Chương 1979 Lời thoại không sáng tạo
Năm phút trước, tại văn phòng Cục Cảnh sát GwangjuCăn phòng vốn dĩ sạch sẽ gọn gàng, giờ phút này bàn ghế nghiêng ngả, cực kỳ bừa bộn, trên mặt đất còn có vài nhân viên cảnh sát đang nằm…
Bốp!
Sau một cú đá xoáy mạnh mẽ của cô gái, một nhân viên cảnh sát đang muốn phản kháng bị đá ngã xuống đất!
Có nhân viên cảnh sát muốn rút súng ra, cô gái lại lật khuỷu tay đè xuống, bẻ quặp cổ tay hắn ta nhanh như tia chớp, thoải mái nhanh nhẹn túm lấy súng lục của hắn ta.
Ngay sau đó, cô gái quay vòng ngay tại chỗ, thuần thục chuyển súng lục sang tay phải, duỗi thẳng cánh tay, nhanh nhẹn chĩa họng súng ngay vị quan lớn Oh Seung Joon của Hàn Quốc đang muốn chạy trốn kia, họng súng cơ hồ chạm vào trán của ông ta!
“Không được nhúc nhích!” Cô gái nhẹ nhàng quát một tiếng rồi mới quay mặt lại, đúng là người đẹp Trung Đông Amerola kia!
“Hả? Cô…” Oh Seung Joon vô cùng sợ hãi, hỏi một câu không sáng tạo nhất trong lịch sử: “Cô… Cô định làm gì?”
Vốn dĩ Oh Seung Joon ở lại trong văn phòng làm nhiệm vụ trấn thủ chỉ huy, nhưng không ngờ cô gái Amerola này đột nhiên lại gây khó dễ, gần như chỉ trong nháy mắt đã đánh bại những nhân viên cảnh sát khác trong văn phòng.
Tuy hỏi một câu không có sáng tạo như thế nhưng Oh Seung Joon cũng đã nhận ra, chắc chắn cô Amerola này đã làm phản rồi!
Cô ta rất có khả năng là gian tế mà kẻ địch cài vào trong Cục Cảnh sát, những chuyện liên quan tới cô ta lúc trước cũng chỉ là một màn kịch vui mà cô ta diễn cho mọi người xem!
Tất cả mọi chuyện đã được cô ta lên kế hoạch sẵn ngay từ đầu!
A!!!
Lúc này, nhân viên cảnh sát bị Amerola cướp súng lục hét to một tiếng, ra sức tránh thoát, sau đó dũng mãnh đánh về phía Amerola.
Nhưng Amerola là đặc công được huấn luyện nghiêm chỉnh, cô ta nhẹ nhàng linh hoạt tránh thoát được cú bổ nhào của người này.
Cùng lúc đó, cánh tay trái của cô ta ra đòn thần tốc, dùng bàn tay chém vào cổ của người này vừa chính xác vừa hung ác, trên cổ có một huyệt vị, sau khi bị đánh trúng thì viên cảnh sát kia té ngã ra đất, bất tỉnh nhân sự…
⚝ ✽ ⚝
Oh Seung Joon vốn định nhân cơ hội chạy trốn, nhưng nhìn thấy nhân viên cảnh sát kia hôn mê nhanh chóng như vậy, lập tức buông bỏ suy nghĩ chạy trốn.
Cộp!
Amerola nhấc súng lên, lại lần nữa chĩa họng súng vào đầu Oh Seung Joon, Oh Seung Joon sợ tới mức cả người run rẩy, đành phải giơ hai tay lên theo bản năng.
“Thưa sếp Oh…” Lúc này, Amerola bỗng nhiên nói tiếng Hàn một cách điêu luyện: “Bây giờ chắc ông cũng biết tôi muốn làm gì rồi phải không?”
“Tôi đặc biệt tới đây vì ông đấy!”
Nói xong, Amerola vươn tay trái, lấy chiếc điện thoại di động bên hông Oh Seung Joon ra.
Sau đó, cô ta nhanh chóng ấn phím trên điện thoại di động, hình như đang gửi tin nhắn cho ai đó?
Oh Seung Joon biết tin nhắn mà cô ta gửi đi chắc chắn vô cùng nguy hiểm, cần phải ngăn cản, nhưng bất đắc dĩ trong tay đối phương có súng, mình đành bất lực.
Ai ngờ, đúng lúc này, Oh Seung Joon chợt thấy sau lưng Amerola có một đồng nghiệp của mình vẫn chưa hôn mê, hơn nữa còn đang lén lút tiếp cận Amerola, còn quơ lấy một cái ghế, định đột ngột tấn công cô ta từ phía sau!
Hai mắt Oh Seung Joon sáng lên, nhất thời nhìn thấy hy vọng.
Nhưng mà lúc vị đồng nghiệp kia quơ lấy ghế dựa, muốn ra tay thì Amerola lại phát hiện ra, cô ta vung cánh tay phải lên, thay đổi họng súng, nhằm thẳng vào mặt người này!
⚝ ✽ ⚝
Người này sợ hãi, nhẹ buông tay, ghế dựa rầm một tiếng rơi trên mặt đất.
Haizzz…
Nhưng không ngờ là Oh Seung Joon lại nhìn trúng thời cơ tuyệt hảo này, vào thời khắc mấu chốt, ông ta quát to một tiếng, bổ nhào vào Amerola, hai tay đè chặt cánh tay Amerola, muốn đoạt lấy súng.
