← Quay lại trang sách

Chương 1891 Lý do giết người

“Chắc hẳn các cậu cũng đã biết thông gia của tôi chính là Chủ tịch Vương Lập Khải của Tập đoàn Xuyên Khải tiếng tăm lừng lẫy!” Dương Kiến Ân tiếp tục nói: “Con rể của tôi chính là chủ tịch đương nhiệm Vương Chấn!”“Mấy năm trước, đúng là con gái của tôi xem như được gả vào hào môn, ngay cả người cha vợ là tôi cũng được thơm lây, còn từng sống ở biệt thự Ngọc Uyển Đình rộng 300 mét vuông!”

“Nhưng mà tiệc vui chóng tàn, dưới sự chèn ép của nhà họ Thẩm Tập đoàn Xuyên Hưng, nhà họ Vương xuống dốc rất nhanh, Tập đoàn Xuyên Khải bị dồn vào đường cùng, công ty bán cao ốc, ngay cả biệt thự cho tôi cũng bán, tôi chỉ có thể trở về ở trong căn nhà cũ, thậm chí còn phải tách hai gian phía ngoài để cho thuê…”

“Sau đó… không hiểu tại sao con rể của tôi lại bị người ta đánh gãy chân, ông thông gia của tôi là Vương Lập Khải cũng vì áp lực quá lớn mà trở thành kẻ điên!”

“Cuối cùng, hai đứa trẻ còn ly hôn…”

“Haizz! Thực ra…” Dương Kiến Ân nói: “Việc hai đứa nó ly hôn chỉ là hành động bất đắc dĩ, chứ không phải do tình cảm của hai đứa xảy ra vấn đề!”

“Thằng bé Vương Chấn kia vẫn rất có lương tâm!”

“Nó thấy Tập đoàn Xuyên Khải đứng trước nguy cơ đóng cửa, cho nên mới ly hôn với con gái của tôi, mục đích chính của nó là để con gái tôi được hưởng một phần tài sản”

“Trong đơn ly hôn có viết nó đã đưa cho A Mỹ nhà tôi gần như tất cả những thứ đáng giá, còn trong tay nó thì chỉ còn lại một đống cổ phần không đáng tiền”

“Vào cái ngày hai đứa ly hôn, A Mỹ khóc đến thương tâm gần chết, nó nói với tôi rằng một khi Tập đoàn Xuyên Khải đóng cửa thì không chỉ đơn giản là táng gia bại sản thôi đâu, mà bản thân Vương Chấn còn phải đứng trước nguy cơ phải vào tù”

“Cạnh tranh kinh tế có thể lớn có thể nhỏ, lấy khoản nợ kếch xù của Tập đoàn Xuyên Khải làm ví dụ, nếu những người nhà họ Thẩm đến lúc đó vẫn không chịu buông tha cho Vương Chấn thì có khả năng cả đời này Vương Chấn cũng không thể ra khỏi tù!”

“A Mỹ nhà tôi rất yêu Vương Chấn, bởi vì chuyện ly hôn mà nó ngày càng gầy gò, cơm nước cũng không ăn, người làm cha như tôi làm sao có thể không đau lòng chứ?”

“Con người của tôi không hiểu quá nhiều chuyện, bình thường cũng không thể giúp được việc gì, nhưng mà… Vừa nhắc tới Thẩm Văn Tân này, lại không thể không làm tôi liên tưởng đến chuyện của Vương Chấn và chuyện của Mễ Nhu!”

“Tôi không nghĩ tới mọi chuyện lại trùng hợp đến như vậy!”

“Cho nên, một linh cảm thần kỳ lập tức bùng nổ trong đầu tôi, dần dần hình thành!” Dương Kiến Ân đột nhiên mở to mắt, ánh mắt lấp lánh nói: “Tôi đang nghĩ, nếu như tôi kết hợp hai chuyện này lại với nhau và cùng xử lý thì sẽ có hiệu quả như thế nào chứ?”

“Nếu như tôi có thể lấy phương thức của vụ án quỷ vương để giết chết Thẩm Văn Tân, đồng thời lại có thể đả kích đối thủ cạnh tranh chủ yếu của Tập đoàn Xuyên Khải một cách hữu hiệu, vậy thì… có khi nào sẽ là một mũi tên trúng hai đích không?”

