← Quay lại trang sách

Chương 1892 Tiểu nhân âm hiểm

“Tôi thừa nhận” Dương Kiến Ân khai với Triệu Ngọc: “Thằng bé Tề Hạo này không liên quan gì đến Mễ Nhu, cũng không liên quan tới chuyện cạnh tranh thương nghiệp, sở dĩ tôi kéo cậu ta vào cuộc đơn giản chỉ bởi vì tôi thiếu một người giúp đỡ…”“Vụ án quỷ vương không hề đơn giản, dù tôi có lợi hại đến thế nào đi nữa, tôi cũng không thể làm một cách hoàn hảo đến mức giọt nước cũng không lọt, huống hồ…” Dương Kiến Ân lại nói: “Giờ là thời đại camera tràn lan khắp nơi, không cẩn thận một chút thôi là bị thu hình ngay, vậy là chẳng khác nào thất bại!”

“Còn nữa, tôi đã sớm dự đoán được rằng một khi xảy ra vụ án quỷ vương thì cảnh sát tuyệt đối sẽ không công khai vụ án, hiệu quả hiển nhiên chỉ ở mức tạm chấp nhận được”

“Tôi cần mở rộng lực ảnh hưởng của vụ án quỷ vương ra vô hạn, cho nên chỉ có thể dựa vào Internet để tiến hành lan truyền, nhưng mà về phương diện Internet thì một chữ tôi cũng không biết, nếu như tôi tùy tiện đăng tải thì chẳng những không giấu kín được mình mà còn có thể bị cảnh sát lùng ra…”

“Cho nên tôi cần gấp một thiên tài ở lĩnh vực này đến giúp đỡ tôi!”

“Mà Tề Hạo, không thể nghi ngờ là người thích hợp nhất”

“Đừng nhìn thằng bé Tề Hạo này trước kia từng bị bệnh, nhưng cậu ta lại là một thiên tài trong lĩnh vực điện tử đấy, chỉ cậu ta mới có thể giúp tôi thoát khỏi những video giám sát kia, còn có thể đăng tải bài viết và ảnh chụp về vụ án…”

Triệu Ngọc híp mắt, vừa gắt gao nhìn chằm chằm Dương Kiến Ân vừa lạnh lùng nói: “Ông đừng có miệng lưỡi dẻo quẹo nữa, giết người là tội lớn, việc này không có bất cứ quan hệ gì với Tề Hạo, anh ta làm sao có thể hợp tác với ông được?”

“Chuyện này không khó, dùng tiền và người là xong!” Dương Kiến Ân nói: “Tôi hiểu khá rõ thằng bé Tề Hạo này, năng lực của cậu ta vượt xa bình thường, nhưng EQ đáng lo, cách cậu ta suy nghĩ vấn đề cũng khá là đơn giản!”

“Tôi tìm cậu ta, trực tiếp làm rõ với cậu ta rằng con gái của tôi đã ly hôn với Vương Chấn, hiện tại đang độc thân”

“Nó không được phân chia tài sản, bị đuổi ra khỏi cửa, Vương Chấn chỉ cho nó một đống cổ phiếu không đáng một đồng!”

“Tôi lại nói với Tề Hạo rằng chỉ cần cậu ta chịu hợp tác với tôi, khiến cho Tập đoàn Xuyên Khải có thể sống dậy thì những cổ phiếu trong tay con gái của tôi có thể có giá trị mấy trăm triệu, thậm chí mấy tỷ!”

“Đến lúc đó, cậu ta giúp tôi một ơn lớn như thế, tôi chẳng những gả con gái cho cậu ta, mà cậu ta còn có thể trở thành triệu phú, sau này sẽ bay lên như diều gặp gió!”

“Các cậu không biết đâu” Dương Kiến Ân lại nói: “Tề Hạo và A Mỹ là thanh mai trúc mã, lại từng đính hôn từ bé, Tề Hạo vẫn luôn để ý tới con gái của tôi!”

“Sau này, vì theo đuổi con gái của tôi, cậu ta thậm chí còn tự nguyện ghi danh vào quân đội làm lính liên lạc! Nếu như không phải sau này cậu ta bị chứng viêm cột sống dính khớp, bị ép xuất ngũ thì không chừng hai đứa đã đến với nhau rồi!”

