Chương 1885 Nhìn thấu
“Đừng quan tâm cái khác” Trên chiếc xe cảnh sát đang lao nhanh như chớp, Trương Linh ra lệnh với cấp dưới nào đó của mình thông qua điện thoại di động: “Cậu cứ quan sát Vương Chấn là được, chú ý tuyệt đối không được để anh ta phát hiện ra!”“Nhớ kỹ, người này là nghi phạm quan trọng, nhất định phải giám sát thật chặt chẽ! Lỡ như để anh ta chạy thoát thì đừng trách tôi không khách sáo…”
Sau khi cúp điện thoại, Trương Linh đầu tiên là vội vã nhìn ra phía ngoài xe, sau đó nói với Triệu Ngọc: “Thần thám Triệu, bây giờ xem ra chuyện bọn họ ly hôn có thể là giả!”
“Căn cứ vào điều tra… Vợ trước của Vương Chấn là Dương Tử Mỹ sau khi ly hôn chưa từng xuất cảnh lần nào, tôi cảm thấy… Trong chuyện này tuyệt đối đang ẩn giấu điều gì đó!”
Triệu Ngọc không nói gì, nhưng tương đối đồng ý với cách nhìn của Trương Linh.
Người vợ trước của Vương Chấn thực sự rất khả nghi, thứ nhất, cô ta họ Dương; thứ hai, cô ta cũng đã từng làm lính liên lạc; thứ ba, cô ta cũng ở Mồ Liễu; thứ tư, cô ta có quan hệ mật thiết với Vương Chấn, mặc dù đã ly hôn nhưng vẫn là một trong những người có lợi nhất trong vụ án quỷ vương!
“Không chừng, ly hôn cũng là một sự ngụy trang” Trương Linh nói: “Ly hôn là có thể dời đi sự chú ý của chúng ta! Theo tôi thấy, không chừng chính là đôi này đã cùng nhau gây án!”
“Lính liên lạc…” Triệu Ngọc vẫn luôn nhìn cảnh tượng đen như mực ngoài cửa sổ, giờ phút này, bọn họ đang trên đường cấp tốc tới Mồ Liễu: “Chuyện lính liên lạc là sao thế?”
“Chúng tôi vẫn… vẫn đang điều tra…” Trương Linh vội vàng trả lời: “Từ việc phục vụ trong quân đội thì xem ra… Dương Tử Mỹ và Tề Hạo hẳn là cùng một đơn vị!”
“Chẳng những là hàng xóm, hơn nữa còn ở cùng một đơn vị…” Triệu Ngọc suy nghĩ nói: “Quan hệ của hai người này tất nhiên không tầm thường đâu nhỉ?”
“Điều khác biệt duy nhất chính là…” Trương Linh lại nói: “Tề Hạo bởi vì bệnh nặng mà xuất ngũ sớm, còn Dương Tử Mỹ thì sau đó lại nhanh chóng thăng chức làm sĩ quan, còn từng thực tập tại tổ chức tình báo nào đó”
“Nhưng mà… Không biết nguyên nhân gì, cô ta không tiếp tục công việc nữa mà gả cho Vương Chấn, trở thành một phu nhân giàu có!”
“Ý của anh là…” Triệu Ngọc nói: “Cô ta có năng lực gây ra vụ án quỷ vương sao?”
“Vô cùng có khả năng, mặc dù là nữ nhưng lại từng đi lính, chắc là không có vấn đề gì chứ?” Trương Linh phân tích nói: “Mấu chốt là cô ta quen biết với Tề Hạo, hiểu rõ mọi chuyện của Tề Hạo, biết Tề Hạo là người chuyên ru rú ở nhà, cho nên…”
“Ừm…” Triệu Ngọc gật đầu: “Động cơ, năng lực, điều kiện, cả ba đều phù hợp…”
“Hơn nữa, mặc dù chân của Vương Chấn đã què” Trương Linh lại nói: “Nhưng đâu phải là không làm gì được? Anh ta cũng có thể thuê trợ thủ hỗ trợ Dương Tử Mỹ mà!”
“Còn nữa…” Triệu Ngọc tiếp tục phỏng đoán: “Vấn đề bản ghi chép Quỷ Vương dường như cũng được giải quyết, nó vốn chính là của ông Tề Hạo để lại, nhưng bởi vì quan hệ tâm đầu ý hợp mà Tề Hạo từng cho Dương Tử Mỹ xem qua, cho nên… Dương Tử Mỹ mới nghĩ đến việc lợi dụng vụ án quỷ vương để giết người!”
