Chương 2032 Điều kiện và đối sách
“Đừng như vậy mà, tôi biết anh không nỡ bỏ vụ án này!” Lee Jin Ju nói với Triệu Ngọc: “Bằng không, anh cũng sẽ không nằm xuống nơi Kwon Yoo Dong chết!”“Vụ án năm xưa xảy ra ở Yokohama, vụ án mới xảy ra ở Seoul, thời gian cách nhau 45 năm, với con mắt màu đen tương tự…” Trong ánh mắt của cô ta lóe lên ánh sáng chờ mong: “Vụ án này khẳng định là khiến anh mê muội đúng không?”
“Tôi là thám tử, đương nhiên là cảm thấy hứng thú với việc điều tra vụ án!” Triệu Ngọc nói: “Nhưng mà chúng ta cần phân chia rõ ràng, tôi chỉ là tới tham quan thôi!”
“Nếu như phát sinh xung đột với lợi ích của tôi thì tôi chỉ có thể lựa chọn rời khỏi…”
“Được rồi, nếu như anh đã kiên trì đến vậy” Lee Jin Ju khoanh tay lại, nói với Triệu Ngọc: “Vậy thì tôi chỉ có thể tỏ vẻ tiếc nuối thôi, nhưng mà anh cần phải nhớ, không nên tiết lộ tình tiết vụ án ra ngoài!”
“Ừm…” Triệu Ngọc ừ một tiếng, vươn tay ra bắt tay với Lee Jin Ju một cái, nói: “Vậy thì… Chúc các cô may mắn nhé! Tôi đi trước!”
Nói xong, Triệu Ngọc trực tiếp đi ra cửa, không có vẻ lưu luyến gì.
Kết quả, khi hắn vừa muốn đưa tay ra mở cửa thì Lee Jin Ju bỗng nhiên nói một câu: “Đúng rồi, tôi đã nói với anh chuyện kho báu của Tịch Vĩ có biến chưa?’
“Hả?” Triệu Ngọc khẽ giật mình, lập tức cảm giác được trong lời nói của Lee Jin Ju có hàm ý, hắn quay người hỏi: “Biến gì vậy?”
“Bên Mỹ đã tham dự vào” Lee Jin Ju nói: “Bọn họ tham chiếu vào điều lệ dẫn độ của công pháp quốc tế, Tịch Vĩ vốn là công dân của Mỹ, hiện giờ họ đang yêu cầu chúng tôi giao Amerola và Tịch Mộng Na ra!”
“Con mẹ nó!” Triệu Ngọc trừng mắt: “Tại sao đến giờ cô mới nói với tôi chứ?”
“Tình hình rất tồi tệ” Lee Jin Ju nói: “Anh cũng biết thủ đoạn của Mỹ rồi đấy, một khi họ đã đưa ra thì chúng ta sẽ bị dồn tới đường cùng, khẳng định là không thể chịu được!”
“Cô…” Triệu Ngọc nheo mắt lại: “Không phải là cô đang lừa tôi đấy chứ?”
“Chuyện này không phải trò đùa” Lee Jin Ju nghiêm túc nói: “Tôi có thể cho anh xem đơn xin dẫn độ, cái chết của Lundy đã đặt chúng ta ở thế yếu, cho nên kho báu của Tịch Vĩ đối với bọn họ hẳn là thứ bắt buộc phải có!”
“Nếu như Amerola và Tịch Mộng Na vào trong tay bọn họ thì hậu quả khó có thể lường được…”
“…” Triệu Ngọc híp mắt sâu hơn, đang cố gắng suy nghĩ xem Lee Jin Ju đang nói thật hay không?
Lúc này, ngoài cửa đã truyền đến tiếng bước chân, hiển nhiên là Park Hyun Hwa đã trở về.
Lee Jin Ju nhanh chóng tới gần cửa khóa lại, sau đó cực kỳ nghiêm túc nói với Triệu Ngọc: “Triệu Ngọc, tôi đã viết xong báo cáo, có thể cho anh xem hồ sơ ghi chép mới nhất của Ban Tình báo chúng tôi!”
