← Quay lại trang sách

Chương 2041 Di động chống nước

“Triệu Ngọc, anh cầm lấy tự mình xem đi…” Lee Jin Ju ngồi trên ghế lái, đưa di động của mình cho Triệu Ngọc: “Mưa càng ngày càng to…”Triệu Ngọc mở ra xem, hóa ra là tin tức mới nhất mà cấp dưới của Lee Jin Ju tìm hiểu được, bởi vì Lee Jin Ju đang phải lái xe, không thể tự xem được cho nên mới đưa luôn cho Triệu Ngọc.

Trên đó viết: “Hiện giờ bọn em đã xác nhận Su Min Chul trúng độc xyanua, bác sĩ nói rằng ông ta đã dùng nhầm thuốc có chứa xyanua…”

“Đọc thành tiếng cho tôi nghe với!” Lee Jin Ju thúc giục.

“À…” Triệu Ngọc nhanh chóng đọc nhỏ: “Bác sĩ nghi ngờ Su Min Chul chết vào buổi tối hôm qua, bởi vì không ai phát hiện cho nên sáng nay mới đưa đến bệnh viện, khi đưa đến đó thì đã quá muộn rồi…”

“Còn nữa, dựa theo lời quản gia của Su Min Chul thì tối hôm qua, ông ta có một cuộc họp video với rất nhiều nghị viên chính trị, rất khuya mới đi ngủ…”

“Đề phòng nghiêm ngặt…” Triệu Ngọc đọc xong, Lee Jin Ju nói: “Chắc chắn là người bên cạnh ông ta bị hung thủ mua chuộc rồi!”

“Nhanh lên” Triệu Ngọc lấy di động, nói: “Bảo cấp dưới của cô điều tra thêm xem Su Min Chul có thói quen uống thuốc hay không? Còn nữa, ông ta có dấu hiệu gì là bị người ta ép uống thuốc hay không? Chúng ta phải làm rõ xem thuốc độc đi vào bụng ông ta kiểu gì!”

“Làm ơn đi” Lee Jin Ju nói: “Điện thoại di động ở trong tay anh đấy, anh không thể nhắn tin được à?”

“Đờ mờ…” Triệu Ngọc buồn bực: “Chị hai à, tôi không biết viết tiếng Hàn, chỉ biết nhìn chữ thôi… Tôi gửi giọng nói được không?”

“Đương nhiên không được” Lee Jin Ju cướp lấy di động, vừa nghiêm túc lái xe vừa gửi tin nhắn, còn không quên nói với Triệu Ngọc: “Không thể làm lộ ai là người gửi tin nhắn!”

À…

Lúc này Triệu Ngọc mới hiểu, hóa ra người gửi tin nhắn bên kia không phải cấp dưới của Lee Jin Ju mà là người trong đường dây của cô ta.

May mà trời mưa đường trơn, người đi trên đường rất thưa thớt, Lee Jin Ju lái xe chưa tới nửa giờ đã tới nhà của Su Min Chul rồi.

Thật ra, nơi Su Min Chul sống cách nhà Kwon Yoo Dong không xa, đều nằm trong khu biệt thự Wook Yang trên đường JaePyeong, chỉ là một người sống ở phía Nam, một người sống ở phía Bắc.

Nhà của Hội trưởng Hội thương nghiệp Kim Kyu đương nhiên không thể kém hơn nhà của Kwon Yoo Dong được, cũng là một tòa biệt thự có vườn hoa, cây cối, bể bơi, đầy đủ cả.

Sau khi ngừng xe, nhóm Triệu Ngọc bước tới cửa, ấn vang chuông cửa.

Bởi vì trên cửa có cổng tò vò cho nên hai người không bị ướt mưa.

Nhưng bọn họ ấn chuông rất lâu mà bên trong vẫn không có ai trả lời.

“Chuyện gì thế này?” Triệu Ngọc hung hăng đấm một quyền vào cánh cửa: “Bên trong không có ai sao?”

