Chương 2003 Ba kẻ đối địch
“Đúng thế!” Sau khi đá súng văng ra ngoài, Kang Kyu đang ôm lấy bả vai mình cũng ngạc nhiên nhìn Triệu Ngọc nói: “Sao mày vẫn chưa chết hả? Rốt cuộc thì mày có mấy cái mạng vậy!?”Triệu Ngọc thấy bả vai Kang Kyu có máu chảy xuống, có lẽ đã trúng đạn rồi.
Mà vẻ ngoài của Kang Kyu cũng khác trước rất nhiều. Sau khi tháo vết sẹo giả kia xuống thì rõ ràng ông ta đã trẻ hơn rất nhiều, trên mặt cũng xuất hiện rất nhiều đặc điểm của người phương Đông.
Triệu Ngọc có biết một vài tin tức về Kang Kyu từ Lee Bon Seong, người này đúng là một con lai.
Lại nhìn sang tên tóc xoăn bên kia, chỉ thấy quần áo của hắn ta đã bị xé rách, thân thể lấm lem bùn đất, tóc tai bù xù, rõ ràng là vừa mới vật lộn với Kang Kyu một trận!
Kang Kyu giết chết Lundy, mà tên tóc xoăn là phụ tá của Lundy cho nên bây giờ tên tóc xoăn rất muốn giết Kang Kyu!
Tên tóc xoăn!?
Triệu Ngọc trừng mắt nhìn tên tóc xoăn, rất muốn hỏi chuyện đặt bom nhưng dưới tình huống như thế này thì tên tóc xoăn sẽ không nói gì cả.
Triệu Ngọc thấy thời gian sắp đến rồi, mình phải mau chóng bắt tên tóc xoăn lại để hỏi cách ngăn chặn quả bom mới được!
Vừa nghĩ đến đây, hắn lập tức quay đầu định vọt lên nhặt khẩu súng trường kia. Chỉ khi nào có được vũ khí trong tay thì mới có thể dùng tốc độ nhanh nhất khiến đối phương đầu hàng.
Nhưng Kang Kyu chẳng phải cây đèn cạn dầu, ông ta vừa thấy Triệu Ngọc hành động thì lập tức quét chân Triệu Ngọc, định cướp lấy súng trước!
Nhưng ông ta còn chưa kịp chạy ra ngoài được một bước thì sau lưng đã có một cái loa máy tính bay vèo tới nện vào lưng của ông ta rồi.
Á!
Kang Kyu ngã xuống đất, đau đớn mắng to: “Tên khốn kiếp này, mày chỉ biết ném đồ thôi à?”
Kang Kyu vừa dứt lời, tên tóc xoăn đã vọt tới gần hai người, chân trái đá một người, chân phải đạp một người, chỉ trong chớp mắt đã đá văng Kang Kyu và Triệu Ngọc vào phòng, còn bản thân hắn ta thì đứng trước cửa!
Sau đó, tên tóc xoăn lại làm một động tác vô cùng ngang ngược, hắn ta trở tay đóng cửa phòng máy lại rồi hung hăng nói với hai người: “Hôm nay, đừng ai mơ tới chuyện rời khỏi đây!”
Hây ya!!!
Tên tóc xoăn vừa dứt lời, Triệu Ngọc đã vọt thẳng tới rồi nhào vào người tên tóc xoăn!
Triệu Ngọc nóng lòng cứu người, đương nhiên không muốn lãng phí một giây phút nào cho nên đã lập tức lao vào tên tóc xoăn để đánh nhau!
Nhưng nếu tên tóc xoăn đã là phụ tá đắc lực của Lundy thì đương nhiên bản lĩnh của hắn ta cũng không phải người thường có thể so được. Hắn ta vừa thấy Triệu Ngọc vọt tới thì lập tức nhảy lên né tránh, tung chân đá vô cùng ác liệt, dùng một góc độ không thể nào tưởng tượng nổi mà đá thẳng vào mặt Triệu Ngọc.
Hả!?
Triệu Ngọc kinh hãi vội vàng giơ tay đỡ lấy nhưng sức lực của đối phương quá mạnh, Triệu Ngọc bị đánh trúng “bốp” một cái, chỉ cảm thấy hai cánh tay đau nhói, cả người cũng theo quán tính lùi về sau nửa bước.
Bịch rầm!
