Chương 1883 Tin tức mới nhất
Mười một giờ giữa trưa ngày hôm sau, văn phòng tổ điều tra đặc biệt lại hừng hực khí thế ngất trời, ai cũng bận rộn“Tổ trưởng Triệu” Trương Linh báo cáo với Triệu Ngọc đầu tiên: “Chuyện bệnh tâm thần không phải là tin đồn đâu, Vương Lập Khải thật sự bị kích thích, gặp vấn đề tinh thần nghiêm trọng!”
“Chỉ là có điều, Vương Chấn không để ông ta ở viện điều dưỡng mà là chăm sóc tại nhà, còn thuê không ít người về nữa…”
“Còn nữa” Trương Linh lại nói: “Tôi đã điều tra về chuyện Vương Chấn bị thương rồi, năm năm trước, Vương Chấn bất ngờ bị cuốn vào một trận ẩu đả, trong lúc hỗn loạn, bị người ta đẩy ra khỏi sân thượng, gây thương tật vĩnh viễn ở chân phải!”
“Người chịu trách nhiệm việc đẩy Vương Chấn đã bị tìm ra, bị phán quyết bảy năm, nhưng bởi vì được giảm hình phạt nên hiện giờ đã ra khỏi tù”
“Tôi đã phái cảnh sát hình sự đi tìm người này” Trương Linh có vẻ hơi khó xử, nói: “Có điều, cho dù hắn ta bị người khác thu mua thì cũng tuyệt đối không có khả năng thừa nhận! Dù sao việc cũng đã làm rồi…”
“Ừm…”
Triệu Ngọc yên lặng gật đầu, thực ra, nếu như dựa theo tính tình trước kia của hắn, chỉ cần có thể tìm được người này thì Triệu Ngọc có một trăm loại biện pháp có thể khiến cho hắn ta thành thật khai báo.
Nhưng mà hiện tại, Triệu Ngọc hiển nhiên sẽ không làm như thế. Hơn nữa, hắn cho rằng không cần phải như thế.
Bởi vì sự thật đã trở nên khá rõ ràng rồi, gia đình Vương Lập Khải đúng là có mâu thuẫn rất sâu với Tập đoàn Xuyên Hưng!”
“Đúng là không tra thì không biết, tra một cái lại phải giật mình!” Lúc này, Thôi Lệ Châu cầm một bản tư liệu đi tới và báo cáo với Triệu Ngọc: “Tôi đã điều tra các bản ghi chép về khu dân cư gần miếu Quan Đế rồi, trước kia, khu dân cư đó đã bị phá dỡ nhiều lần rồi, nhưng cuối cùng đều bởi vì một vài tình huống ngoài ý muốn mà không giải quyết được gì…”
“Vào thời điểm đó, việc phá dỡ không nghiêm khắc như hiện tại, bình thường đều là gửi thông báo trước rồi sau đó mới phá dỡ” Thôi Lệ Châu trừng to mắt: “Anh biết không? Tập đoàn Xuyên Khải đã từng trúng thầu ba lần, nhưng cuối cùng tất cả đều bị hố!”
“Còn nữa, tôi đã điều tra ghi chép, cuối cùng đều bởi vì tỷ lệ đồng ý phá dỡ không đạt tiêu chuẩn mà thất bại, tôi đoán…” Thôi Lệ Châu nói: “Trong chuyện này có kẻ giở trò xấu! Có lẽ là mua chuộc được cư dân nơi đó, cố ý để bọn họ giả vờ không chịu di dời, không chịu ký tên”
“Thực ra, dựa theo tiêu chuẩn mà Tập đoàn Xuyên Khải đưa ra thì đã có đầy đủ ưu đãi rồi”
“Bên trường Trung học số 17 này cũng thế” Nhiễm Đào tiếp lời: “Sếp à, tôi đã xâm nhập điều tra dựa theo ý nghĩ của anh, quả nhiên tìm được một điều bất thường!”
“Xem ra, nếu như quả thật là Tập đoàn Xuyên Khải muốn trả thù thì đối tượng trả thù không phải là công ty xây dựng thi công trường Trung học số 17 mà chính là trường Trung học số 17!”
“Ồ?” Lời này khiến cho Triệu Ngọc chú ý: “Tức là sao?”
