Chương 2057 Lý do ra tay
“Làm gì vậy hả? Ai bảo anh lên tiếng hả?” Trong lúc lên tầng, Đinh Lam không kìm được oán trách Triệu Ngọc: “Không biết nói thì không thể câm miệng lại à?”“Ai… Ai bảo em không báo cho anh biết trước chứ?” Triệu Ngọc soi mói: “Em thấy anh có điểm nào giống người Nhật Bản không hả?”
“Đồ ngốc” Đinh Lam nhíu mày: “Nếu người như anh mà đi làm đặc công thì đã mất mạng lâu rồi! Vừa rồi em chỉ là tùy cơ ứng biến thôi mà?”
“Nếu trong nhà thờ này hay là trong hội hỗ trợ có người Nhật Bản, vậy thì người này rất có thể có liên quan tới vụ án con ngươi đen!”
“Anh biết…” Triệu Ngọc nói: “Nhưng mà tiếng Nhật xuất sắc của anh thì sao hả, không phải cũng là để phối hợp với em sao!”
Đinh Lam xấu hổ đến toát mồ hôi: “Anh gọi cái này là phối hợp đấy à? Chắc chắn bà nữ tu sĩ đó đang nghi ngờ chúng ta rồi! Thật là, sớm biết thế này thì thà em vào một mình còn hơn!”
“Đợi đã…” Triệu Ngọc nhìn thấy Đinh Lam đã đến tầng hai, vội vàng hỏi: “Bây giờ, em muốn làm gì hả?”
“Tìm tư liệu mà anh cần đấy!” Đinh Lam nói: “Vừa rồi không phải nữ tu sĩ đó đã nói hai giờ chiều thì hội hỗ trợ mới mở cửa sao? Bây giờ vừa hay là cơ hội tốt để ra tay đấy!”
“Nhưng…” Triệu Ngọc chỉ vào cuối hành lang, nói: “Ở đây có camera đấy…”
“Không sao đâu anh rể” Đinh Lam nói: “Chúng ta chỉ tìm một phần tư liệu, chứ không phải là hoàn thành nhiệm vụ đặc công tuyệt mật gì, chỉ cần chúng ta không lấy tư liệu đi thì sẽ không có ai phát hiện ra đâu!”
Trong lúc nói chuyện, Đinh Lam đã đến trước cửa căn phòng có bảng ghi dòng chữ “Hội hỗ trợ”.
Thông qua máy thăm dò trong đầu, Triệu Ngọc đã phát hiện ra camera từ lâu, vì để đề phòng ngộ nhỡ, hắn đã sử dụng hai cái máy phản camera lên hắn và Đinh Lam.
Thế là camera theo dõi sẽ không lưu lại dấu vết của bọn họ.
Đinh Lam gõ cửa trước, sau đó vặn cửa, cửa phòng không có động tĩnh gì.
Vì thế, cô lấy công cụ ra và bắt đầu cạy cửa, đặc công đúng là lợi hại, tay nghề của Đinh Lam có lẽ là không hề kém hơn Thôi Lệ Châu chút nào, chỉ mất hơn mười giây đã nhẹ nhàng mở được cửa.
Hội hỗ trợ vốn không phải là nơi tuyệt mật gì, văn phòng ở đây rất đơn giản, sau khi đi vào, hai người nhanh chóng đặt trọng điểm vào tủ tài liệu dựa sát tường.
Các cặp tư liệu được sắp đặt ngăn nắp trong tủ, Đinh Lam tinh thông tiếng Hàn, Triệu Ngọc cũng có máy phiên dịch trong người, hai người lật tìm từ trong cặp tài liệu, chỉ vài phút là đã tìm thấy tư liệu liên quan.
Sau đó, hai người tự lấy điện thoại ra, bắt đầu chụp ảnh tư liệu, nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ.
Bọn họ không chỉ tìm thấy danh sách người hướng dẫn và tư vấn của hội hỗ trợ mà còn tìm thấy danh sách của tất cả những người đã tham gia hội hỗ trợ trong năm qua.
Sau khi có được tư liệu, hai người rời khỏi giáo đường, quay về xe.
“Vậy tiếp theo…” Đinh Lam nói: “Chúng ta quay về Cục Cảnh sát nghiên cứu thật kỹ những tài liệu này chứ?”
“Không!” Ai ngờ, Triệu Ngọc nói rất kiên quyết: “Chúng ta vẫn phải quay lại ngân hàng ở đường Kim Kang, dựa theo kế hoạch ban đầu, tiếp tục điều tra đồng nghiệp và người nhà của Lee Il Yeon!”
“Tối hôm qua, anh đã nghĩ đến một chuyện” Triệu Ngọc giải thích: “Nếu như thật sự là Lee Il Yeon đã vì khoản tiền cho vay mà đắc tội với ai đó, thì tất nhiên là khoản vay chưa được chuyển đi rồi!”
“Cho nên chúng ta chỉ cần đặt trọng điểm vào những khoản vay đã bị Lee Il Yeon từ chối, lượng công việc sẽ giảm bớt lại. Sau đó…” Triệu Ngọc chỉ vào điện thoại của mình: “Lại so sánh với những người trong này, nói không chừng có thể tìm ra manh mối!”
