Chương 1900 Nghi phạm cuối cùng
“Thần thám Triệu đoán không hề sai chút nào cả” Trên đường bước tới phòng thẩm vấn, Trương Linh hưng phấn kích động nói với Triệu Ngọc: “Dương Tử Mỹ mới là chủ mưu của vụ án, cô ta đã thừa nhận rồi!”“Thế nào!?” Triệu Ngọc vỗ tay nói: “Tôi đã nói gì hả? Tố chất tâm lý của Dương Tử Mỹ rõ ràng mạnh hơn cha của cô ta nhiều, hơn nữa, cô ta vốn từng làm lính liên lạc, nắm giữ rất nhiều kiến thức kỹ thuật điện tử, hiểu những chuyện trong kinh doanh, chỉ có cô ta mới phù hợp với tất cả điều kiện của một sát thủ Quỷ Vương!”
“Trước đó, tôi đã nói gì nào” Nhiễm Đào phụ họa: “Chỉ bằng một người chuyên ru rú ở nhà như Dương Kiến Ân thì làm sao có thể hiểu được nhiều quy tắc thương trường đến vậy chứ? Nếu như không có sự tham gia của Dương Tử Mỹ thì ông ta làm sao có thể thiết kế được âm mưu có tính công kích như thế!”
“Đúng đấy” Thôi Lệ Châu cũng nói một cách hãnh diện: “Chiêu này của sếp đúng là điển hình cho câu ‘mặc kệ có táo trên cây hay không cũng phải chọc ba cái trước’, thật sự là vô cùng ứng nghiệm! Tôi còn tưởng rằng Dương Tử Mỹ sẽ không mắc lừa chứ!”
“Sai rồi” Triệu Ngọc đắc ý nói: “Đây chính là vấn đề mắc mưu hay không, cũng là vấn đề có tội hay không. Tôi đã nói rồi, nếu như cô ta thật sự không tham gia vào vụ án này thì cho dù tôi có quật đổ cây táo, cô ta cũng sẽ không nhận tội đâu!”
“Ừm…” Đội trưởng Trương Linh dường như nghĩ tới điều gì, tiếp tục nói: “Căn cứ vào lời khai của Dương Tử Mỹ thì cô ta đã lập ra kế hoạch sơ lược cho vụ án quỷ vương đầu tiên, ý muốn lợi dụng vụ án của Đào Ngọc Lan 66 năm trước để thực hiện!”
“Mà cha cô ta hiểu khá rõ về Đào Ngọc Lan, lại có nghiên cứu về học thuyết Quỷ đạo nên hai cha con mới hợp tác với nhau, lập ra kế hoạch thực hiện vụ án quỷ vương!”
“Thảo nào…” Tăng Khả nói: “Từ đầu đến cuối, chị Ngô không có cách nào phác họa được diễn biến tâm lý của người bị tình nghi! Hóa ra… Vụ án quỷ vương thật sự là hợp tác giết người!”
“Điều này cũng tương đối hiếm thấy trong các vụ án giết người hàng loạt từ trước tới nay nhỉ?”
“Đúng thật là vô cùng hiếm thấy” Nhiễm Đào nói: “Nhưng nếu như chúng ta có thể sớm thấy rõ mục đích chân chính của vụ án quỷ vương thì có lẽ sẽ không phiền phức đến vậy đâu nhỉ?”
“Ngay từ đầu, tất cả chúng ta đều bị dẫn dắt theo hình tượng kinh khủng của vụ án quỷ vương cùng với truyền thuyết đáng sợ! Nếu như sớm biết có liên quan tới thương nghiệp thì không chừng đã phá được án từ lâu rồi!”
“Theo tôi thấy, chiêu tàn nhẫn nhất chính là lợi dụng Tề Hạo!” Thôi Lệ Châu nhanh chóng hỏi Trương Linh: “Nói như vậy, tức là Tề Hạo là hoàn toàn vô tội đúng không?”
“Chuyện này ấy à…” Trương Linh nhanh chóng đáp lại: “Hiện tại vẫn đang trong quá trình thẩm vấn, cô ta vẫn chưa nói tới Tề Hạo đâu!”
“À…” Mấy người nhìn nhau, không hẹn mà cùng bước đi nhanh hơn.
“Đúng rồi!” Trương Linh nhớ tới điều gì, lại nói: “Về nguyên nhân gây ra vụ án quỷ vương, mặc dù đúng là xuất phát từ Mễ Nhu, nhưng lại không giống như những gì Dương Kiến Ân nói!”
