← Quay lại trang sách

Chương 1943 Mức độ tương tự

Sau khi tắt video, Triệu Ngọc đã có kinh nghiệm nhất định rồi, cho nên lại tiêu phí 6000 điểm cho mệnh lệnh hacker để giữ lại đoạn video sắp tự hủy nàyNhưng câu đố mà hung thủ để lại khiến hắn phải nhíu mày, chưa nắm được ý mấu chốt.

Hung thủ nói rằng gã đã để lại gợi ý cho mình rồi, nhưng mà… Rốt cuộc thì… gợi ý này đang ở đâu chứ?

Có khi nào đầu mối mà gã nói vốn nên từ Lee Bon Seong cung cấp cho mình không?

Nhưng Lee Bon Seong và hai tên sát thủ đều đã chết hết rồi mà?

Vậy thì đi đâu tìm đầu mối đây?

Hay là… Gã để lại đầu mối ở một nơi nào đó trong căn phòng số 11? Hoặc là trên người những con tin đang bị trói lại kia?

Không…

Chắc không phải đâu?

Triệu Ngọc suy nghĩ, kế hoạch ban đầu của đối phương chính là đợi đến khi mình tiến vào trong phòng số 11 rồi sau đó sẽ sử dụng điều khiển từ xa để phóng hỏa.

Nếu có hỏa hoạn thì cái gì cũng bị đốt sạch, còn có đầu mối gì nữa?

Cho nên đầu mối hung thủ để lại sẽ không ở trong phòng số 11, vậy thì… Còn có thể ở đâu nữa?

Khoan đã…

Bỗng dưng Triệu Ngọc nghĩ tới một vấn đề quan trọng nhất, chẳng lẽ… Đầu mối mà hung thủ muốn chỉ không phải là đầu mối được đặt bên ngoài, mà là…

Vừa nghĩ tới đây, Triệu Ngọc lại đứng trước cửa phòng số 11, vừa nhìn về phía các loại máy móc điện tử bên trong vừa suy nghĩ đến vấn đề chính.

Đúng rồi!

Hung thủ tiêu tốn nhiều sức lực để dẫn dụ mình tới đây như vậy, lại mất nhiều sức lực để bố trí bẫy rập rồi muốn đốt sạch nơi này.

Vậy thì… Đồ mà gã muốn đốt mới là đầu mối chân chính mà gã để lại cho mình đúng không?

Kẻ địch trừ muốn tính toán mình ra có lẽ còn muốn đạt được mục đích nào đó của bọn họ nữa, chỉ cần mình biết được mục đích của bọn họ thì biết đâu vụ án sẽ có một bước tiến quan trọng!

Nhưng mà… Triệu Ngọc nhìn đám máy móc hiếm lạ kỳ quái ở trong phòng số 11 mà hắn chưa từng nhìn thấy bao giờ.

Hắn không biết làm sao, đành phải sử dụng một cái máy giám định tàng hình để kiểm tra mấy dụng cụ lớn trong phòng này.

Mà kết quả giám định cho thấy đây là một thiết bị tổ hợp reset vi hạt, trong sách hướng dẫn bên dưới, ngoài các thuật ngữ khoa học chuyên nghiệp ra thì có rất nhiều ký hiệu hóa học, hắn nhìn một lúc lâu mà vẫn không biết thứ này để làm cái gì?

Nhưng mà… Vấn đề này không thể làm khó được Triệu Ngọc, bởi vì trong tay Triệu Ngọc còn có tám nhân chứng mà!

Đừng quên trong phòng này vẫn còn tám người bị trói đấy!

Tám người mặc áo blouse trắng này đều là nhân viên làm việc ở đây, chắc bọn họ biết nơi này đang nghiên cứu cái gì đúng không?