“Chỉ cần chúng ta có thể tìm được kho báu trước khi bên Mỹ tạo áp lực thì cuối cùng bọn họ sẽ chẳng còn bất cứ biện pháp nào nữa!”
“Đến lúc đó, quyền chủ động sẽ nằm trong tay chúng ta, cùng lắm thì chúng ta trả lại một số tiền tài và báu vật vốn thuộc về bọn họ, nhưng những tư liệu tuyệt mật quý giá kia…”
Lee Jin Ju nháy mắt với Triệu Ngọc, ý là “Anh hiểu được mà”…
Đương nhiên Triệu Ngọc hiểu, nhưng mà hắn còn đang nghi ngờ, có phải Lee Jin Ju đã cố ý nói một cách nghiêm trọng lên để dụ mình vào cuộc không?
Cốc cốc cốc…
Lúc này, Park Hyun Hwa không đẩy được cửa, đành phải gõ cửa.
“Cảnh sát trưởng Park” Lee Jin Ju vội vàng nói: “Xin chờ một chút, chúng tôi còn có một chút chuyện…”
“Việc này…” Rõ ràng là Park Hyun Hwa hơi bất ngờ, nhưng anh ta vẫn lên tiếng, nói vọng vào từ bên ngoài: “Tôi vừa mới hỏi rồi, cần cẩu được lái qua từ công trường kiến trúc phố Jeong-Won, chỉ mất mười phút thôi!”
“Được rồi, tôi đã biết!” Lee Jin Ju đáp lại một tiếng, lớn tiếng nói: “Vậy anh đi làm việc trước đi!”
“Được rồi!” Park Hyun Hwa bất đắc dĩ thở dài, chỉ có thể đi ra xa.
“Vào lúc này mà cô lại nói với tôi những chuyện ấy…” Triệu Ngọc nghiêm nghị nói: “Hiển nhiên là không mang theo thành ý rồi! Trước đó chẳng phải cô đã nói rằng những vụ án của Ban Tình báo các cô đều là tuyệt mật rồi ư?”
“Tôi không còn cách nào khác cả!” Lee Jin Ju nói: “Đến bây giờ mà chúng tôi vẫn không biết nhóm Amerola rốt cuộc muốn tìm thứ gì trong phòng vật chứng!”
“Chúng tôi đã tra xét tất cả vật chứng, cũng đối chiếu những hồ sơ trước đó, nhưng vẫn không phát hiện ra bất kỳ thứ gì có liên quan tới Tịch Vĩ!”
“Các cô có thể uy hiếp Amerola và Tịch Mộng Na” Triệu Ngọc nghĩ kế: “Nếu không nói bí mật ra thì sẽ giao bọn họ cho Mỹ!”
“Trong lòng họ đều hiểu rõ đến Mỹ sẽ có hậu quả gì!”
“Đương nhiên là tôi đã nói rồi” Lee Jin Ju nói: “Chúng tôi đã sử dụng tất cả biện pháp, nhưng hai người kia sống chết không chịu mở miệng!”
“Còn nữa, chúng tôi đã cho họ làm bài kiểm tra phát hiện nói dối, chúng tôi nghi ngờ Tịch Mộng Na đang nói dối, có thể là cô ta không biết gì hết!”
“Thật sao?” Triệu Ngọc nhíu mày, vừa nhắc tới Tịch Mộng Na là hắn lại cảm thấy đau đầu.
“Triệu Ngọc” Lee Jin Ju nói: “Giúp tôi giải quyết vụ án con ngươi đen, sau đó, tôi cam đoan sẽ cho anh xem hồ sơ của Ban Tình báo, cùng nhau hưởng tất cả tư liệu, chúng ta đồng tâm hiệp lực tìm kho báu, đối với hai bên đều có lợi!”
“Bằng không, chúng ta chỉ có thể trơ mắt nhìn Mỹ làm ngư ông đắc lợi thôi!”
“Anh cũng biết đấy, chúng ta không thể ngăn được bọn họ!”