“Lợi hại!” Đinh Lam dựng thẳng ngón cái lên: “Anh rể không hổ là thần thám!”
Vì thế, hai người nói lại với tài xế, chiếc xe lập tức quay về ngân hàng trên đường Kim Kang.
Điều may mắn là sau khi liên lạc với bên ngân hàng, bọn họ biết được tất cả các khoản vay không đạt tiêu chuẩn xét duyệt đều được ghi chép lại.
Rất nhanh sau đó, ngân hàng đã chuyển ra tất cả đơn xin cho vay chưa được xét duyệt có liên quan với Lee Il Yeon.
Trên đơn xin có thông tin chi tiết về người xin, rất tiện để tìm kiếm.
Sau đó, Triệu Ngọc và Đinh Lam lại chia nhau đi tìm đồng nghiệp của Lee Il Yeon, tiến hành thẩm tra theo thông lệ.
Trước đó, đội điều tra diện rộng và chính hắn cũng đã làm việc tương tự, nhưng những người mà họ tìm lúc trước đều là những đồng nghiệp khá thân với Lee Il Yeon.
Mà lần này, Triệu Ngọc lại cố ý tìm vài đồng nghiệp và lãnh đạo không quen thân với Lee Il Yeon để tìm hiểu về Lee Il Yeon từ một mặt khác.
Nhưng mà lời chứng của những người này hầu như không khác gì những người khác, Lee Il Yeon không chỉ trung thực mà còn tỉ mỉ trong công việc.
Tất cả những đơn xin cho vay bị từ chối hoàn toàn được thực hiện dựa theo hệ thống điều lệ, trong đó không hề dính líu đến bất kỳ tình cảm riêng nào.
Về mặt xã giao cũng vậy, phạm vi quan hệ của Lee Il Yeon rất nhỏ, ngoại trừ đồng nghiệp và vài người bạn học không tệ ra thì gần như không còn mối giao thiệp nào khác nữa.
Hơn nữa, người này khá là chú ý đến lời nói và hành động của bản thân, hầu như chưa từng đắc tội với ai cả.
“Em thật sự không hiểu…” Sau khi điều tra xong và quay lại xe, Đinh Lam nhíu mày nói: “Lee Il Yeon và Kwon Yoo Dong hoàn toàn là hai cực đối nghịch nhau mà!”
“Sao mà hung thủ lại giết một người thành thật như vậy? Hơn nữa, còn dùng phương pháp tàn nhẫn như con ngươi đen chứ?”
“Đúng thế…” Triệu Ngọc lật xem tư liệu về các khoản cho vay mà bên ngân hàng gửi cho hắn, lẩm bẩm: “Nếu như chỉ vì không duyệt khoản cho vay mà giết người thì có phải là hơi quá đáng không?”
“Những chuyện xấu mà Kwon Yoo Dong gây ra quá tuyệt tình, Ryoo Bul Seong cũng vì ích kỷ mà làm cho bảy người bị thiêu chết…” Đinh Lam nói theo: “Chỉ bởi vì khoản cho vay không được phê duyệt thì hình như vô lý quá nhỉ?”
“Hơn nữa, Lee Il Yeon chỉ là làm việc theo lệ, dù không thể phê duyệt khoản cho vay thì cũng đâu thể tính là làm chuyện ác?”
“Hơn nữa, con ngươi đen đại diện cho sự lãnh đạm, thờ ơ, hình như chuyện không duyệt cho vay đâu tương xứng với đặc điểm ‘ngoảnh mặt làm ngơ’?”
“Trừ phi là…” Triệu Ngọc nói: “Lee Il Yeon đã sử dụng thủ đoạn nào đó để vi phạm, cố ý không phê duyệt khoản vay cho người này, hơn nữa, bởi vì khoản vay không được phê duyệt nên đã tạo thành hậu quả rất nghiêm trọng!”
“Chỉ có như vậy thì mới có thể trở thành lý do khiến hung thủ ra tay sát hại…”
“Ý của anh là…” Đinh Lam cân nhắc rồi nói: “Nếu giống những gì mà anh đã suy đoán thì chắc sẽ rất dễ điều tra về người bị từ chối cho vay nhỉ?”
“Có thể…” Triệu Ngọc chỉ vào tư liệu và nói: “Chúng ta vẫn phải tìm người nắm rõ các nghiệp vụ cho vay của ngân hàng trợ giúp, xem xem là rốt cuộc trong những thủ tục xét duyệt của Lee Il Yeon có vấn đề hay không?”
“Ừm…” Đinh Lam gật đầu hỏi: “Vậy lần này có thể quay về Cục Cảnh sát được rồi chứ?”
“Không được!” Ai ngờ, Triệu Ngọc vẫn đưa ra đáp án phủ định: “Chúng ta vẫn phải đến nhà của Lee Il Yeon một chuyến!”
“Nhà sao?” Đinh Lam nhíu mày: “Không phải chúng ta đã từng đến đó một lần rồi à? Những điều cần hỏi chắc cũng đã hỏi cả rồi nhỉ? Vẫn đi nữa à?”
“Không phải” Triệu Ngọc nói: “Chