← Quay lại trang sách

Chương 2030 Mưa ô tô

Người trong nhà hàng không kịp rút lui, nếu như quả thật sụp đổ thì chỉ sợ là không có một người nào có thể sống sót được!Mắt thấy quả cầu sắt to lớn đang lắc lư trở về, lại đánh vào vách tường nhà hàng một lần nữa, Triệu Ngọc không dám do dự thêm, nhanh chóng nhảy xuống từ cửa sổ trên hành lang.

Hiện giờ, hắn đã có thể sử dụng đạo cụ một cách nhuần nhuyễn rồi, trên đường rơi xuống, hắn ung dung sử dụng một cái dù nhảy tàng hình, khi chuẩn bị rơi xuống đất, hắn lại lấy một chiếc máy bật nhảy tàng hình ra.

Khi hai chân rơi xuống đất, hắn thay đổi góc độ, trực tiếp bắn về phía cabin điều khiển cần cẩu.

Đương nhiên, Triệu Ngọc vốn dĩ không cần phải làm động tác phức tạp như vậy, trực tiếp dùng một chiếc máy bay là có thể giải quyết xong, nhưng dù sao thì máy bay cũng quá quý giá, nhất định phải đợi đến thời khắc quan trọng nhất mới có thể sử dụng.

Cabin điều khiển cần cẩu đang mở, Triệu Ngọc kịp thời nhảy vào trong, nhưng có một vấn đề mà lúc trước hắn chưa từng nghĩ tới, đó chính là hắn chưa điều khiển cần cẩu bao giờ cả, đâu biết phải làm thế nào thì quả cầu sắt đó mới dừng lại?

Mắt thấy quả cầu sắt sắp tới gần, dưới tình thế cấp bách, Triệu Ngọc nhìn thấy cần điều khiển cần cẩu có một cái bị đẩy lên, cho nên hắn trực tiếp đẩy chiếc cần điều khiển đó xuống.

Kết quả, cái cần điều khiển đó vốn dĩ không phải dùng để khống chế quả cầu sắt mà là khống chế phương hướng cabin điều khiển, vừa mới đẩy xuống, cabin điều khiển lập tức xoay tròn.

Hả!?

Triệu Ngọc quá sợ hãi, nhanh chóng vịn lấy chiếc ghế, suýt nữa đã bị quăng xuống đất.

Mà lúc này, theo sự chuyển động của cabin điều khiển, bên ngoài đã xảy ra biến đổi long trời lở đất, quả cầu sắt to lớn kia cũng theo cần cẩu mà xoay tròn, đập mạnh vào vách tường sát nhà hàng!

Cứ như trò chơi ngựa đu quay vậy, quả cầu sắt tới chỗ nào là phát ra tiếng vang ù ù chỗ đó, nó đập vào tường và cửa sổ ban công, khung cảnh vô cùng hoành tráng!

Két két…

Quả cầu sắt xoay tròn rồi mất khống chế, sau khi bay tới sát vách tường nhà hàng thì trực tiếp quay tới chính giữa không trung!

Vù… Theo một tiếng xé gió dọa người, quả cầu sắt cuối cùng cũng tới quảng trường, đúng hơn là cắm đầu lao về phía bãi đỗ xe!

Rầm!

Lần này thì đúng là cực kỳ náo nhiệt, quả cầu sắt nghiêng nện vào bãi đỗ xe, giống như bowling vậy, lập tức khiến cho ô tô đang đỗ ở đó bay tán loạn, tạo nên một màn mưa ô tô!

Bởi vì gia tốc trọng trường của quả cầu sắt là rất lớn, cho nên khi quả cầu sắt đập trúng ô tô, cần cẩu to lớn nặng nề cũng không có cách nào giảm bớt lực được, đầu xe nghiêng một cái, rồi theo tiếng ầm ầm mà sụp đổ!

Mẹ nó…

Triệu Ngọc phản ứng rất nhanh, khi nhìn thấy cần cẩu đã không có cách nào khống chế được nữa, hắn lập tức dựa vào máy bật nhảy vốn vẫn chưa biến mất, nhảy bật ra khỏi cabin điều khiển.