Không ngờ sau khi đá Triệu Ngọc xong, tên tóc xoăn cũng nặng nề ngã xuống đất.
Thì ra tên Kang Kyu nham hiểm không chịu rảnh rỗi, cùng lúc tên tóc xoăn tung lực đánh Triệu Ngọc thì ông ta cũng quét một chân khiến tên tóc xoăn vấp ngã xuống đất.
“Này cuồng thám!” Kang Kyu hô lên: “Kẻ địch của kẻ địch chính là bạn. Bây giờ hai chúng ta có thể bắt tay giết chết tên này trước rồi sau đó giải quyết chuyện riêng của hai chúng ta được không? Tên này khó đối phó lắm!”
“Mày!?” Tên tóc xoăn khinh bỉ nhìn Kang Kyu.
Triệu Ngọc đảo tròn mắt, chợt phát hiện ra cơ hội thay đổi tình hình cho nên vội vàng nói với tên tóc xoăn: “Tên tóc xoăn kia, bây giờ anh ngừng quả bom ở công viên nước thì tôi sẽ giúp anh giết chết Kang Kyu!”
“Mày!?” Tên tóc xoăn vô cùng khiếp sợ: “Sao mày biết chuyện cài bom? Sao có thể chứ?”
“Triệu Ngọc, cậu không nhận ra à?” Hai mắt Kang Kyu trừng to như chuông đồng: “Tôi chết không có lợi gì với cậu cả! Nơi này đã bị người của Lundy bao vây rồi, nếu cậu không hợp tác với tôi giết chết tên tóc xoăn thì cậu cũng phải chết thôi!”
“Hừ!” Triệu Ngọc hừ lạnh một tiếng: “Chuyện này không cần ông bận tâm, người của Lundy đều đã bị tôi giải quyết cả rồi!”
“Hả!?” Tên tóc xoăn sắp phát điên rồi: “Mày đừng có đứng đây nói khoác! Không thể có chuyện đó được…”
“Sao lại không thể?” Triệu Ngọc trừng mắt nhìn tên tóc xoăn: “Anh đã hò hét cả buổi trời mà có người nào lên tiếng đáp lại anh không? Người của tôi đã tới đây từ lâu rồi!”
“Hả!?” Lần này tên tóc xoăn đã hoảng sợ đến mức lảo đảo, thật sự sắp điên mất rồi.
“Không thể nào!” Kang Kyu cũng sợ hãi đến nỗi mặt không còn chút máu.
“Sao nào?” Triệu Ngọc nói: “Anh chỉ cần dừng quả bom lại thì tôi sẽ giải quyết Kang Kyu giúp anh, còn sẽ tha cho anh một cái mạng nữa!”
“Mày nói bậy!” Tên tóc xoăn miệng thì mắng nhưng tay lại vô thức sờ lên bộ đàm. Rõ ràng là hắn ta đang nghiêm túc suy nghĩ lời Triệu Ngọc nói.
“Triệu Ngọc!” Kang Kyu cũng đã bị dọa sợ mất mật, hấp tấp nói với Triệu Ngọc: “Tôi nói thật cho cậu biết! Con trai của Lee Bon Seong vẫn còn sống, nó đang bị tôi nhốt ở một nơi bí mật! Nếu như cậu hợp tác với tôi giết tên tóc xoăn kia thì tôi sẽ giao con trai ông ta lại cho cậu!”
“Mày nói bậy nói bạ! A!!!” Nghe thấy vậy, tên tóc xoăn không kiềm chế được nữa, lập tức nhấc chân đá về phía Kang Kyu, còn kích động hét lên: “Nếu như con trai Lee Bon Seong còn sống thì tại sao mày lại giết ngài Lundy chứ!? Tên khốn kiếp này! A!!!”
Tên tóc xoăn nhào về phía Kang Kyu, nhưng Triệu Ngọc cũng không chịu đứng yên, tiện tay nhặt một cái ghế tựa bằng kim loại lên rồi đập thẳng vào lưng tên tóc xoăn!
Cùng lúc đó, Kang Kyu bị tên tóc xoăn hung hăng đá một cái!
“Đúng vậy!” Triệu Ngọc chỉ về phía tên tóc xoăn, nói: “Anh nói đúng, đúng là Kang Kyu đang nói láo! Nhưng mà chúng ta vẫn nên nói đến chuyện cài bom trước đã! Giờ thế này đi, chỉ cần anh dừng quả bom lại thì tôi sẽ bảo Lee Bon Seong thả người nhà của Lundy ra!”
