Chương 2002 Đi đường nào tới phòng máy?
Ngay từ lần đầu tiên đi vào hang động thì Triệu Ngọc đã để ý đến trong hành lang có treo mấy đường dây cáp điệnCho nên, khi hắn phát hiện mình đã bị bao vây thì lập tức nghĩ đến một kế hoạch đảo ngược tình thế.
Hắn thấy sau khi bể cá vỡ tan tành, nước tràn ra đầy dưới đất, nếu như cắm đường dây điện vào vũng nước đọng thì có thể khiến mọi người trong cả phòng bị giật!
Nói thật thì chiêu này không phải do Triệu Ngọc đột nhiên nghĩ ra, mà là trước đây khi tham gia salon trinh thám ở đảo Kỳ Tích, chính hắn đã tự thể nghiệm một lần rồi.
Khi ấy có kẻ cố ý làm tràn nước ra phòng bếp rồi sử dụng điện giật khiến toàn bộ các thám tử gục ngã, còn Triệu Ngọc thì nhờ cột thu lôi tàng hình mới thoát được.
Mà điều kiện trên mặt đất trong sảnh lớn cũng tương tự như trong phòng bếp khi ấy cho nên Triệu Ngọc mới nghĩ ra một chiêu như vậy.
Nhưng tình hình trước mắt khá phức tạp, nếu Triệu Ngọc muốn thành công thì còn phải chú ý tới rất nhiều phương diện, chẳng hạn như Đinh Lam và Tịch Mộng Na phải làm thế nào? Còn nữa, hắn phải làm gì mới có thể tránh thoát kẻ địch, thuận lợi đi đến chỗ đường dây cáp đó…
Vì vậy, sau khi bắt đầu kế hoạch, Triệu Ngọc bèn sử dụng cột thu lôi tàng hình và máy thở tàng hình cho hai người phụ nữ kia.
Còn hắn thì liên tục ném mấy viên đạn hôi vào nơi hai người phụ nữ đó đứng.
Làm vậy chẳng khác gì tạm dùng đạn hôi bảo vệ hai người phụ nữ đó. Thảo nào Triệu Ngọc lại nhắc tới chuyện vẽ vòng tròn, ý là muốn hai người các cô đừng xông ra khỏi vòng đó!
Sau đó, Triệu Ngọc xông về phía kẻ địch, cố ý kêu gào thảm thiết để đánh lạc hướng, dụ kẻ địch đó phía mình, đến khi kẻ địch sắp bao vây lấy hắn thì hắn lại sử dụng tổ hợp quần áo tàng hình và máy bật nhảy tàng hình.
Hắn vừa sử dụng quần áo tàng hình đã khiến cho kẻ địch hoảng sợ rối loạn, chúng chỉ có thể nghe thấy tiếng gào của Triệu Ngọc chứ không thấy bóng dáng hắn đâu cả. Thế là mọi người tò mò đuổi theo hướng Triệu Ngọc.
Vì thế, Triệu Ngọc vượt qua đám người vô cùng thuận lợi, đi tới bên cạnh đường dây điện.
Mọi việc tiếp theo dễ dàng hơn nhiều, hắn kéo mạnh sợi cáp, trực tiếp cắm sợi cáp đang tóe tia điện xuống chỗ nước đọng.
Một dòng điện vô cùng mạnh vừa vào nước đã lập tức sinh ra một loạt tia điện bao phủ toàn bộ kẻ địch xung quanh. Sau đó, dây cáp bị chập mạch phát nổ, khiến cho bọn địch kẻ thì bị điện giật chết, kẻ thì bị ngất xỉu!
Còn Triệu Ngọc được cột thu lôi nghịch thiên bảo vệ nên không bị ảnh hưởng gì, toàn bộ dòng điện đều né tránh hắn cho nên hắn không bị điện giật!
Thế là Triệu Ngọc không hề nuốt lời, quả thật đã dùng một chiêu giải quyết toàn bộ kẻ địch!
