Chương 2056 Hội hỗ trợ
“Sao cơ!?”Sau khi ô tô đỗ lại trước cửa ngân hàng trên đường Kim Kang, Triệu Ngọc đột nhiên nhận được cuộc điện thoại từ Lee Jin Ju.
Cô ta nói với Triệu Ngọc, không ngờ những người nhà của nạn nhân trong tai nạn xe buýt bốc cháy kia thật sự thường xuyên tham gia hội hỗ trợ!
“Bây giờ chúng ta đã biết” Lee Jin Ju nói: “Ít nhất đã có mười người nhà nạn nhân tham gia hội hỗ trợ, đó đều là người thân nhất của bảy nạn nhân…”
“Còn nữa, hội hỗ trợ mà bọn họ tham gia chính là giáo đường lớn ở Seoul, là do nhà thờ hợp tác với Viện Tâm lý học Seoul cùng nhau thành lập”
“Triệu Ngọc, anh đoán rất đúng! Vấn đề thật sự có thể xuất phát từ đây! Bên tôi sẽ cử người qua đó điều tra, hay là… Bây giờ, anh qua đó luôn nhé?”
“Đợi đã” Triệu Ngọc kiềm chế sự kích động, bình tĩnh nói: “Tôi thấy bây giờ cử người qua đó vẫn còn hơi sớm!”
“Tốt nhất là đừng rút dây động rừng”
“Chúng ta hãy… cử người điều tra chi tiết, sàng lọc những người khả nghi trong đó ra trước đã…”
“Ừm… Cũng đúng…” Lee Jin Ju nói: “Kiểu giáo đường thế này đúng là không thích hợp để triển khai hành động trong phạm vi lớn, lỡ như nhầm lẫn thì Ban Tình báo quốc gia sẽ không gánh nổi hậu quả đâu”
“Thế này đi, tôi cử người đi điều tra kỹ càng trước, chúng ta phải giữ liên lạc mọi lúc đấy. Anh… Ừm… Anh có qua đó không?”
“Được” Triệu Ngọc nói: “Tôi và Đinh Lam sẽ lấy thân phận là khách du lịch, qua đó xem qua trước…”
“Được, hai người chú ý an toàn nhé” Lee Jin Ju nhắc nhở: “Tôi sẽ cử một nhóm qua đó để chi viện cho hai người!”
Sau khi cúp máy, tài xế lập tức quay đầu xe, lái đến giáo đường Seoul.
“Anh rể, không thể không nói, sở trường của em là làm mấy việc kiểu này đấy!” Đinh Lam tràn đầy tự tin, nói: “Nói đi, anh muốn biết tin gì, lát nữa em đều có thể nghĩ cách moi ra cho anh!”
“Thật hả?” Triệu Ngọc ngẫm nghĩ: “Anh chỉ muốn hai thứ, một: ai là người hướng dẫn tư vấn tâm lý cho gia đình các nạn nhân của chiếc xe buýt đó?”
“Hai là danh sách của tất cả thành viên tham gia hội hỗ trợ gần đây!”
“Được thôi” Đinh Lam sảng khoái đồng ý, cuối cùng tò mò hỏi: “Tại sao anh lại muốn danh sách của tất cả những người tham gia vậy?”
“Bởi vì nếu như hội hỗ trợ là nhân tố quyết định” Triệu Ngọc trả lời: “Như vậy thì nhân vật mấu chốt trong hai vụ án trước có khả năng cũng sẽ có mặt trong danh sách này!”
“À…” Đinh Lam hiểu ý: “Như vậy xem ra, có thể tình huống của Lee Il Yeon và Kwon Yoo Dong giống với Ryoo Bul Seong à?”
“Người đã gây ra vết thương lòng cho bọn họ, sau khi bị tổn thương cũng từng tham gia hội hỗ trợ à?”
“Anh rể, nếu như Takaki Iwata thật sự vẫn còn sống, hơn nữa còn bị bọn họ bắt giữ thì vị thần thám quốc tế là anh sẽ vang danh bốn bể thật đấy!”