“A!!!”
Nhưng không ngờ, Triệu Ngọc còn chưa nói xong về Lundy thì tên tóc xoăn bỗng dưng phát điên, búng người lên như một con cá chép, lập tức lao vào đánh nhau với Triệu Ngọc.
Võ thuật của tên tóc xoăn rất độc ác, thậm chí còn hơn cả Lee Bon Seong, mới được mấy chiêu mà Triệu Ngọc đã rơi xuống thế yếu rồi.
Nhưng đúng lúc này, Kang Kyu lại nhảy từ dưới đất lên, xô mạnh vào lưng tên tóc xoăn khiến tên tóc xoăn và Triệu Ngọc cùng va trúng cái bàn!
Cú va chạm rất mạnh khiến cho máy vi tính trên bàn bị va đập nhau phát ra tiếng bịch bịch…
“Tao nói con trai ông ta còn sống thì là còn sống!” Kang Kyu tức giận nhặt thùng máy vi tính lên đập về phía tên tóc xoăn rồi rống to: “Tao nói cho mày biết! Tao giết Lundy là vì tao không chịu nổi bản tính kiêu căng ngạo mạn của ông ta!”
“Ông ta cho rằng thế giới này vẫn còn là thế giới mà ông ta đứng trên vạn người sao… Á!!!”
Tên tóc xoăn nhấc đôi chân dài lên đá thẳng vào ngực Kang Kyu, khiến Kang Kyu bay ra ngoài rồi ngã xuống đất.
Triệu Ngọc thì nhân cơ hội này đè tên tóc xoăn xuống dưới người mình rồi đấm một cú thật mạnh vào gáy hắn ta.
Nhưng tên tóc xoăn không thèm để ý chút nào, hắn ta ôm lấy bắp chân Triệu Ngọc khiến Triệu Ngọc lảo đảo ngã về phía sau, ngã vào bàn máy tính khiến đồ vật trên bàn lập tức bị văng khắp nơi, khung cảnh vô cùng hỗn loạn…
A!!!
A!!!
A!!!
Thế là ba người cứ như lên cơn điên, như sao chổi đụng vào Trái đất vậy, lao vào nhau đấu đá kịch liệt!
Kang Kyu vất vả lắm mới đánh trúng tên tóc xoăn nhưng lại bị Triệu Ngọc dùng màn hình nện bay đi, nhưng một giây sau, tên tóc xoăn lại ngã mạnh xuống đất, kéo Triệu Ngọc ngã theo.
Thế là ba người xoay tròn đánh nhau như gió lớn mưa bay, sóng to cuộn trào, anh cho tôi một đấm thì tôi cho lại một đá, anh tát tôi một bạt tai thì tôi lại nện anh một quyền…
Chỉ trong nháy mắt mà ba người đã đấu được mấy chục hiệp, gần như đã đập nát tất cả thiết bị trong phòng máy nhưng vẫn chưa phân được thắng bại.
Cho dù trình độ của tên tóc xoăn cao nhất nhưng vẫn đành bất lực trước sự khống chế của Triệu Ngọc và Kang Kyu, không thể phát huy được.
Nhưng Kang Kyu và Triệu Ngọc cũng không chiếm được món hời nào, qua một lúc lâu, hai người đều trở nên nóng nảy.
Kang Kyu một lòng muốn chạy trốn, mà Triệu Ngọc thì vẫn nhớ chuyện quả bom, hắn nhìn thời gian dần trôi qua, nếu không thể khống chế được tên tóc xoăn thì chắc chắn là không kịp nữa rồi!
Vì vậy, Triệu Ngọc không giấu bất kỳ thủ đoạn nào nữa, hắn chuẩn bị sử dụng hết tất cả các đạo cụ như thuốc bổ sung năng lượng, máy gây ngứa tàng hình, đạn hôi vân vân để mau chóng bắt hai người này lại…
Nhưng đúng lúc này, trong sảnh lại xảy ra một chuyện ngoài ý muốn.
Cánh cửa đang đóng chặt của phòng máy bị người ta đá văng từ bên ngoài, sau đó ba binh sĩ vũ trang cầm súng trường tân tiến xông vào rồi cao giọng quát lên: “Không được nhúc nhích! Tất cả không được nhúc nhích!!!”