← Quay lại trang sách

Chương 1893 Một cao thủ khác

“Giữa con quỷ thứ tư và con quỷ thứ năm chỉ cách nhau một ngày” Dương Kiến Ân nói: “Bởi vì chúng tôi đi tới tiệm trà Xuyên Thái làm chậm trễ thời gian, cho nên về vụ án cuối cùng này, thời gian của chúng tôi vô cùng gấp gáp!”“Tề Hạo còn tưởng rằng chúng tôi sẽ đi bắt cha dượng của Mễ Nhu giữa ban ngày, lúc ấy còn vô cùng lo lắng, còn tưởng rằng kế hoạch của chúng tôi đã thất bại, nhưng cậu ta tuyệt đối không ngờ rằng cậu ta mới là mục tiêu thứ năm!”

Nói đến đây, ánh mắt của Dương Kiến Ân đã hoàn toàn thay đổi, trở nên hung ác bất thường: “Nếu như Tề Hạo trở thành con quỷ thứ năm thì tôi có thể thoát tội một cách hoàn hảo!”

“Thứ nhất, ông nội của Tề Hạo chính là đồ đệ của Đào Ngọc Lan, trong tay cậu ta còn có quyển ‘Bản ghi chép Quỷ Vương’, nếu như cảnh sát điều tra được cậu ta thì tất nhiên sẽ tưởng rằng cậu ta tẩu hỏa nhập ma, muốn thừa kế cách thức giết người Quỷ Vương của tổ sư gia!”

“Thứ hai, Tề Hạo chuyên ru rú ở nhà, bình thường gần như không bước ra khỏi cửa, bạn bè cũng không có nhiều”

“Nếu như cảnh sát điều tra đến Mễ Nhu, có thể sẽ nghi ngờ Tề Hạo và Mễ Nhu từng có quan hệ tình cảm, Tề Hạo vì báo thù cho Mễ Nhu nên đã gây ra vụ án quỷ vương!”

“Dù sao, người chuyên ru rú ở nhà giống như cậu ta, trong lòng ít nhiều sẽ trống trải, mặc dù Mễ Nhu là loại phụ nữ đó, nhưng Tề Hạo vẫn có thể si mê cô ấy!”

“Nếu như cậu ta đóng vai con quỷ thứ năm rồi chết, có lẽ cảnh sát sẽ cho rằng cậu ta vì Mễ Nhu mà tự sát!”

“Thứ ba, Tề Hạo hiểu những kỹ thuật điện tử phức tạp kia, còn từng làm lính liên lạc, có năng lực phản trinh sát nhất định, chắc chắn cảnh sát sẽ cho rằng cậu ta có năng lực gây án”

“Thứ tư, vĩnh viễn trừ hậu hoạn, Tề Hạo làm bia đỡ đạn, chẳng những có thể dời sự chú ý của cảnh sát mà còn có thể trừ hậu hoạn vĩnh viễn, sau này không cần lo lắng về cậu ta nữa!”

“Đương nhiên, còn có một điểm…” Dương Kiến Ân cười thần bí, nói: “Chắc là các cậu cũng biết rồi, Mồ Liễu cũng đang bị phá dỡ để quy hoạch, một khi truyền ra tin tức về vụ án quỷ vương, tất nhiên sẽ khiến mọi người hoảng sợ, công việc phá dỡ khẳng định sẽ được đẩy nhanh tiến độ!”

“Đến lúc đó, coi như Vương Chấn không giải quyết được dự án miếu Quan Đế, vậy thì áp lực cạnh tranh mảnh đất Mồ Liễu này vẫn sẽ giảm xuống mức nhỏ nhất!”

“Không có đối thủ mạnh mẽ như Xuyên Hưng, Vương Chấn có thể thoải mái làm một vố lớn, không bao lâu sau, nhà chúng tôi sẽ lại được sinh sống như nhà giàu!”

“Cho nên…” Dương Kiến Ân trừng lớn con mắt đã vằn vện tia máu, dữ tợn nói: “Tề Hạo phải chết!”

Triệu Ngọc lạnh lùng nhìn biểu hiện của Dương Kiến Ân, giờ phút này, ông ta hoàn toàn là một kẻ sát nhân cuồng ma hung ác. Xem ra, tâm lý của người này đã mất thăng bằng từ lâu.

