Chương 2024 Quả phụ trong biệt thự (1)
Trên quốc lộ thành phố Seoul, Lee Jin Ju đang lái xe cảnh sát chở Triệu Ngọc đi đến nơi nào đó“Suy nghĩ của thần thám quả nhiên không tầm thường” Lee Jin Ju vừa lái xe vừa hỏi. “Bỏ qua nhiều manh mối như vậy không điều tra, vì sao anh muốn đi nhà của Kwon Yoo Dong thế?”
“Có thể nói cho tôi biết suy nghĩ của anh hay không?”
“Vẫn là câu nói đó thôi, ở chỗ của các cô, tôi chỉ tin được một mình cô!” Triệu Ngọc nói. “Tôi nói rồi, hoặc là không tham dự, nhưng một khi đã tham dự thì không thể qua loa cho xong! Hơn nữa, chờ tôi phá vụ án con ngươi đen, chúng ta cũng phải nhanh chạy đi tìm kho báu của Tịch Vĩ đấy!”
“Thảo nào ai cũng nói anh là cuồng thám… Chậc chậc…” Lee Jin Ju chậc lưỡi, hỏi. “Nếu anh đã tin tôi, vậy anh có thể nói cho tôi biết anh đến nhà của Kwon Yoo Dong để làm gì hay không?”
“Anh nên biết nhà của Kwon Yoo Dong không phải ai cũng có thể vào được đâu! Nếu cần, tôi có thể đi xin lệnh điều tra cấp một…”
“Không cần đâu!” Triệu Ngọc nói. “Chỉ là qua đó xem xét qua hiện trường mà thôi!”
“À…” Lee Jin Ju bỗng nhiên hiểu ra. “Có phải anh cảm thấy ở hiện trường có cái gì bị quên mất hay không?”
“Camera bị hỏng, chó thì hôn mê, hơn nữa còn là ở trong nhà người ta…” Triệu Ngọc nói. “Nếu tôi là hung thủ, chắc chắn sẽ không ra tay ở chỗ nguy hiểm như vậy!”
“Thử nghĩ xem” Triệu Ngọc lại nói. “Trước khi về nhà, Kwon Yoo Dong đã đi qua nhiều nơi như vậy, ra tay ở đâu mà không được, vì sao cứ phải chờ ông ta về nhà cơ chứ?”
“Có lẽ…” Lee Jin Ju nói. “Ở những chỗ khác, Kwon Yoo Dong luôn luôn mang vệ sĩ hoặc đàn em của mình theo? Tất nhiên là tôi vẫn chưa xem qua tài liệu cụ thể…”
“Hoặc là…” Triệu Ngọc nói. “Hung thủ không muốn kinh động người khác! Nếu ra tay trước đó thì chắc chắn sẽ bị người của Kwon Yoo Dong phát hiện ra, mà việc đổi mắt cho ông ta lại cần thời gian rất dài!”
“Đúng rồi?” Lee Jin Ju nghiêm túc suy nghĩ. “Nhà Kwon Yoo Dong nhìn như nguy hiểm, nhưng trên thực tế lại là chỗ an toàn nhất! Lái xe tới đó, người trong nhà không biết ông ta đã trở về, đúng là thời cơ ra tay tốt nhất!”
“Vậy nên…” Triệu Ngọc xòe tay ra. “Tôi mới muốn đi hiện trường xem thế nào!”
“Chỗ quan trọng như vậy” Lee Jin Ju bĩu môi nói. “Chắc phía đội trưởng Ku đã cẩn thận lục soát từ lâu rồi nhỉ? Có cần tôi gọi điện thoại cho ông ta hỏi thử không? Hoặc là bảo ông ta gửi tài liệu điều tra cho chúng ta?”
“Đừng…” Triệu Ngọc lắc đầu. “Cô không thấy là đội trưởng Ku đã coi tôi như kẻ địch rồi à? Bất kể bọn họ đã điều tra bao nhiêu lần đi nữa, tôi cũng phải tự mình đi hiện trường xem mới được!”
