Chương 2053 Tôi rất tò mò
Bảy giờ tối, trong một phòng thẩm vấn nào đó của Cục Cảnh sát SeoulPhòng thẩm vấn ở đây không giống lắm những phòng mà Triệu Ngọc đã từng tiếp xúc trước kia, trông nó giống một căn phòng tiếp khách hơn.
Lúc này, Heo Mi Na đeo còng tay đang ngồi trên ghế đối diện, trong tay còn cầm một điếu thuốc đang bốc khói.
“Đúng vậy” Triệu Ngọc nói: “Không phải bà muốn chúng tôi giúp bà bắt hung thủ đã sát hại Kwon Yoo Dong sao? Vậy thì bà hãy nhớ kỹ lại xem trong một, hai năm gần đây, Kwon Yoo Dong có xảy ra chuyện gì khác thường không?”
“Đặc biệt là có chuyện gì liên quan đến thờ ơ hoặc là làm như không thấy ấy!”
“Tôi thấy…” Heo Mi Na hít một hơi rồi nói: “Đã thờ ơ thì không thể gọi là chuyện được, mà là một kiểu tính cách! Kwon Yoo Dong chính là một kẻ lạnh nhạt, ích kỷ…”
“Chuyện tương tự với việc thờ ơ, lạnh nhạt mà ông ta từng làm thì nhiều không biết bao nhiêu mà kể”
“Vậy thì… Bà nêu một ví dụ xem nào!” Triệu Ngọc hỏi.
“Trong những năm kết hôn với tôi” Heo Mi Na nói: “Chỉ nói đến việc làm cho người phụ nữ khác mang thai thôi cũng đã năm lần rồi, hơn nữa, đây chỉ là những người mà tôi biết được thôi!”
“Ừm…” Triệu Ngọc nhếch mép: “Những chuyện này thì xem là thờ ơ, lạnh nhạt sao? Sau đó, ông ta đã xử lý thế nào?”
“Thì cho tiền để xóa bỏ thôi!” Heo Mi Na nói: “Nếu như không phải tôi cần ông ta bảo vệ thì tôi chắc chắn sẽ không gả cho loại người này đâu!”
“Cũng chính vì vậy nên ông ta mới chẳng lo ngại điều gì, cứ lăng nhăng chơi bời ở bên ngoài, vì lẽ đó mà… Tôi đã không sinh con cho ông ta…”
“Chuyện cho tiền…” Triệu Ngọc hỏi: “Bà cẩn thận nhớ lại xem, sau đó thì những người phụ nữ kia như thế nào? Có ai không nghĩ thoáng mà tự sát hay là đột nhiên mất tích không?”
“Chắc là không có đâu nhỉ?” Heo Mi Na nói: “Những người phụ nữ đó chắc đều vì tiền và chẳng bao giờ yêu ai mà?”
“Bà có chắc không?” Triệu Ngọc nghiêm túc hỏi: “Hung thủ giết người có thể có liên quan tới những người phụ nữ này đấy!”
“Vậy thì… Tôi không thể khẳng định được đâu” Heo Mi Na nói: “Thật ra tôi luôn rất ít can thiệp vào sinh hoạt cá nhân của ông ta! Có lẽ mấy tên đàn em và tài xế của ông ta sẽ biết rõ hơn tôi đấy!”
“Cậu có thể…” Heo Mi Na hít một hơi thuốc: “Đi hỏi bọn họ thử xem sao!”
“Chậc chậc…” Triệu Ngọc chậc lưỡi cảm thán: “Nếu như bà và Kwon Yoo Dong không có tình cảm thì sao bà lại muốn phó thác tôi giúp bà tìm tên hung thủ giết người thật sự thế?”
Nghe thấy câu hỏi của Triệu Ngọc, Heo Mi Na lại hít một hơi thuốc, lúc này mới lạnh lùng nói: “Nguyên nhân rất đơn giản… Tôi rất tò mò!”
“Nhiều năm qua, có rất nhiều người muốn giết ông ta, nhưng mà vẫn chưa có ai thành công cả…”
“Tôi rất muốn biết rốt cuộc thì đó là ai, ai mà có thể giết người ngay trong nhà của tôi, còn muốn… móc mắt của ông ta đi nữa!”