“Đương nhiên…” Dương Kiến Ân thoáng bình tĩnh lại một chút, tiếp tục nói: “Nếu như muốn để cho Tề Hạo làm kẻ chết thay, vậy thì độ khó không thể nói là không nhỏ!”

“Trước đó, tôi cần chuẩn bị đầy đủ, không thể khiến cảnh sát có bất cứ nghi ngờ nào”

“Lúc đầu tôi muốn giả tạo một vài tin nhắn chứng minh Tề Hạo và Mễ Nhu có quan hệ thân thiết, hoặc là, hoặc là dụ dỗ cậu ta viết một bức di thư nào đó, nhưng sợ vẽ rắn thêm chân nên không làm”

“Có điều, sau khi tiếp xúc sâu với Tề Hạo, trong lúc vô tình tôi đã phát hiện ra một tấm ảnh trên điện thoại di động của cậu ta!”

“Đó là một tấm ảnh chụp chung của Tề Hạo và các cô gái trong trung tâm tắm rửa, trên đó có tất cả bốn cô gái, trùng hợp là lúc ấy Mễ Nhu đứng ngay bên cạnh cậu ta, động tác cũng rất mờ ám!”

“Đúng là ông trời giúp tôi mà!” Con mắt Dương Kiến Ân tỏa sáng, có vẻ cực kỳ hưng phấn: “Tôi cắt tấm ảnh này ra, thế là khiến Tề Hạo và Mễ Nhu thực sự có liên quan…”

Chậc chậc…

Nghe đến đây, Triệu Ngọc âm thầm chậc lưỡi, xem ra công việc của mình vẫn có sơ suất, tại sao lúc trước lại quên không kiểm tra bức ảnh quan trọng này chứ?

“Tôi đoán là…” Dương Kiến Ân tiếp tục nói: “Có thể là Tề Hạo tới trung tâm tắm rửa để sửa chữa máy tính, hoặc là đang giúp việc gì đó đã chụp tấm ảnh ấy?”

“Nhưng điều này không quan trọng…”

“Nếu như muốn ngụy tạo hiện trường Tề Hạo tự sát, tôi vẫn còn nhiều công việc chi tiết hơn phải làm, ví dụ như…” Dương Kiến Ân nói: “Từ rất lâu trước đây, tôi đã từng giả vờ lấy lý do nào đó bảo Tề Hạo mặc bộ quần áo Linh Sát vào, sau đó điều chỉnh máy chụp ảnh, chụp cho cậu ta một bức!”

“Thế là cảnh sát sẽ cho rằng chính cậu ta đã chụp ảnh lúc tử vong, bằng không, việc tự sát cũng sẽ không thành lập!”

“Còn nữa…” Dương Kiến Ân lại nói: “Tôi muốn ngụy trang Tề Hạo thành dáng vẻ chết vì tình, cho nên không thể trói chặt cậu ta, cũng không thể gây mê cậu ta, chỉ có thể tiêm thuốc độc cho cậu ta thôi!”

“Hơn nữa, lúc ấy cậu ta chỉ cho là chúng tôi còn phải ra ngoài để giết cha dượng của Mễ Nhu, tôi nhất định phải hành động khi cậu ta không đề phòng, chỉ có thể ra tay sớm, không thể đợi thêm đến sau 12 giờ!”

“Cho nên, vào tầm mười giờ đêm” Dương Kiến Ân nói: “Tôi lừa Tề Hạo tới tầng hầm, sau đó đem thuốc độc vốn đã chuẩn bị từ lâu tiêm vào trong cơ thể cậu ta, giết chết cậu ta!”

“Dù sao cậu ta cũng là một người còn sống sờ sờ, lúc ấy vùng vẫy mấy lần, cho nên mới gây ra vài vết xây xước, nhỏ ra một chút máu…”

“Có điều…” Dương Kiến Ân nói: “Tôi cảm thấy chút sai lầm ấy chắc sẽ không gây ra ảnh hưởng gì quá lớn, có lẽ cảnh sát sẽ cho rằng lúc Tề Hạo tự sát không đủ kiên định, tay run kịch liệt?”

“Sau đó, tôi thừa dịp thi thể chưa cứng, liền đặt cậu ta tới trước bàn, bắt đầu trang điểm cho cậu ta, bố trí hiện trường, hóa trang thành con quỷ thứ năm!”

