Chương 1867 Nghi ngờ của Triệu Ngọc
Vào lúc bảy giờ tối, trong phòng khám nghiệm tử thi của Cục Cảnh sát An Đô“Hai lỗ kim được tìm thấy chỗ bụng của người chết” Pháp y Trương Bồi Bồi nói với Triệu Ngọc: “Vị trí tiêm giống như bốn người chết đầu tiên, nhưng nó rõ ràng hơn so với trước đây”
“Mặt khác, sau khi tiêm vào đã xảy ra hiện tượng xuất huyết, phỏng chừng là lúc hung thủ tiêm vào, bởi vì hai tay run rẩy kịch liệt nên đã làm rách mô dưới da…”
“À…” Triệu Ngọc gật đầu: “Nói như vậy tức là rất có khả năng nạn nhân đã tự tiêm cho mình nhỉ? Dù sao thì hắn ta cũng biết làm vậy là tự giết chết mình, tiêm thuốc độc vào cơ thể của mình thì đâu thể làm một cách thong dong được!”
“Có thể nói là vậy, nhưng vẫn không thể loại trừ một khả năng khác…” Trương Bồi Bồi do dự một lúc rồi nói: “Là có kẻ ấn tay nạn nhân, cưỡng ép nạn nhân tiêm! Bởi vì nạn nhân giãy giụa, cho nên gây ra tình trạng xuất huyết…”
“Ồ?” Triệu Ngọc liếc nhìn Trương Bồi Bồi một cái, thấy biểu cảm của pháp y Trương vẫn bình tĩnh, không hề gợn sóng. Là một pháp y ưu tú, Trương Bồi Bồi từ trước đến nay luôn trình bày sự thật, chưa bao giờ suy đoán lung tung!”
“Còn nữa…” Trương Bồi Bồi tiếp tục nói: “Trên người những nạn nhân khác đều có dấu vết bị trói và gây tê, nhưng trên người Tề Hạo thì không có, chỉ tìm thấy một số vết bầm bất thường trên vai trái và phải của hắn ta, hình như là va chạm hoặc là bị thứ gì đó đè vào…”
“Ý cô là… có kẻ dùng sức nhấn bả vai của Tề Hạo sao?” Triệu Ngọc trừng to mắt.
“Có khả năng ấy, nhưng mà nếu dùng bả vai để khiêng thứ gì đó cứng và nặng thì cũng sẽ lưu lại dấu vết như thế này” Trương Bồi Bồi nói: “Chuyện này khó phán đoán lắm!”
“À… Như vậy… trong móng tay của Tề Hạo có thứ gì không?” Triệu Ngọc nhìn thi thể trên bàn giải phẫu, lại hỏi một câu.
“Có, tôi đang xét nghiệm rồi…” Trương Bồi Bồi trả lời.
“À…” Triệu Ngọc gật đầu, lại hỏi một vài vấn đề về thi thể, rồi mới rời khỏi phòng khám nghiệm tử thi.
Tăng Khả đang chờ ở cửa phòng khám nghiệm tử thi, sau khi nhìn thấy Triệu Ngọc và Trương Bồi Bồi, cậu ta lập tức bước lên đón.
“Đúng rồi” Lúc này, Trương Bồi Bồi lại nói với Triệu Ngọc: “Chúng tôi đã phát hiện ra một vài sợi tóc không phải của Tề Hạo trong căn phòng bí mật, một tổ trong đó đã kiểm tra rồi, là người bị hại Đào Yến!”
“À…” Triệu Ngọc nói: “Thời gian Đào Yến mất tích sớm hơn thời gian tử vong không ít, chắc Tề Hạo đã từng nhốt bà ta trong căn phòng bí mật!”
