← Quay lại trang sách

Chương 2025 Quả phụ trong biệt thự (2)

Triệu Ngọc nằm trong lằn trắng nơi Kwon Yoo Dong tử vong, tập trung cảm nhận gì đóHắn biết những hành động này của mình chắc chắn sẽ dẫn đến sự chỉ trích của số đông nhân viên đội điều tra diện rộng.

Nhưng mà điều hắn không ngờ đến chính là hắn còn chưa kịp thu hút ánh nhìn của mọi người thì trong biệt thự đã trở nên hỗn loạn.

Viên đội trưởng Ku râu ria xồm xoàm, ăn mặc lôi thôi lếch thếch kia chợt dẫn theo người đi đến cửa biệt thự với vẻ mặt tức giận, chỉ vào bên trong mà hét lớn: “Heo Mi Na, tôi biết bà ở bên trong! Mau ra đây cho tôi!”

Dứt lời, ông ta sải bước muốn đi vào trong biệt thự nhưng lại bị những người áo đen đứng canh ở đó cản lại.

“Này! Đội trưởng Ku!” Một người áo đen chải tóc đuôi ngựa ngăn đội trưởng Ku lại và nói: “Sao ông nóng nảy quá vậy? Ai chọc giận ông thế?”

“Cút ngay!” Ngờ đâu, đội trưởng Ku tính khí nóng nảy lại tát cho người này một cái rồi quát: “Ở đây không có chỗ cho anh nói chuyện đâu! Cút!”

“Ơ!!!?”

Mặc dù cái tát này không mạnh nhưng mà đánh người không đánh mặt, đám áo đen lập tức nóng mặt, tất cả đều xúm lại.

Người nào người nấy đều ngẩng cao đầu, vẻ mặt hung tợn.

“Làm gì đấy? Làm gì đấy hả?” Cấp dưới của đội trưởng Ku cũng không phải là đèn cạn dầu, lập tức xông lên, vừa xô đẩy đám áo đen vừa hét lên: “Có phải muốn ăn cơm tù không?”

Bản lĩnh của đội trưởng Ku rất khá, trong lúc xô đẩy, ông ta nắm lấy cơ hội, quẳng một tên qua vai để quật ngã, sau đó nhảy lên lan can tầng một của biệt thự, trực tiếp trèo đến cửa biệt thự.

Nhưng khi ông ta vừa định đi vào thì chợt nhìn thấy một người phụ nữ từ bên trong đi ra.

Người phụ nữ này mặc một cái áo sơ mi màu đỏ diễm lệ, đeo kính râm màu đen, khí thế mạnh mẽ, ép đội trưởng Ku liên tục lùi về sau mấy bước, dọc theo bậc thềm quay về chỗ cũ.

“Thì ra là đội trưởng Ku danh tiếng lẫy lừng” Người phụ nữ tháo kính râm ra, để lộ khuôn mặt tuyệt sắc hoa lệ mà khoan thai, nhưng trong mắt lại lóe lên sát khí lạnh lẽo: “Gì đây? Anh đang muốn ức hiếp một góa phụ như tôi sao?”

“Hừ!” Đội trưởng Ku lúc này mới hoàn hồn, nhếch miệng nói: “Heo Mi Na, bà mặc đồ nổi bật như vậy, hình như cũng đâu có ý xem mình là góa phụ nhỉ?”

“Tôi quen rồi…” Heo Mi Na đến mí mắt cũng chẳng nhích, chỉ chỉ vào cái áo sơ mi đỏ của mình: “Nhất thời chưa quen được màu khác thôi!”

“Đội trưởng Ku, anh cố ý đến đây để làm phiền tôi sao?”

“Bớt nói nhảm đi!” Đội trưởng Ku nói không chút khách sáo: “Mau thả tài xế ra! Ông ta là nhân chứng quan trọng, bà đừng có làm càn!”

“Tài xế?” Heo Mi Na nhướng mày: “Tài xế gì? Sao tôi không hiểu vậy nhỉ?”

“Đừng đùa nữa!” Đội trưởng Ku nói: “Chính là tài xế nhà mấy người đấy! Bà cho rằng cái chết của Kwon Yoo Dong là vì đêm đó ông ta không lái xe vào biệt thự, không đưa chồng bà về tận cửa!”

“Heo Mi Na, nếu bây giờ bà giao người ra thì vẫn chưa muộn đâu! Tôi có thể coi như chưa từng xảy ra chuyện gì…”

“Đội trưởng Ku!” Heo Mi Na chặn lời đội trưởng Ku không chút khách sáo, lạnh lùng nói: “Anh thân là đội trưởng đội điều tra diện rộng, nói chuyện phải dựa vào chứng cứ, không thể tùy tiện vu oan người khác được!”

“Chẳng lẽ anh không cho rằng hiện tại người muốn tìm được hung thủ giết chồng tôi nhất chính là tôi à? Vì sao tôi lại phải bắt đầu từ một tên tài xế chứ?”

“Được thôi, chẳng phải bà giỏi nói đạo lý lắm sao?” Đội trưởng Ku nói: “Chúng tôi đã tra camera gần nhà tài xế rồi, ông ta đã bị Hội thương nghiệp mấy người bắt đi!”

“Tôi biết bà không chỉ muốn trừng trị ông ta mà còn muốn dùng cách của mấy người để báo thù cho chồng bà, có đúng không?”

“Heo Mi Na, đừng có ngốc nữa!” Đội trưởng Ku khẳng khái khuyên can: “Vụ án này không chỉ gây chấn động cả nước mà các quốc gia khác cũng đang chú ý quan tâm!”