“Bình thường, ghi chép về kế hoạch của chúng tôi đều được hoàn thành bên trong tầng hầm này, cho nên đồ ở nơi đó hầu như không cần di chuyển, tôi chỉ cần treo tấm ảnh Tề Hạo chụp chung với Mễ Nhu lên tường thôi”

“Linh Sát biểu thị cho quỷ cô độc, Tề Hạo lại chuyên ru rú ở nhà, dường như cũng có một loại duyên số nào đó đúng không?”

“Cậu cảnh sát” Dương Kiến Ân thản nhiên nói: “Đây chính là toàn bộ quá trình vụ án quỷ vương mà tôi gây ra, người đều do tôi giết, các cậu hãy thả con gái của tôi ra đi!”

Triệu Ngọc lạnh lùng nhìn Dương Kiến Ân một cái, nhìn chằm chằm hơn mười giây, khiến Dương Kiến Ân hơi chột dạ mới lên tiếng hỏi một câu: “Hình như ông còn chưa nói đến kế hoạch có tính bùng nổ cuối cùng của các ông mà? Không phải các ông đã chuẩn bị cho chúng tôi một món quà lớn qua mạng sao?”

“À… À…” Dương Kiến Ân gật đầu: “Đúng thế, đúng thế, chúng tôi thực sự đã chuẩn bị xong tư liệu và ảnh chụp của năm vụ án, định qua một thời gian sẽ đăng tải để mở rộng tầm ảnh hưởng của vụ án quỷ vương, thế nhưng… Thế nhưng… Cuối cùng hình như không thành công mà?”

“Hừ!” Triệu Ngọc mỉm cười: “Còn nói dối, ông vẫn không rõ đạo lý phạm tội càng tinh tế thì sơ hở càng nhiều à?”

“Sao ông không thử suy nghĩ xem, ông đặt ảnh chụp của Tề Hạo ở trong bọc tư liệu nhưng Tề Hạo vẫn có thể giúp ông đặt thời gian đăng tải sao? Anh ta ngốc tới trình độ nào mới có thể trợ giúp ông một cách ngây thơ như vậy chứ?”

“Không… Không phải như vậy” Dương Kiến Ân có vẻ hơi bối rối, nhanh chóng giải thích: “Điểm này… Điểm này vốn chính là sai lầm của tôi, kế hoạch ban đầu của tôi là một khi giết chết Tề Hạo là lập tức đăng tải lên mạng!”

“Giả mạo thành Tề Hạo để đăng tải bài viết, sau đó tự sát”

“Nhưng mà… Nhưng mà lúc ấy lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn, Tề Hạo có lắp hệ thống theo dõi tầm xa trên máy vi tính của trung tâm tắm rửa, tôi vừa định đăng bài thì thấy có rất nhiều cảnh sát trong video giám sát, tôi ý thức được có thể chuyện của chúng tôi đã bị bại lộ, cho nên… Cho nên…”

“Tôi chỉ có thể cài đặt thời gian gửi đi, để cảnh sát tưởng rằng bài viết đã được lên lịch từ lâu, sau đó… Sau đó…” Tư duy của Dương Kiến Ân rõ ràng đã hơi hỗn hoạn: “Sau đó tôi liền về nhà… Tôi cũng không nghĩ tới các cậu lại có thể tìm tới cửa nhanh đến vậy!”

“Ồ? Thật sao?” Triệu Ngọc mỉm cười, trừng to mắt hỏi một câu: “Bài đăng kia có sử dụng chuyển hướng server ra nước ngoài, không phải ông nói ông căn bản không biết gì về Internet sao?”

“Chuyện này… Chuyện này…” Vẻ bối rối của Dương Kiến Ân hiện rõ, trên gương mặt túa ra mồ hôi lớn như hạt đậu.

“Hừ!” Triệu Ngọc lắc đầu cười nói: “Thế nào, có phải đã không thể bịa đặt tiếp đúng không? Ông có phát hiện ra không? Trong lời khai của ông còn thiếu một cao thủ khác, đương nhiên sẽ không có cách nào kín kẽ rồi!”

“Một… Một cao thủ khác?” Dương Kiến Ân nghi ngờ hỏi: “Là ai chứ?”

“Được rồi, đừng lãng phí thời gian” Triệu Ngọc lắc đầu, nói: “Nếu như không có sự tham dự của con gái ông, vụ án quỷ vương căn bản không có khả năng… thành công!!!”