“Thật sao?” Thôi Lệ Châu lập tức nhận ra vấn đề: “Nói như vậy tức là chủ nhà không hề dây dưa quan hệ gì với với cô nàng thuê phòng đó?”
“Đúng vậy!” Trương Linh gật đầu: “Bọn họ căn bản chưa từng xảy ra bất cứ quan hệ nào, Dương Kiến Ân đã bịa chuyện vì muốn chúng ta tin rằng ông ta có quan hệ ái muội với Mễ Nhu, vì Mễ Nhu nên mới gây ra vụ án quỷ vương này!”
“Trên thực tế, Mễ Nhu luôn nộp tiền thuê nhà đúng hạn, mà sau khi Mễ Nhu từ giã cõi đời, Dương Kiến Ân không hề cố ý giữ lại phòng ở, chỉ là không cho thuê được thôi…”
Nói đến đây, đoàn người đã đi tới cửa phòng nghe lén. Thấy thế, Trương Linh đành phải dừng câu chuyện của mình lại, mở cửa cho các thành viên của tổ điều tra đặc biệt.
Sau khi tiến vào phòng nghe lén, đoàn người nhanh chóng nhìn thấy Dương Tử Mỹ ở bên phòng thẩm vấn đang kể lại quá trình gây án của mình.
“Đúng vậy, từ rất lâu trước kia, tôi đã có ý định tìm Thẩm Văn Tân trả thù rồi…”
“Các cô cũng biết rồi đấy, nếu như không bị Tập đoàn Xuyên Hưng chèn ép thì Xuyên Khải chúng tôi đã lớn mạnh từ lâu rồi…”
“Nếu như cạnh tranh công bằng thì chúng tôi đành chấp nhận, thế nhưng, vì muốn chèn ép tập đoàn chúng tôi mà bọn chúng đã sử dụng đủ loại thủ đoạn ti tiện vô sỉ, thậm chí còn không tiếc làm gãy chân chồng tôi, khiến cha chồng tôi tức tối đến mức phát điên!”
“Một mái nhà yên ấm, cứ thế bị bọn chúng đẩy tới đường cùng, nỗi uất hận này khiến tôi không nuốt trôi được! Cho nên…” Dương Tử Mỹ đặt hai tay lên bàn thẩm vấn, hung hăng nói: “Từ rất lâu trước kia, tôi đã bắt đầu chú ý tới từng cử động của Tập đoàn Xuyên Hưng để tìm ra điểm yếu của bọn chúng, phá hủy bọn chúng!”
“Chỉ tiếc là bọn chúng làm việc quá kín kẽ, một giọt nước cũng không lọt, cho dù làm ra chuyện phạm pháp cũng không để lại chứng cứ, vừa xảy ra chuyện là lập tức tìm người khác làm bia đỡ đạn, giống như khi chân của chồng tôi bị thương vậy…”
“Tôi đã điều tra rất lâu, căn bản không làm gì được bọn chúng cả…”
“Cho nên, bắt đầu từ lúc đó, tôi đã quyết định rằng chỉ có thể ăn miếng trả miếng, áp dụng thủ đoạn khác để báo thù bọn chúng! Nhất là loại người thủ đoạn tàn ác như Thẩm Văn Tân!”
“Chỉ cần diệt trừ gã ta thì Tập đoàn Xuyên Khải chúng tôi lập tức sẽ có khả năng cải tử hoàn sinh!”
“Chỉ là có điều…” Dương Tử Mỹ lạnh lùng nói: “Mâu thuẫn giữa Tập đoàn Xuyên Khải và Xuyên Hưng đã được công khai từ lâu, một khi Thẩm Văn Tân xảy ra chuyện gì thì cảnh sát sẽ xếp chúng tôi vào đối tượng tình nghi đầu tiên…”
“Cho nên… Tôi chỉ có thể sử dụng một vài phương pháp cực đoan để cảnh sát không nghi ngờ chúng tôi thôi…”
“Cuối cùng có một ngày, cơ hội mà tôi luôn đợi đã đến!”