Oành!

Cần cẩu rơi xuống đất, phát ra tiếng vang cực lớn, mà quán tính của quả cầu sắt quá mạnh, lôi cần cẩu trượt về phía trước mấy mét, cuối cùng cũng ngừng lại!

Ùng ục ục…

Quả cầu sắt lăn bốn phía trong bãi đỗ xe mấy giây, cuối cùng cũng kẹt trong một góc, không động đậy được nữa.

Nhưng đến khi Triệu Ngọc đứng lên quay người nhìn lại thì phát hiện ra hai mươi chiếc ô tô trong bãi đỗ xe, dường như không còn một chiếc nào hoàn chỉnh!

Rầm rầm…

Lại nhìn về phía ban công bên hông nhà hàng bị quả cầu sắt đập phải, cứ như quân bài domino vậy, liên tục đổ sụp xuống…

⚝ ✽ ⚝

Ong ong ong…

Tít tít tít…

Mười mấy phút sau, xe cứu hỏa, xe cứu thương, xe cảnh sát, xe cứu viện ầm ầm kéo tới, cho dù là nhà hàng trên đường lớn hay là bãi đỗ xe phía sau, tất cả đều bị phong tỏa.

“Báo cáo sếp” Có một nhân viên cảnh sát báo cáo tình hình với Lee Jin Ju: “Chúng tôi đã kiểm tra rồi, đúng là cố ý, có kẻ điều khiển cần cẩu, đồng thời không đóng lại chốt điều khiển quả cầu sắt!”

“Được rồi” Lee Jin Ju chỉ về một góc của bãi đỗ xe: “Nơi này khắp nơi đều là camera, nhanh đi điều tra đi, xem người điều khiển cuối cùng rốt cuộc là ai?”

“Rõ!” Nhân viên cảnh sát nhận lệnh rời đi…

“Haizz, thật là đáng tiếc!” Lee Jin Ju nhìn những chiếc ô tô giờ đã trở thành phế liệu, nói với Triệu Ngọc đang đứng bên cạnh: “Đến bây giờ mà tôi vẫn đang lái một chiếc xe ra mắt từ năm 2012 đó!”

“Thần thám Triệu” Cô ta hơi bất đắc dĩ nhìn thoáng qua Triệu Ngọc: “Anh vừa ra tay là có ngay một tác phẩm lớn nhỉ!”

“Tôi đâu còn cách nào khác!” Triệu Ngọc nói: “Nếu không làm như vậy thì nhà hàng sẽ sụp đổ, ngay cả cô cũng không thể chạy được!”

“Tôi hiểu” Lee Jin Ju cười chua xót nói: “Đương nhiên là tôi chỉ đang nói đùa thôi! Tôi chỉ nghĩ mãi vẫn không rõ, ai lại làm ra chuyện như vậy chứ?”

“Việc này đã có thể cấu thành tập kích khủng bố rồi, đây không phải là hành vi cá nhân đấy chứ?”

“Cần cầu được gắn thêm quả cầu sắt lớn” Triệu Ngọc nói: “Chuyện này tất nhiên đều đã được chuẩn bị từ trước! Có lẽ người hành hung cũng không ngờ lại có cảnh sát đột nhiên xâm nhập vào nhà hàng nhỉ?”

“Tôi cũng nghĩ như vậy” Lee Jin Ju nói: “Có lẽ chỉ là một người có thù với Ahn Seon Soo gây ra!”

“Nhưng mà việc này cũng khá trùng hợp đấy” Triệu Ngọc nói: “Các cô đã chứng thực được người bị trói kia chưa? Rốt cuộc có phải là lái xe của Kwon Yoo Dong không?”

“Ừm, xác nhận được rồi, đúng là tên tài xế kia!” Lee Jin Ju nói: “Chỉ là hắn ta bị một tảng đá đập trúng đầu, hiện giờ đã được đưa đến ICU rồi!”