“À… Tôi hiểu rồi…” Lee Jin Ju cười nói. “Triệu Ngọc, anh nói thật cho tôi biết, có phải anh cảm thấy đội của đội trưởng Ku đã sơ sót bỏ qua manh mối quan trọng nào đó hay không?”
“Chẳng lẽ… Mấu chốt để phá vụ án con ngươi đen nằm ở ngay nhà của Kwon Yoo Dong?”
“Xin chị đó chị hai à” Triệu Ngọc nhíu mày. “Tuy tôi là thần thám vang danh vũ trụ chấn động đất trời, nhưng thần thám cũng phải xem hiện trường trước mới biết được chứ!”
“Lúc này vừa mới bắt đầu điều tra vụ án thôi, cô có thể đừng quá đề cao tôi không?”
⚝ ✽ ⚝
Hai mươi lăm phút sau, ô tô tới nhà của Kwon Yoo Dong ở khu biệt thự Wook Yang.
Lúc ô tô dừng ở cửa biệt thự, Triệu Ngọc nhìn thấy nơi đó đã có không ít nhân viên cảnh sát duy trì trật tự.
“Cho anh này, đeo cái này vào…” Lee Jin Ju lấy một tờ giấy chứng nhận từ trong túi của cô ta ra, sau đó dặn dò. “Không phải anh biết nói tiếng Hàn à? Sau khi vào đó, anh cố hết sức đừng để bọn họ biết anh không phải người Hàn Quốc!”
“Còn chuyện tại sao, chắc là anh hiểu được…”
“Tôi biết rồi!” Triệu Ngọc đeo giấy chứng nhận lên, liếc nhìn menu đạo cụ trong đầu mình, thấy máy phiên dịch đồng thanh trên menu đạo cụ còn hơn bảy mươi cái, đủ cho hắn dùng thêm vài ngày.
Sau khi hai người xuống xe, cho dù nhân viên cảnh sát gác ở cửa không biết bọn họ nhưng vì nhìn thấy giấy chứng nhận trước ngực hai người nên không ngăn cản gì.
Có điều, sau khi Triệu Ngọc tiến vào biệt thự, không ngờ lại thấy được cảnh tượng chấn động mà trước kia hắn chưa bao giờ nhìn thấy.
Chỉ thấy trong sân biệt thự nhà Kwon Yoo Dong bị vòng dây cảnh giới, có hơn mười nhân viên cảnh sát và nhân viên pháp y đang làm việc.
Mà một bên khác của biệt thự thì có hơn ba mươi người mặc vest màu đen, đeo kính râm đang đứng rất nghiêm túc.
Những người này vừa nhìn là biết không phải kẻ dễ bắt nạt, bọn họ có người cao to, có người xăm hình trên cổ, Triệu Ngọc có thể nhận ra những người này chắc hẳn đều là người trong giang hồ!
Đương nhiên, những người trong giang hồ này đều có nghề nghiệp chính quy, nói ra cho oai là nhân viên của Hội thương nghiệp Kim Kyu gì đó…
“Wow…” Triệu Ngọc nhỏ giọng nói với Lee Jin Ju. “Cảnh tượng này thật là đồ sộ!”
“Không sao” Lee Jin Ju giải thích nói. “Đây chỉ là hiện tượng bình thường, Kwon Yoo Dong đã chết, người của Hội thương nghiệp chắc chắn sẽ tăng mạnh đề phòng!”
“Sếp Lee? Sao cô lại đến đây?”
Mới vừa nói dứt lời, trong số các nhân viên cảnh sát có một người đàn ông tóc bạc đi ra chào Lee Jin Ju một tiếng.
Triệu Ngọc từng thấy người này trong cuộc họp phân tích lúc nãy, ông ta chắc là một tổ trưởng trong đội điều tra diện rộng, phụ trách chủ yếu trong vụ án Kwon Yoo Dong.
“Ừm, không có gì, qua xem thôi…” Lee Jin Ju hỏi. “Anh đã phát hiện được gì chưa? Tổ trưởng Lee?”