“Nơi hắn ta móc mắt… nằm ngay đối diện phòng ngủ của tôi, cậu có thể tưởng tượng được… cảm giác đó như thế nào không?”
“Ừm…” Triệu Ngọc ngẫm nghĩ, hỏi: “Tài xế nói rằng theo lệ thường thì ông ta sẽ lái xe vào trong sân, đưa Kwon Yoo Dong vào biệt thự an toàn!”
“Nhưng tối hôm đó, thái độ của Kwon Yoo Dong lại khác thường, yêu cầu tự mình đi vào, nhưng mà đúng vào lần này lại xảy ra chuyện, bà không cảm thấy, trong chuyện này có vấn đề gì đó sao?”
“Quả thật là vậy” Heo Mi Na thở dài: “Nếu không thì tôi sẽ không tra tấn tên tài xế đó một cách dã man rồi!”
“Kwon Yoo Dong rất lười, mỗi lần về nhà đều muốn lái xe một mạch đến thẳng cửa biệt thự, không muốn đi thêm một bước nào cả, chỉ hận không thể lái xe vào thẳng phòng ngủ thôi!”
“Cho nên tôi mới nghi ngờ rằng tài xế đã bị người khác mua chuộc!”
“Nhưng mà…” Triệu Ngọc nói: “Chính miệng tôi đã hỏi tài xế, ông ta nói rất quả quyết rằng chính Kwon Yoo Dong tự yêu cầu xuống xe!”
“Camera… Camera theo dõi…” Heo Mi Na đột nhiên đặt điếu thuốc xuống, trừng to mắt theo thói quen và nói: “Có thể kiểm tra camera theo dõi, ừm… Đúng rồi, camera theo dõi đã bị người ta làm hỏng rồi…”
“Vậy… Vậy có thể kiểm tra xe hơi, trên đó có camera hành trình…”
“Camera hành trình của xe à?” Triệu Ngọc vội hỏi: “Nói như vậy thì camera hành trình là do người của bà lấy đi à?”
“Cái gì? Bị lấy đi rồi sao?” Heo Mi Na bất ngờ: “Người của tôi ư? Là ai chứ? Tôi… Tôi vẫn chưa kịp lấy đâu!”
“Lúc đó, Kwon Yoo Dong vừa chết, tôi sợ quá chừng, sao có thể nhớ đến một chi tiết nhỏ như là camera hành trình được chứ? Nghe ý của cậu thì camera hành trình đã bị người ta lấy đi rồi à?”
“Phù…” Triệu Ngọc cau chặt mày, lập tức nói với Heo Mi Na: “Được rồi, bà hãy nghĩ kỹ lại những lời tôi đã nói với bà lúc trước đi!”
“Nếu như nghĩ ra được điều gì thì nhớ nói với tôi đấy!”
Nói xong, Triệu Ngọc không để ý đến người phụ nữ này nữa, trực tiếp đi ra khỏi phòng thẩm vấn.
Bên ngoài phòng, Đinh Lam sốt ruột vì chờ đợi, vừa thấy Triệu Ngọc là vội lên đón: “Anh rể, anh tốn nhiều thời gian để chạy về như vậy là muốn tìm người phụ nữ này để hỏi chuyện à?”
“Sao rồi, anh đã hỏi được gì chưa?”
“Có thể là anh đã đi sai đường rồi!” Triệu Ngọc nghiêm túc nói: “Anh đã xem nhẹ một vấn đề, hai người này vốn không có tình cảm với nhau, không có tình cảm thì không trao đổi, giao lưu, cho nên sẽ chẳng hỏi được điều gì từ Heo Mi Na cả”
“Thôi xong” Đinh Lam thất vọng: “Toi công một chuyến rồi! Vậy tiếp theo, chúng ta…”
“Này!” Ai ngờ, Đinh Lam vẫn chưa nói xong thì một giọng nói khá to của đàn ông vang lên phía sau hai người: “Xin hãy đợi một chút!”
Hai người quay đầu nhìn, thấy người gọi bọn họ lại chính là đội trưởng Ku của đội điều tra diện rộng.
