Chương 1925 Sự yên tĩnh trước bình minh
“Ai ui…” Sau một tiếng “tích”, cánh tay phải của Triệu Ngọc bị ống tiêm màu xanh lam của Tiêu Hàng đâm vào, hắn kêu la thảm thiết: “Đau đau đau đau…”“Không sao đâu!” Tiêu Hàng cất ống tiêm, giải thích: “Đây là máy định vị sinh vật tối tân nhất, tương đương với 110000 nhân dân tệ đó! Nửa năm sau, nó sẽ bị cơ thể của anh hấp thụ tự động, không độc cũng không có tác dụng phụ…”
“Có thứ này rồi, sau này chúng tôi có thể biết vị trí của anh từng giờ từng phút!”
Nói xong, Tiêu Hàng nhìn về phía cấp dưới của anh ta, một đặc công lấy di động, bấm bấm gì đó rồi đưa điện thoại di động cho anh ta.
“Nhìn này…” Tiêu Hàng nói: “Trong này có vị trí của anh! Ngoài ra, chúng tôi còn lắp các máy định vị khác vào đồng hồ, cúc áo, cà vạt của anh để đề phòng trước!”
“Còn nữa…” Tiêu Hàng chỉ vào quần áo của Triệu Ngọc: “Anh đừng có mà quên mặc áo chống đạn, thời khắc mấu chốt, nó có thể bảo vệ anh một mạng đấy!”
Triệu Ngọc kéo quần áo trong ra, nhìn thoáng qua áo chống đạn bên trong, cảm thấy cũng không tệ lắm, vừa nhẹ nhàng lại vừa mềm mại, chỉ nhìn bề ngoài thôi thì không thể nhận ra có một áo chống đạn.
“Ái chà…” Nói xong, Tiêu Hàng lại mở một cái ba lô ra: “Đây là trang bị mới được đưa tới, đầu tiên anh lấy súng cái đã!”
“Còn có súng điện mà anh thích nhất nữa này, có thể giấu trong cổ tay áo, lần này chúng tôi đã thay đổi trang bị phóng điện rồi, có thể liên tục phóng ba viên đạn điện đấy, nhưng mà lúc đeo vào thì có hơi phiền phức một chút…”
“Còn nữa… Bình thường anh phải để ý, ngàn vạn lần đừng có mà dùng sức đè nó, bằng không có thể sẽ tự giật phải mình đó…”
“Wow…” Triệu Ngọc nhìn súng điện phiên bản nâng cấp, cảm khái nói: “Vào phòng Đặc Cần lâu như vậy, lần đầu tiên tôi có cảm giác mình là đặc công đấy!”
“Tiêu Hàng, anh có thể trang bị cho tôi mấy thứ như xe thể thao tàng hình, máy cắt laser rồi bom kẹo cao su gì gì đó được không?”
“Thôi đi, đừng đùa nữa đại ca” Tiêu Hàng lắc đầu: “Công việc chính của anh là làm thám tử tài ba cho đàng hoàng, mau chóng phá án, cứu em gái Đinh Lam của chúng ta về, vậy là hoàn thành nhiệm vụ rồi!”
“Ừm…” Triệu Ngọc gật đầu, lấy lại vẻ nghiêm túc: “Tôi đang muốn hỏi anh một chuyện! Có phải máy định vị được phát hiện trên thi thể nữ đó khác với cái này của tôi không?”
“Đúng vậy” Tiêu Hàng gật đầu: “Đó là máy định vị kiểu cắm vào, bởi vì Đinh Lam là đặc công lâu năm, nhiệm vụ mà cô ấy thực hiện đều hết sức quan trọng, cho nên cấp trên cần nắm giữ vị trí chính xác của cô ấy mọi lúc…”
“Đây…” Tiêu Hàng chỉ chỉ vào cánh tay phải của mình: “Tôi cũng có này!”
“Như vậy…” Triệu Ngọc nhíu mày hỏi: “Có thể lấy cái máy định vị đó ra à?”