“Trọng điểm ở ngay trong thư viện Lan Dương! Tình huống lúc đó tương đối phức tạp, tôi nói đơn giản cho anh hiểu nhé” Nhiễm Đào nhanh chóng nói: “Tập đoàn Xuyên Khải tham dự đấu thầu thi công trường Trung học số 17, mục đích được đặt ở thư viện Lan Dương, bởi vì thư viện Lan Dương là di tích lịch sử, có thể làm tăng giá trị cực cao”
“Cho nên Tập đoàn Xuyên Khải nhận lời xây dựng miễn phí các tòa nhà lớp học cho trường Trung học số 17, nhưng điều kiện tiên quyết chính là thư viện Lan Dương sẽ bị Tập đoàn Xuyên Khải thu mua, quy về danh nghĩa của Tập đoàn Xuyên Khải!”
“Lúc đầu, dưới điều kiện ưu đãi như thế, trường học đã nhận lời Tập đoàn Xuyên Khải”
“Nhưng cuối cùng không biết nguyên nhân gì mà gió đổi chiều, cuối cùng, một công ty kiến trúc nhỏ không có danh tiếng lại trúng thầu, còn thư viện Lan Dương cuối cùng vẫn được giữ lại dưới tên trường học!”
“Sếp à” Nhiễm Đào khá đắc ý nói: “Mặc dù không có chứng cứ có thể chứng minh rốt cuộc đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn gì!”
“Nhưng mà sau khi điều tra, tôi vẫn lấy được một tin tức ngầm tương đối đáng tin, người phía sau giở trò xấu hẳn là người đứng đầu Tập đoàn Xuyên Hưng – Thẩm Hạo!”
“Thẩm Hạo đã nhìn thấu mục đích của Vương Lập Khải từ lâu, cho nên âm thầm bỏ vốn, giúp đỡ công ty kiến trúc nhỏ kia, ra điều kiện ưu đãi đến mức bên trường Trung học số 17 không có cách nào cự tuyệt, thế mới phá hủy được kế hoạch của Tập đoàn Xuyên Khải!”
“Mà sự thật chứng minh, nếu như lúc trước Tập đoàn Xuyên Khải có thể thuận lợi thu mua thư viện Lan Dương thì bọn họ gần như có thể lật bài rồi!”
“Giá trị lưu giữ của tòa thư viện kia hiện giờ có thể đạt tới vài chục tỷ đó!”
“Oa!” Thôi Lệ Châu vỗ tay nói: “Nếu đúng là vậy thì có phải chúng ta… đã thật sự tìm được hung thủ của vụ án Quỷ Vương rồi không?”
“Hung thủ tám phần chính là Vương Chấn này!” Thôi Lệ Châu mở hai tay ra, vừa giơ tay ra hiệu vừa phỏng đoán: “Sản nghiệp gia tộc của mình bị người ta chèn ép, cha bị ép đến mức bị thần kinh, chân của mình còn bị người ta đánh gãy!”
“Thế này… Thế này chẳng phải chính là Hamlet phiên bản hiện đại sao? Vương Chấn vì trả thù đối thủ chèn ép mình năm đó nên đã gây ra vụ án Quỷ Vương!”
“Dùng quỷ để báo thù!!?”
“Thế thì thật đúng là làm người ta phải kinh sợ rồi!” Nhiễm Đào nuốt ngụm nước bọt, nói: “Lợi dụng vụ án Quỷ Vương để thực hiện màn báo thù của mình!”
“Giết người thừa kế Tập đoàn Xuyên Hưng là Thẩm Văn Tân, sau đó trả thù những hộ gia đình không chịu rời khỏi khu vực miếu Quan Đế, lãnh đạo trường Trung học số 17, nhà đầu tư đã xa lánh mình!”
“Giờ vẫn còn chưa biết chuyện ở thành phố ma và Mồ Liễu là như thế nào, nếu như cũng có liên quan thì thực sự không biết một mũi tên đã trúng bao nhiêu con chim?”
“Tổ trưởng” Tằng Khả vội vàng hỏi: “Có phải bây giờ chúng ta đã có thể bắt Vương Chấn về Cục để tra hỏi rồi không? Nếu như mục đích thật sự của vụ án Quỷ Vương ở ngay Tập đoàn Xuyên Khải, cho dù Vương Chấn không phải là hung thủ thật sự thì tất nhiên cũng có liên quan tới anh ta chứ?”