“Nếu như anh không tin lời tôi nói” Lee Jin Ju lại nói: “Vậy thì anh quay lại hỏi cấp trên của anh xem, tôi nghĩ, lúc này hẳn là bọn họ cũng đã nhận được tin tình báo rồi!”
“Cô thật là biết buôn bán” Triệu Ngọc lạnh lùng nói: “Nếu như chuyện kho báu đã gấp như vậy thì tại sao không giải quyết nó trước tiên? Thế mà cô còn nói điều kiện với tôi?”
“Bây giờ tôi cũng không có biện pháp nào khác” Lee Jin Ju thản nhiên nói: “Những Hội thương nghiệp này đã có thể phát triển một cách lớn mạnh dưới con mắt của nhiều người như vậy, quan hệ phức tạp rắc rối phía sau ngay cả Ban Tình báo chúng tôi cũng phải kiêng kỵ!”
“Hiện tại, vụ án con ngươi đen đã khiến cho quốc tế chú ý tới, Kwon Yoo Dong chết rồi, Ahn Seon Soo lại gặp chuyện như vậy, nếu như không thể xử lý chuyện này một cách nhanh chóng thì sẽ làm ảnh hưởng nghiêm trọng đến sự an toàn của công chúng, gây ra hậu quả lớn!”
“Triệu Ngọc, không phải là tôi dẫn anh tới tham quan thôi đâu” Trong mắt Lee Jin Ju tràn đầy chờ mong: “Tôi thật sự cần sự trợ giúp của anh!”
“Vụ án này, bất luận là về công hay về tư, cũng đều phải trông cậy vào anh!”
Ting ting… Ting ting…
Dường như đã thương lượng từ trước, Lee Jin Ju vừa mới nói đến đây thì điện thoại của Triệu Ngọc bỗng vang lên.
Sau khi kết nối, trong điện thoại di động bất ngờ truyền tới giọng nói của Miêu Khôn: “Triệu Ngọc, tình hình có biến rồi, con hãy giúp bọn họ điều tra vụ án con ngươi đen trước đi!”
“Tình hình cụ thể thì buổi tối cha gặp con sẽ nói sau! Cúp trước đây…”
Điện thoại tới cũng nhanh, cúp cũng nhanh, sau mấy câu ngắn gọn, trong điện thoại di động đã không còn âm thanh gì.
Được rồi…
Triệu Ngọc nhìn Lee Jin Ju, Lee Jin Ju cũng nhìn Triệu Ngọc, hai người im lặng nhìn nhau mấy giây, ánh mắt đều hơi phức tạp.
“Thế nào?” Lee Jin Ju nói: “Tôi không nói sai chứ? Tình thế đã vô cùng khẩn cấp rồi!”
“Vậy được” Triệu Ngọc nói: “Nếu đã như vậy thì cô hãy nghe tôi, phải làm một chuyện trước tiên, đó là phải khống chế đám đàn em của Ahn Seon Soo cho tôi!”
“Ồ?” Lee Jin Ju bất ngờ: “Vì sao vậy?”
“Nói nhảm” Triệu Ngọc nói: “Ahn Seon Soo mất chân rồi, cần cẩu là của Hội thương nghiệp Kim Kyu, người điều khiển bị tình nghi lại là cấp dưới của ông lão kia! Cô nói xem?”
“À…” Lee Jin Ju bừng tỉnh: “Hóa ra, anh đã nghĩ xong đối sách rồi! Có phải là anh… đã nghĩ đến việc làm sao để phá án rồi không?”
“Thứ nhất” Triệu Ngọc duỗi một ngón tay ra: “Cẩn thận chú ý một chút, ai sẽ tiết lộ tin tức về cần cẩu và người bị tình nghi cho người của Ahn Seon Soo?”
“Ai để lộ ra thì người đó chính là quỷ!”
“Thứ hai” Triệu Ngọc lại duỗi ra ngón tay thứ hai: “Cô giúp tôi điều tra một chuyện, nếu như ông lão kia với Ahn Seon Soo gây chiến, ai sẽ là người được lợi lớn nhất?”
“Tôi nghi ngờ trong này có thế lực phe thứ ba đang quấy phá!”