“Đến lúc đó, vừa có thể khiến những kẻ ức hiếp Mễ Nhu phải trả giá đắt, lại vừa có thể giúp Tập đoàn Xuyên Khải của con rể Vương Chấn của tôi sống lại, khiến cho con gái của tôi trở lại nhà giàu như lúc xưa…”

“Vậy, cậu nói đi, vụ án quỷ vương này… chẳng phải rất đáng giá để thực hiện sao? Có phải là… Có phải là tôi đã có lý do để ra tay rồi không? Đúng không?”

Triệu Ngọc im lặng không nói gì, chỉ quan sát từng phản ứng nhỏ nhất của Dương Kiến Ân, phát hiện ánh mắt ông ta mơ hồ, tinh thần thì phấn khởi, dường như đã chìm vào một trạng thái say mê.

Xem ra, dù lời khai của ông ta có đáng giá hay không thì chí ít tình trạng tinh thần của người này nhất định đã có vấn đề rồi!

“Vụ án quỷ vương ở Xuyên Tây có mức ảnh hưởng rất rộng, đến nay, mọi người vẫn còn nhớ rõ tên Đào Ngọc Lan, cho nên… Nếu như tôi bắt chước phương thức của ông ta đi giết người thì tất nhiên sẽ khiến sự chú ý của mọi người đều đổ dồn vào ‘Bản ghi chép Quỷ Vương’, dù sao thì cùng lắm chỉ có thể điều tra theo phương hướng là Mễ Nhu thôi!”

“Cũng sẽ không ai biết mục đích thực sự của vụ án quỷ vương chỉ là để giết chết kẻ cầm đầu Thẩm Văn Tân! Chính gã đã dùng tiền thuê người đẩy con rể tôi từ sân thượng xuống, Vương Chấn suýt chút nữa đã không còn mạng nữa rồi!”

“Cho nên, dù là vì ai thì Thẩm Văn Tân đều phải chết, chỉ cần Thẩm Văn Tân chết thì Tập đoàn Xuyên Hưng sẽ như rắn mất đầu, còn con rể Vương Chấn của tôi sẽ có cơ hội vực dậy lần nữa!”

“Thế là tôi đã bắt đầu quyết tâm từ ngày đó, tôi tăng lượng công việc của mình lên, ngoại trừ việc nghiên cứu làm sao áp dụng vụ án quỷ vương ra thì cũng nghiên cứu và phân tích tình hình kinh tế mà Tập đoàn Xuyên Khải đang gặp phải, tìm ra những đối thủ tiềm ẩn là những công ty đã phối hợp với nhà họ Thẩm Tập đoàn Xuyên Hưng chèn ép Vương Chấn năm đó, tôi muốn lợi dụng vụ án quỷ vương để tung một mẻ tóm gọn đám người này!”

“Tôi phải bắt bọn chúng trả giá đắt về việc ác mà mình đã gây ra năm đó…”

“Tiếp theo, tôi bắt đầu chọn lựa mục tiêu giết người, bắt đầu âm thầm theo dõi những người được chọn, giám sát nhất cử nhất động của bọn họ, xây dựng kế hoạch giết người kín đáo tỉ mỉ…”

“Ngưu Kim Khuê đâm rách bao cao su, khiến Mễ Nhu mang thai ngoài ý muốn” Dương Kiến Ân cắn răng nói: “Loại người cặn bã ác ôn làm tổn thương người khác nên là người đầu tiên quỳ xuống dưới chân Mễ Nhu, sám hối với cô ấy!”

“Được rồi! Không phải gã thích đánh đàn ư? Vậy thì tôi sẽ phối hợp, hóa trang gã thành dáng vẻ của Quán Tiên…”

“Còn nữa, địa điểm tử vong mà tôi lựa chọn cho gã cũng đã được tìm hiểu rất thận trọng, miếu Quan Đế gần khu dân cư đang đứng trước nguy cơ bị phá dỡ, nếu như lúc này xảy ra vụ án quỷ vương khiến người ta khiếp sợ, vậy thì cư dân nơi đó tất nhiên sẽ càng thêm vui vẻ mà phối hợp phá dỡ!”

“Mà Thẩm Văn Tân vẫn luôn cảm thấy hứng thú với mảnh đất đó, cho nên nếu Tập đoàn Xuyên Hưng bỏ cuộc sẽ ảnh hưởng đến xu thế đấu thầu, mang đến cơ hội cho Vương Chấn!”