“Không…” Triệu Ngọc nhắm chặt mắt, lắc đầu nói: “Hiện tại vẫn chưa phải lúc làm vậy, tất cả đều chỉ là suy luận chủ quan của chúng ta thôi, chứ không có bất kỳ chứng cứ thiết thực nào!”
“Còn nữa, cho dù Vương Chấn thật sự là thủ phạm chân chính phía sau màn, thì chúng ta cũng đâu có cách nào bắt anh ta nhận tội?”
“Hơn nữa, chúng ta vẫn còn vài vấn đề chưa giải quyết, nếu như có liên quan tới việc trả thù trong thương nghiệp, vậy thì vấn đề của Mễ Nhu dường như lại không có cách nào giải thích được, rốt cuộc Mễ Nhu đóng vai nhân vật gì?”
“Nếu như ngay cả việc Mễ Nhu nhảy lầu cũng là một trong các kế hoạch của bọn họ, vậy có phải âm mưu báo thù này có vẻ hơi khó tin không?”
“Nếu Vương Chấn thật sự có đầu óc này thì trở nên nổi bật trên thương trường từ lâu rồi, cần gì phải mạo hiểm đi giết người chứ?”
“Ừm…” Thôi Lệ Châu vò đầu: “Lời này có vẻ như cũng đúng nhỉ?”
“Còn nữa, nếu đã lợi dụng vụ án Quỷ Vương để gây án thì chí ít, hung thủ cũng phải hiểu được chân tướng vụ án Quỷ Vương, có nguồn gốc nào đó với Đào Ngọc Lan mới đúng chứ!”
“Nhưng mà Vương Lập Khải và Vương Chấn đều là họ Vương!” Triệu Ngọc lại nói: “Anh ta cùng với Đào Ngọc Lan, Tề Thăng Vinh hoặc Dương Khâm Thần cũng không cùng một họ mà?”
“Ôi, đừng quan tâm nhiều như vậy chứ sếp!” Thôi Lệ Châu thúc giục: “Để ý đến họ của anh ta làm gì chứ? Đừng quên, Dương Khâm Thần là nam, nhưng không nhất thiết phải có con trai mà? Lỡ như ông ta sinh một đứa con gái, có con rể họ Vương thì sao?”
“Hả!?” Thôi Lệ Châu sáng mắt lên: “Có khi nào Vương Lập Khải chính là con rể của Dương Khâm Thần không?”
“Không… Không không không đâu…” Trương Linh vội vàng nói: “Chúng tôi đã từng điều tra gia phả của Vương Lập Khải rồi, ông ta không có bất cứ quan hệ gì với Dương Khâm Thần hay Đào Ngọc Lan cả!”
“Chúng tôi còn điều tra cả những người có quan hệ với nhà họ Vương nữa, cũng không ai quen biết Tề Hạo hay Tề Thăng Vinh… Có điều… Ừm…”
Nói đến đây, Trương Linh thoáng dừng lại một chút.
“Có điều cái gì?” Thôi Lệ Châu thúc giục.
“Vợ trước của Vương Chấn thì họ Dương” Trương Linh nói: “Nhưng mà bọn họ đã ly hôn rồi, nghe nói… là vợ trước của anh ta ngại bần yêu giàu, thấy Tập đoàn Xuyên Khải sắp phá sản nên đã ra nước ngoài tìm đại gia rồi…”
“Cho nên…” Trương Linh nhún vai: “Hẳn là người phụ nữ này không có liên quan tới vụ án Quỷ Vương đâu nhỉ?”
“Không!” Triệu Ngọc lắc đầu nói: “Anh vẫn nên điều người phụ nữ đó cho thật kỹ, mặc dù cô ta không liên quan tới vụ án Quỷ Vương nhưng lỡ như là con cháu của Dương Khâm Thần thì sao?”
“Nói không chừng, Vương Chấn lấy được ‘Bản ghi chép Quỷ Vương’ từ tay cô ta thì sao?”
“À…” Trương Linh gật đầu: “Vậy thì tôi sẽ… nhanh chóng đi điều tra…”
Ai ngờ, ngay khi Trương Linh gật đầu thì điện thoại di động của anh ta bỗng nhiên vang lên, có người gửi cho anh ta tin tức mới nhất.
Sau khi nhận được tin tức, sắc mặt Trương Linh chợt biến đổi, anh ta nhanh chóng báo cáo với Triệu Ngọc: “Người của tôi vừa mới nhận được tin tức, cha của Thẩm Văn Tân là Thẩm Hạo đã chết rồi!!!”