Người này đi ra từ phòng nghe lén, hiển nhiên là đã nghe thấy toàn bộ cuộc đối thoại giữa Triệu Ngọc và Heo Mi Na.
“Chúc mừng cậu nhé thần thám Triệu” Đội trưởng Ku miệng thì nói lời chúc mừng nhưng lại không có bất kỳ động tác nào thể hiện sự chúc mừng cả: “Giúp tôi phá được một vụ án lớn!”
“Nào có, nào có…” Triệu Ngọc nói: “Chỉ là tôi gặp một chút may mắn mà thôi!”
“Ừm…” Đội trưởng Ku nhìn trái nhìn phải, lúc này mới nói với Triệu Ngọc: “Vừa rồi tôi nghe thấy chuyện camera hành trình của xe rồi, cho nên muốn nói với cậu vài câu…”
“Hả?” Triệu Ngọc bất ngờ, vội nói: “Tôi cũng đang muốn tìm mọi người hỏi chuyện này đấy! Cho đến giờ tôi vẫn chưa biết tài xế của Kwon Yoo Dong đã đỗ xe của ông ta ở đâu!”
“Những tư liệu đó thì tôi sẽ bảo các cảnh sát điều tra gửi cho cậu” Đội trưởng Ku nói nhỏ: “Bây giờ tôi muốn nói với cậu một chuyện, người của tôi đã kiểm tra camera hành trình của xe rồi, nhưng lại không thấy thẻ SD trong máy đâu nữa!”
“Tôi nghĩ chắc chắn là cậu cũng biết chuyện này rồi nhỉ?”
“Đúng thế!” Triệu Ngọc gật đầu, nếu đã không phải là bí mật thì giấu giếm cũng không có tác dụng gì nữa.
“Nhưng mà có thể là cậu vẫn chưa điều tra cụ thể chuyện này đâu đúng không?” Đội trưởng Ku nói.
“Nói như vậy…” Triệu Ngọc đã nghe ra được điều gì, vội hỏi: “Các ông đã điều tra rồi à?”
“Đúng vậy!” Đội trưởng Ku nói: “Chúng tôi đã điều tra chiếc xe đó rồi, cả thiết bị theo dõi trong khu vực xung quanh chỗ đỗ xe đêm đó. Nhưng mà vẫn chưa phát hiện ra bất cứ điều gì bất thường cả, chiếc xe đó vốn không có bất kỳ dấu vết bị phá hỏng nào!”
“Hả? Thế à?” Triệu Ngọc hình như đã nghe ra ý của đội trưởng Ku.
“Chúng tôi nghi ngờ…” Đội trưởng Ku nói: “Thẻ SD trong camera hành trình của ô tô không phải bị lấy đi sau khi xảy ra chuyện!”
“Mà là… Mà là trước đó!”
“Hả?” Triệu Ngọc nghiêm túc nhìn đội trưởng Ku, không rõ tại sao ông ta lại tiết lộ tin này với hắn?
“Nếu như trong camera hành trình không có thẻ SD” Đinh Lam nói: “Thì camera hành trình sẽ hiển thị trạng thái không có thẻ, tài xế chắc sẽ chú ý đến chứ?”
“Không phải” Đội trưởng Ku nói: “Camera hành trình của xe Kwon Yoo Dong là tự mua sau khi xuất xưởng, chúng tôi đã kiểm tra rồi, không có chức năng nhắc nhở!”
“Ồ…” Triệu Ngọc gật đầu nói: “Nếu như thẻ SD đã bị lấy đi từ đầu thì chúng ta sẽ rất khó điều tra đấy!”
“Đúng vậy, tôi cũng nghĩ như thế” Đội trưởng Ku mỉm cười rồi nói với Triệu Ngọc: “Nhưng ít nhất thì chuyện này cũng đã chứng tỏ một điều, hung thủ không muốn để cho chúng ta nhìn thấy hình ảnh trong camera hành trình của xe!”
“Ừ…” Triệu Ngọc gật đầu: “Nếu đúng là vậy thì chúng ta nên đi hỏi tên tài xế đó thôi! Có lẽ là tên này còn có chuyện gì đó chưa khai báo…”