← Quay lại trang sách

Chương 1898 Chứng minh tương phản

“Nếu như sớm biết có kết cục như ngày hôm nay…” Trong video, khuôn mặt ông lão Dương Khâm Thần tràn đầy bi thương: “Đáng lẽ lúc đầu, tôi nên hủy ‘Bản ghi chép Quỷ Vương’ đi!”“Thế nhưng… cũng không thể oán trách con trai được, thực ra người tẩu hỏa nhập ma đầu tiên là tôi… Tôi không nên nghiên cứu Quỷ đạo quá sâu, không nên… không nên vẽ những chân dung lệ quỷ hay ký tự của quỷ ở trong nhà…”

“… Cũng không nên viết bút ký, ghi chép những thứ liên quan tới Quỷ đạo…”

“Bây giờ… Bây giờ tôi đã biết tôi làm sai rồi…” Đột nhiên, Dương Khâm Thần rơi nước mắt lã chã, đau lòng gần chết la lên: “Là tôi hại con tôi, để nó đi theo tôi vào Quỷ đạo… Tôi sai rồi…”

Hình ảnh chiếu đến đây thì khẽ rung động, sau đó, video lại trở nên rõ ràng, Dương Khâm Thần đã thoáng bình tĩnh lại, tiếp tục nói với ống kính: “Tôi sợ tội ác bị bại lộ, cho nên chưa từng nói với ai việc tôi cũng là một sát thủ Quỷ Vương từng tham gia gây án, bí mật này, thậm chí ngay cả Thăng Vinh cũng không biết…”

“Con trai tôi, Kiến Ân… Tôi cũng chỉ nói với nó một vài việc, nó và A Mỹ chỉ biết tên thật của tôi là Dương Khâm Thần, là đại đồ đệ của Đào Ngọc Lan, tôi được cầm bản ‘Bản ghi chép Quỷ Vương’ độc nhất đã bị thất truyền mà thôi”

“Có lẽ bọn chúng từng nghi ngờ tôi, nhưng tôi chưa từng nói với bọn chúng sự thật”

“Chỉ sợ, đây chính là số mệnh rồi!”

“Quyển ‘Bản ghi chép Quỷ Vương’ năm đó chính là do tổ tiên truyền cho sư phụ tôi, vì báo thù nên thầy ấy đã gây ra vụ án quỷ vương!”

“Mà hơn sáu mươi năm sau, bản ‘Bản ghi chép Quỷ Vương’ lại mang tới vận rủi cho nhà chúng tôi! Khiến cho Kiến Ân bắt đầu sinh ra ý định giết người dựa theo bản ghi chép Quỷ Vương, báo ứng… Là báo ứng!”

“Sư phụ tôi giết người là vì báo thù, nhưng Kiến Ân làm gì có thù, vì sao, vì sao lại muốn hại người chứ?”

“Hơn nữa, Kiến Ân thật sự là hồ đồ rồi, nó thiết kế vụ án quỷ vương đã đành, nhưng vì sao… Vì sao còn muốn kéo theo A Mỹ vào?”

“A Mỹ còn trẻ, còn trẻ… Bọn chúng… Bọn chúng rốt cuộc làm sao vậy…”

Tách tách!

Video vừa được phát tới đây, Triệu Ngọc lập tức tắt đi, thẳng thắn lại tàn khốc nói với Dương Tử Mỹ: “Dương Tử Mỹ, liệu còn chứng cứ nào rõ ràng hơn cái này không?”

“Ông nội của cô đã chính miệng thừa nhận cô và cha cô thiết kế vụ án quỷ vương, cô còn lời nào để nói không?”

Thời khắc này, Dương Tử Mỹ đã không còn vẻ bình tĩnh như trước nữa, ánh mắt cô ta né tránh, vẻ mặt hoảng hốt, ngụy biện nói: “Đây… Đây là bẫy mà các người thiết kế, là quỷ kế!”

“Tiểu não của ông tôi bị co rút lại, ông ấy chỉ nói mò thôi, ông ấy… làm sao có thể khai được cái gì chứ?”