“Có khả năng này” Trương Bồi Bồi nói: “Chúng ta chỉ thu thập được các tế bào da của các nạn nhân khác từ các đồ dùng cá nhân của họ, nhưng không có nhiều như Đào Yến”
“À, các nạn nhân khác đều là bắt rồi giết ngay, chỉ có Đào Yến là bắt cóc trước!” Tăng Khả nói: “Trung tâm tắm rửa Xuyên Mỹ và nhà của Tề Hạo cách nhau không xa, phỏng chừng là Tề Hạo cảm thấy Đào Yến luôn làm việc ban đêm, không tiện xuống tay, cho nên mới bắt cóc bà ta trước tiên nhỉ?”
“Pháp y Trương”Triệu Ngọc không nhịn được hỏi: “Theo đánh giá chuyên môn của cô, liệu Tề Hạo có chết vì tự sát hay không?”
“Không thể phán đoán được!” Trương Bồi Bồi không cần nghĩ ngợi đã trả lời: “Tôi và đoàn đội đã phân tích chi tiết trước đó rồi, nếu có thêm một hung thủ hoặc vài hung thủ nữa tham gia vào vụ án này thì chỉ cần bọn chúng cẩn thận thao tác là vẫn tất có thể gây ra cái chết của Tề Hạo như thế này!”
“Thế…” Triệu Ngọc lại hỏi: “Từ những vật phẩm có trong hiện trường, các cô không tìm thấy vân tay, lông tóc hoặc tế bào da của người nào khác sao?”
“Có” Trương Bồi Bồi nói: “Lượng thông tin mà chúng tôi đã thu thập được thực sự đáng kinh ngạc, trước mắt vẫn đang được xét nghiệm”
“Nhưng mà, tốt nhất anh nên chuẩn bị tâm lý, bởi vì lúc phân tích mẫu, chúng tôi có thể thấy rằng các mẫu không phải của Tề Hạo mà chúng tôi thu thập được đều khá cũ, cho dù có thể tìm được mẫu trùng hợp cũng chưa chắc đã liên quan đến vụ án, có khi chỉ là có người trong lúc vô ý, hoặc là gián tiếp tiếp xúc đến những đồ vật ấy thôi!”
“Hiểu rồi” Triệu Ngọc dùng sức mà thở mạnh một hơi, nói: “Nhưng mà, dù thế nào đi nữa, tất cả các mẫu đều phải được kiểm tra và so sánh từng cái một! Cho dù tuổi của nó đã rất cũ đi chăng nữa, nói không chừng vẫn có thể trợ giúp cho việc kết án phần nào!”
“Tôi biết!” Trương Bồi Bồi đồng ý rồi mới tạm biệt Triệu Ngọc và Tăng Khả, tiếp tục đi làm việc.
Triệu Ngọc và Tăng Khả đóng cửa phòng khám nghiệm tử thi lại, đi ra hành lang.
“Tổ trưởng” Tăng Khả nghiêm túc hỏi: “Có phải anh cảm thấy vụ án quỷ vương vẫn chưa thể qua loa kết án hay không? Chẳng lẽ… vụ án này thật sự không phải do Tề Hạo gây nên, hắn ta chỉ là kẻ chết thay?”
“Tôi cũng không biết nữa…” Triệu Ngọc lắc đầu nói: “Tôi chỉ cảm thấy vụ án này dường như quá hoàn hảo, hoàn mỹ đến mức thậm chí có chút tà ác… Chỉ dựa vào một tên chuyên ru rú ở nhà, từng làm lính thông tin thôi thì sao có thể làm được chứ?”
“Đúng đấy” Tăng Khả tỏ vẻ đồng ý: “Em cũng đã từng thảo luận với Bồi Bồi rồi, nếu em là Tề Hạo, đối với trình tự giết người phức tạp như vậy, kế hoạch giết người tinh vi như vậy, khẳng định là không làm nổi!”
“Chuyện này không chỉ cần kỹ thuật mà còn cần sự can đảm, kinh nghiệm và vận may nữa!”
“Còn một điểm nữa…” Triệu Ngọc lại nói: “Căn cứ tư liệu mà các cậu điều tra được thì Mễ Nhu vốn không phải là nữ thần mắt sáng thiện lương, uyển chuyển dịu dàng gì!”
