← Quay lại trang sách

Chương 2043 Hung thủ là ông ta!

“Cái gì?” Ngay lúc Lee Jin Ju lớn mật suy đoán thì bên ngoài có tin tức mới nhất, chỉ nghe thành viên kia nói: “Thiết bị cảnh báo hồng ngoại mất hiệu lực rồi hả? Không thể nào!”Mấy lời này chẳng những khiến Triệu Ngọc và Lee Jin Ju chú ý, ngay cả Heo Mi Na cũng bị hấp dẫn.

“Thưa hai ngài cảnh sát” Thành viên kia căng thẳng nói: “Nguồn điện của thiết bị cảnh báo thật sự đã bị người ta cắt đứt rồi!”

“Cắt đứt?” Triệu Ngọc hỏi: “Cắt đứt như thế nào?”

“Ừm…” Thành viên đó nói: “Là bị người ta rút nguồn điện! Nguồn điện… Ừm… Chỉ có thể rút từ phòng theo dõi thôi!”

“Cái gì?” Nghe thấy lời này, Heo Mi Na bỗng dưng mở to hai mắt: “Nói như vậy tức là trong nhà Hội trưởng Su có kẻ tiếp ứng cho Cho Suk sao? Có nội gián rồi!”

“Không thể nào?” Thành viên đó nhất thời há hốc mồm: “Người chịu trách nhiệm tối hôm qua tổng cộng chỉ có mấy người kia thôi! Ai là nội gián, điều tra một cái là biết ngay!”

“Vậy thì điều tra đi! Còn chờ gì nữa?” Heo Mi Na kêu gào: “Hội thương nghiệp Kim Kyu chúng ta đã bị người ta bắt nạt đến mức này rồi, các cậu thờ ơ nhìn được à?!”

“Vâng, Vâng… Vâng…” Thành viên đó căng thẳng gật đầu: “Mấy người chịu trách nhiệm đã đến bệnh viện hết cả rồi! Bây… Bây giờ em sẽ cho người điều tra ngay…”

Nói xong, thành viên đó nhanh chóng chạy đi gọi điện thoại.

“Thì ra là thế…” Lee Jin Ju kinh dị thở dài: “Hóa ra có người tiếp ứng từ bên trong, thảo nào Cho Suk có thể lẻn vào phòng của Hội trưởng Su!”

“Ngày phòng đêm phòng, khó phòng kẻ trộm gà…” Lee Jin Ju thở dài quay đầu lại, đi vào phòng ngủ của Su Min Chul.

“Là khó phòng người nhà!” Triệu Ngọc chữa lời.

Ai ngờ, cô Lee bỗng dưng thấy thứ gì, lập tức kinh ngạc hô to.

“Làm sao vậy?” Triệu Ngọc vội hỏi.

“Triệu Ngọc, anh xem! Anh mau xem này…” Lee Jin Ju chỉ vào cốc nước trên tủ đầu giường kia và nói: “Cái cốc này có phải rất kỳ lạ hay không?”

“Cái cốc này làm sao vậy?” Lo sẽ phá hoại chứng cứ nên Triệu Ngọc không dám chạm vào, nên chỉ vào cái cốc đó và hỏi: “Đây là cốc nước mà Hội trưởng Su dùng để uống thuốc đúng không?”

“Nghĩ thử xem…” Lee Jin Ju suy luận: “Xyanua phát tác rất nhanh, chỉ trong mười giây là có thể đưa người ta vào chỗ chết rồi!”

“Nếu Hội trưởng Su bởi vì uống thuốc trúng độc, vậy thì chắc chắn ông ta không thể đặt cái cốc vào chỗ cũ ngay được, có phải cái cốc này nên bị rơi xuống thảm trải sàn không?”

“Hửm?” Triệu Ngọc vươn ngón tay cái ra: “Được đấy cô Jin Ju, năng lực suy luận này của cô cũng ghê gớm lắm chứ chẳng vừa đâu!”

