← Quay lại trang sách

Chương 1957 Kinh hồn dưới nước (8)

Ầm!Một âm thanh nặng nề trầm đục vang lên, cánh tay máy đập xuống đất, khiến sàn gạch bị vỡ vụn!

May mà Triệu Ngọc phản ứng rất nhanh, kịp thời lộn một vòng, tránh được sự công kích của cánh tay máy.

“A!!!”

Nhưng mà, vừa mới tránh được cánh tay máy thì tên lùn lại từ phía bên kia đuổi giết tới.

Tên này có vẻ thẹn quá hóa giận, muốn giết đến đỏ cả mắt, giờ phút này hắn ta điên cuồng đấm đánh loạn xạ trên người Triệu Ngọc.

Mặc dù Triệu Ngọc bị thương nặng nhưng dù sao hiệu quả của thuốc tăng cường năng lượng vẫn chưa kết thúc, những công kích ấy vốn dĩ không nhằm nhò gì. Sau khi chống tay đứng dậy khỏi mặt đất, hắn lập tức vung nắm đấm về phía tên lùn.

Nắm đấm của Triệu Ngọc hung bạo, lực lượng cực lớn, tên lùn chỉ ngăn cản được hai phát thì đã bị cú đấm của Triệu Ngọc đánh ngã xuống đất!

Thế nhưng khi vừa mới đánh bại hắn ta, cánh tay máy bên cạnh đã đột ngột đánh tới, Triệu Ngọc đành phải lăn lộn tránh né một lần nữa, thoát khỏi nguy hiểm.

Răng rắc!

Lúc này, tên vóc dáng cao điều khiển cánh tay máy không giữ được bình tĩnh nữa, hắn ta thò đầu ra khỏi cửa khoang tàu ngầm, dùng tiếng nước ngoài rống lớn một trận với tên lùn.

Triệu Ngọc nghe rõ ràng, hắn ta đang nói với tên lùn: “Anh đừng có nổi điên nữa! Thời gian sắp đến rồi, nhanh chóng lên đây đi!”

Thấy tên cao nhắc nhở, tên lùn lúc này mới lấy lại tinh thần, vội vàng lau máu tươi bên khóe miệng đi, nhanh chóng vọt về phía tàu ngầm.

Triệu Ngọc hiểu rõ, hai người này tất nhiên là nói bom sẽ lập tức phát nổ, nên bọn chúng muốn vào tàu ngầm để tránh né!

Hừ hừ…

Để xem mấy người chạy được đi đâu!

Triệu Ngọc cũng lau máu trên khóe miệng, vọt mạnh về phía trước, giơ chân đạp về phía tên lùn!

⚝ ✽ ⚝

Tên lùn đành phải lách mình tránh né, nhưng đúng lúc này, tên cao lại điều khiển cánh tay máy đánh về phía Triệu Ngọc!

⚝ ✽ ⚝

Lần này, cánh tay máy mang theo tiếng gió đánh về phía lưng Triệu Ngọc.

Triệu Ngọc nhanh chóng nằm rạp xuống mặt đất, cánh tay máy kia liền xẹt qua trên đầu hắn…

Tên lùn vừa thấy sơ hở, lập tức tung người nhảy lên cái thang bên ngoài tàu ngầm, mắt thấy sắp leo tới chỗ cửa khoang.

Lúc này, Triệu Ngọc mới vừa bò dậy khỏi mặt đất, hiển nhiên không kịp đuổi theo hắn ta.

Nhưng tên lùn còn chưa bò lên được mấy bước thì bỗng nhiên cảm thấy trên cổ lạnh toát, chợt bị một sợi dây thừng vòng qua cổ!

“Ra đây!”

Miêu Khôn gào to một tiếng, tên lùn trong nháy mắt bị sợi dây thừng siết chặt, quẳng mạnh xuống đất.

Hóa ra lúc này, Miêu Khôn đã hoàn toàn thoát khỏi dây thừng, lấy được tự do, ông vốn muốn gỡ bom trên người nhưng lại sợ bom đột ngột phát nổ.

Ngay tại thời khắc do dự, ông vừa hay nhìn thấy tên lùn muốn bò vào tàu ngầm, thế là ông lập tức cầm dây thừng vòng qua cổ người này, siết tên lùn xuống!

Nhưng mà tên lùn sau khi ngã xuống đất lại không phản kháng mà nhìn thoáng qua đồng hồ một cái, sau đó dứt khoát nhắm chặt mắt lại…

Bởi vì, hắn ta biết rõ rằng hiện giờ đã đến lúc bom nổ, mà hắn ta lại đang ở gần Miêu Khôn như vậy, chắc chắn hắn ta sẽ phải chết!

Nhưng mà sau khi nhắm mắt chờ một lúc, hắn ta chợt phát hiện có một chuyện không hợp lý.

Bom phát nổ, một biển lửa trong tưởng tượng không hề xảy ra, sau khi mở mắt, hắn ta kinh ngạc nhìn thấy nắm đấm của Miêu Khôn đang lao về phía mặt mình!

⚝ ✽ ⚝

Theo bản năng, tên bắt cóc thấp lùn lập tức nghiêng đầu đi.

Bịch!

Nắm đấm của Miêu Khôn nặng nề đánh xuống sàn nhà!

Ác ác ác!!!

