Chương 1855 Lục soát trong cả thành phố
“Tôi cảm thấy…” Trên xe chỉ huy, Trương Linh chỉ vào đoạn video đó và nói với Triệu Ngọc: “Thứ người thần bí cầm trong tay chắc là một thanh dao pha!”“Nếu như là gậy gộc thì không mỏng như thế…”
“Chậc chậc…” Sắc mặt Triệu Ngọc vô cùng khó coi, bởi vì hắn đã nhận ra có rất nhiều điểm bất thường, cho nên lập tức nói với Trương Linh: “Kỳ lạ thật, nếu người thần bí này chính là sát nhân trong vụ án quỷ vương thì có phải việc hắn ta chỉ cầm một con dao, còn đuổi theo Vương Trường Khôn suốt con phố không hợp tình hợp lý không?”
“Đúng vậy, tôi cũng cảm thấy thế!” Trương Linh nhíu mày, lo sợ bất an mà suy đoán: “Có khi nào là do hung thủ vốn dĩ muốn lập tức khống chế Vương Trường Khôn, nhưng mà không cẩn thận bị Vương Trường Khôn phát hiện, cho nên mới phải lấy dao ra diệt khẩu?”
“Không…” Triệu Ngọc lắc đầu: “Xét từ ba vụ án trước đó, hung thủ vô cùng chuyên nghiệp, chắc không thể phạm vào sai lầm cấp thấp thế này!”
“Cho dù có xảy ra chuyện gì đó ngoài ý muốn, hắn ta cũng không thể nào cầm dao đuổi theo Vương Trường Khôn cả con phố được… Cảnh tượng này…” Triệu Ngọc chỉ chỉ vào video Vương Trường Khôn chạy trốn trên màn hình, thì thào nói: “Cảnh tượng này trông rất quen mắt, giống như giang hồ báo thù, như mấy tên côn đồ ấy!”
“Vậy… Có khi nào là…” Trương Linh lại nói: “Vương Trường Khôn quen biết hung thủ, nhận ra hắn ta, cho nên hung thủ phải nghĩ cách giết chết Vương Trường Khôn? Cho nên mới liều lĩnh đuổi giết gã ta cả con phố?”
“Không… Không đúng…” Triệu Ngọc nhanh chóng phân tích, liên tục lắc đầu nói: “Nếu tôi là hung thủ, nếu cách thời gian ra tay còn một ngày nữa thì tôi sẽ không mạo hiểm bắt cóc gã ta trên đường cái đâu!”
“Cho dù không nhiều camera cho lắm, nhưng chỗ đó toàn là quán bar và hộp đêm, khó tránh khỏi sẽ bị người ta phát hiện”
“Nếu như là tôi, tôi sẽ tìm một chỗ khác yên lặng hơn để ra tay…”
“Không thể nào? Theo như phân tích của anh…” Trương Linh lo lắng hỏi: “Người thần bí này chưa chắc là hung thủ của vụ án quỷ vương hả? Vậy…”
“Vẫn nên…” Triệu Ngọc cẩn thận nói: “Vẫn nên điều tra tất cả các camera trước rồi nói sau!”
Bởi vì đêm khuya yên tĩnh, xe chỉ huy chỉ mất một lúc đã chạy tới con phố nơi Vương Trường Khôn gặp tại nạn, các nhân viên cảnh sát đã đợi sẵn ở đó từ lâu.
Sau khi gặp mặt, Triệu Ngọc và Trương Linh lập tức bắt đầu sắp xếp người kiểm tra hiện trường, cũng bắt đầu điều tra camera dọc theo con đường Vương Trường Khôn bị đuổi giết.
Sau hơn bốn mươi phút, cuối cùng bọn cũng tìm được đáp án từ một chiếc camera trên một con đường khác.
Trong màn hình, Vương Trường Khôn đang đi trên con đường dày đặc quán bar tương đối phồn hoa, đi cùng gã ta là hai cô gái ăn mặc rực rỡ.
Hai cô gái õng ẹo làm dáng, vừa thấy đã biết là người làm công việc đặc biệt.
Bọn họ nhanh chóng đón được một chiếc xe taxi, hai cô gái lên xe, nhưng Vương Trường Khôn lại không lên mà chỉ nhìn xe taxi từ từ chạy đi rồi rẽ quẹo vào con phố mà gã ta sắp bị đuổi giết.
Kết quả, Vương Trường Khôn vừa mới đi vào thì có một người đàn ông lập tức lén lút xuất hiện, người đàn ông nhìn chằm chằm vào Vương Trường Khôn, âm thầm bám đuôi…
Trong camera, người ta còn có thể nhìn thấy người đàn ông này chắp hai tay sau lưng, chắc đang cầm vũ khí nào đó.
Video clip dừng lại, Triệu Ngọc và Trương Linh thấy rõ người đàn ông này mặc áo sơ mi kẻ ô, ăn mặc có vẻ luộm thuộm, đầu đội mũ, viền nón đè rất thấp, không thấy rõ tướng mạo của hắn ta.
“Xem ra…” Trương Linh suy đoán: “Người này không muốn bắt cóc hoặc khống chế Vương Trường Khôn đâu!”
Triệu Ngọc gật đầu, đồng ý với suy đoán của Trương Linh, nhìn người đàn ông này có vẻ như có thù với Vương Trường Khôn, đang định đánh lén gã ta.