“Cái cốc không rơi xuống đất” Lee Jin Ju nói: “Vậy có khi nào là Cho Suk, hoặc là tên nội gián liên hợp với Cho Suk đã lén lút vào phòng ngủ của Hội trưởng Su, khống chế Hội trưởng Su, sau đó ép ông ta uống thuốc độc?”

“Hai người yên tâm” Lúc này, Heo Mi Na đứng ngoài cửa nói: “Chúng tôi nhất định sẽ điều tra ra tên nội gián này là ai! Nếu hắn ta thật sự cấu kết với Cho Suk thì chắc đã nhân cơ hội chạy trốn rồi!”

“Cho nên, bây giờ chúng tôi chỉ cần điều tra xem không liên lạc được với ai trong số vệ sĩ tối hôm qua, thì kẻ đó chắc chắn là nội gián!”

“Tôi cảm thấy phải làm thế này thôi!” Triệu Ngọc ngẩng đầu lên, nói với Heo Mi Na: “Tôi phải đi xem lại camera mới được! Các bà đã tìm được hình ảnh của Cho Suk, vậy trong biệt thự có nhiều camera này, chắc vẫn có thể tìm thấy hình ảnh khác của anh ta nhỉ?”

“Nói không chừng, có thể tìm ra tên nội gián kia luôn đấy!”

“Tôi cảm thấy không ổn!” Lee Jin Ju không hề xem trọng: “Tên nội gián đó biết rõ vị trí của camera, chắc chắn sẽ có chuẩn bị trước!”

“Tôi cảm thấy…” Triệu Ngọc lấy găng tay ra, đi vào trong phòng ngủ: “Vẫn phải xem kỹ thế nào đã! Camera theo dõi thường có thể nói cho chúng ta biết rất nhiều chuyện không có cách nào che giấu được!”

“Được rồi, hai người muốn làm thế nào thì cứ làm thế ấy đi!” Heo Mi Na trừng Triệu Ngọc một cái, chỉ một phương hướng và nói: “Bây giờ tôi phải đi tìm Ahn Seon Soo đòi người đây, không tiếp đón cô cậu được!”

“Heo Mi Na!” Nghe thấy lời này, Lee Jin Ju lập tức gọi Heo Mi Na lại: “Bà đừng hành động thiếu suy nghĩ! Bà không nhận ra sao? Đây là một âm mưu hết sức tỉ mỉ, cả hai Hội thương nghiệp đều bị người ta tính kế rồi!”

“Hả? Thế sao?” Heo Mi Na mở to mắt: “Nếu đã vậy thì tôi đây lại càng phải tìm Ahn Seon Soo để nói cho ra nhẽ! Nếu như có thể tìm ra Cho Suk thì xem như chân tướng đã rõ ràng rồi!”

“Bà u mê rồi ư?” Lee Jin Ju ngăn cản Heo Mi Na: “Bây giờ Cho Suk sao có thể ở chỗ Ahn Seon Soo được?”

“Chuyện này thì không cần cô quan tâm!” Heo Mi Na tức giận nhìn Lee Jin Ju một cái: “Chồng của tôi đã chết, Hội trưởng của chúng tôi cũng đã chết!”

“Cơn giận này, tôi nuốt không trôi đâu!”

“Cho dù Cho Suk không ở chỗ Ahn Seon Soo nhưng Ahn Seon Soo chắc chắn cũng biết chuyện gì đó!”

Nói xong, Heo Mi Na đẩy Lee Jin Ju ra, tiếp tục đi đến cửa.

“Nếu như vậy thì… Bây giờ tôi không đi xem video clip nữa!” Triệu Ngọc bỗng nhiên nói: “Nếu bây giờ tôi tìm ra hung thủ sau lưng Cho Suk thì chẳng phải vụ án này đã chấm dứt rồi sao?”

“Hả?” Nghe thấy lời này, quả nhiên Heo Mi Na dừng lại, quay đầu lại hỏi: “Cậu cảnh sát kia, cậu có biết cậu vừa nói gì không?”