“Vào một ngày nào đó bốn tháng trước, tôi chợt nhìn thấy tin tức Mễ Nhu nhảy lầu…”
“Mễ Nhu nhảy từ cao ốc Thiên Đỉnh, còn ôm một đứa bé trong lòng, người ta đồn nhau rằng chuyện cô ta nhảy lầu có liên quan tới Thẩm Văn Tân, cho nên lập tức khiến tôi chú ý tới”
“Sau đó, tôi bắt đầu tập trung điều tra việc này, nhưng kết quả vẫn khiến cho người ta thất vọng, Mễ Nhu nhảy lầu đơn thuần chỉ là hành động tự sát, không hề liên quan tới Thẩm Văn Tân”
“Cho dù tôi có thừa cơ làm lớn chuyện thì cũng chỉ là vấn đề lối sống sinh hoạt cá nhân, hoàn toàn không ảnh hưởng gì tới chuyện kinh doanh của Thẩm Văn Tân cả…”
“Có điều, trong lúc điều tra, tôi đã phát hiện ra một chuyện, không ngờ Mễ Nhu từng thuê phòng ở chỗ cha tôi, là một khách trọ của nhà chúng tôi!”
“Lúc trước, tôi từng nảy ra một ý định, cho rằng có thể lợi dụng Mễ Nhu để lập kế hoạch, nhưng khi thử thiết kế vài phương án thì lại không hoàn thành được…”
“Mãi cho đến sau này, tôi ly hôn với chồng tôi, nói với cha tôi những chuyện này, cuối cùng tôi mới nghĩ tới việc lợi dụng ‘Bản ghi chép Quỷ Vương’ để lập một kế hoạch báo thù hoàn hảo”
“Tôi và Vương Chấn ly hôn giả vì muốn giữ lại một chút gia sản, nếu công ty phá sản thì không đến mức về con số không”
“Nhưng vì nguy cơ về tài vụ nên Vương Chấn vẫn có thể phải ngồi tù, cho nên… Trước sự tồn vong của công ty và gia đình… Tôi quyết định đánh cược một lần, cùng cha tôi gây ra vụ án quỷ vương!”
“Vậy…” Ngay khi Dương Tử Mỹ khai đến đây, Ngô Tú Mẫn đột nhiên hỏi một câu: “Chồng trước của cô là Vương Chấn… có tham gia vào vụ án này không?”
“Không!” Dương Tử Mỹ bỗng dừng trừng to mắt, nhanh chóng giải thích: “Tôi có thể thề với trời, tôi và cha tôi làm tất cả mọi chuyện, còn Vương Chấn thì không hề biết gì cả, cũng không liên quan… Chuyện này không liên quan tới anh ấy!”
“Vậy…” Ngô Tú Mẫn cảm thấy nghi ngờ: “Gần đây, Vương Chấn tiếp xúc với quan chức bộ phận xây dựng đô thị và lãnh đạo cao cấp của ngân hàng, còn tung ra rất nhiều tin tức có lợi, phối hợp với vụ án quỷ vương vô cùng ăn ý!”
“Không, không phải như vậy đâu!” Dương Tử Mỹ nói: “Những chuyện đó đều xảy ra sau vụ án quỷ vương, nghe tôi khuyên bảo và nhắc nhở nên Vương Chấn mới làm như vậy”
“Tôi nói với anh ấy là hiện tại Thẩm Văn Tân chết rồi, đúng là thời cơ tốt để chúng tôi sống lại một lần nữa, cho nên anh ấy mới làm như vậy, chỉ là đề tránh nguy cơ Tập đoàn Xuyên Khải bị phá sản thôi!”
“Cho nên…” Dương Tử Mỹ dịu giọng, khẩn thiết nói: “Tôi và cha tôi đã gây ra vụ án này, tất cả mọi chuyện anh ấy đều không biết, không có quan hệ gì với anh ấy đâu…”
Nghe đến đây, Trương Linh trong phòng nghe lén nhanh chóng báo cáo với Triệu Ngọc: “Thần thám Triệu, chắc là cô ta nói thật đấy, chúng tôi đã điều tra tất cả những hành động gần đây của Vương Chấn rồi, đúng thật là được tiến hành sau khi Thẩm Văn Tân chết!”
“Nghe nói tiến triển còn rất tốt, anh ta đã điều hòa được vấn đề tài chính, công ty có thể được bảo vệ!”
Ting ting… Ting ting…
Kết quả, một việc bất ngờ bỗng nhiên xảy ra, tin nhắn vừa mới được gửi đến điện thoại di động của Trương Linh, anh ta lập tức đỏ mặt nói: “Thật là quái dị, không ngờ Vương Chấn cũng nhận tội, nói anh ta cũng là… sát thủ Quỷ Vương!!”