“Loại bệnh này có thể nguy hiểm có thể không, sau khi thận trọng cân nhắc, tôi vẫn không thực hiện lời hứa năm đó, không gả A Mỹ cho cậu ta”

“Tôi nghe nói vì chuyện này mà năm đó Tề Hạo vô cùng đau lòng, có thể do bị kích thích, cho nên ngày ngày chỉ ru rú ở nhà không ra ngoài…”

“Nói như vậy…” Triệu Ngọc đương nhiên không tin lý do của Dương Kiến Ân, lập tức nghi ngờ hỏi: “Ông nói với Tề Hạo như vậy, anh ta đồng ý sao? Ông không sợ anh ta tiết lộ tin tức ra ngoài à?”

“Tôi không sợ, nếu như truyền đi thì tôi sẽ không áp dụng kế hoạch đó nữa, vậy thì sợ gì chứ?” Dương Kiên Ân tự tin nói: “Đối với Tề Hạo, trong lòng tôi vẫn là có lòng tin”

“Sau khi tôi giải thích rõ với cậu ta, đúng thật là cậu ta đã từng do dự, cũng đã hỏi rất nhiều vấn đề, nhưng mà dưới sự thuyết phục của tôi, cuối cùng cậu ta cũng đồng ý!”

“Đồng thời, cậu ta nhanh chóng lập ra một kế hoạch càng thêm chu đáo, chặt chẽ kỹ càng, thậm chí còn hoàn hảo không có chút sơ hở nào!”

“Hừ!” Triệu Ngọc hừ lạnh một tiếng, nói: “Nghe ông nói như vậy thì việc giết người hình như rất dễ dàng.

Tôi hỏi ông, nếu như Tề Hạo đã là đồng lõa của ông thì tại sao sau này anh ta cũng chết? Hơn nữa còn trở thành người bị hại thứ năm trong vụ án quỷ vương chứ?”

“Có phải từ khi vừa mới bắt đầu, ông đã quyết định để anh ta là dê thế tội cho ông rồi?”

“Đúng vậy!” Ai ngờ, Dương Kiến Ân vậy mà không chút do dự, nhẹ gật đầu nói: “Vụ án quỷ vương là chuyện lớn, phải làm một cách triệt để, nên Tề Hạo đã biến thành mục tiêu của tôi từ lâu rồi!”

“Thời điểm ban đầu, tôi vốn định biến cha dượng của Mễ Nhu thành con quỷ thứ năm, Mễ Nhu rơi vào kết cục như ngày hôm nay cũng là bởi sự lãnh lùng vô tình của cha dượng gây ra”

“Nhưng mà tôi nghĩ mãi, cuối cùng vẫn sửa lại kế hoạch, bởi vì…” Dương Kiến Ân nhìn Triệu Ngọc một cái, nói thẳng: “Nếu như tôi giết cha dượng của Mễ Nhu thì cảnh sát sẽ nhanh chóng điều tra tới Mễ Nhu, thông qua Mễ Nhu, rất có khả năng sẽ điều tra đến tôi!”

“Vì để ngăn chặn loại nguy hiểm này, cuối cùng tôi vẫn buông tha cho gã đó, lại dồn sức lực lên người Tề Hạo!” Nói đến đây, ánh mắt Dương Kiến Ân đã trở nên lạnh lùng đáng sợ: “Cho dù cân nhắc từ phương diện nào đi nữa thì Tề Hạo đều phải chết!”

“Ý chí của người này quá yếu kém, không biết giữ kín miệng, không phải loại người có thể bảo vệ bí mật cả đời, tôi không tin được cậu ta!”

“Thứ hai, bệnh của cậu ta không thể hoàn toàn khỏi hẳn, đây là loại ung thư không thể chết được, tôi không có khả năng để con gái của tôi nhảy vào hố lửa…”

“Hơn nữa… Điểm cơ bản nhất chính là con gái của tôi không thể gả cho Tề Hạo, bởi vì chuyện con bé với Vương Chấn ly hôn vốn là giả, một khi tương lai Tập đoàn Xuyên Khải cải tử hoàn sinh thì hai đứa nó sẽ tái hôn!”