“Bây giờ đến cả Ban Tình báo quốc gia cũng đã tham dự vào rồi! Có phải bà không muốn sống nữa hay không, muốn để cho toàn bộ Hội thương nghiệp Kim Kyu bồi táng theo hả?”

“Anh!?” Heo Mi Na hung hăng trợn mắt nhìn đội trưởng Ku, cắn răng nói: “Tôi đã nói rồi, chuyện tài xế chẳng liên quan gì đến tôi cả, tôi không hề động đến ông ta! Anh muốn làm gì thì tùy anh!”

“Bà?” Đội trưởng Ku tức giận, lập tức chỉ tay vào Heo Mi Na mà nói: “Người phụ nữ này thật không biết tốt xấu! Nếu bà cứ tiếp tục cố chấp như vậy thì tôi đành phải dẫn bà về đồn cảnh sát để thẩm vấn thôi!”

“Quá đáng lắm rồi!” Nghe tới đây, những người áo đen kia vô cùng tức giận, tất cả đều lao tới, mấy người dẫn đầu còn cố ý huých mạnh vai đội trưởng Ku.

Cấp dưới của đội trưởng Ku cũng không yếu thế, nhanh chóng xông lên, liên tục xô đẩy, lôi kéo với đám người áo đen.

Mà lần này, mâu thuẫn hiển nhiên là ngày càng kịch liệt, hai bên thậm chí còn ra tay không chút thương tiếc, mắt thấy tình hình sắp không thể khống chế được.

Lúc này, Lee Jin Ju cũng cảm thấy bất ngờ, vừa thấy tình hình không ổn liền nhanh chóng rút điện thoại tìm cứu binh.

Mà những nhân viên điều tra và nhân viên kỹ thuật phụ trách hiện trường kia cũng gác công việc trên tay sang một bên, chạy tới khuyên can…

Thế này…

Trên mặt đất trống trải chỉ còn lại mỗi mình Triệu Ngọc lúng túng nằm bên trong lằn trắng, trên đầu hắn như có đàn quạ đen bay quanh kêu quạc quạc…

Nhưng dù sao Triệu Ngọc cũng là tay già đời đã quen với những chuyện hiếm thấy, cho dù hiện trường hỗn loạn đến vậy nhưng vẫn chẳng ảnh hướng đến suy nghĩ của hắn.

Hắn nằm trên mặt đất mát mẻ, nghiêm túc thưởng thức cảm giác làm một xác chết.

Thông qua báo cáo khám nghiệm tử thi, hắn biết được trước khi nạn nhân tử vong có lẽ vẫn còn ý thức! Ông ta mở to mắt nhìn hung thủ từ từ móc mắt mình ra, trong lòng phải hoảng hốt suy sụp đến chừng nào?

Đương nhiên, lúc này dùng ba từ “mở to mắt” để hình dung hiển nhiên không thích hợp cho lắm.

Bởi vì sau khi mắt bị móc đi mất, ông ta chẳng còn nhìn thấy gì nữa…

Vậy thì… hung thủ chỉ đơn giản là mô phỏng lại vụ án con ngươi đen Yokohama, hay là hắn ta thật sự có liên quan đến vụ án đó?

Còn nữa… hung thủ làm thế nào có thể dễ dàng khống chế được Kwon Yoo Dong vốn rất cường tráng?

Đây dù sao cũng là nhà của Kwon Yoo Dong, chỉ cần khi đó Kwon Yoo Dong lên tiếng kêu cứu thì hung thủ chắc chắn sẽ bị bại lộ, vì sao hắn ta phải mạo hiểm ra tay ở nơi này đến vậy?

Từ việc hung thủ phá hỏng camera, làm cho hai con chó săn hôn mê có thể thấy được hoặc là hung thủ từng tìm hiểu nhà của Kwon Yoo Dong, hoặc là hắn ta biết nhà của ông ta rất rõ.

Chẳng lẽ… là người quen gây án?

Hay là…

Triệu Ngọc nghiêng người, lấy tay phải chống đầu, bày ra dáng Phật nằm, quan sát tỉ mỉ hoàn cảnh xung quanh một lượt.

Không bao lâu sau, hắn lập tức phát hiện ra một vấn đề, hắn nhìn lối nhỏ do gạch ốp lát thành dưới chân, từ cửa đi vào một mạch dẫn đến biệt thự ở phía xa, không còn lối nào khác.

Mà những nơi khác đều là cây cối hoặc bãi cỏ!

Thấy tình hình này, trong lòng Triệu Ngọc nghĩ, trừ khi hung thủ đi vào từ cổng chính, bằng không, hắn ta ắt phải giẫm lên đất cỏ ở xung quanh.

Vậy… trên những mảnh đất xanh hóa đó, có khi nào sẽ để lại dấu chân của hung thủ không?

Nghĩ tới đây, hắn gần như lập tức nhớ đến một đạo cụ đã lâu không dùng – Máy nhận biết dấu chân!

Ý định của hắn là muốn dò xét cả căn biệt thự một lượt, xem có thể tìm được dấu chân nào khả nghi hay không, từ đó phán đoán ra con đường gây án của hung thủ.

Nhưng lúc này, cuộc xung đột giữa đội trưởng Ku và góa phụ Heo Mi Na đã đến giai đoạn gay cấn.

Do đàn em của Heo Mi Na đông đảo nên đoàn người của đội trưởng Ku nhanh chóng rơi vào thế yếu, bị đám người áo đen vây lại, thậm chí còn có điều tra viên bị thương.

Trong tình thế khẩn cấp, đội trưởng Ku lại bất chấp tất cả mà rút súng ra…