← Quay lại trang sách

Chương 2010 Vô tội thả ra?

“Nếu nói vậy…” Trong phòng của một khách sạn sang trọng nào đó, Miêu Khôn nói với Triệu Ngọc: “Con làm cũng đúng, dù sao cha và ông Lee là bạn bè, ông ta không còn, con nuôi con trai của ông ta cũng rất hợp lý! Sau này, nó chính là cháu nuôi của ta!”“Lý Kết…” Đinh Lam đứng bên cạnh chép miệng, chỉ đứa trẻ trên giường và nói: “Đặt cái tên này có ý nghĩa lắm, nhưng mà… Một đứa trẻ đã lớn như vậy rồi, sợ là không dễ chấp nhận có cái tên mới đâu nhỉ?”

Triệu Ngọc đưa mắt nhìn con trai của Lee Bon Seong đang ngủ say trên giường rồi mới lên tiếng: “Thật là thú vị, tôi có con gái nuôi còn chưa tính, bây giờ lại có con trai nuôi…”

“Anh phải suy nghĩ cho kỹ nhé anh rể” Đinh Lam nhắc nhở: “Con trai nuôi với con gái nuôi là khác nhau. Con gái nuôi của anh vẫn có cha có mẹ, không cần anh phải nuôi! Nhưng đứa bé Abby này… Ừm… Cứ gọi là Lý Kết đi! Nhưng thằng bé không giống vậy! Nó chẳng những không có cha mẹ mà thậm chí còn có kẻ thù nữa, nhiệm vụ của anh không chỉ là phải nuôi dưỡng nó thành người mà còn phải đảm bảo an toàn cho nó nữa!”

“Con yên tâm đi! Những chuyện này không thành vấn đề” Miêu Khôn bảo đảm: “Đợi khi nào về nước, cha sẽ mời thầy giáo giỏi nhất dạy nó, mời cả vệ sĩ chuyên nghiệp nhất để bảo vệ nó nữa!”

“Sau này, ai muốn động tới cháu nuôi của Miêu Khôn này thì phải suy nghĩ cho thật kỹ!”

“Cha vợ” Bỗng nhiên Triệu Ngọc nói sang chuyện khác, hắn hỏi Miêu Khôn: “Cha thả Yusuf đi thật rồi sao?”

“Ừ… Đúng vậy!” Miêu Khôn gật đầu: “Ông ta cũng lớn tuổi rồi, dù sao đã qua lại với nhau nhiều năm như vậy. Vả lại… Ông ta lại không liên quan tới chuyện này nhiều, nếu nói đúng ra thì cũng chỉ là một người bị hại mà thôi! Yên tâm đi, hôm nay lúc gặp mặt, ông ta đã giải thích rõ ngọn nguồn mọi chuyện cho ta nghe rồi. Vì thế, ông ta còn nói cho ta mấy thông tin khá là quan trọng nữa…”

“Hừ!” Triệu Ngọc nhếch mép: “Mấy người không hổ là gian thương, đúng là rất biết làm ăn, đã đến lúc này rồi mà vẫn còn có thể lợi dụng điểm yếu để moi lợi ích nữa cơ à?”

“Có thể… Là do tuổi lớn rồi?” Miêu Khôn lại nói: “Tù trưởng vẫn còn canh cánh trong lòng chuyện Amerola, không thể nào chấp nhận được! Cho dù ông ta biết rõ Amerola lừa mình nhưng cuối cùng vẫn dặn dò ta mãi là phải đối xử tử tế với cô ta, xin giúp bên phía Hàn Quốc xử lý khoan dung với cô ta…”

“Con cũng không nghĩ tới!” Đinh Lam thở dài nói: “Nhưng đến bây giờ thì con đã hiểu ra rồi, thảo nào lúc ở Tây Sahara, Amerola cứ khăng khăng đòi đi ngôi nhà tội ác với bọn con! Con vẫn cho rằng cô ta có tình có nghĩa, nhưng chưa từng nghĩ tới cô ta có tình có nghĩa với Lundy!”

“Haiz, nhắc tới những thứ này…” Miêu Khôn nhìn Triệu Ngọc rồi không cầm lòng nổi nói: “Triệu Ngọc đúng là giấu giếm rất sâu, thậm chí còn giấu cả Miêu Khôn này nữa! Ta chỉ có thể đoán được con đang nghi ngờ Lundy và tập đoàn tội phạm trên Landing Island có quan hệ với nhau thôi. Nhưng không ngờ con lại hợp tác với Lee Bon Seong chơi chiêu rút củi dưới đáy nồi rồi giải quyết luôn cả Lundy! Đúng là rất giỏi!”