“Anh vẫn chưa hiểu rõ bọn họ” Lee Jin Ju ôm bả vai nói: “Lúc này, người mà bọn họ không chào đón nhất là những nhân viên mặc đồng phục như chúng tôi!”

“Nghĩa là sao?” Triệu Ngọc nhìn thoáng qua, nhưng mà hắn và Lee Jin Ju đâu có mặc đồng phục gì?

Ái chà, lúc này Triệu Ngọc mới hiểu được, Lee Jin Ju chỉ nói một ví dụ thôi.

Người trong Hội thương nghiệp có tính chất giang hồ, đại ca đã chết, bọn họ theo bản năng không muốn gặp cảnh sát, chỉ muốn dùng cách thức của mình để giải quyết vấn đề.

Rầm rầm rầm…

Triệu Ngọc lại đập vài cái, chuông cửa lúc này mới cạch một tiếng, tiếng trả lời vang lên: “Làm cái gì thế?”

“Đội điều tra diện rộng đây, mở cửa!” Triệu Ngọc học giọng điệu của đội trưởng Ku mà quát to một tiếng.

“Đội điều tra diện rộng? Thứ gì thế?” Ai ngờ, người ở bên trong không hề quan tâm: “Ở đây không có chuyện của các người đâu, cút đi!”

Đậu xanh rau má nhà nó chứ!

Triệu Ngọc đâu thể nhịn nổi, lập tức dùng một thiết bị mở khóa tàng hình, mở cửa lớn ra.

Lạch cạch!

Cửa lớn vừa được mở ra, khiến Lee Jin Ju sợ tới mức nhảy thót người một cái.

“Hả?” Cô ta không hiểu sao tự nhiên cái cửa này lại mở ra, nhất thời chết đứng ở cửa.

Mà lúc này, Triệu Ngọc đã vọt vào trong!

Đợi đến lúc Lee Jin Ju xông vào theo thì nhìn thấy có hai thành viên mặc quần áo đen của Hội thương nghiệp đã bị Triệu Ngọc đánh ngã trên mặt đất!

“Đậu xanh rau má!” Triệu Ngọc đá mạnh một tên trong đó một cái, miệng mắng: “Dám nói như vậy với ông đây! Mấy người chán sống rồi đúng không?”

Á! Á!

Người nọ bị đá nên không ngừng kêu đau, lớn tiếng kêu rên.

Mà một người khác thì đỡ một bồn hoa to đứng dậy, Triệu Ngọc trợn mắt nhìn hắn ta, tung một cú đá lốc xoáy qua, đạp cả bồn hoa lẫn người vào trong khoảnh sân đang mưa!

Ui ui ui…

Nghe thấy tiếng kêu thảm thiết vang lên bên ngoài, mấy chỗ khác trong biệt thự bỗng dưng có vài thành viên của Hội thương nghiệp chạy ra, nhìn thấy Triệu Ngọc đằng đằng sát khí thì ai cũng vừa khiếp sợ vừa bất ngờ.

Nhưng khi nhìn thấy đồng nghiệp của mình đau đớn ngã trên mặt đất, bọn chúng vẫn kêu gào mà lao thẳng về phía Triệu Ngọc.

Kết quả, ngay lúc Triệu Ngọc muốn vung tay thì Lee Jin Ju bỗng nhiên rút súng lục ra, nhắm vào người mặc áo đen dẫn đầu!

“Không được nhúc nhích!” Lee Jin Ju quát: “Các anh muốn tấn công cảnh sát à? Tôi nói cho các anh biết, chúng tôi tới đây để điều tra!”

Ôi trời!

Nhìn thấy Lee Jin Ju rút súng lục ra, đám người mặc đồ đen hoảng sợ, nhanh chóng ngừng tay lại.

Triệu Ngọc nhân cơ hội cho một tên muốn tấn công mình ăn một cái tát!

