Chương 1935 Chỉ có một cơ hội
Ban nãy khi Triệu Ngọc ôm Amerola, cô ta đã lặng lẽ đưa USB này cho hắnCũng bắt đầu từ lúc đó, Triệu Ngọc đã hiểu được ý của cô ta.
Thì ra Amerola không hề trúng độc, cũng không bị ngất đi mà mục đích thực sự của cô ta chính là để thu hút sự chú ý của người khác, sau đó âm thầm giao cái USB này cho Triệu Ngọc!
Nhưng mà…
Triệu Ngọc nhìn USB này mà trong đầu tràn đầy dấu chấm hỏi. Hắn không hiểu tại sao Amerola lại không nói rõ những chuyện mà cô ta đã trải qua trước mặt mọi người?
Tại sao không chọn cách trực tiếp hơn để giao USB cho mình?
Chẳng lẽ trong thứ này còn có bí mật gì đó không thể nói sao?
Hay là… Cô ta sợ trong số các nhân viên đang có mặt ở đó có kẻ địch lẻn vào?
Còn nữa, những người nước ngoài đã chết trên đảo cô lập kia có quan hệ thế nào với Amerola đây?
Mà rốt cuộc… là chuyện gì đang xảy ra vậy?
Sau đó Triệu Ngọc dồn sự chú ý của mình vào cái USB trong tay.
Hắn biết cái USB này rất có thể là nhân tố quyết định để vạch trần tất cả bí mật!
Thế là hắn cẩn thận quan sát một lúc, chỉ thấy phía trên USB có một cái khe để cắm vào, mà cái khe cắm này chuyên dùng cho điện thoại di động.
Nhưng Triệu Ngọc cũng không ngốc, hắn không thể nào ngu đến nỗi thật sự cắm lên điện thoại của mình, nhỡ đâu trong này có chứa virus cao cấp, lập tức moi được tin tức cơ mật trên điện thoại mình thì sẽ không ổn!
Vì vậy, hắn lấy một cái điện thoại dự phòng ra, đây là điện thoại tư nhân của hắn, trong đó không có bất kỳ tài liệu bí mật nào cho nên không cần lo lắng sẽ rò rỉ bí mật.
Nhưng vì để cẩn thận hơn cho nên hắn vẫn khôi phục lại cài đặt mặc định của điện thoại, sau đó mới cắm USB thần bí này vào.
Kết quả, USB vừa mới được cắm vào thì trên màn hình điện thoại đã tự động bắn ra một đoạn video.
Triệu Ngọc lanh tay lẹ mắt lấy tai nghe ra, cắm vào điện thoại.
Đoạn mở đầu của video có hơi đung đưa mơ hồ, hình như là người quay video còn chưa chuẩn bị sẵn sàng. Màn hình liên tục lay động mấy giây, sau đó mới truyền đến một tiếng nói rất kỳ lạ: “Xong hết chưa? Được… Có thể bắt đầu rồi…”
Đây là một giọng nói na ná người máy, có lẽ người nói chuyện đã sử dụng thiết bị thay đổi giọng nói gì rồi.
Triệu Ngọc nhớ lúc hung thủ của vụ án giết người hải đăng bắt chước này báo cảnh sát cũng có sử dụng máy thay đổi giọng nói.
Cho nên Triệu Ngọc chỉ mới nghe một câu đã biết được một tin tức quan trọng rồi. Rất có thể chính kẻ địch thần bí đang nhằm vào mình đã quay lại video này!
Hắn không ngờ đối phương lại nói tiếng Trung một cách mạch lạch như vậy: “Ha ha ha, đại thần thám Trung Quốc à, chắc anh không ngờ chúng ta lại dùng phương thức này để gặp nhau đâu nhỉ? Tôi ngưỡng mộ anh đã lâu rồi, có thể nói, anh là thần tượng của tôi đấy! Ha ha ha…”
Tiếng cười của người này vô cùng cứng nhắc khiến cho người nghe rất khó chịu, khiến Triệu Ngọc cảm thấy có lẽ người này cũng không biết nói tiếng Trung, chỉ sử dụng một phần mềm phiên dịch nào đó.