“Sai rồi!” Triệu Ngọc nhấc tay lên nói: “Chúng tôi đã điều tra đối chiếu hồ sơ bệnh án của ông nội cô, ông ấy chỉ mắc một số bệnh về mạch máu, những bệnh này không ảnh hưởng đến trí nhớ và hệ thần kinh”

“Chính vì ông lão là ông nội của cô, cho nên những gì ông ta nói mới trở thành chứng cứ quan trọng và hữu hiệu! Dương Tử Mỹ!” Triệu Ngọc quát lớn một tiếng: “Cô còn dám chống chế nữa không?”

“Chúng tôi đã điều tra ghi chép của bệnh viện, cô và cha cô thuê giúp việc cho Dương Khâm Thần, thông qua lời khai của người giúp việc và bệnh viện, trong toàn bộ thời gian xảy ra vụ án quỷ vương, cha con cô chưa từng xuất hiện ở bệnh viện chăm sóc Dương Khâm Thần lần nào cả”

“Cho nên cha con cô hoàn toàn không có bằng chứng vắng mặt tại hiện trường!”

“Tôi cũng đã điều tra quỹ tích hoạt động của cô” Triệu Ngọc lại nói: “Từ khi xảy ra vụ án quỷ vương đến nay, chúng tôi không hề bắt được bóng dáng nào của cô trên camera giám sát ở gần nhà cô cả!”

“Hơn nữa, trong những ngày đó, công tơ điện, đồng hồ nước nhà cô đều không hoạt động, chứng minh cô vốn dĩ không ở trong nhà của mình”

“Cho nên, chuyện cô nói rằng cô vẫn luôn ở trong nhà của mình căn bản không thể thành lập!”

“Nhưng…”

Dương Tử Mỹ còn muốn giải thích điều gì, nhưng Triệu Ngọc lại vô tình ngắt lời cô ta: “Cô đừng cãi chày cãi cối thêm nữa! Thứ nhất, cô không thể chứng minh việc mình không có mặt ở hiện trường”

“Thứ hai, khẩu cung của Dương Kiến Ân trăm nghìn sơ hở, ông ta không thể giải thích được việc vì sao không có tóc hay dấu vân tay nào ở nhà Tề Hạo, cũng không thể giải thích được ai đã cài đặt thời gian đăng bài cuối cùng trên máy tính? Trong lời khai của ông ta rõ ràng còn thiếu sự tồn tại của một đồng bọn quan trọng, mà cô chính là nghi phạm lớn nhất”

“Thứ ba, chúng tôi có chứng cứ chứng minh Tề Hạo không tham gia gây án”

“Thứ tư, có lời khai của ông nội cô là Dương Khâm Thần, cùng với quan hệ lớn giữa cô và vụ án, hơn nữa còn có kỹ năng đặc biệt của cô có thể thực hiện được vụ án, cô cảm thấy cô còn giảo biện được gì nữa?”

“Anh…” Dương Tử Mỹ bị chất vấn đến mức á khẩu không trả lời được, vẻ thất bại hiện rõ trên mặt cô ta, nhưng cô ta vẫn cố níu chặt một điểm không chịu buông: “Anh dựa vào cái gì mà nói Tề Hạo không tham gia gây án chứ?”

“Nói nhảm! Nếu như tôi không điều tra rõ ràng thì liệu có lấy ra con át chủ bài cho cô xem không?” Nói xong, Triệu Ngọc lấy một tập tài liệu ra, nói: “Đúng vậy, cô và Dương Kiến Ân vô cùng cẩn thận, không để lại bất cứ thứ gì có thể làm bằng chứng trong nhà Tề Hạo!”

“Nhưng, nếu muốn chứng minh một vụ án, đôi khi không cần chứng minh các người không tồn tại, mà chỉ cần chứng minh một người khác tồn tại thì chân tướng sẽ nhanh chóng trở nên rõ ràng!”

Triệu Ngọc hiển nhiên đang nói vòng vo khó hiểu, Dương Tử Mỹ nghe mà chẳng hiểu gì.

“Chuyên gia kỹ thuật của chúng tôi đâu phải làm cảnh, bọn họ đã tìm khắp tầng hầm nhà Tề Hạo, cuối cũng cũng tìm được một thứ khá đặc biệt, cô đoán xem… Là thứ gì?”

Triệu Ngọc hỏi một cách thần thần bí bí, khiến Dương Tử Mỹ như chìm trong sương mù vậy.