Bốp!

Sau khi đánh xong, Triệu Ngọc lúc này mới tỏ ra thản nhiên nói: “Mau lên, đưa chúng tôi đến phòng ngủ của Su Min Chul xem sao! Chúng tôi tới đây để giúp các anh tìm ra hung phạm!”

“Không cần!”

Ai ngờ, Triệu Ngọc vừa mới nói xong thì phía sau sân có giọng nói của một người phụ nữ vang lên.

Triệu Ngọc ngẩng đầu lên nhìn, không khỏi nhíu chặt mày.

Chỉ thấy người phụ nữ vừa lên tiếng mặc quần áo màu đỏ, dáng người đẫy đà, là vợ của Kwon Yoo Dong – Heo Mi Na!

Sao lại thế này?

Triệu Ngọc cảm thấy bất ngờ, đây là nhà của Su Min Chul, sao Heo Mi Na lại xuất hiện ở đây được?

“Thưa hai sếp!” Heo Mi Na đi tới trước mặt Triệu Ngọc và Lee Jin Ju dù không có ô che mưa, giọng nói lạnh như băng: “Không cần phiền cô cậu đâu! Chúng tôi đã tìm được hung thủ rồi!”

Giờ khắc này, mưa vẫn đang im lặng rơi, bao phủ đoàn người Triệu Ngọc trong màn mưa bụi.

Nghe thấy vậy, Lee Jin Ju mới hạ súng lục xuống và hỏi: “Bà có ý gì? Hung thủ là ai?”

“Hai người tự mình xem đi!” Heo Mi Na lấy một cái di động màu đỏ ra, giơ màn hình lên trước mặt Triệu Ngọc và Lee Jin Ju: “Đây là thứ chúng tôi tìm được trong camera theo dõi!”

⚝ ✽ ⚝

Triệu Ngọc và Lee Jin Ju nhìn vào màn hình điện thoại di động, thấy một bức ảnh chụp màn hình của một đoạn video clip, trên đó xuất hiện một người đàn ông.

Triệu Ngọc vốn nắm rõ vụ án nên lập tức nhận ra người đàn ông này là cấp dưới của Ahn Seon Soo – Cho Suk!

Không thể nào?

Triệu Ngọc và Lee Jin Ju liếc nhau một cái, Triệu Ngọc hỏi trước: “Điện thoại di động này của bà không thấm nước à?”

⚝ ✽ ⚝

Hai phút sau, Triệu Ngọc và Lee Jin Ju được Heo Mi Na dẫn vào biệt thự của Su Min Chul.

“Sáng sớm hôm nay, tôi vừa nhận được tin tức là chạy tới đây ngay!” Heo Mi Na giải thích với hai người: “Nhưng mà lúc tôi tới đây thì hội trưởng đã được đưa đi bệnh viện!”

“Cho nên, tôi không đi bệnh viện với những người khác mà ở tại chỗ này chủ trì đại cục!”

“Kết quả, chúng tôi phát hiện tên này trong lúc kiểm tra video theo dõi!” Heo Mi Na nói: “Cho Suk là cấp dưới của Ahn Seon Soo, cái chết của hội trưởng nhất định là do Hội thương nghiệp Geum Soo gây ra!”

“Không đâu” Lee Jin Ju nhanh chóng nói: “Bà nói lời này vẫn còn quá sớm, Cho Suk rất có khả năng đã phản bội Ahn Seon Soo, bị người khác lợi dụng rồi! Mọi người không nên xằng bậy!”

“Yên tâm đi!” Heo Mi Na nói: “Chồng của tôi đã chết, bây giờ hội trưởng cũng đã mất, tôi nhất định sẽ hợp tác điều tra với phía cảnh sát, chỉ hy vọng các cô có thể mau chóng cho chúng tôi một câu trả lời hài lòng!”

“Bằng không thì chuyện sau này, không ai trong chúng ta khống chế được đâu…”