← Quay lại trang sách

Chương 1994 Sự phản kích của nàng tiên cá

Á á!!!Nhìn thấy phía bể cá vang lên tiếng vỡ vụn, Triệu Ngọc bị dọa đến mức trợn tròn mắt, không lo được chuyện tranh chấp với kẻ địch ở trước mắt nữa, nhanh như bay chạy về hướng ngược lại!

Mà kẻ địch cầm súng trong tay cũng chẳng còn ý định nổ súng nữa, ôm súng chạy cùng hướng với Triệu Ngọc!

Mấy chục giây trước, tên tội phạm đứng ở trên thang cạnh bể cá nhận được lệnh của Lundy, đang khom lưng đưa cần câu cho Đinh Lam, muốn kéo Đinh Lam lên.

Nhưng trong căn phòng bí mật chợt vang lên tiếng súng, tên tội phạm này rõ ràng hơi sửng sốt, không rõ chuyện gì đã xảy ra.

Kết quả, Đinh Lam nhanh tay lẹ mắt vươn tay dùng sức lôi tên này xuống…

A a a!!!

Bùm bùm…

Tên tội phạm bị rơi vào bể cá, lập tức bị đàn cá sư tử đang bơi trong hồ đâm phải, đau đến la toáng lên, lăn qua lăn lại…

Đinh Lam giật lấy cây cần câu kia, đang suy nghĩ phải làm sao mới có thể thoát khỏi bể cá?

Nhưng đúng lúc này, bên phía Triệu Ngọc nã một loạt đạn sang, tất cả đều nhắm vào viền thủy tinh, lập tức hình thành nên vài vết nứt.

Rắc rắc… lắc rắc lắc rắc…

Sau đó, tiếng vỡ nứt của bể cá ngày càng vang dội, Đinh Lam và Tịch Mộng Na đều bị dọa đến mức sững người, hai người không tự chủ được mà bơi về phía sau, cố gắng tránh xa chỗ nứt ra…

Kết quả, bể cá cuối cùng cũng loảng xoảng vỡ, bể cá thủy tinh to lớn đổ rầm xuống mặt đất vỡ vụn, theo sát đó là nước biển ào ạt tràn ra ngoài…

A!!!

Trong thoáng chốc, mọi thứ trong căn phòng bí mật lại bị đảo lộn lần nữa, nước biển cuồn cuộn như lũ quét, những nơi mà nó quét qua đều trở nên bừa bộn, không chỉ đẩy ngã những đồ vật, máy móc trong căn phòng bí mật mà còn xô ngã một đống người!

A!!! a!!! Woa woa!!!

Nước biển tiếp xúc với nguồn điện, lập tức bắn ra hàng loạt tia lửa điện.

Ngay sau đó, đại sảnh chợt tối sầm lại, rất nhiều người bị dòng nước lớn xô đẩy đến mức phải gào thét thảm thiết, bị đánh tơi bời, có nhiều người thậm chí còn đánh rơi cả súng.

Trong nháy mắt, tiếng súng trong căn phòng bí mật nhỏ dần…

Vù vù vù…

Trước đó, Triệu Ngọc vốn đứng ở phía trước bể cá, nước lớn ập đến, hắn là người hứng trọn, bị nước xô đến sofa, sau khi sofa bị lật nghiêng thì úp xuống người hắn, nhưng bên dưới sàn đều là nước biển, lập tức khiến hắn bị sặc một ngụm!

Khụ khụ… khụ khụ…

Nước lớn tràn qua, Triệu Ngọc định dùng máy hô hấp tàng hình nhưng nhanh chóng gạt bỏ ý nghĩ này.

Khụ khụ… khụ khụ…

Hắn ho khan, quay đầu nhìn lại, tạm chưa nói đến những việc khác, hắn lập tức nhìn thấy một con cá sư tử đang nằm sấp trên người mình, do rời khỏi nước biển nên cá đang thở thoi thóp.

U u u…

Triệu Ngọc biết con cá này có thể chích người nên nhanh chóng lắc người hất nó ra.

Có điều, ngay lúc hất nó thì Triệu Ngọc nảy ra một ý định, hắn nhìn thấy nước biển đã cắt đứt mạch điện, khiến cho căn phòng tối đen như mực, chỉ có duy nhất chuỗi đèn trên tường là còn sáng.

Thế là hắn gần như không chút nghĩ ngợi đã dùng tổ hợp kinh điển máy cúp điện và kính nhìn xuyên đêm tàng hình.

Sau đó, hắn dự định nhân cơ hội không ai nhìn thấy, lén lút tìm Đinh Lam và cứu cô…

Nghĩ thì dễ, thế nhưng vẫn xảy ra chuyện ngoài ý muốn, căn căn phòng bí mật dưới đất này không hoàn toàn mất đi ánh sáng, sau khi đèn điện tắt hết, ngoài ánh sáng truyền từ cửa tò vò ở hai bên ra thì còn có một cửa sổ trên mái nhà ở phía sâu trong đại sảnh.

Có chút ánh sáng này, tầm nhìn của kẻ địch căn bản không bị ảnh hưởng gì.

“Tất cả đều nghe rõ cho tôi!” Càng bất ngờ hơn nữa chính là nương theo mảng tối đen trước mắt, tên tội phạm Kang Kyu kia lại hét lớn lên: “Mọi người chẳng qua đều vì tiền tài cả! Lundy dù gì cũng đã chết rồi, mọi người chẳng cần thiết phải vì ông ta mà liều mạng nữa!”