“Đến lúc đó, tôi đâu biết phải làm gì Tề Hạo chứ?”

⚝ ✽ ⚝

Triệu Ngọc hừ lạnh một tiếng trong lòng, hắn đã nghe rõ ràng tên Dương Kiến Ân này miệng toàn nói thay Quỷ đạo, trừng ác hướng thiện, nhưng ông ta rõ ràng lại vì mục đích riêng, thực sự chẳng khác nào một kẻ hèn…

Cho nên, ngay từ khi vụ án quỷ vương bắt đầu, vốn dĩ chẳng phải là để lấy lại công bằng thay Mễ Nhu, dù sao cũng chỉ là theo đuổi dục vọng và lợi ích mà thôi!

“Vì không để cho camera quay được, tôi và Tề Hạo đã mua một chiếc xe ba bánh được bọc kín để theo dõi mục tiêu, còn thực hiện thử các hành động nữa!”

“Sau mấy tháng chuẩn bị, cuối cùng chúng tôi cho rằng đã chín muồi, cho nên mới ra tay!” Dương Kiến Ân nói: “Lần đầu tiên giết người đúng là hơi khẩn trương, nhưng chúng tôi đã chuẩn bị chu toàn, lại có đầy đủ thời gian, cho nên cuối cùng vẫn thuận lợi giết chết được Ngưu Kim Khuê!”

“Còn về chi tiết gây án, chúng tôi đã cố gắng học theo phong cách gây án trước đây của Đào Ngọc Lan, nhưng mà chúng tôi không biết năm đó rốt cuộc Đào Ngọc Lan đã sử dụng loại độc nào, cho nên suy nghĩ mãi, cuối cùng vẫn sử dụng loại thuốc chuột có độc tính khá mạnh!”

“Thời bây giờ không dễ mua được loại này” Dương Kiến Ân giải thích: “Vì không muốn gây chú ý nên chúng tôi đã lái xe hơn một trăm cây số, đi tới vùng nông thôn ở Nghi Dương để mua…”

“Còn về chuyện phía sau, kỹ thuật của chúng tôi đương nhiên là càng ngày càng thuần thục, ngắt được điện của thành phố ma, cắt nguồn điện giám sát…”

“Còn thư viện Lan Dương, chúng tôi sử dụng thang trợ lực, vận chuyển Đào Yên tới đó rất nhẹ nhàng…”

Vì để mở rộng sức ảnh hường, sau khi giết chết Đào Yên, chúng tôi còn đi tới trung tâm tắm rửa để sử dụng máy vi tính, đăng tải ảnh chụp và tư liệu về ba vụ án giết người trước đó…”

“Nếu như nói đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn thì chỉ sợ là ở bên tiệm trà Xuyên Thái gặp một chút khó khăn” Dương Kiến Ân lại nói: “Trên tuyến đường đi tốt nhất trong kế hoạch ban đầu của chúng tôi lại bỗng nhiên có cảnh sát tuần tra, chúng tôi bị dọa giật nảy mình!”

“Lúc ấy thậm chí còn định bỏ cuộc, nhưng nghĩ tới việc không thể làm trễ nải trình tự thời gian trong vụ án quỷ vương, cho nên cuối cùng vẫn lựa chọn đi đường vòng, lúc ấy mới miễn cưỡng hoàn thành được kế hoạch…”

“Đúng rồi, nói tới trình tự thời gian…” Dương Kiến Ân giương mắt nói: “Những thứ này đều là bắt chước theo vụ án của Đào Ngọc Lan mà sắp xếp, các cậu đã hiểu rõ rồi chứ?”

“Thời gian giết người là dựa theo thời gian luân hồi trong Quỷ đạo mà sắp xếp…” Nói xong, Dương Kiến Ân lại nhướng lông mày lên, lạnh lùng nói: “Thế là sau khi hoàn thành bốn vụ án đầu, chỉ còn lại Tề Hạo đang mơ hồ không hiểu chuyện thôi!!”