“Những thứ này đều là nhờ con liên tục học hỏi mà ra” Triệu Ngọc cười nói: “Ai bảo hai người không chịu thua kém nhau, đều bị kẻ địch bắt đi chứ? Con cũng chỉ là cực chẳng đã mà thôi!”

“…” Miêu Khôn và Đinh Lam nghe Triệu Ngọc nói vậy thì lập tức đưa mắt nhìn nhau, trên mặt lộ ra vẻ ngượng ngùng.

“Được rồi, dù thế nào đi nữa thì trước đây ta đúng là không hề nhìn lầm con!” Nhưng không ngờ Miêu Khôn không những không tức giận mà còn đánh giá Triệu Ngọc vô cùng cao: “Bây giờ thằng nhóc nhà con ngày càng trưởng thành rồi, trước kia chỉ là một thám tử nho nhỏ, vậy mà bây giờ đã thạo nghề đến mức có thể nắm giữ mọi chuyện trong tay! Ngay cả mấy con cáo già như Tịch Vĩ, Lundy mà cũng bại trong tay con, sợ là sau này… Muốn tìm một đối thủ cũng khó khăn ấy chứ?”

“Cha vợ, cha đừng nói vậy mà” Triệu Ngọc khiêm tốn nói: “Thật ra thì con vẫn chưa lấy hết thực lực của mình ra đâu! Cha quên con từng nói gì với cha rồi à? Con là người xuyên không mang theo hệ thống bên người, ai mà trêu chọc con thì người đó sẽ gặp xui xẻo!”

“Lại nữa rồi…” Miêu Khôn ngoài miệng thì khinh bỉ, nhưng trong ánh mắt khi nhìn về phía Triệu Ngọc lại tràn ngập vẻ tự hào và yêu thích: “Con đừng có hiểu lầm, ta đang biến tướng khen mình tinh mắt thôi! Giao Miêu Miêu cho con thì ta xem như hoàn toàn yên tâm rồi!”

“Được rồi, con nổi hết cả da gà rồi này” Đinh Lam không thể nhìn nổi nữa: “Hai người đúng là cá mè một lứa, bây giờ chúng ta đang bàn chuyện đứng đắn đấy!”

“Anh rể à” Đinh Lam chuyển sang hỏi Triệu Ngọc: “Lúc ở trong căn phòng bí mật dưới đất, anh dùng dây cáp điện làm mấy tên binh sĩ kia bị giật ngất xỉu, nhưng mà… Tại sao anh lại không hề bị gì cả?”

“Đã bảo là vì anh có hệ thống rồi mà.

Anh có một món đạo cụ tên là cột thu lôi, bất kỳ dòng điện nào cũng không thể ảnh hưởng tới anh được! Ha ha ha…” Triệu Ngọc đã quen nói thật cho nên vừa mở miệng đã nói rất sảng khoái rồi.

Nhưng làm sao mà Đinh Lam có thể tin tưởng được, lúc này cô bĩu môi nói: “Điều kỳ lạ nhất chính là, em với Tịch Mộng Na cũng không bị gì cả! Khi ấy, bọn em cũng đứng trong nước nhưng lại không có cảm giác bị điện giật! Còn nữa, sau khi cơn lũ ập tới, có nhiều người chết như thế, tại sao Tịch Mộng Na vẫn có thể sống được? Anh nói xem, sao mà mạng của cô ta dai đến vậy chứ?”

“Hai người cách dây cáp điện quá xa, cho dù bị giật cũng không có gì đáng ngại đúng không?” Triệu Ngọc gãi đầu giải thích: “Còn Tịch Mộng Na… Xem ra là mạng của cô ta chưa hết thôi!”

“Chuyện của Tịch Mộng Na đúng là hơi khó giải quyết!” Bỗng nhiên Miêu Khôn nói: “Bây giờ bên phía Hàn Quốc không biết phải làm gì với cô ta cả!”

“Hả?” Triệu Ngọc vội hỏi: “Tại sao?”