“Quá đúng!” Trương Linh vỗ đùi nói: “Thần thám Triệu, chúng ta đã có thể bắt người chưa?”
“Không!” Triệu Ngọc khoát tay nói: “Chúng ta vẫn nên tới nhà Dương Tử Mỹ để xem tình huống thế nào rồi tính sau, có thể gây ra một vụ án quỷ vương hoàn hảo như vậy, tất nhiên là hung thủ đã chuẩn bị tâm lý rất tốt!”
“Chúng ta… hãy thăm dò cô ta trước tiên, xem xem cô ta rốt cuộc là thần thánh phương nào?”
Lúc này, chiếc xe cảnh sát của Triệu Ngọc và Trương Linh đã đi qua trung tâm tắm rửa Xuyên Mỹ, tiến vào hẻm nhỏ Mồ Liễu. Cùng với bọn họ còn có các nhân viên trinh sát hình sự khác chạy tới từ Cục Cảnh sát, trong đó bao gồm cả nhóm người Nhiễm Đào nữa.
Ting ting… Ting ting…
Ai ngờ, còn chưa xuống xe, điện thoại của Trương Linh lại vang lên.
Sau khi nhận điện thoại, Trương Linh bỗng dưng trừng to mắt, trông có vẻ không thể tin nổi, nhanh chóng báo cáo với Triệu Ngọc:
“Thần thám Triệu, quá… quá xảo quyệt rồi! Anh biết không? Nhà cũ của Dương Tử Mỹ có tất cả năm gian nhà trệt, nhưng vì cho thuê nên bị chia ra hai gian!”
“Con bà nhà nó!” Triệu Ngọc bỗng dưng há to mồm: “Anh đừng nói là cả hai căn phòng kia là Mễ Nhu thuê đấy nhé!?”
“Đúng là như vậy!” Trương Linh dùng sức gật đầu: “Trời ạ, không ngờ chúng ta… chúng ta lại bỏ qua manh mối quan trọng như vậy! Ai có thể ngờ tới… Chủ nhà… Chủ nhà lại là…”
Két…
Trương Linh còn chưa nói xong, ô tô đã đỗ ở đầu hẻm, hai người nhanh chóng xuống xe.
Ngẩng đầu nhìn lên, quả nhiên là bọn họ đã từng tới nơi này, từ đây đi vào hơn mười mét là đến phòng mà Mễ Nhu thuê.
“Đội trưởng, bên này… Bên này…” Nhưng một nhân viên cảnh sát đã chờ ở chỗ này từ lâu, dẫn hai người sang đầu hẻm khác.
Đến khi Triệu Ngọc và Trương Linh đi theo nhân viên cảnh sát tới trước mặt một cánh cửa lớn, các nhân viên cảnh sát mới nhanh chóng xin chỉ thị từ hai người: “Lãnh đạo, giờ chúng ta gõ cửa à?”
“Không!” Triệu Ngọc quả quyết ra lệnh: “Tất cả rút súng ra cho tôi, lát nữa phá cửa mà vào, các cậu làm thật ồn ào cho tôi, có thể làm ra động tĩnh lớn đến đâu thì cứ làm, ta phải rung cây dọa khỉ, khiến đối phương không kịp trở tay!”
“Rõ!” Các nhân viên cảnh sát nhận lệnh, đồng loạt rút súng ra.
Triệu Ngọc là người kỳ cựu, hắn biết vụ án quỷ vương được thực hiện một cách hoàn hảo, nên cho dù bọn họ bắt được nghi phạm thì cũng chưa chắc đã có thể khiến đối phương nhận tội.
Có điều, tội phạm dù có tố chất tốt như thế nào thì cũng có thời điểm yếu ớt. Cho nên, hắn muốn nhân cơ hội đe dọa nghi phạm này một cái, nếu như nghi phạm thật sự là sát thủ Quỷ Vương thì nói không chừng sẽ lộ ra chân tướng nào đó trong lúc bối rối!
Xoạt xoạt xoạt…
Các nhân viên cảnh sát võ trang đầy đủ biết tình hình nghiêm trọng, lập tức bao vây phòng của nghi phạm, một nhân viên cảnh sát dẫn đầu kiểm tra khóa ở trên cửa một lúc, sau đó nhẹ gật đầu với những người khác.
Cùng lúc đó, hai nhân viên cảnh sát cầm hai chiếc áo chống đạn chạy đến trước mặt Triệu Ngọc và Trương Linh, ra hiệu cho bọn họ mặc vào.
Nhưng mà hai người biết làm thế chỉ là để phô trương thanh thế, nên không thật sự mặc vào.