“Đúng!” Tiêu Hàng nói: “Chỉ cần có dụng cụ chuyên nghiệp là lấy ra được, đương nhiên, nếu cắt luôn miếng thịt xuống cũng được…”
“Nếu là máy định vị…” Triệu Ngọc lại hỏi: “Như vậy, bên tổng bộ chắc sẽ có quỹ tích đầy đủ của máy định vị đúng không?”
“Theo lý thuyết thì đúng là vậy, nhưng mà…” Tiêu Hàng nói: “Máy định vị của Đinh Lam vốn dĩ luôn báo cô ấy ở Libya, nhưng mà từ lúc cô ấy mất liên lạc thì tín hiệu cũng đột nhiên bị gián đoạn luôn!”
“Như vậy…” Triệu Ngọc hỏi: “Nói cách khác, đầu tiên là hung thủ bắt lấy Đinh Lam, lấy máy định vị trong người của cô ấy ra, sau đó mới ngàn dặm xa xôi đưa cái máy định vị đó đến Hàn Quốc, rồi lắp vào một thi thể nữ không đầu, chuyện này… có phải hơi rườm rà quá không?”
“Lúc chúng tôi kiểm tra máy định vị thì phát hiện ra nó đã bị hỏng rồi” Tiêu Hàng nói: “Nhưng mà cả quá trình có lẽ đúng là phiền toái như anh miêu tả, cho nên bây giờ chúng ta có thể khẳng định mục đích của chuyện này chắc chắn chỉ là muốn dẫn anh tới Hàn Quốc thôi!”
“Dù sao, chỉ bằng vụ án chặt tay, vụ án ác ma và vụ án thi thể nữ không đầu thấp kém thì chắc chưa đủ để dẫn anh tới đúng không?”
⚝ ✽ ⚝
Triệu Ngọc không tỏ rõ thái độ, nhưng trong lòng đồng ý với cách nói của Tiêu Hàng, nếu không phải vì Đinh Lam thì hắn chắc chắn sẽ không chạy vào trong một cái bẫy rõ rành rành thế này.
Hắn biết, bây giờ hắn chưa gặp phải bất kỳ phiền phức nào không có nghĩa là kẻ địch không làm gì.
Yên tĩnh trước bình minh mới là đáng sợ nhất!
Hắn cần phải xốc lại tinh thần, chuẩn bị sẵn sàng.
“Được” Tiêu Hàng lại đưa cho Triệu Ngọc mấy băng đạn: “Tôi cảm thấy anh tạm thời không cần quá nhiều băng đạn làm gì, nếu thật sự bị tấn công thì không cần anh ra tay đâu, có tôi ở đây rồi!”
“Đúng rồi, bây giờ Lê Tịnh đang ở trong Khoa Tình báo, trao đổi tình báo với phía Hàn Quốc” Tiêu Hàng lại nói: “Ngày mai, cô ấy sẽ tới gặp chúng ta, không biết có thể mang đến cho chúng ta niềm vui bất ngờ gì không?”
“Anh có để ý thấy điều này không?” Triệu Ngọc vừa cất mấy băng đạn vào vừa nói: “Bây giờ phía Hàn Quốc cũng rất căng thẳng, xem ra bọn họ đã nhận ra sắp có chuyện lớn!”
“Đúng vậy, chẳng ai muốn địa bàn của mình xảy ra chuyện không may cả” Tiêu Hàng không sao cả nói: “Có điều, tôi vẫn muốn nói câu này, con người phải dựa vào chính mình, chúng ta không thể dựa dẫm quá nhiều vào bọn họ!”
“Ừm” Triệu Ngọc gật đầu, lại nói: “Ngày mai, tôi phải đi thăm dò hiện trường của ba vụ án, sau đó lại phân tích dựa theo suy nghĩ của chúng ta lần nữa!”
“Còn nữa…” Triệu Ngọc lại nói: “Anh sắp xếp giúp tôi nhé, ngày mai tôi phải trò chuyện với hai người sống sót trong vụ án chặt tay và vụ án ác ma…”
“Không thành vấn đề” Tiêu Hàng lời nói: “Đúng là các anh hùng thường nghĩ giống nhau, từ lúc mới bắt đầu, tôi đã cho rằng phải bắt đầu điều tra từ chỗ hai người bị hại chứ không phải hiện trường phát hiện cuối cùng!”