“Tên tóc xoăn, nghe tôi nói này!” Kang Kyu lớn tiếng nói: “Người mà chúng tôi cử đi đều đã thành công, đợi đến khi chúng tôi tìm được kho báu của Tịch Vĩ thì chúng tôi sẽ chia đều cho mọi người, đến khi đó, chúng ta tiêu mười đời cũng chẳng hết!”

“Cần gì phải ăn thua đủ ở đây chứ?”

Kết quả, nghe thấy Kang Kyu nói như vậy, căn phòng bí mật nháy mắt yên tĩnh trở lại, dường như đám tội phạm đều đang suy nghĩ lời ông ta nói.

Không ổn!

Triệu Ngọc chợt phát hiện chiến thuật ngắt điện của mình thất bại vô cùng, khiến cho toàn bộ kẻ địch đều trở nên bình tĩnh, nếu chúng không tiếp tục nội chiến thì mình có thể sẽ gặp nguy!

Như vậy không được!

Thế là Triệu Ngọc ở dưới sofa nhanh chóng hét lên bằng tiếng Anh: “Hờ hờ, các ông nghĩ hay quá nhỉ! Tôi từng nói tôi đã đề phòng từ lâu rồi, Amerola và những kẻ mà các ông cử đi Cục Cảnh sát Gwangju đều đã bị chúng tôi bắt giữ!”

“Còn căn phòng bí mật của Tịch Vĩ ấy à, ngay cả giấy chùi đít của Tịch Vĩ mà các ông còn không tìm được…”

Đoàng!

Triệu Ngọc còn chưa nói xong, trong bóng đêm đã có người nổ phát súng về phía hắn, đạn xẹt qua sofa.

Đương nhiên là trước đó, Triệu Ngọc đã dùng áo chống đạn tàng hình, cho dù có bị đạn bắn trúng cũng chẳng sao.

“Các anh em!” Lúc này, Kang Kyu lại nói: “Đừng nghe nó nói bậy! Tôi đã nhận được tin tức…”

Nhận cái đầu ông, Triệu Ngọc thầm mắng một tiếng, lập tức tắt máy cúp điện tàng hình, để căn phòng sáng trở lại.

Kết quả, ánh đèn chợt sáng lên, đám tội phạm dường như đều bị giật mình, sau đó gần như theo bản năng lại nổ súng bắn!

Đoàng!

Đoàng!

Đúng rồi!

Triệu Ngọc nói thầm trong lòng, đây mới là điều mà ông đây muốn thấy.

Có điều… Triệu Ngọc nhanh chóng bò ra từ dưới sofa, mạo hiểm vượt qua mưa bom bão đạn để đi tìm Đinh Lam.

Do trước đó Đinh Lam ở bên phải bể cá nên sau khi bể cá bị vỡ, cô vừa may vọt sang một hướng khác.

Nhưng có thể do Đinh Lam từng tiếp nhận cuộc huấn luyện đặc công nên mặc dù khi bể cá vỡ, cô bị sặc ít nước biển nhưng trước sau cô vẫn duy trì được sự tỉnh táo.

Lúc này, cô vừa mới bị dòng nước lớn xô đẩy, lập tức vịn lấy cái ghế trông có vẻ nặng, cơ thể cô xoay vòng theo cái ghế, sau đó nằm dài trên mặt đất.

Khụ khụ… khụ khụ…

Đinh Lam nhanh chóng ho nước biển trong miệng ra, vươn tay bắt lấy một con cá sư tử, siết chặt con cá trong tay.

Vây của cá sư tử có gai nhưng Đinh Lam không hề quan tâm, cô cố gắng chịu đựng đau nhức, lấy gai độc đâm vào trang phục nàng tiên cá của mình, lập tức đâm thủng được một lỗ nhỏ.

Sau đó, cô vươn tay dùng sức xé, xé từ chính giữa ống quần nàng tiên cá, cuối cùng giải thoát được đôi chân của mình.

Lúc này, bên cạnh có hai kẻ địch cũng bị nước lớn xô tới, một tên lảo đảo trong nước, một tên khác nhìn thấy Đinh Lam, đang tính giơ súng bắn!

Nhưng Đinh Lam nhanh tay hơn hắn ta, soạt một cái, cô vung con cá sư tử đâm trúng mặt hắn ta!

A!!!

Tên tội phạm đó hét lên thảm thiết, Đinh Lam thừa cơ hội lăn tới, cướp lấy khẩu súng trong tay hắn ta, sau đó nã hai phát, ngay tức khắc bắn chết tên tội phạm còn lại!

Nhưng mà hai tay khó mà chống lại bốn tay, ngay khi Đinh Lam giải quyết hai tên tội phạm thì một kẻ khác chạy từ cửa vào đã nhìn thấy tất cả, hắn ta nhanh chóng giơ súng lên định bắn Đinh Lam.

Lúc này, Triệu Ngọc vẫn chưa cho Đinh Lam mặc áo chống đạn, nếu như Đinh Lam trúng đạn thì chắc chắn sẽ bị trọng thương.

Kết quả, ngay trong thời khắc ngàn cân treo sợi tóc này, một thứ màu đen bay tới, chỉ nghe thấy bốp một tiếng, thì ra có một người đã giơ cái ghế nặng đập mạnh vào người tên tội phạm chuẩn bị bắn súng!

Bị cái ghế nặng trịch đập phải, tên tội phạm lập tức ngã xuống đất, lúc này Đinh Lam mới phát hiện phía sau mình có người, cô quay sang định bắn thì phát hiện người cứu mình vừa rồi không phải ai khác mà chính là con gái của Tịch Vĩ – Tịch Mộng Na!!!