“Quan trọng nhất là không nhìn thấy chiếc xe điện được bọc kín kia…” Trương Linh lại nói: “Nếu muốn bắt cóc Vương Trường Khôn thì ít nhất cũng phải có phương tiện giao thông chứ? Cho nên xem ra người thần bí này đúng là không phải tên sát nhân quỷ vương kia!”
“Phù…” Triệu Ngọc thở dốc một hơi nặng nề, trong lòng không nhịn được cảm thấy mất mát.
Hắn đang suy nghĩ, nếu mình là sát nhân Quỷ Vương thì đương nhiên không thể nào dễ dàng để mình lọt vào màn hình camera như thế, chắc chắn phải đi đến một chỗ không dễ bại lộ mới ra tay.
Xem ra, người thần bí đang lén lút này không phải là sát nhân Quỷ Vương, nói cách khác, thời gian bận rộn đêm nay của mình đã bị lãng phí một cách vô ích rồi!
Hắn đặt cược tất cả lên người tên Vương Trường Khôn này, nhưng hiển nhiên không thắng.
Nhưng mà… Nếu mục tiêu thứ tư mà hung thủ lựa chọn không phải Vương Trường Khôn thì… còn có thể là ai?
Hay là… Đêm nay sẽ không xảy ra vụ án quỷ vương thứ tư?
Phù phù…
Triệu Ngọc nặng nề thở phì phò, trong đầu đang nhanh chóng loại bỏ rất nhiều tin tức, Mễ Nhu, kẻ bị tình nghi, nạn nhân tiếp theo, Vương Trường Khôn…
Mình… có phải đã đoán sai chỗ nào rồi hay không?
Nhưng mà nhiều kẻ bị tình nghi như vậy, nếu như phải so sánh từng người thì sẽ mất bao lâu chứ?
“Các cậu hãy đi tìm những đoạn video sớm hơn nữa đi” Trương Linh nói với các nhân viên cảnh sát cấp dưới: “Xem kẻ bị tình nghi tới từ đâu!”
“Bất kể thế nào, tôi cần các cậu xác nhận thân phận của người này trong thời gian ngắn nhất!”
“Vâng!” Các nhân viên cảnh sát nhận được mệnh lệnh, lập tức bắt đầu điều tra…
“Thần thám Triệu…” Sau đó, Trương Linh lại nói với Triệu Ngọc: “Bây giờ đã hơn ba giờ rồi, nếu chúng ta đã tìm lầm người mà hung thủ đã ra tay thì có lẽ chúng ta đã không còn kịp nữa rồi!”
“Bây giờ…” Triệu Ngọc bất đắc dĩ lắc đầu, nói: “Chúng ta chỉ còn lại một biện pháp ngu dốt thôi!”
“Biện pháp gì?” Trương Linh vội hỏi.
“Vụ án thứ nhất xảy ra ở miếu Quan Đế, vụ án thứ hai xảy ra ở thành phố ma, thứ ba xảy ra ở thư viện” Triệu Ngọc nói: “Những địa điểm mà hung thủ lựa chọn để giết người đều là tòa nhà cổ, tuy thành phố ma được xây dựng sau này, nhưng tối thiểu nhìn từ tạo hình thì nó cũng là một tòa nhà thời cổ…”
“A…” Trương Linh hiểu ra: “Ý của anh là chúng ta phải điều tra tất cả các tòa nhà có kiểu cổ như vậy sao? Thế thì lượng công việc đúng là…”
“Tôi biết thành phố An Đô lớn đến mức nào” Triệu Ngọc nói: “Chúng ta có thể bỏ qua những chỗ bảo vệ nghiêm ngặt hay các tòa nhà có vẻ chính thức!”
“Sau đó bắt đầu từ những tòa nhà có khả năng bị hung thủ lựa chọn nhất, ví dụ như miếu Quan Đế, hay nơi công cộng không có ai trông coi ban đêm vân vân…”
“Những nơi này tiện cho xe ba bánh của hung thủ tiếp cận, hơn nữa xung quanh còn ít camera, địa hình phức tạp, bất lợi cho cảnh sát dùng video suy luận…”
“À…” Trương Linh bất đắc dĩ gật đầu: “Xem ra chỉ có thể như vậy thôi, tôi đi liên lạc với bộ phận thông tin, bảo bọn họ tìm ra những tòa nhà khả nghi trong thời gian ngắn nhất!”
“Còn nữa…” Triệu Ngọc lại nói: “Điều động tất cả những nhân viên có thể điều động đi tuần tra trên đường cái, lục soát chiếc xe ba bánh kia trong toàn thành phố!”
“Bây giờ còn là giữa đêm khuya, nếu như có một chiếc xe ba bánh chạy trên đường thì chắc chắn rất dễ phát hiện.
“Tôi biết đây là cách rất ngu dốt, nhưng việc cấp bách, chỉ có thể làm hết sức thôi!”
“Cho dù chúng ta không kịp cứu nạn nhân thứ tư, cũng nhất định phải nghĩ cách bắt lấy hung thủ!”
“Ừm, tôi hiểu rồi!” Trương Linh gật đầu nói: “Chúng tôi sẽ điều động cả Cục Cảnh sát, rồi tôi đi xin với cấp trên, để cho Cục Giao thông cũng tham dự vào công cuộc lục soát cả thành phố này…”