Rất nhanh sau đó, hai nhân viên cảnh sát cầm búa trong tay, hợp lực đập búa vào cửa sắt của nhà nghi phạm, chỉ sau một đòn là cửa sắt bị phá!
Rầm!
Sau âm thanh ầm ầm vang lên, hơn mười nhân viên cảnh sát cầm súng nối đuôi nhau xông vào sân nhà nghi phạm, sau đó lần lượt xông vào từng căn phòng trong sân.
Lạch cạch, lạch cạch…
Khi Trương Linh và Triệu Ngọc chờ ở bên ngoài, Trương Linh vốn nghiện thuốc lá nên lập tức rút ra một điếu, sau đó bật lửa.
Nhưng lửa còn chưa lên thì anh ta chợt nhớ ra vị tổ trưởng tổ điều tra đặc biệt Triệu Ngọc này không thích hút thuốc, đành phải cất bật lửa đi.
Nhưng Triệu Ngọc không hề để ý đến động tác của anh ta, khi các nhân viên cảnh sát xông vào, hắn cũng bước nhanh đi vào theo.
Triệu Ngọc đương nhiên là muốn nhìn xem, khi nghi phạm nhìn thấy nhiều nhân viên cảnh sát như vậy thì sẽ có phản ứng gì?
“Này… Này này…” Nhưng mà, Trương Linh lại giật nảy mình, nhanh chóng phun điều thuốc trong miệng ra, cũng theo Triệu Ngọc đi vào…
Kết quả, tình huống ngoài ý muốn phát sinh, chờ đến khi hai người bọn họ xông vào thì lại phát hiện cả căn phòng đều trống rỗng, trong nhà căn bản không có người!
Chậc chậc…
Triệu Ngọc đi tới phòng chính, sau khi chậc lưỡi, lại phát hiện ra một hiện tượng kỳ quái khác, bên trong ba căn phòng chính, ngoại trừ hai chiếc giường nhỏ và vài khung tủ bát cổ xưa ra, dường như trong nhà chỉ có bốn bức trường, rỗng tuếch, không có bất cứ đồ dùng bài trí nào cả!
Còn nữa, điều kỳ quái nhất chính là bên trong căn phòng tràn ngập một mùi sơn ẩm ướt, dường như là loại mùi vừa mới tu sửa xong.
Tò mò, Triệu ngọc cất bước đi tới trước mặt vách tường trong phòng, đưa tay quyệt một cái mới kinh ngạc phát hiện ra vách tường vừa được sơn mới, thậm chí còn chưa hoàn toàn khô!
Chuyện này…
Triệu Ngọc dùng sức quyệt mấy lần, chuyện càng kinh dị hơn xảy ra, phía sau lớp sơn tường vậy mà dường như có dòng chữ màu đen…
“Mau!” Trương Linh phản ứng không chậm, lập tức nói với cấp dưới: “Mau cầm khăn lông ướt tới đây lau tường đi! Nhanh lên!”
Các nhân viên cảnh sát nhận lệnh, lập tức đi chuẩn bị khăn lông ướt.
Nhưng mà Triệu Ngọc đã bấm vào cột đạo cụ trong đầu, lấy một chiếc máy nhìn xuyên thấu tàng hình ra sử dụng.
Máy nhìn xuyên thấu tàng hình chẳng những có thể nhìn thấu qua bức tường, nếu như điều chỉnh công năng thì còn có thể thấy rõ những đồ vật bị giấu dưới lớp sơn tường.
Kết quả, sau khi Triệu Ngọc điều chỉnh xong máy nhìn xuyên thấu tàng hình thì cảnh tượng bất ngờ xuất hiện trên vách tường lập tức khiến da đầu hắn tê dại, sống lưng lạnh toát!
Trên vách tường ngoài một số lượng lớn các biểu tượng ma quái kỳ lạ ra, còn có năm bức chân dung ác quỷ sống động như thật, mà ở phần chữ ký thì có một dòng chữ mạnh mẽ được viết bằng thể chữ lệ*:
* Thể chữ lệ là một kiểu chữ thư pháp Trung Quốc, được giản lược từ loại chữ tượng hình có nguồn gốc từ chữ giáp cốt thời nhà Chu. Thể chữ lệ gần với chữ viết Trung Quốc hiện đại.
“Không tin người chết rồi sẽ thành quỷ, nhưng lại tin vào luân hồi. Chúng sinh ai cũng có phần xấu xa, thế nhưng cuối cùng vẫn được chia ra là thiện hay ác…”