“Nói gì đấy hả!” Triệu Ngọc xị mặt: “Chẳng lẽ bây giờ anh vẫn chưa đủ vang danh bốn bể sao? Bây giờ, anh có tên tuổi, có vai vế lắm đấy nhé!”
Trong khi nói khoác mà không biết ngượng, Triệu Ngọc mở tư liệu về Takaki Iwata ở trong điện thoại ra, ghi nhớ thật kỹ diện mạo của Takaki Iwata.
Nói không chừng, lời nói của Đinh Lam sẽ thực sự ứng nghiệm, bọn họ thực sự có thể tìm thấy khuôn mặt quen thuộc này trong hội hỗ trợ!
Giáo đường Seoul cách đường Kim Kang rất gần, chưa đến mười hai giờ trưa, đoàn người Triệu Ngọc đã tiến vào giáo đường.
Đây là một tòa kiến trúc rất lớn theo kiểu Gothic, có phong cách điển hình của phương Tây, tuy rằng nơi này không phải là điểm du lịch nổi tiếng, nhưng vẫn thu hút không ít khách du lịch đến tham quan.
Nhưng như vậy lại thuận tiện cho Triệu Ngọc và Đinh Lam, hai người mặc đồ bình thường, đeo ba lô giống y như khách du lịch vậy.
Sau khi bước vào giáo đường, họ nhìn thấy rất nhiều người phương Tây, những người này làm việc ở giáo đường quanh năm.
Triệu Ngọc và Đinh Lam không phải đến để tham quan, bọn họ tiếp tục đi qua đại sảnh của giáo đường, đi đến sảnh phía sau, dựa theo tư liệu thì đó chính là nơi làm việc của hội hỗ trợ.
Bọn họ đã đi loanh quanh nơi này vài vòng mà vẫn chưa gặp được mấy người, cho dù có gặp vài nữ tu sĩ và nhân viên làm việc thì cũng không có ai để ý đến bọn họ.
“Bên này, bên này…” Đinh Lam nhanh chóng nhận ra một văn phòng làm việc, lập tức thoải mái dẫn Triệu Ngọc đi vào.
Ai ngờ, trong căn phòng này cũng không có ai cả.
“Nào, anh nhìn bức tường này đi…” Đinh Lam chỉ vào bức ảnh trên tường rồi nói: “Những người ấy chắc là giáo sĩ của nơi này! Xem thử xem có…”
“Cái này…” Triệu Ngọc nhìn tổng thể một lần, chỉ thấy phần lớn những người trên bức ảnh đều là người nước ngoài, chỉ có vài gương mặt phương Đông, lại đều là nữ.
“Ừm… Bọn họ là…”
Triệu Ngọc và Đinh Lam đang nhìn say sưa, sau lưng lại truyền đến giọng nói của một người phụ nữ.
Vừa quay đầu lại nhìn, họ thấy một người phụ nữ mặc đồ tu sĩ đang tò mò nhìn bọn họ.
Tuổi của nữ tu sĩ này cũng không nhỏ, ước chừng khoảng hơn sáu mươi tuổi, đang ôm hộp cơm trước ngực, chắc là định muốn ăn bữa trưa.
“Ừm…” Đinh Lam cố ý nói tiếng Trung: “Chúng tôi muốn đến giáo đường làm tình nguyện, còn muốn được tư vấn vài chuyện về hội hỗ trợ nữa!”
“Ơ…” Người này quả nhiên không biết, vẻ mặt không hiểu gì.
Đinh Lam đổi lại thành tiếng Anh, lặp lại một lần nữa, lúc này nữ tu sĩ mới hiểu ra, vội vàng dùng tiếng Anh lưu loát nói: “Hoan nghênh, hoan nghênh! Cuối tuần này giáo đường có một hoạt động quyên góp tiền cứu trợ thiên tai, nếu như thời gian cho phép thì hai người có thể đến hỗ trợ vào sáu giờ sáng!”
“Tốt quá” Đinh Lam kéo Triệu Ngọc: “Chúng tôi rất vinh hạnh!”