“Ừm…” Tổ trưởng Lee nhìn Triệu Ngọc trước, sau đó ngại ngùng nói. “Trước mắt thì chúng tôi vẫn chưa có phát hiện quan trọng, Kwon Yoo Dong chết ở chỗ có gạch, trên gạch đó rất khó để lại dấu chân!”
“Có…” Triệu Ngọc không nhịn được xen miệng hỏi một câu. “Có chứng minh được nơi này là hiện trường giết người đầu tiên không?”
“Chuyện này…” Tổ trưởng Lee lại nhìn Triệu Ngọc một cái, hiển nhiên không rõ thân phận của Triệu Ngọc.
“Không sao đâu” Lee Jin Ju nói. “Đây chính là cố vấn cao cấp hiệp trợ điều tra vụ án, ông cứ việc trả lời là được”
“À… Được” Tuy tổ trưởng Lee có hơi nghi ngờ nhưng vẫn nói đáp án ra. “Nói thật, hiện trường vụ án đúng là khá kỳ lạ! Dựa theo kiểm tra sơ bộ của nhân viên giám chứng thì không phát hiện vết máu rõ ràng, cũng không phát hiện dấu vết lôi kéo cho nên chúng tôi không có cách nào xác định rốt cuộc nơi này có phải hiện trường đầu tiên hay không!”
“Hả?” Lee Jin Ju cảm thấy bất ngờ. “Sao có thể như vậy được?”
Lee Jin Ju nhìn sang Triệu Ngọc, nhưng Triệu Ngọc không nói lời nào, hình như đang suy nghĩ chuyện nào đó.
“Sếp Lee, ừm…” Lúc này, tổ trưởng Lee lại khó xử nói với Lee Jin Ju. “Ngài có thể giúp chúng tôi chút việc nhỏ không?”
“Hả?” Lee Jin Ju lại bất ngờ. “Giúp chuyện gì?”
“Ngài nhìn này…” Tổ trưởng Lee chỉ vào mấy người áo đen đứng đằng xa. “Chúng tôi đã khám nghiệm xong hiện trường vụ án rồi, dựa theo ý của đội trưởng Ku thì chúng tôi sẽ tiến hành lục soát cả tòa biệt thự, nhưng mà…”
“Hả?” Lee Jin Ju nhìn thoáng qua mấy người áo đen đứng đằng xa. “Sao vậy? Bọn họ không cho các anh vào biệt thự sao?”
“Đúng vậy” Tổ trưởng Lee giải thích. “Tuy vợ của Kwon Yoo Dong nói rằng đêm đó Kwon Yoo Dong không đi vào biệt thự, nhưng mà dựa theo nguyên tắc thì chúng tôi vẫn phải tiến hành thăm dò chứ?”
“Chuyện này là đương nhiên…” Lee Jin Ju nói. “Nếu sân không phải là hiện trường đầu tiên thì đương nhiên phải tiến hành điều tra biệt thự rồi!”
“Được…” Lee Jin Ju lấy điện thoại ra. “Để tôi liên lạc giúp mọi người…”
“Thật tốt quá, thật tốt quá… Cảm ơn, cảm ơn… Ừm… Này…”
Tổ trưởng Lee đang nói cảm ơn thì lại phát hiện Triệu Ngọc đã đi qua dây cảnh giới, hơn nữa còn nằm lên đường kẻ trắng biểu hiện Kwon Yoo Dong tử vong để vào vai nạn nhân, nhất thời khiến các viên cảnh sát điều tra kinh ngạc hô to một trận.
Sau khi nhìn thấy vậy, Lee Jin Ju bất giác thè lưỡi, chỉ cảm thấy da gà nổi đầy người.
Mà ngay sau đó, cô ta lại nghe thấy có tiếng xôn xao ở cửa biệt thự, quay đầu lại nhìn thì thấy đội trưởng Ku dẫn theo một đám người nổi giận đùng đùng vọt vào sân, đi thẳng vào trong biệt thự.
Đồng thời, ông ta còn không ngừng lớn tiếng kêu gào: “Này! Heo Mi Na! Bà giấu tài xế lái xe ở đâu rồi? Mau giao người ra đây cho tôi!”