“Được rồi, tôi trực tiếp nói đáp án cho cô đi” Triệu Ngọc lắc đầu nói: “Để một người phụ nữ như cô đoán thì đúng là hơi bắt nạt cô!”

“Tôi nói cho cô biết, trong tầng hầm, chúng tôi đã tìm được… mẫu nước tiểu của Tề Hạo!”

“Cái gì?” Vừa nghe vậy, chân mày Dương Tử Mỹ nhíu chặt lại, càng thêm nghi ngờ.

“Cô không cảm thấy làm vậy trong tầng hầm hơi không ổn à?” Triệu Ngọc mỉm cười nói: “Có thể cô sẽ nói nước tiểu của Tề Hạo thì có gì ghê gớm chứ? Chỉ có thể chứng minh anh ta không vệ sinh cá nhân đúng không?”

“Nhưng mà bên trong nước tiểu này lại giấu một bí mật lớn đó!” Triệu Ngọc lại cười một tiếng: “Trình độ kỹ thuật của chúng tôi bây giờ không chỉ có thể xác định được nước tiểu thuộc về ai, mà còn điều tra được bên trong chứa thành phần gì, quan trọng nhất là có thể kiểm tra được thời gian nó xuất hiện, cô nói xem có thần kỳ không?”

“Hả?” Đột nhiên, Dương Tử Mỹ hiểu được ý của Triệu Ngọc, cô ta không khỏi run rẩy một cái, ánh mắt lộ ra vẻ tuyệt vọng.

“Thông qua kiểm tra chứng thực” Triệu Ngọc lật văn bản trong tay, chỉ vào nội dung trên đó và nói: “Vào ngày mùng năm tháng này, cũng chính là ngày xảy ra vụ án quỷ vương ở thư viện Lan Dương, Tề Hạo đã để lại mẫu nước tiểu dưới tầng hầm nhà mình, chúng tôi đã kiểm tra ra trong mẫu đó có xuất hiện một lượng lớn Clorpromazine*…”

* Clorpromazine (CPZ): được bán trên thị trường dưới các tên thương mại Thorazine và Largeactil và các tên khác, là một loại thuốc chống loạn thần.

“Dương Tử Mỹ” Triệu Ngọc lạnh lùng trừng Dương Tử Mỹ một cái, hỏi: “Về loại thành phần này, chắc cô không lạ lẫm đâu nhỉ?”

“…” Giờ phút này, sự tự tin của Dương Tử Mỹ đã hạ thấp xuống cực điểm, da mặt cô ta rung động kịch liệt, hiển nhiên đang cực kỳ kích động.

“Để tôi nói cho cô biết!” Triệu Ngọc nói: “Clorpromazine là một loại thuốc an thần có hiệu lực mạnh, có thể khiến người sử dụng ngủ yên trong thời gian rất lâu…”

“Quan trọng nhất là loại thuốc an thần có hiệu lực mạnh này không cần tiêm vào, nên sẽ không để lại vết kim tiêm! Hơn nữa, bởi vì gây tê hệ thần kinh, lại có tính hấp thụ tương đối nhanh nên chỉ cần vảy vài giọt là sẽ không bị kiểm tra ra được!”

“Dương Tử Mỹ” Triệu Ngọc cắn răng nói: “Chứng cứ này đã đủ chứng minh Tề Hạo chí ít không tham gia vào vụ án ở thư viện Lan Dương, nhưng nếu muốn vào thư viện Lan Dương thì cần phải trèo tường, một người căn bản không thể giải quyết được!”

“Để có thể yên tâm gây án, hai cha con các người không chỉ nhốt Tề Hạo lại mà còn cho anh ta sử dụng thuốc mê!”

“Vì có thể khiến Tề Hạo thuận lợi trở thành kẻ chết thay, các người còn không dám buộc chặt anh ta, cũng không dám tiêm thuốc mê cho anh ta, vì lo để lại vết tích!”

“Hừ! Hai cha con các người, có thể nói là đã tính toán rất tường tận! Nhưng các người lại không ngờ lẽ trời sáng tỏ, Quỷ đạo luân hồi, chỉ cần phạm phải tội thì đừng mơ tới việc có thể chạy trốn khỏi sự trừng phạt của pháp luật!!!”