Heo Mi Na vừa dứt lời, thành viên Hội thương nghiệp phụ trách gọi điện thoại trước đó quay về phòng khách.

“Bà vội đi tìm Ahn Seon Soo như vậy…” Triệu Ngọc nói: “Là vì muốn chạy trốn? Hay là thật sự đi đánh nhau với Hội thương nghiệp Geum Soo để rũ bỏ hiềm nghi trên người mình?”

“Cậu…”

Lời vừa nói ra, tất cả mọi người đều kinh ngạc, ngay cả Lee Jin Ju cũng ngẩn ra.

“Cậu nói gì cơ?” Heo Mi Na lại trừng hai mắt thật to, lập tức gào lên với Triệu Ngọc: “Cậu có ý gì hả?!”

“Sao thế?” Triệu Ngọc lại không nhanh không chậm nói: “Câu nói của tôi còn chưa đủ rõ ràng à? Bà đứng ở chỗ này gào lên đòi bắt trộm là có ý gì đây?”

“Cậu!” Heo Mi Na kinh ngạc, chỉ vào mũi Triệu Ngọc mà mắng: “Assibar! Cậu bị điên à? Cậu đang nói cái gì thế?”

“Heo Mi Na, đừng có giả vờ nữa!” Triệu Ngọc thản nhiên nói: “Cho Suk và Wang Yarn đều như nhau, đều là bị bà thuê đúng không?”

“Cậu…” Heo Mi Na lại chấn động, tạm dừng 0,5 giây mới nổi giận: “Tên điên này! Có phải cậu muốn chết không?!”

“Đừng có gấp, đừng có gấp…” Triệu Ngọc đặt mông ngồi ở trên sofa, nói với Heo Mi Na: “Chúng ta có thời gian mà, cứ thể từ từ nói!”

Nhìn thấy thái độ của Triệu Ngọc như vậy, Lee Jin Ju có vẻ không hiểu gì, cô ta còn tưởng rằng Triệu Ngọc nhằm vào Heo Mi Na như vậy là muốn đạt tới mục đích gì cho nên không dám xen miệng vào.

“Rốt cuộc cậu muốn làm gì? Sao tôi chưa từng thấy cậu trong đội điều tra diện rộng thế?” Lúc này, Heo Mi Na đã bình tĩnh lại, bà ta cũng ngồi xuống một bên khác của sofa và nói: “Nếu cậu hoài nghi tôi thì cậu hãy nói lý do của mình đi!”

“Nếu… Tôi không đoán sai thì… Ha ha ha…” Triệu Ngọc cười ha ha, cực kỳ tự đắc mà nói: “Đêm qua, Cho Suk chẳng qua chỉ lộ mặt trong camera mà thôi, chứ vốn dĩ không hề vào biệt thự của Hội trưởng Su!”

Triệu Ngọc nói xong, cả căn phòng lặng ngắt như tờ, tất cả mọi người bị lời nói của hắn hấp dẫn.

“Có lẽ, nếu tôi nói bà là chủ mưu phía sau màn thì ít nhiều gì cũng hơi bất công!”

“Bởi vì… Tuy Wang Yarn và Cho Suk bị bà chỉ huy, nhưng người giết chết Hội trưởng Su cuối cùng lại không phải bà, cũng không phải hai người kia…” Triệu Ngọc đột nhiên cười hung dữ: “Bà nói xem… Tôi nói có đúng không?”

“…” Nghe đến đó, hình như Heo Mi Na nhận ra điều gì, sắc mặt thay đổi.

“Vậy…” Một thành viên bên cạnh không nhịn được hỏi: “Vậy… kẻ giết chết Hội trưởng rốt cuộc là ai?”

“Ha ha ha…” Triệu Ngọc cười bí hiểm, sau đó nói với mọi người: “Hung thủ giết chết Hội trưởng Su không phải ai khác, mà chính là chồng của bà Heo Mi Na đây – Kwon Yoo Dong!”