Vì vậy, Triệu Ngọc bèn cởi trói cho từng người rồi dẫn bọn họ rời khỏi nơi nguy hiểm trước, sau đó mới sử dụng máy thăm dò tàng hình để tháo dỡ máy truyền tin công suất lớn đó, làm vậy mới đảm bảo nơi này được an toàn.

Những người này đều bị cảnh tượng vừa rồi dọa sợ, cho nên vừa mới thoát khỏi nơi nguy hiểm thì đều lập tức chạy tán loạn đi tìm cứu trợ.

Triệu Ngọc vội vàng ngăn một người nước ngoài lớn tuổi đầu trọc, đeo mắt kính gọng vàng để hỏi thăm tình hình.

“Ông này” Triệu Ngọc thử dùng tiếng Anh hỏi: “Tôi là cảnh sát, tôi muốn hỏi ông là rốt cuộc căn phòng này đang nghiên cứu gì vậy?”

“Tôi không biết gì cả, đang yên đang lành thì bỗng dưng bị người ta đánh ngất xỉu” Không ngờ ông cụ này dù cũng nói tiếng Anh nhưng lại hỏi một đằng trả lời một nẻo: “Sau đó thì bị trói lại, không thể nhúc nhích… Ôi, ôi… Tôi mắc vệ sinh, mắc vệ sinh quá…”

Fuck!

Triệu Ngọc thầm mắng một câu rồi lặp lại câu hỏi: “Mau lên, ông mau nói cho tôi biết chỗ các ông đang làm sản phẩm gì thế? Nếu không thì chúng tôi sẽ coi toàn bộ những thứ này là vật nguy hiểm đấy!”

“Hả? Tức là sao?” Đến lúc này, ông cụ mới chợt hiểu ra, vô cùng hoảng hốt mà gật đầu nói: “Chúng… chúng tôi là làm thiết bị viễn thông! Tôi là nhà thiết kế của khâu khuếch đại tín hiệu, Chúng… chúng tôi là công ty viễn thông… Tôi… Tôi mắc vệ sinh, thật sự mắc vệ sinh…”

Ông cụ không thể nhịn được nữa, bất chấp tất cả mà giãy giụa khỏi tay Triệu Ngọc, vội vàng đi tìm nhà vệ sinh.

Chẳng bao lâu sau, dưới sự giúp đỡ của những nhân viên giải cứu thì bảo vệ của cao ốc và một vài nhân viên khác lục tục kéo tới hiện trường. Sau khi nhìn thấy thi thể trên mặt đất thì cảnh tượng lại càng hỗn loạn hơn…

Triệu Ngọc không thể làm gì hơn, đành phải lấy điện thoại di động, gọi điện thoại cho Tiêu Hàng và Lee Jin Ju.

Lee Jin Ju nhận được cuộc gọi thì lập tức chạy tới, thế mới xảy ra cảnh tượng trước đó …

“Đúng vậy, toàn bộ camera an ninh đều bị tắt hết” Khi Triệu Ngọc đang trình bày sự thật với một cảnh sát khác thì đúng lúc này, một viên cảnh sát phụ trách điều tra bước tới báo cáo: “Chúng tôi vừa mới kiểm tra, toàn bộ dụng cụ chữa cháy cũng đều bị phá hỏng! Thật sự rất nguy hiểm” Cảnh sát này sợ hãi nói: “Chất lỏng kia là vật dễ cháy có nồng độ cao. Một khi cháy thì đừng nói là tầng 25 mà toàn bộ tòa cao ốc này cũng bị đốt thành quả cầu lửa, không biết sẽ có bao nhiêu người chết đâu! Thật là đáng sợ…”

“Ừm…” Cảnh sát kia trở nên nghiêm túc, nói: “Vậy thì tính chất sự việc còn nghiêm trọng hơn tưởng tượng của chúng ta nhiều, thậm chí có thể xác định là khủng bố tấn công rồi nhỉ?”