“Nghiêm trọng như vậy sao?” Triệu Ngọc nghĩ ngợi, vội vàng dặn dò: “Mặc dù mọi chuyện xảy ra bất ngờ, nhưng chúng ta không thể không đề phòng cẩn thận!”

“Lỡ như quả cầu sắt nhằm vào tài xế thì các cô cần phải sắp xếp người để bảo vệ hắn ta thật tốt!”

“Nói không chừng, thấy hắn ta chưa chết, hung thủ sẽ còn ra tay nữa đấy!”

“Ừm! Tôi hiểu rồi” Lee Jin Ju gật đầu: “Cảnh sát trưởng Park đã sắp xếp người, tôi cũng đã phái một đặc công qua đó nói!”

“Vậy… “ Triệu Ngọc lại hỏi: “Những người khác thì sao? Có bị thương không? Đội trưởng Ku…”

“Đội trưởng Ku chỉ bị thương nhẹ thôi” Lee Jin Ju trả lời: “Vừa rồi chúng tôi đã kiểm tra toàn diện, cũng may là mặc dù quả cầu sắt xuất hiện bất ngờ, nhưng không có người nào tử vong tại chỗ!”

“Chỉ là vết thương của tài xế và Ahn Seon Soo tương đối nghiêm trọng hơn!”

“Ồ?” Triệu Ngọc ngơ ngác, vội hỏi: “Ahn Seon Soo thế nào rồi?”

“Ahn Seon Soo bị quả cầu sắt đập phải, bị thương vô cùng nghiêm trọng” Lee Jin Ju nói: “Lúc được cứu viện, ông ta vẫn còn dấu hiệu của sự sống, đã được đưa lên xe cứu thương!”

“Nghe nói vừa được tiến hành cấp cứu trên xe rồi, hiện tại chưa biết tình hình thế nào!”

Hóa ra là như vậy…

Bỗng nhiên, Triệu Ngọc nhớ tới một việc, khi quả cầu sắt tập kích nhà hàng, nơi Ahn Seon Soo đứng là gần với cửa sổ nhất!

Mà sở dĩ khoảng cách giữa ông ta và cửa sổ gần nhất là bởi vì trước đó đội trưởng Ku đã ném ghế về phía ông ta, ông ta vì tránh né cái ghế mới lui về phía gần cửa sổ.

Chẳng lẽ…

Một ý nghĩ không hay bỗng nhiên nảy sinh trong lòng Triệu Ngọc, chẳng lẽ… Quả cầu sắt trí mạng này là do một tay đội trưởng Ku bày kế sao?

Mục đích là để xử lý Ahn Seon Soo ngay trước mặt mọi người?

Dù sao… Đội trưởng Ku và Ahn Seon Soo vốn có mối thù sâu đậm…

Có thể không?

Hay tất cả chỉ là trùng hợp, mục đích của hung thủ là muốn phá hủy nhà hàng, đập chết tất cả nhóm người Ahn Seon Soo?

Còn nữa, chuyện này có liên quan gì tới người tài xế chứ?

Trước khi bị quả cầu sắt tập kích, tài xế xông tới từ cánh cửa phía sau mình, nếu như hắn ta thật sự bị Ahn Seon Soo bắt cóc thì Ahn Seon Soo sẽ ngốc đến mức để hắn ta ở trong nhà hàng của mình sao?

Có lẽ nào, chuyện tài xế cũng là có kẻ muốn vu oan hãm hại?

Mà… Nếu như quả thật là vu oan hãm hại, có khi nào… cũng có liên quan tới đội trưởng Ku không?

Dù sao thì đội trưởng Ku đã dẫn người đi vào nhà hàng, thái độ của ông ta ngang ngược như vậy, chẳng lẽ… chẳng lẽ là bởi vì ông ta đã sớm biết tài xế sẽ xuất hiện trong nhà hàng của Ahn Seon Soo sao?

Chẳng lẽ… Đội trưởng Ku này… thật sự có vấn đề!?