Lẽ ra sau khi làm xong mọi chuyện, hắn phải thừa cơ mau chóng quay lại tìm Đinh Lam và Tịch Mộng Na, sau đó rời khỏi nơi này và đi tìm cứu viện mới đúng.
Bởi lẽ vẫn còn một phần đông kẻ địch chỉ bị điện giật ngất đi thôi, chẳng bao lâu nữa bọn chúng sẽ tỉnh lại.
Nhưng Triệu Ngọc tài cao gan lại lớn, vì không yên lòng chuyện phương pháp tổng hợp đất hiếm nên hắn mới đi vào phòng ban nãy để kiểm tra thêm một lần.
Cuối cùng, chẳng những không tìm được cái máy tính bảng kia mà còn nhận được một tin tức động trời qua bộ đàm, đó là kẻ địch đã lắp đặt thuốc nổ trong công viên nước.
Thì ra bọn chúng muốn nhân lúc hỗn loạn ở công viên nước để thu hút sự chú ý của cảnh sát, sau đó chạy trốn…
Ban nãy, Triệu Ngọc từ công viên nước tới đây nên hắn biết khách du lịch trong công viên nước rất đông đúc, một khi xảy ra vụ nổ thì sẽ tạo thành thương vong, thiệt hại vô cùng nặng nề!
Vả lại, tên tóc xoăn còn nói chỉ còn lại có ba phút nữa thôi, bây giờ phải làm gì mới được đây?
Nếu chỉ có ba phút thì đương nhiên không thể chạy đến công viên nước tìm vật gây nổ được, rõ ràng là không thực tế!
Vậy thì… Hình như mình chỉ còn lại một cách duy nhất, đó chính là mau chóng tìm cho ra tên tóc xoăn. Nếu tên tóc xoăn nói vậy thì biết đâu gã biết cách ngăn cản vụ nổ?
Nhưng mà…
Trong thoáng chốc, Triệu Ngọc không phải là không do dự, bởi vì hắn đã phát hiện bọn địch bị điện giật ngất xỉu đã có dấu hiệu tỉnh lại, hắn lo mình kéo dài quá lâu sẽ khiến nhóm Đinh Lam gặp nguy hiểm.
Nhưng nếu mình không đi thì công viên nước sẽ gặp chuyện lớn…
Haiz!
Cuối cùng đến lúc này, Triệu Ngọc đã hiểu được uy lực của quẻ biến dị Song Khôn rồi, nếu không giải quyết sự kiện lớn tới cùng thì nó sẽ không bao giờ dừng lại được!
Được thôi!
Triệu Ngọc nhìn đồng hồ đeo tay, hắn đã hứa với Đinh Lam rằng sẽ quay trở lại trong vòng năm phút, bây giờ chỉ còn đúng ba phút.
Không bằng mình lại dùng ba phút này liều một phen đi!
⚝ ✽ ⚝
Triệu Ngọc vừa nghĩ đến đây thì có một tên đàn em của Kang Kyu rên rỉ, mơ màng tỉnh lại.
Hắn vội vàng bước nhanh tới dùng tiếng Anh hỏi gã: “Này ông bạn, cho hỏi đường đi phòng máy là đường nào thế?”
Kẻ địch này còn đang mơ hồ, vừa nghe thấy Triệu Ngọc hỏi như vậy thì không hề nghĩ ngợi nhiều, lập tức vươn tay chỉ vào một hành lang hẹp bên trong đại sảnh.
“À, cảm ơn nhé!” Triệu Ngọc nói cảm ơn xong lập tức tặng cho người này một cú đấm, khiến hắn ta ngất xỉu thêm lần nữa…
Sau đó, Triệu Ngọc nhặt đại một khẩu súng trường đã được cải tiến dưới đất lên rồi chạy nước rút về phía phòng máy…
Trong lúc đang chạy nhanh, Triệu Ngọc cảm thấy hơi tiếc nuối. Bởi vì ban nãy khi dùng dây cáp điện khiến toàn bộ kẻ địch ngất xỉu, nghĩ bản thân đã an toàn nên hắn đã để cho quần áo tàng hình tự động biến mất.
