Chương 2035 Bàn tay tội ác phía sau
Sáng sớm hôm sau, ánh mặt trời chói chang, Triệu Ngọc tỉnh dậy trên chiếc giường lớn ở khách sạn, ra sức vươn ngườiDo hệ thống gieo quẻ sẽ cooldown trong thời gian dài nên hắn không quan sát giao diện hệ thống khi vừa ngủ dậy như ngày thường.
Tối qua, hắn nghiên cứu mãi đến hơn hai giờ đêm mới về khách sạn nghỉ ngơi. Dù hắn đã có suy nghĩ chỉnh thể về vụ án nhưng do thiếu khá nhiều thông tin nên không dễ phá án chút nào. Vì vậy, hắn quyết định hôm nay chủ yếu thu thập thông tin.
Sau khi vệ sinh cá nhân và ăn sáng xong, hắn bảo Lee Jin Ju đích thân dẫn hắn đi tra xét hiện trường một lần nữa.
Nơi đầu tiên họ đến là hiện trường vụ án con ngươi đen – đường Kim Kang của thành phố Seoul. Sau đó lại tới nơi làm việc và nhà của nạn nhân đầu tiên – Lee Il Yeon để điều tra tình hình kỹ càng.
Tiếp đến, bọn họ lại lần lượt khám xét nhà Kwon Yoo Dong, công xưởng bỏ hoang, nhà hàng của Ahn Seon Soo rồi cuối cùng đến công trường mà cần cẩu xuất phát.
Khi hai người đến công trường thì đã là hơn hai giờ chiều, Lee Jin Ju muốn tìm một quán ăn gần đó để mời Triệu Ngọc một bữa.
Nhưng Triệu Ngọc không có lòng dạ nào ăn cơm. Hắn chuyên tâm tính toán thời gian và tốc độ cần cẩu lái ra rồi lại nghiêm túc suy nghĩ gì đó.
“Anh nói đúng” Lee Jin Ju đi tới bên cạnh Triệu Ngọc: “Căn cứ vào lời của công nhân ở công trường, trước khi cần cẩu treo quả cầu sắt gây án, nó đã đỗ ở đây rất nhiều ngày rồi!”
“Do nơi này là công trường nên cần cẩu treo quả cầu sắt không khiến người khác nghi ngờ, cũng không gây chú ý. Nhưng trên thực tế, việc xây dựng trên công trường không cần đến nó!”
“Vẫn chưa có tin tức gì về Wang Yarn à?” Triệu Ngọc kiểm tra chỗ cần cẩu dừng, không quay đầu mà hỏi một câu.
“Vẫn chưa có” Lee Jin Ju nói đùa: “Seoul có 17,5 triệu người, gấp đôi New York! Nếu muốn tìm một người đã chuẩn bị kỹ càng thì có thể tưởng tượng ra độ khó thế nào rồi đấy”
“Hôm qua tôi vẫn chưa nhìn thấy tài liệu cặn kẽ về Wang Yarn” Triệu Ngọc hỏi: “Cô có không?”
“Lúc trước, người này từng có tiền án, cũng được xem là một nhân vật khá nguy hiểm nhỉ?” Lee Jin Ju nói: “Nhưng vì có Su Min Chul bảo vệ nên chỉ ngồi tù mấy lần, thời gian ngồi tù cũng không quá dài!”
“Nhìn bề ngoài thì người này rất giỏi đánh đấm?” Triệu Ngọc lại hỏi: “Anh ta có quan hệ gì với Su Min Chul?”
“Đương nhiên là có quan hệ không tệ” Lee Jin Ju đáp: “Nếu Su Min Chul không tin anh ta thì sẽ không giao những việc bẩn thỉu kia cho anh ta làm đâu!”
“Vậy thì kỳ lạ thật” Triệu Ngọc thắc mắc: “Rõ ràng anh ta biết đi tập kích Ahn Seon Soo sẽ liên lụy đến Su Min Chul nhưng tại sao vẫn muốn làm thế?”
“Tôi từng điều tra rồi, anh ta và Ahn Seon Soo không có thù oán gì, chẳng qua khi đi theo Su Min Chul, có chút va chạm với cấp dưới của Ahn Seon Soo nhưng cũng đều vì lợi ích của thương hội!”
“Thế nên tôi nghĩ có lẽ anh ta bị kẻ khác mua chuộc!” Lee Jin Ju thở dài: “Bây giờ tôi đã nắm chắc 99% chuyện quả cầu sắt chắc chắn không liên quan gì đến Su Min Chul”
“Làm như vậy không hề có lợi gì với ông ta cả!”
“Ừm…” Triệu Ngọc gật đầu: “Nếu là ông ta làm thì nhất định phải tìm người ngoài, không thể sử dụng cần cẩu của thương hội mình được!”
“Được chưa? Ngài thám tử của tôi?” Lee Jin Ju thấy Triệu Ngọc ngày càng nghiêm túc, cô ta sờ bụng mình: “Tôi cũng hơi đói rồi, tôi còn chưa ăn sáng đâu!”
“Được rồi!” Triệu Ngọc nhìn công trường bận rộn rồi mới cùng Lee Jin Ju quay lại xe rời khỏi đó.
“Nơi này cách phố người Hoa rất gần” Lee Jin Ju hỏi: “Hay là chúng ta ăn món ở quê nhà của các anh đi!”
“Được, nghe cô cả!” Triệu Ngọc tỏ vẻ sao cũng được.
Ô tô lăn bánh dọc theo đường núi, chạy tới khu vực phồn hoa.