Triệu Ngọc nhìn chằm chằm màn hình vẫn không nhịn được mắng một câu đậu xanh rau má!
Cả màn hình chỉ có thể nhìn thấy một màu đen nhánh, không thể nhìn thấy cái gì mà chỉ nghe được âm thanh thôi.
Nếu không thấy cái gì thì làm sao gặp mặt được chứ?
Triệu Ngọc biết đây không phải là cuộc gọi điện thoại mà chỉ là một đoạn video quay lại thôi, cho nên hắn không lên tiếng đáp lại.
“Rất xin lỗi” Đối phương tiếp tục nói: “Vì đã tăng độ khó cho anh. Tôi không thể để anh thấy dáng vẻ của tôi được, nếu không thì trò chơi này sẽ không còn công bằng nữa… Thám tử tài ba à… Chắc anh cũng đã nhận được mấy món quà gặp mặt của tôi rồi chứ nhỉ? Có cảm nhận được thành ý mà tôi muốn gửi tới anh không?” Đối phương dường như đang pha trò, nói: “Tôi có để lại vài manh mối trong mấy vụ án đó, chắc không gạt được anh đâu nhỉ?”
“Nhưng anh bình tĩnh quá, tôi đã đợi anh rất lâu rồi mà vẫn không thấy anh đến tìm tôi… Ha ha ha… Không còn cách nào nữa. Xem ra lần này tôi chỉ có thể chủ động mời anh tới thôi!”
Gã ta vừa nói tới đây thì ống kính hơi loạng choạng, trong video vốn đen như mực lại đột nhiên sáng lên, ánh đèn sáng choang xuất hiện.
Sau đó, hư ảnh của ánh đèn lóe lên rồi biến mất, Triệu Ngọc bỗng nhìn thấy một hình ảnh khiến cho hắn vô cùng sốt ruột, không kiềm chế được phải siết chặt nắm tay!
Bởi vì trong màn hình xuất hiện một chiếc giường phẫu thuật, có một cô gái mặc quần áo phẫu thuật, trên đầu cũng đội mũ phẫu thuật đang nằm.
Cô gái này đang nhắm chặt hai mắt, không hề nhúc nhích cứ như đã chìm vào giấc ngủ yên bình vậy!
Cô gái này không phải ai khác mà chính là… Đinh Lam – em vợ của Triệu Ngọc!!!
Quả nhiên Đinh Lam đang ở trong tay bọn chúng!
“Thám tử tài ba à, tôi rất cảm phục trước nhân cách và sức hấp dẫn của anh. Những vụ án anh từng điều tra kia vẫn luôn làm tôi say đắm! Anh nói xem…” Trong video xuất hiện một bàn tay người đeo găng tay cao su, trên bàn tay đó còn cầm một con dao mổ sắc bén: “Tiếp theo, tôi nên bắt chước vụ án nào của anh đây? Tôi nghĩ chắc anh cũng không muốn một người phụ nữ xinh đẹp thế này lại biến thành một thi thể xấu xí lạnh như băng đâu nhỉ?”
Lúc đang nói chuyện, gã ta còn cố ý cầm dao mổ lia qua lia lại trên gương mặt bình thản tuyệt đẹp của Đinh Lam…
Triệu Ngọc siết chặt nắm tay lại, mỗi một lần con dao kia đến gần Đinh Lam thì trong lòng hắn cũng co rút lại một cái, cứ như lưỡi dao đó đang cứa vào trái tim hắn vậy…
“Đương nhiên, chúng ta đã chơi trò chơi thì phải bàn tới quy tắc” Bỗng nhiên, người quay video rụt dao về rồi nói: “Tôi đâu thể không cho thám tử tài ba một cơ hội đúng không?! Nếu không thì chẳng thú vị chút nào!”