Miêu Khôn gào to rất khó nghe, tên lùn thừa cơ đạp một cước, đá bay Miêu Khôn ra ngoài…

Lúc này, Triệu Ngọc đã đuổi tới nơi, tên lùn vội vàng bật nhảy một cái, sau đó lại đánh nhau với Triệu Ngọc một trận.

Đương nhiên, tên cao cũng không nhàn rỗi, hắn ta lại điều khiển cánh tay máy, gào thét lao tới sau lưng Triệu Ngọc, muốn đánh lén Triệu Ngọc.

Nhưng mà lần này, Triệu Ngọc đã chuẩn bị từ lâu, hắn chờ đúng thời cơ, sử dụng một thiết bị bật nhảy tàng hình để vọt lên hơn một mét, lộn một vòng xinh đẹp né tránh cánh tay máy, sau đó hạ xuống đất một cách hoàn hảo…

⚝ ✽ ⚝

Tên lùn bị động tác hoàn mỹ của Triệu Ngọc làm cho sợ đến ngây người 0,1 giây, sau đó liền thấy cánh tay máy to lớn trực tiếp đập vào người mình!

Á!!!

Tên lùn bị đánh ngửa mặt bay lên, nặng nề đập vào vách khoang, sau đó té ngã xuống đất hộc máu…

“Hả? Ác ác ác…”

Ai ngờ, mặc dù tên lùn đã không còn năng lực chống cự nhưng Miêu Khôn ở bên cạnh bỗng nhiên cứ như bị giẫm phải đuôi mà kêu to.

Triệu Ngọc ngẩng đầu nhìn lên, thấy vừa rồi Miêu Khôn bị tên lùn đạp một cái, bom trên người đã rơi xuống một nửa, một nửa còn lại vẫn đang treo trên người, lắc qua lắc lại, trông thật khủng khiếp, thảo nào Miêu Khôn bị dọa đến mức kêu tiếng khó hiểu như vậy.

“Nổ, nổ… A… Nổ, nổ…” Miêu Khôn giống như bị lửa thiêu mông, chạy tán loạn ở đuôi tàu ngầm, cứ như kiến bò trên chảo nóng vậy.

“Này… Này này…” Triệu Ngọc nhanh chóng hét lớn với Miêu Khôn: “Đừng kêu! Không phải con đã nói cho cha rồi à? Bom đã bị con gỡ rồi, sẽ không nổ đâu! Cởi… Cởi ra là được rồi!”

“Ác ác ác…” Nghe thấy lời nói của Triệu Ngọc, Miêu Khôn đành phải đưa tay cởi dây thừng buộc bom trên người, trông ông cứ như đang bị phỏng tay vậy, thật sự rất buồn cười…

“Haizz!” Triệu Ngọc thở dài một tiếng, vội vàng đi tới cởi dây thừng đang trói chặt ông.

“Ai ôi, chậm một chút, chậm một chút thôi… Mẹ nó sẽ phát nổ đấy…” Miêu Khôn bị dọa đến mức nói cũng không lưu loát…

Nhưng đúng lúc này, một tiếng vù vù vang lên, thì ra tên cao đang điều khiển cánh tay máy nện về phía hai người!

Mẹ nó!

Triệu Ngọc đúng lúc cởi xong dây thừng, lập tức ném bom xuống mặt đất, sau đó kéo Miêu Khôn chạy sang bên kia tàu ngầm.

⚝ ✽ ⚝

Cánh tay máy xẹt qua nơi đó, lại đập vào vách khoang một lần nữa, phát ra tiếng vang thùng thùng, toàn bộ mặt đất cũng theo đó mà rung lên…

Bởi vì theo quán tính, Triệu Ngọc và Miêu Khôn không có cách nào khống chế được trọng tâm, cả hai người đều ngã lăn về phía đuôi tàu ngầm.

Kết quả, trong lúc hai người bò dậy và chuẩn bị tiếp tục tránh né cánh tay máy thì đột nhiên phát hiện ra không biết từ lúc nào tên lùn đã nhặt bao thuốc nổ lên, đồng thời còn ôm vào trong ngực!

Chỉ một thoáng, Triệu Ngọc nhìn thấy ánh mắt cùng vẻ mặt của tên lùn hơi bất thường, một dự cảm xấu nổi lên trong lòng.

Quả nhiên, khi tên lùn ôm gói thuốc nổ vào trong ngực, đầu tiên hắn ta kéo tay nắm màu đỏ của gói thuốc nổ ra ngoài, sau đó hắn ta liền ngửa mặt lên trời thét dài một tiếng, hô to mấy câu ngoại ngữ…

Hỏng rồi!

Triệu Ngọc cuối cùng cũng hiểu ra, mặc dù bom đã bị hắn dùng máy gỡ bom hủy đi, nhưng không có nghĩa là bom sẽ không phát nổ một lần nữa…

Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, ngay tại thời điểm Triệu Ngọc hiểu ra thì tên lùn đã dùng sức ấn xuống tay nắm màu đỏ!

Kết quả, gói thuốc lập tức phát nổ, Triệu Ngọc chỉ thấy một ánh lửa chói mắt, sau đó nhìn thấy cha vợ Miêu Khôn của mình nhào tới trước người mình, ngăn mình khỏi cơn bạo tạc…

Nhưng với vụ nổ mãnh liệt như vậy, thân người thực sự có thể ngăn cản sao?

Trong khoảnh khắc, khoang thuyền giảm áp ầm ầm nổ tung, ánh lửa bắn ra, chỉ chớp mắt đã chìm vào khung cảnh hỗn loạn…