“Vậy thì…” Nữ tu sĩ đặt hộp cơm xuống, tìm một cuốn sổ trên bàn làm việc, đưa cho hai người rồi nói: “Mời hai người hãy ký vào đây để đăng ký!”
“Ừm…” Đinh Lam nhận quyển sổ và thuận miệng hỏi: “Xin hỏi, chúng tôi muốn tham gia hội hỗ trợ thì cũng có thể đăng ký hẹn trước ở đây à?”
“Không” Nữ tu sĩ xua tay nói: “Người chịu trách nhiệm về hội hỗ trợ là Viện Tâm lý học, hai người có thể đến ngay căn phòng đối diện cầu thang ở tầng hai để hẹn trước”
“Nhưng mà…” Nữ tu sĩ nhìn vào đồng hồ trên tường: “Bây giờ thì bọn họ đã tan làm rồi, hai người có thể quay lại vào hai giờ chiều!”
“Ừm…” Đinh Lam gật đầu, vừa thuần thục ghi tên giả vào quyển sổ vừa tán gẫu: “Vậy là giáo đường không tham gia vào chuyện của hội hỗ trợ nhỉ?”
“Không, cũng không hoàn toàn là vậy” Nữ tu sĩ lịch sự nói: “Đôi lúc mục sư cũng phải qua giúp đỡ tư vấn tâm lý!”
“Giáo trình của nhà thờ có điểm chung với tư vấn tâm lý, tinh thần của con người cần phải được an ủi, ý muốn của Chúa chính là phổ độ chúng sinh, chúng tôi đặt hội hỗ trợ trong giáo đường cũng là vì mong muốn này…”
“Đúng vậy” Đinh Lam mỉm cười: “Tín ngưỡng có thể đem lại sức mạnh cho con người, làm cho con người ta trở nên mạnh mẽ!”
“Đúng rồi…” Nói xong, Đinh Lam đã đăng ký xong xuôi, lập tức kéo Triệu Ngọc đến bên cạnh, hỏi nữ tu sĩ đó: “Xin hỏi một chút, ở đây có mục sư nào đến từ Nhật Bản không? Hoặc là giảng viên trong hội hỗ trợ có người nào biết tiếng Nhật không?”
“Chồng tôi đến từ Tokyo, chỉ biết tiếng Nhật thôi, phải làm sao bây giờ đây?”
“Ừm…” Nữ tu sĩ ngẩn ra một lúc rồi nói: “Hai người là khách du lịch hay là cư trú dài hạn ở Seoul? Trong ấn tượng của tôi thì trong giáo đường chúng tôi không có mục sư biết tiếng Nhật. Nhưng mà hai người có thể đến hội hỗ trợ hỏi thử xem sao”
“Bên Viện Tâm lý học sẽ dựa theo tình hình mà cử người hướng dẫn, có lẽ họ sẽ tìm được một hướng dẫn biết tiếng Nhật chứ nhỉ?”
“Ừm…” Đinh Lam ngẫm nghĩ một lúc, lập tức gật đầu bày tỏ cảm ơn.
Triệu Ngọc bỗng nhiên nói một câu: “Konnichiwa (Xin chào)!” Sau khi nói xong, hắn mới ý thức được là mình nói sai rồi, vội vàng sửa lại cho đúng: “Arigatou (Cám ơn)!”
“Ừm…” Nữ tu sĩ lịch sự cúi người, hỏi: “Hai người vội vã muốn tìm hội hỗ trợ là do đã gặp phải vấn đề gì à?”
“Có cần tôi giúp hai người tìm mục sư để trò chuyện không?”
“À không cần đâu, không cần đâu!” Đinh Lam vội nói: “Quả thật là tôi và chồng đã gặp phải vài vấn đề, nhưng mà… Haizz! Khó mà mở miệng ra nói được… Cho nên, chúng tôi mới xa xôi chạy đến đây để tìm sự giúp đỡ!”
“Chúng tôi rất cảm ơn bà!” Đinh Lam vẽ một chữ thập trước ngực: “Thiên chúa phù hộ! Chúng tôi đi trước đây!”
Nói xong, cô mới kéo Triệu Ngọc rời khỏi căn phòng…