Chương 2026 Công bằng, vô tư
Không phải chứ?Triệu Ngọc từ dưới đất bò dậy, phủi đi bụi đất, nói thầm trong lòng, thì ra tính khí của vị đội trưởng Ku đó nóng nảy đến vậy cơ à? Thần thái ghìm súng này có vẻ giống với phong phạm trước kia của tôi đấy!
Thật ra đội trưởng Ku nhà người ta lớn hơn Triệu Ngọc mười mấy tuổi lận, còn có thể xem là tiền bối của Triệu Ngọc nữa.
“Làm gì đấy?” Đám người áo đen nhìn thấy đội trưởng Ku lôi súng ra nhưng lại chẳng nể mặt mũi, vẫn tiếp tục lôi kéo xô đẩy với các điều tra viên, một người trong số họ còn quát đội trưởng Ku: “Ông muốn hù dọa chúng tôi sao? Có gan thì bắn về phía bên này đi! Bắn thử xem?”
Dứt lời, hắn ta liều mạng húc về phía đội trưởng Ku, đội trưởng Ku hiển nhiên không dám bắn, chỉ nhấc chân đá tên chán sống này đi.
Nhưng ông làm vậy lại càng chọc tức đám người áo đen hơn, bọn chúng vây các điều tra viên lại, dường như lại sắp xảy ra một trận đánh lớn.
“Dừng tay lại!!!”
Kết quả, ngay vào lúc hỗn loạn này, phía sau đám người chợt truyền đến tiếng quát khàn khàn già nua.
Điều kỳ lạ chính là khi nghe thấy giọng nói này, đám người áo đen kia lại giống như bị dọa, tất cả đều ngừng xô đẩy ầm ĩ, cửa biệt thự thoáng chốc trở nên im ắng.
Mà cùng lúc đó, vẻ mặt của Heo Mi Na cũng dần thay đổi, dường như đã lộ ra vẻ sợ hãi.
Đám người nhanh chóng lách ra một con đường nhỏ, nhìn thấy ông cụ mặc áo sơ mi trắng, đeo kính gọng vàng, sải bước từ cổng đi vào.
Cụ già tuổi đã cao, tóc đã rụng nhiều, những cọng tóc còn lại được chải chuốt bóng loáng, vô cùng gọn gàng.
Ông cụ không giận mà tự có uy, phía sau còn có bốn, năm vệ sĩ cường tráng đi theo, ánh mắt tà dị.
Vừa nhìn thấy ông cụ, những đàn em kia của Heo Mi Na lập tức cung kính đứng sang hai bên, ai cũng cúi đầu bày tỏ sự kính trọng của mình.
Mà những điều tra viên đầu tóc bù xù, quần áo xộc xệch kia thì ai cũng lộ ra vẻ sợ hãi, tất cả đều thức thời lui sang một bên.
“Các người đang làm cái trò gì thế?” Ông lão đi đến trước mặt đoàn người Heo Mi Na, tức giận nói: “Hài cốt của Yoo Dong còn chưa lạnh, ai dám ở đây giương oai?”
Chỉ một câu nói mà lập tức khiến không khí chấn động đến mức lặng ngắt như tờ.
Chỉ có Heo Mi Na to gan, nói với ông cụ: “Hội trưởng, đây là chuyện tốt mà đội điều tra diện rộng làm đấy! Ngài hỏi họ đi!”
Ồ…
Triệu Ngọc hiểu ra, ông cụ này hẳn chính là Hội trưởng đại nhân của Hội thương nghiệp Kim Kyu, khí thế mạnh mẽ thật!
Trước đây, chẳng phải Kwon Yoo Dong là người đứng thứ hai trong Hội thương nghiệp ư?
Bây giờ, có lẽ đại ca đã xuất hiện để ổn định thế cuộc rồi đây!
Xem ra, lại có kịch hay để xem rồi!
Thế là Triệu Ngọc dứt khoát ngồi xếp bằng dưới đất, bắt đầu xem kịch.
“Hội trưởng Su” Đội trưởng Ku cũng biết người này, lập tức cất súng và nói với ông cụ: “Tài xế của Kwon Yoo Dong…”
⚝ ✽ ⚝
Ai ngờ, ông cụ không đợi đội trưởng Ku nói xong đã nhấc tay tát ông ta một tát!
Hả!?
Lần này thì tất cả điều tra viên đều choáng váng, đội trưởng Ku vẫn chưa kịp định thần lại, nhất thời ngơ ngác.
Đậu xanh rau má…
Triệu Ngọc trợn to mắt, cảm thấy không thể tin nổi.
“Đội trưởng Ku!” Ông cụ quay người lại, lạnh lùng nói với đội trưởng Ku: “Không để cho người chết được yên tĩnh là lỗi sai của cậu!”
“Cái tát này là tôi tát thay cho Yoo Dong!”
“…” Khuôn mặt đội trưởng Ku đỏ bừng, cả người run rẩy, nhưng chỉ bưng mặt, sửng sốt không dám phản bác.
“Mi Na!” Giây tiếp theo, ông cụ lại quay sang nói với Heo Mi Na: “Tôi đã biết chuyện gì xảy ra rồi! Bây giờ cô hãy thả tài xế đó ra đi!”