“Ừm…” Một cảnh sát khác khó xử lắc đầu: “Có phải là khủng bố tấn công hay không thì không phải do chúng ta quyết định. Không phải lãnh đạo của Ban Tình báo quốc gia đã đến đây rồi à? Hay là ngài báo cáo với cô ấy đi?”

“Đúng vậy!” Cảnh sát kia gật đầu: “Chúng ta thật sự không thể quyết định được chuyện này, nhưng mà… Vì lý do an toàn cho nên chúng ta vẫn phải gọi điện cho Cục trưởng trước mới được! Đợi lát nữa ngài ấy tới thì cậu báo cáo lại…”

“Vâng!” Sau khi nhân viên cảnh sát chào một cái thì cảnh sát kia mới cầm điện thoại lên báo cáo với lãnh đạo của mình.

“Này” Triệu Ngọc vội vàng dùng tiếng Hàn gọi cảnh sát này tới, sau đó chỉ vào căn phòng số 11 và hỏi: “Anh nói cho tôi biết rốt cuộc trong phòng này làm cái gì vậy? Tôi vừa mới nghe những phần tử khủng bố đó nói” Triệu Ngọc vừa chỉ vào thi thể vừa nói: “Bọn chúng cần phải lấy một thứ quan trọng trong đó, có lẽ nó liên quan tới vụ khủng bố tấn công tiếp theo đấy!”

“WTF, không phải chứ?” Cảnh sát này tức khắc bị mắc lừa, vội vàng lau mồ hôi nói: “Nơi này chỉ là một phòng thí nghiệm của công ty khoa học kỹ thuật thôi! Có… Có thứ gì có thể liên quan tới chuyện khủng bố tấn công chứ?”

Chậc chậc…

Triệu Ngọc thấy phản ứng của cảnh sát này thì trong lòng lập tức đã hiểu rõ. Xem ra bọn họ cũng không biết căn phòng số 11 này làm gì!

Nếu như chỉ là sản phẩm khoa học bình thường thì không thể nào bị kẻ địch chú ý tới, thậm chí còn không hề ngần ngại đến mức phải dùng lửa đốt sạch như vậy.

Xem ra… Triệu Ngọc lại quay đầu tìm bóng dáng Lee Jin Ju. E là hiện giờ chỉ có Lee Jin Ju là biết rõ công ty này làm cái gì thôi!

Thấy thời gian đang dần trôi qua, Triệu Ngọc trở nên sốt ruột.

“Này” Lúc này, nhân viên cảnh sát kia thử hỏi một câu: “Anh đồng nghiệp, bây giờ anh có thể nói cho tôi biết chuyện gì vừa xảy ra không? Rốt cuộc… vừa rồi đã xảy ra chuyện gì thế?”

“Triệu Ngọc!” Không ngờ nhân viên cảnh sát đó vừa mới dứt câu thì Triệu Ngọc đã nghe thấy tiếng của Tiêu Hàng từ xa xa vọng tới, sau đó, hắn thấy Tiêu Hàng vội vàng chạy lại, dùng tiếng Trung hỏi Triệu Ngọc: “Anh không sao chứ?”

Triệu Ngọc vội vàng đứng dậy, xua tay nói: “Tôi không sao, tôi không sao đâu. Chúng ta nói chuyện chính trước đi, anh đã tra được chuyện tôi nhờ anh làm chưa?”

“Không phải chứ?” Cảnh sát bên cạnh trừng to hai mắt, nhìn Triệu Ngọc với ánh mắt không thể tưởng tượng nổi mà nói: “Anh… Anh là người Trung Quốc à?”

“Triệu Ngọc” Tiêu Hàng vô cùng lo lắng, vừa đi tới bên cạnh Triệu Ngọc vừa lấy điện thoại ra và nói với hắn: “Tôi vừa mới nhận được số liệu từ bên Anh gửi tới. ADN của thi thể nữ không đầu kia có độ tương tự với Tịch Mộng Na lên tới 999%!!!”