghĩa là…” Triệu Ngọc nói: “Vào đêm bị giết hại, có thể Ngưu Kim Khuê đang định tới trung tâm tắm rửa đó? Chứ không phải có người dụ ông ta ra?”
“Rất có khả năng này!” Tăng Khả nói: “Ngưu Kim Khuê không có xe hơi, cũng không thể đi xe điện hoặc xe đạp. Trong ngày thường muốn ra ngoài đều đi xe buýt hoặc là bắt xe taxi! Vừa rồi em đã điều tra đoạn đường từ khu nhà của Ngưu Kim Khuê tới trung tâm tắm rửa đó có một tuyến xe buýt công cộng chạy đêm, chỉ cần hai đồng là có thể đến được nơi rồi! Mấy người đội trưởng Trương đã lấy được video trên toàn bộ xe giao thông công cộng đêm đó” Tăng Khả nói: “Nhưng đến hiện giờ vẫn chưa phát hiện ra hình ảnh của Ngưu Kim Khuê”
“Xem ra…” Nhiễm Đào phân tích: “Ngưu Kim Khuê đã xuất hiện ở khu nhà rồi sau đó xảy ra chuyện lúc đi đến trạm xe buýt!”
“Sếp à” Nhiễm Đào chủ động xin ra trận: “Tôi thành thạo chuyện này nhất, ngày mai anh cứ giao cho tôi đi làm đi! Tôi có thể dựa vào camera trên đường để tìm xe hơi đã đi ngang qua đoạn đường xảy ra chuyện, sau đó sẽ điều tra từng camera giao thông trên những chiếc xe hơi này, biết đâu sẽ có phát hiện mới!”
“Được, vậy ngày mai anh đi làm đi…” Triệu Ngọc đồng ý, sau đó nói thêm: “Trừ khu nhà của Ngưu Kim Khuê ra, anh còn phải dùng cách này để điều tra xung quanh hiện trường xảy ra vụ án nữa! Hung thủ giết người vào đêm khuya, xe cộ trên quốc lộ trong thời gian này vốn rất thưa thớt, có lẽ sẽ dễ điều tra hơn…”
“Được, không thành vấn đề” Nhiễm Đào chào theo kiểu quân đội: “Anh cứ đợi mà xem tôi nhé…”