“À” Triệu Ngọc hỏi: “Xảy ra chuyện lớn như vậy, hiện tại bên phía Su Min Chul có thái độ gì thế? Đội trưởng Ku đã động vào ông ta chưa?”
“Vẫn chưa đâu!” Lee Jin Ju thành thật trả lời: “Chứng cứ trong thời điểm hiện tại vẫn chưa đủ để ông ta đến hỏi thẳng Su Min Chul!”
“Vậy…” Triệu Ngọc lại hỏi: “Heo Mi Na thì sao? Bà ta đã sai người bắt cóc tài xế của Kwon Yoo Dong thì ít nhất phải truy xét trách nhiệm của bà ta chứ?”
“Chuyện này cũng không” Lee Jin Ju lộ vẻ bất đắc dĩ: “Những người bắt cóc tài xế đã nhận hết trách nhiệm rồi! Hiện tại tài xế vẫn đang hôn mê nên đội trưởng Ku cũng không thể làm gì người phụ nữ này!”
“Thì ra có kẻ chết thay” Triệu Ngọc thở dài: “Kwon Yoo Dong cũng đã chết rồi, tại sao những tên đàn em đó vẫn còn trung thành với người phụ nữ goá chồng đó nhỉ?”
“Lai lịch của Heo Mi Na cũng không đơn giản đâu” Lee Jin Ju nói: “Trước kia, gia tộc của bà ta cũng rất lợi hại ở đường JaePyeong! Nếu Kwon Yoo Dong không cưới bà ta thì chắc vẫn là tên côn đồ ngày nào cũng phải liều mạng!”
“Ồ?” Triệu Ngọc sững sờ: “Tức là Kwon Yoo Dong bò lên nhờ vợ?”
“Đúng vậy!” Lee Jin Ju gật đầu: “Nhưng sau đó tình hình thay đổi, sau khi cha Heo Mi Na qua đời, Kwon Yoo Dong liền lên quản lý thay!”
“Nghe nói Kwon Yoo Dong không hề bớt phóng túng, tính cách của Heo Mi Na lại nóng nảy, hai người thường xuyên ồn ào cãi nhau!”
“Ừm, tôi có thể nhận ra” Triệu Ngọc gật đầu: “Nếu không tối qua người phụ nữ kia đã không mặc một cây đỏ rồi!”
Tút tút… Tút tút…
Ngay lúc này, điện thoại của Lee Jin Ju reo lên. Cô ta dùng tai nghe bluetooth nghe điện thoại, có vẻ ai đó đang báo cáo tình hình.
Sau khi ngắt máy, Lee Jin Ju mới nói với Triệu Ngọc: “Chúng tôi đã tìm được những kẻ cướp tài xế từ công xưởng bỏ hoang đồng thời đánh người của Heo Mi Na rồi! Quả nhiên bọn họ đều là cấp dưới của Ahn Seon Soo!”
“Ồ?” Triệu Ngọc hơi bất ngờ: “Sao lại là Ahn Seon Soo? Ông ta bắt cóc tài xế làm gì? Hơn nữa… Ông ta biết tin từ đâu?”
“Tổng cộng có sáu người, kẻ cầm đầu tên Cho Suk!” Lee Jin Ju giới thiệu: “Cho Suk là tay chân cao cấp của Ahn Seon Soo, đã được thăng chức thành giám đốc chi nhánh!”
“Nhưng điều kỳ lạ là sau khi vụ quả cầu sắt xảy ra, Cho Suk lại biến mất!”
“Ồ? Anh ta cũng biến mất à?” Triệu Ngọc nghiêm túc suy nghĩ, hắn cảm giác trong chuyện này có vấn đề lớn.
“Những tên côn đồ kia nói Cho Suk dẫn bọn họ đến công xưởng bỏ hoang cướp tài xế!” Lee Jin Ju thuật lại: “Cho Suk nói đây là mệnh lệnh của Ahn Seon Soo! Vì vậy mấy người kia không hề nghi ngờ mà làm theo lời Cho Suk!”
“Chậc chậc…” Triệu Ngọc chặc lưỡi, nhìn Lee Jin Ju rồi nói: “Có thể người này cũng bị mua chuộc chăng?”
“Wang Yarn, Cho Suk…” Hắn lặp lại mấy câu: “Liệu hai người này có bị cùng một người mua chuộc không?”
“Cho Suk đưa tài xế về nhà hàng, sau đó đẩy tài xế vào đại sảnh ngay trước mặt họ, tạo nên hiểu lầm, gây ra hỗn loạn…”
“Mà cùng lúc đó, Wang Yarn lái cần cẩu ném cầu sắt…”
“Hiển nhiên đây là âm mưu được sắp đặt tỉ mỉ!”
“Đúng vậy, tôi cũng nghĩ thế!” Lee Jin Ju nói: “Có kẻ lợi dụng hai người này làm dấy lên mâu thuẫn giữa hai thương hội rồi ngư ông đắc lợi!”
“Lúc đó…” Triệu Ngọc nhắm mắt hồi tưởng: “Chắc hẳn quả cầu sắt đó nhằm lấy mạng Ahn Seon Soo! Nếu Ahn Seon Soo chết thì đương nhiên thương hội Geum Soo sẽ điên cuồng phản công!”
“Thế là xem như kẻ thao túng phía sau đã đạt được mục đích!”
“Có kẻ muốn khiến hai thương hội lớn sụp đổ cùng một lúc, kẻ này…” Triệu Ngọc trợn mắt: “Sẽ là ai nhỉ!?”