“Đúng thế, đúng thế” Triệu Ngọc giơ ngón tay cái lên: “Tôi nghe nói anh và sếp Lê Tịnh đang giận dỗi nhau, ngày mai có cần tôi tác hợp cho hai người hay không?”
“Thôi khỏi!” Tiêu Hàng nói: “Hai chúng tôi có mâu thuẫn về giai cấp, anh không tác hợp được đâu! Chúng ta hãy nói chính sự thôi thần thám Triệu à”
“Anh xem, bây giờ chúng ta đã hợp tác với Hàn Quốc để bắt đầu điều tra tình huống nhập cảnh gần đây rồi, nếu Đinh Lam thật sự bị người ta mang từ Bắc Phi tới Hàn Quốc thì chắc chắn phải sử dụng phương thức nhập cảnh phi pháp nào đó”
“Chúng ta phải hợp tác với phía Hàn Quốc, điều tra từng chút một, nói không chừng có thể tìm được gì đó… Đương nhiên…” Tiêu Hàng lại nói: “Chỉ dựa vào một cái máy định vị thôi thì vẫn chưa thể chứng minh Đinh Lam đang ở Hàn Quốc được, nhưng mà lỡ như chúng ta tìm được kẻ địch nào khả nghi thì sao?”
“Đúng, có thể thử cách này một lần” Triệu Ngọc nói: “Nhưng nếu như đối phương thật sự nhằm vào tôi thì chắc chắn bọn họ sẽ chuẩn bị vô cùng tỉ mỉ, nói không chừng còn mang theo vũ khí nữa, nếu để phía Hàn Quốc sưu tập tình báo về phương diện này thì nói không chừng có thể có thu hoạch đấy!”
“Được” Tiêu Hàng gật đầu: “Việc này cứ giao cho tôi đi! Anh cứ xử lý vụ án là được!”
Đúng lúc này, một cấp dưới của Tiêu Hàng đến gần và báo cáo với hai người: “Đội trưởng, chúng tôi vừa mới nhận được tin tức, phía Hàn đã so sánh kho số liệu trong nước rồi, không tìm thấy tin tức nào phù hợp với thi thể kia!”
“So sánh cả vân tay và ADN rồi à?” Tiêu Hàng vội hỏi.
“Đúng vậy” Đặc công đó báo cáo: “Bây giờ chỉ có thể tìm tòi giá trị gần đúng để tìm người có quan hệ huyết thống gần với nạn nhân thôi, nhưng mà cần thêm chút thời gian!”
“Ừm…” Tiêu Hàng xua tay, trao đổi một ánh mắt với Triệu Ngọc rồi nói: “Xem ra, thi thể này cũng ẩn chứa điều gì đặc biệt đây!”
“Bây giờ đã loại trừ được khả năng cô ấy giống với hai người bị hại trước là nhân viên đàm phán hợp tác với Hàn, rốt cuộc cô ấy là ai nhỉ?”
“Bất kể là ai đi nữa, chắc chắn vẫn rất quan trọng đối với công cuộc phá án của chúng ta…” Nói xong, Triệu Ngọc có biểu cảm khá kỳ lạ, liên tục chậc lưỡi: “Chậc chậc…”
“Làm sao vậy?” Tiêu Hàng có vẻ mẫn cảm, lập tức hỏi: “Anh nghĩ ra điều gì hả? Hay là đau răng?”
“Không phải” Triệu Ngọc nói ra nghi vấn của mình: “Tôi đột nhiên nghĩ đến, tuy không phải Đinh Lam, nhưng nếu như thật sự nhằm vào tôi thì liệu thi thể nữ này có quan hệ gì với tôi không?”
“Hả?” Mắt Tiêu Hàng sáng lên: “Anh là thám tử tài ba đã gặp qua là không quên được, nếu anh từng gặp một người phụ nữ với dáng người lung linh như vậy thì chắc không có chuyện không nhớ gì đâu nhỉ?”
“Hửm?” Tiêu Hàng vừa dứt lời thì Triệu Ngọc bỗng dưng mở to mắt, kinh hoàng nói: “Chẳng lẽ… là cô ta?”