Nếu sớm biết vẫn còn một thảm họa nữa thì mình đã tiêu hao điểm tích lũy để kéo dài thời gian sử dụng của bộ quần áo tàng hình rồi.
Bây giờ thời gian cấp bách, kẻ địch lại rất nguy hiểm, hắn phải dồn hết sức lực để đối phó, cho nên hắn phải dùng tốc độ nhanh nhất để giải quyết vấn đề, nhất định không được để lỡ dù chỉ một giây.
Nhưng bộ quần áo tàng hình lúc trước đã là cái cuối cùng rồi, trên ô đạo cụ bây giờ không còn đạo cụ ấy nữa.
Triệu Ngọc bất đắc dĩ, đành phải sử dụng máy thăm dò sinh mạng để tìm kiếm vị trí của kẻ địch.
May mà thứ gọi là phòng máy cũng không khó tìm, khi hắn đi đến giữa lối đi nhỏ hẹp kia thì máy thăm dò sinh mệnh đã báo hiệu phát hiện ra hai sinh mệnh đang di chuyển với tốc độ cao.
Cùng lúc đó, máy thăm dò tàng hình cũng báo lại rằng phát hiện vị trí nơi hai sinh mệnh kia đang ở có rất nhiều thiết bị điện tử.
Mà những thiết bị điện tử đó được sắp xếp rất có thứ tự, chắc là phòng máy rồi!
Nếu hắn đoán không sai thì hai tần số sinh mệnh này có lẽ là…
Ngay lúc Triệu Ngọc kiểm tra thông tin thì phát hiện ra một tin tức có lợi nữa. Đó chính là trên người của hai tên này không có các loại vũ khí như súng ống.
Lần này thì dễ giải quyết rồi!
Nhìn súng trường của mình, Triệu Ngọc không suy nghĩ nhiều nữa, vừa kéo chốt an toàn của súng lên vừa xông tới căn phòng kia.
Nhưng mà, nhưng mà kết quả là…
Một chuyện bất ngờ không thể tưởng tượng nổi đã làm rối loạn kế hoạch của Triệu Ngọc. Triệu Ngọc vừa mới cầm súng đứng trước cửa thì lại phát hiện có một bóng đen to lớn đang lao về phía mình!
Bịch…
Triệu Ngọc bị người kia va ngã xuống đất, kêu rên rỉ một tiếng, chẳng những mắt nổ đom đóm mà súng trường còn bị văng ra khỏi tay nữa…
Đậu xanh rau má!
Chuyện gì vậy!
Triệu Ngọc vội vàng đạp người nọ một cú nhưng lại kinh ngạc phát hiện người đụng ngã mình không phải ai khác mà chính là tên đầu sỏ Kang Kyu kia!
Lại nhìn ra xa thì thấy dáng người cao lớn của tên tóc xoăn đang đứng giơ hai tay qua đỉnh đầu, trong tay còn cầm một cái máy tính bảng đập thẳng về phía hai người!
Đê ma ma!
Shit!
Triệu Ngọc và Kang Kyu cùng hô lên một tiếng rồi tách ra hai bên, mà cái máy tính bảng kia thì rơi rầm xuống đất vỡ tan tành…
“Không phải chứ?” Ném xong, tên tóc xoăn đó cũng phải hoảng sợ hô lên, hắn ta không thể tưởng tượng nổi, chỉ biết trừng mắt nhìn Triệu Ngọc mà la to: “Mày… Mày còn chưa chết sao!?”
Nếu là ngày thường thì đương nhiên Triệu Ngọc sẽ khoa trương khoác lác một hồi, nhưng bây giờ hắn đang nằm dưới đất, chỉ muốn mau chóng tìm khẩu súng trường kia thôi.
Nhưng khi khó khăn lắm hắn mới tìm thấy cây súng trường, vừa định vươn tay lấy thì Kang Kyu đã đá mạnh một cái khiến khẩu súng lại bị hất văng ra ngoài hành lang…