“Cho dù Vương Chấn không đạt được cơ hội thì cũng sẽ hấp dẫn được một bộ phận đối thủ tiềm ẩn ra mặt, giúp con rể tiết kiệm được thời gian quý giá…”

“Người thứ hai đương nhiên là Thẩm Văn Tân” Dương Kiến Ân lại nói: “Tôi vì gã mà lựa chọn một địa điểm vô cùng hoàn hảo, đó chính là mười tám tầng địa ngục ở thành phố ma!”

“Tôi cho rằng không có nơi nào thích hợp hơn nơi đó để gã ta chết cả!”

“Mười tám tầng địa ngục, vĩnh viễn không được siêu sinh, khiến gã ta mãi mãi ở trong địa ngục mà sám hối về tội lỗi của mình đi…”

“Đương nhiên, nhân vật Đậu Thị Nữ thì không phải là tôi cưỡng ép sắp xếp, hình như lại rất tương xứng với thân phận của gã ta, mặc dù Đậu Thị Nữ là nữ quỷ…”

“Hừ…” Dương Kiến Ân bỗng nhiên hừ lạnh một tiếng, hung hăng nói: “Đậu Thị Nữ chưa kết hôn mà có con, bị người nhà bạn trai đánh chết, trong lòng còn ôm đứa con!”

“Mà tác phong của Thẩm Văn Tân vô cùng thối nát, vô số con riêng, gã đã từng hại bao nhiêu cô gái chứ? Bắt gã nếm thử những thứ mà Đậu Thị Nữ phải chịu, chưa chắc đã không phải là sự trừng phạt tốt nhất với gã ta!”

“Thanh Thành Phụ là một ả đàn bà rắn rết, để cho bà chủ của trung tâm tắm rửa Đào Yên vào sắm vai hiển nhiên là không có gì thích hợp bằng!” Dương Kiến Ân lại nói: “Mễ Nhu đã từng nói với tôi, sở dĩ cô ấy rơi vào tình cảnh bi thảm này đều bởi vì bị Đào Yên mê hoặc!”

“Nếu như không phải bà ta xui khiến thì cô ấy tuyệt đối sẽ không đi làm công việc thân xác này!”

“Quỷ đạo sớm đã định rõ, cho dù không phải Mễ Nhu chết thì loại người như Đào Yên cũng phải xuống địa ngục!” Nói xong, Dương Kiến Ân giống như biến thành người khác, tiếp tục nói với ánh mắt tà dị: “Có điều, thư viện Lan Dương trong trường Trung học số 17 đối với tôi chỉ là một địa điểm bình thường, chẳng qua tôi chỉ muốn báo một mối thù nhỏ thay Vương Chấn thôi!”

“Lúc trước, con rể tôi chọn trúng thư viện Lan Dương, muốn mượn cơ hội sửa chữa lại trường để thu mua tòa kiến trúc cổ đại này!”

“Nhưng mà về sau bởi vì Thẩm Văn Tân phái người tới đó cản trở, cuối cùng khiến đấu thầu thất bại, tôi cảm thấy nhân viên nhà trường ít nhiều cũng phải chịu một chút trách nhiệm chứ nhỉ?”

“Còn nữa…” Dương Kiến Ân cắn răng, tức giận nói: “Tôi đã điều tra rõ ràng từ lâu rồi, là Lôi Phi Dực giới thiệu Mễ Nhu cho Thẩm Văn Tân quen biết!”

“Nếu như không có gã ma cô này thì Mễ Nhu căn bản sẽ không quen biết Thẩm Văn Tân, cũng sẽ không xảy ra chuyện nhảy lầu sau này!”

“Cho nên, kẻ này nên làm quỷ!”

“Trấn Xương là ác quỷ chuyên ăn phụ nữ, dùng Trấn Xương làm đại diện cho gã ma cô này thì không có gì thích hợp hơn đúng không?”

“Tiệm trà Xuyên Thái cũng không phải mục tiêu quan trọng gì, mục tiêu là công ty khai phá ở tả ngạn Sena, vụ án quỷ vương mà xảy ra, để xem tòa nhà của bọn nó còn kiếm tiền kiểu gì được!”

Chuyện này…

Khi Dương Kiến Ân khai tới đây, Triệu Ngọc bỗng nhiên ý thức được một việc, có vẻ như vẫn còn một nhân vật quan trọng chưa được giải thích?

“Có điều…” Quả nhiên, khi nói đến con quỷ cuối cùng, Dương Kiến Ân mới nhắc tới nhân vật quan trọng này: “Tôi thừa nhận, chuyện Tề Hạo… thực ra là ngoài ý muốn!!!”