Cộp… Cộp…
Không ngờ ngay tại lúc Triệu Ngọc đang tập trung toàn bộ tinh thần vào màn hình thì bên ngoài vách ngăn bỗng có tiếng bước chân truyền tới.
“Cảnh sát Triệu, cảnh sát Triệu?” Một cảnh sát Hàn Quốc dùng tiếng Trung lệch tông hỏi: “Ngài xong chưa vậy? Sếp Lee sợ ngài gặp phải chuyện gì mới bảo tôi vào đây xem sao… Này… Cảnh sát Triệu…”
Không cần phải nói, người này chắc chắn được Lee Jin Ju phái tới giám thị mình rồi. Ai cũng biết tầm quan trọng của Triệu Ngọc trong vụ án này cho nên bọn họ sẽ không mong muốn Triệu Ngọc biến mất ngay trước mắt bọn họ đâu.
Nhưng vào giờ phút này, Triệu Ngọc đâu còn tâm trí quan tâm tới nhân viên tới dò xét này, hắn vẫn tiếp tục tập trung xem màn hình.
“Anh đã phá rất nhiều vụ án, lại còn được người đời gọi là thần thám thì chắc hẳn đầu óc phải rất thông minh nhỉ?” Tiếng nói chuyện truyền từ trong video ra: “Bây giờ, tôi chỉ cho anh một manh mối thôi cho nên anh phải nhớ kỹ nhé, nếu anh lãng phí mất cơ hội lần này thì cô em gái xinh đẹp kia của anh sẽ trở thành một thi thể trong số các vụ án mà anh đã từng phá… rồi xuất hiện trước mặt anh đấy!”
⚝ ✽ ⚝
Triệu Ngọc vừa nghe thấy gã ta nói như vậy thì lập tức ngừng thở, tập trung hết tinh thần.
Mà lúc này, cảnh sát nam bên ngoài vẫn còn đang cao giọng gọi tên Triệu Ngọc. Anh ta vừa gọi vừa mở từng căn phòng vệ sinh ra để xác nhận xem Triệu Ngọc có còn ở đây hay không…
“Ừm…” Nhưng mà người trong video vẫn thong thả nói: “Bây giờ thế này đi, tôi sẽ nói quy tắc trò chơi của tôi cho anh nghe trước! Yêu cầu của tôi chỉ có một, đó chính là anh phải hoàn thành một mình. Bởi vì đây là trò chơi giữa chúng ta, tôi không muốn có quá nhiều người không liên quan tham dự vào…”
Cộc cộc cộc…
Cộc cộc cộc…
Cuối cùng, cảnh sát bên ngoài bắt đầu gõ lên cánh cửa trong phòng Triệu Ngọc đang đứng, lặp đi lặp lại mà gọi: “Cảnh sát Triệu, cảnh sát Triệu, là ngài sao? Ngài có ở bên trong không?”
Chết tiệt!
Bởi vì video đã đến thời khắc quan trọng nhất cho nên Triệu Ngọc vẫn không dám lên tiếng, đành phải giữ chặt cửa, tiếp tục lắng nghe.
“Được rồi, bây giờ tôi sẽ cho anh một manh mối, anh nhất định phải nhớ cho kỹ đấy!” Giọng nói trong video vang lên: “Phòng số 11, tầng 25, số 180 đường Nam-Un của khu Gwangju! Trong vòng năm mươi phút, anh cần phải chạy đến nơi đó… Nhớ kỹ, nếu như tôi thấy không phải anh tới một mình thì… Anh cứ chờ nhặt xác cho em gái xinh đẹp này đi…”
Cốc cốc cốc…
Cốc cốc cốc…
Lúc này, nhân viên cảnh sát bên ngoài càng gõ nhanh hơn, liên tục thúc giục cứ như đã sắp xông vào kiểm tra rồi vậy.
Triệu Ngọc nổi điên, dùng chân đá văng cánh cửa ra khiến nó vừa lúc đập thẳng vào mặt cảnh sát bên ngoài, cũng đẩy anh ta bay ra ngoài theo, sau đó ngã xuống đất ngất xỉu…