Nhưng dù sao Amerola cũng có võ nghệ bất phàm, lập tức vứt súng lục và điện thoại di động đi, hai tay bắt lấy cổ tay của Oh Seung Joon, khom lưng cúi đầu, dùng chiêu vật ngã, quăng Oh Seung Joon té ngã trên đất, vừa khéo nện lên người nhân viên cảnh sát định đánh lén cô ta lúc nãy.
Bịch!
Hai người nặng nề ngã chồng lên nhau, nhất thời xây xẩm mặt mày.
Ngay sau đó, Amerola đá một cú chính diện, trúng giữa mặt nhân viên cảnh sát kia, nhân viên cảnh sát đó chẳng kịp kêu tiếng nào đã hôn mê luôn.
Á! Á!
Dù sao Oh Seung Joon cũng là một quan chức lớn tuổi, bị Amerola quăng ngã như vậy, nhất thời cảm thấy trời đất đảo lộn, cả người như tan nát, hoàn toàn đánh mất năng lực phản kháng.
Phù…
Amerola điều chỉnh hơi thở của mình rồi mới nhặt súng lục và điện thoại di động lên, sau đó tiếp tục ấn bàn phím di động, gửi tin nhắn chưa kịp hoàn thành lúc nãy ra ngoài.
Sau khi gửi xong, cô ta cúi người, một tay chộp vào nách Oh Seung Joon, đỡ ông ta lên, đồng thời tiến sát bên tai Oh Seung Joon mà thì thầm: “Thưa sếp Oh, nếu ông muốn sống thì hãy ngoan ngoãn nghe lời của tôi…”
Nói xong, cô ta nhấc cổ tay của Oh Seung Joon lên, dùng súng lục chỉ sau lưng ông ta, đi ra cửa.
Ai ngờ, vừa mới đi tới cửa thì lại có một nhân viên cảnh sát trẻ tuổi xông vào, cậu nhân viên cảnh sát này không rõ chân tướng, chưa vào cửa đã bắt đầu hỏi: “Thưa sếp, đã xảy ra chuyện gì thế, vừa nãy có tiếng…”
Kết quả, chữ “tiếng” còn chưa kịp dứt lời thì Amerola đã xông tới như mãnh hổ, dùng một tay kéo cậu nhân viên cảnh sát vào văn phòng.
Sau đó, cậu nhân viên cảnh sát trẻ tuổi không phòng bị gì, bị Amerola đè đầu đập mạnh vào tường, trong chớp mắt đã hôn mê bất tỉnh, ngã xuống đất không còn biết gì nữa…
“Hả? Cô…” Oh Seung Joon chưa từng trải qua loại chuyện thế này, sợ tới mức mặt mũi tái mét, run rẩy lại hỏi thêm một câu hết sức vô nghĩa: “Rốt cuộc cô muốn làm gì?”
Bịch!
Amerola kéo Oh Seung Joon ra ngoài văn phòng, dùng sức đóng cửa lại rồi mới chĩa súng lục vào lưng Oh Seung Joon, ra lệnh: “Bây giờ chúng ta lên tầng mười hai, chắc ông cũng biết đó là chỗ nào đúng không?” Nói xong, Amerola dùng súng lục chĩa vào đầu ông ta mà uy hiếp: “Nếu ông không phối hợp thì tôi không còn lựa chọn nào ngoại trừ giết sạch!”
“Tầng mười hai…” Oh Seung Joon mở to mắt, kích động hỏi: “Các cô… Làm sao mà biết được? Các cô… rốt cuộc muốn làm gì?”
“Đừng có nói nhảm nữa” Amerola hung hăng đẩy Oh Seung Joon một cái: “Đi mau…”
⚝ ✽ ⚝
Ngay lúc Amerola đã khống chế vị quan lớn Oh Seung Joon, bên ngoài cửa lớn của Cục Cảnh sát Gwangju có một chiếc xe màu đen được thiết kế phòng chống bạo động lái từ đằng xa tới, đỗ ở cửa lớn đợi tiến vào Cục Cảnh sát.
Tích tích… Tích tích…
Một lát sau, tài xế của chiếc xe hình như đã dần mất kiên nhẫn, bắt đầu ấn còi thúc giục.
“Này này này…” Rất nhanh sau đó, một bảo vệ mặc quần áo của nhân viên cảnh sát chạy nhanh ra, đi tới trước xe chống bạo động, hô: “Đến đây, đến đây, gấp cái gì chứ?”
Nói xong, hắn ta giơ một cái điều khiển từ xa trong tay lên, ấn ấn vài cái, rồi mới mở rào chắn.
Nhìn thấy rào chắn được kéo lên cao dần, tài xế xe chống bạo động cười với bảo vệ cửa, sau đó vươn tay ra hiệu nổ súng rồi mới nhấn ga, lái xe vào Cục Cảnh sát.
⚝ ✽ ⚝
Bảo vệ cửa nhìn xe chống bạo động chạy vào Cục Cảnh sát, trên mặt nở nụ cười ghê sợ.
Sau đó, hắn ta nhìn trái nhìn phải một phen rồi mới quay về phòng bảo vệ, kéo một người bị ngất trên mặt đất vào buồng trong giống như đang kéo chó chết vậy.
Hóa ra, người đã bị hạ gục này mới là bảo vệ cửa thật sự của Cục Cảnh sát…