“Bởi vì tội danh duy nhất mà Tịch Mộng Na bị tố cáo chính là mưu sát con gái của Grimm là Molly. Molly là công dân Anh, dựa theo luật pháp quốc tế thì bên phía Hàn Quốc phải trục xuất cô ta về Anh! Nhưng mà trước đó Anh và Mỹ đã làm giao dịch, giao hết quyền thẩm tra xử lý Tịch Mộng Na cho phía Mỹ, nhưng do bị bắt giữa đường cho nên thân phận cô ta bây giờ lại biến thành người bị hại, không hề xâm phạm bất kỳ luật pháp nào của nước Hàn”

“Vậy thì đưa về Mỹ?” Đinh Lam hỏi: “Không phải Tịch Mộng Na có quốc tịch Mỹ à?”

“Không được” Miêu Khôn nói: “Mỹ và Anh tiến hành giao dịch trong bí mật, không có tài liệu luật pháp chính thức có hiệu lực, cho nên… Dựa vào thủ tục bình thường thì cuối cùng Tịch Mộng Na có thể được… vô tội thả ra!”

“Không phải chứ?” Triệu Ngọc kinh ngạc: “Khác thường đến vậy ư? Sao cái cô này may mắn thế?”

“Đúng vậy, nếu bên Anh đồng ý cuộc giao dịch với bên Mỹ” Miêu Khôn tiếp tục giải thích: “Thì chứng tỏ bọn họ từ bỏ tố cáo Tịch Mộng Na rồi. Nhưng bởi vì Lundy bắt cóc Tịch Mộng Na, mà chuyện thỏa thuận trao đổi với Mỹ lại do Lundy đề ra cho nên… Giao Tịch Mộng Na cho bên Mỹ cũng không thích hợp lắm!”

“Chuyện này cũng chưa tính là gì…” Đinh Lam bĩu môi: “Tịch Mộng Na nói cô ta biết bí mật kho báu của Tịch Vĩ, lại càng phiền toái hơn!”

“Đúng vậy!” Miêu Khôn gật đầu: “Bên phía Hàn Quốc muốn nhưng lại không hợp pháp, nếu chắp tay nhường Tịch Mộng Na cho người khác thì bọn họ lại không làm được! Cha thấy không chừng sau này Tịch Mộng Na thật sự sẽ được phán vô tội rồi thả ra đấy!”

“Thả Tịch Mộng Na ra chẳng khác nào giết cô ta cả!” Triệu Ngọc lập tức nhìn rõ bản chất: “Mang ngọc có tội, cho dù Tịch Mộng Na không biết bí mật kho báu của Tịch Vĩ thì cũng sẽ gặp phải truy kích của các phe thế lực. Nếu vậy thì chi bằng thành thật ngồi trong nhà tù còn hơn!”

“Nhà tù không giữ được” Đinh Lam lắc đầu: “Không bao lâu nữa, Mỹ và Anh sẽ gây áp lực cho Hàn Quốc, đến lúc đó, Hàn Quốc làm gì cũng sai lầm!”

“Được rồi…” Miêu Khôn có vẻ mệt mỏi, nói: “Bây giờ đã hơn mười hai giờ rồi, ba chúng ta đều đại nạn không chết nên nghỉ ngơi cho khỏe đi, đừng để ý nhiều như vậy!”

“Hai đứa nên nhớ, Tịch Mộng Na và kho báu của Tịch Vĩ chẳng liên quan gì tới chúng ta cả”

“Bắt đầu từ ngày mai, hai đứa sẽ càng bận rộn hơn” Miêu Khôn duỗi người: “Chuyện này ầm ĩ đến vậy, công việc sau này chắc chắn không dễ xử lý đâu, chúng ta phải lên tinh thần mới được!”

Kết quả, Miêu Khôn vừa mới nói dứt lời thì Triệu Ngọc bỗng dưng trừng to hai mắt, dường như đang khiếp sợ, suýt nữa đã ngã xuống đất.

“Sao vậy?” Miêu Khôn giật mình: “Con muốn quỳ cha hả? Ta không mang theo tiền mừng tuổi đâu nhé!”

Đậu xanh rau má!

Triệu Ngọc không trả lời Miêu Khôn mà hoảng sợ hô lên trong lòng, bởi vì hệ thống đột nhiên gửi tin tức Kỳ Ngộ đã kết thúc, nhắc nhở Kỳ Ngộ lần này của hắn có độ hoàn thành là 1120%!!!