“Cô này là một người phụ nữ có tính tình nóng nảy, là kẻ đầu cơ lỗ mãng, nhưng lại không giỏi xử lý các mối quan hệ cá nhân, lại làm nghề khó nói này…” Triệu Ngọc vỗ Tăng Khả một cái, nói với vẻ đầy thâm ý: “Cậu không biết đâu, thật ra nếu muốn làm một người phụ nữ ưu tú có kỹ thuật là phải nắm giữ rất nhiều kỹ xảo tiếp giao đấy!”
“Cho nên, làm một kẻ chuyên ru rú ở nhà giống như Tề Hạo, sao lại mê luyến một người phụ nữ như Mễ Nhu chứ? Tôi thật sự không hiểu!
“Mê luyến thì cũng phải có độ, đâu đến mức báo thù cho cô ta, thậm chí còn không tiếc tự tử nữa chứ? Người đàn ông này phải mang một loại tâm tình như thế nào mới có thể si mê đến thế?”
“Cũng phải…” Tăng Khả gật đầu nói: “Xem ra, vụ án này đúng là vẫn còn nhiều điểm kỳ quái!”
“Việc cấp bách trước mắt…” Triệu Ngọc nói: “Chúng ta có tổng cộng ba phương hướng cần điều tra rõ ràng: Thứ nhất, mối quan hệ giữa Mễ Nhu và Tề Hạo, rốt cuộc tại sao hai người họ lại dây mơ dễ má với nhau? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì mới có thể khiến Tề Hạo điên cuồng như thế?”
“Thứ hai, chân tướng của vụ Mễ Nhu nhảy lầu, chúng ta cần phải biết rằng rốt cuộc Mễ Nhu đã chết như thế nào, trong cái chết của cô ta liệu có bí ẩn gì hay không?”
“Cả chuyện đứa con của cô ta nữa, rốt cuộc là của ai?”
“Còn về điểm thứ ba…” Triệu Ngọc liếc nhìn Tăng Khả một cái, hỏi: “Cho cậu một cơ hội, nói về điểm thứ ba đi!”
“Điểm thứ ba…” Tăng Khả suy nghĩ, tức khắc nói: “Chắc là điều tra rõ chân tướng về ‘Bản ghi chép Quỷ Vương’ nhỉ?”
“Điều tra xem Tề Hạo đã liên quan đến ‘Bản ghi chép Quỷ Vương’ và Đào Ngọc Lan như thế nào? Xem tại sao hắn ta lại bị mê hoặc, biến thành sát thủ Quỷ Vương giống như Đào Ngọc Lan!?”
“Giỏi!” Triệu Ngọc vừa lòng gật đầu: “Đi theo tôi lâu như vậy, cậu tiến bộ không ít đâu!”
“Ha ha, ha ha…” Tăng Khả cười ngây ngô rồi nói: “Mặt khác, em cảm thấy chúng ta cần phải điều tra về tên Tề Hạo này cho rõ ràng!”
“Tổ trưởng, em hiểu trạch nam, trạch nam có lẽ trông không quá bình thường, nhưng không cứ nhất thiết phải có vấn đề ở tâm lý!”
“Cho nên, em nghĩ nên nghiên cứu người này thật kỹ, xem xét tất cả tư liệu trên máy tính của hắn ta, sách vở học tập của hắn ta, nghề nghiệp của hắn ta, lịch sử trò chuyện trên điện thoại của hắn ta vv… xem có thể đào bới được bí mật ở sâu trong nội tâm của hắn ta hay không!”
“Giỏi lắm” Triệu Ngọc khẳng định: “Sự kiên trì dẻo dai này của cậu rất có phong phạm của tôi năm đó đấy! Cứ mạnh tay mà làm đi nhóc, chỉ cần cậu làm tốt thì khi nào tôi kết hôn, tôi sẽ cho cậu làm phù rể!!”