“Hả?” Lần này đến lượt Heo Mi Na khiếp sợ: “Hội… Hội trưởng…”
“Làm sao, còn muốn tôi lặp lại lần nữa à?” Hội trưởng Su trừng mắt, lập tức dọa cho Heo Mi Na rùng mình một cái: “Đội điều tra diện rộng giúp chúng ta tìm hung thủ giết hại Yoo Dong, cô đừng có gây thêm phiền phức nữa!”
“Nhưng…” Heo Mi Na giải thích: “Tài xế đó rất có thể là do người ngoài cử đến! Chúng ta…”
“Khốn nạn! Ả đàn bà ngu ngốc!” Hội trưởng Su tức giận quát: “Hội thương nghiệp Kim Kyu không đến lượt cô làm chủ, bây giờ không có chuyện gì quan trọng bằng việc bắt được hung thủ!”
“Cô không thử nghĩ xem…” Hội trưởng Su đi đến trước mặt Heo Mi Na, dọa cho bà ta sợ tái mặt, nhanh chóng cúi đầu: “Tài xế kia đã làm việc cho nhà cô được sáu năm, nếu như cậu ta thật sự là do kẻ địch cử đến thì Yoo Dong đã đi đời lâu rồi! Cần gì phải đợi đến bây giờ mới ra tay?”
“Hắn ta…” Mặc dù Heo Mi Na đã bị dọa đến mức phát run, nhưng vẫn không phục: “Hắn ta rất có thể bị kẻ khác thu mua rồi!”
“Nếu như là bị thu mua…” Hội trưởng Su chỉ vào đội trưởng Ku: “Tôi tin rằng đội điều tra diện rộng nhất định sẽ cho chúng ta một câu trả lời thích đáng!”
“Chuyện này hãy giao cho người chuyên nghiệp nhất xử lý đi!”
“Bây giờ tôi nói lại lần nữa, thả người ra!!!”
“Vâng…” Heo Mi Na lại bị dọa cho giật mình một cái, lúc này mới run rẩy rút điện thoại ra gọi cho ai đó.
Hờ hờ…
Triệu Ngọc ở phía xa cười lạnh vài tiếng, xem ra lão già này đúng là không phải hạng vừa, không hổ là Hội trưởng đại ca.
Trong giang hồ, chiêu này được gọi là công bằng, vô tư. Nếu nhìn mặt ngoài thì chẳng khác gì đang làm mất mặt đội điều tra diện rộng, nhưng trên thực tế lại giúp cho đội điều tra đạt được mục đích.
Còn có người phụ nữ Heo Mi Na kia cũng chẳng đơn giản, thì ra bà ta bắt tài xế vốn không phải muốn trừng trị gì, cũng chẳng phải muốn thông qua cách của họ để tìm ra hung thủ mà là nghi ngờ tài xế có thể bị người khác thu mua!
Xem ra, vở kịch này ngày càng thú vị rồi đây…
Nhưng khi nghĩ đến đây, Triệu Ngọc đã nhận ra tài xế của Kwon Yoo Dong e là thật sự có vấn đề.
Nói không chừng, tên này thật sự biết chuyện gì đó?
Nếu muốn phá án thì phải trò chuyện với tên tài xế này cho rõ mới được…
“A lô!” Lúc này, điện thoại của Heo Mi Na đã được kết nối, bà ta nói với người trong điện thoại: “Thả người ra, bây giờ… ừm… ừm…”
Đột nhiên Heo Mi Na mở to mắt, vội vàng cất cao giọng hỏi: “Sao thế? Này… này… nói chuyện, nói chuyện đi chứ…
Hả!?
Lần này, không chỉ đám người đội trưởng Ku mà ngay cả Triệu Ngọc ngồi ở một bên xem kịch cũng bị dọa đến mức nhảy dựng lên.
Chuyện gì vậy?
Chẳng lẽ… tình hình có biến?
“Sao rồi? Sao rồi?” Đội trưởng Ku nhanh chóng lên tiếng hỏi.
“Này.. alo alo…” Heo Mi Na mở loa ra, trong loa chợt truyền đến tiếng rên rỉ…
“Hỏng rồi!” Đội trưởng Ku nhận ra tình hình nghiêm trọng, nhanh chóng hỏi Heo Mi Na: “Bà nhốt người ở đâu?”
“Ừm… à… không xa, cách đây không xa…” Heo Mi Na hoảng hốt lo sợ chỉ về một phía: “Nó nằm trong công xưởng bỏ hoang trên đường núi phía Bắc!”
“Bọn họ… bọn họ có thể đã bị người ta tấn công…”
“Bà lập tức gửi cho tôi vị trí cụ thể…” Dứt lời, đội trưởng Ku tức khắc gọi cấp dưới của mình rồi lái xe như điên lao ra khỏi biệt thự.
Thấy xảy ra chuyện bất ngờ, Hội trưởng Su cũng nhanh chóng ra lệnh cho cấp dưới đắc lực của ông ta, đi theo đội điều tra diện rộng xem thế nào…
Mà lúc này chỉ có mỗi Lee Jin Ju hơi lúng túng.
“Này!” Triệu Ngọc nhanh chóng đi tới kéo cô ta: “Cô còn ngơ ngác đứng đó làm cái gì nữa? Mau lên, chúng ta cũng đi xem thế nào!”
Dứt lời, Triệu Ngọc cũng kéo Lee Jin Ju rời khỏi biệt thự, bám theo đội điều tra diện rộng…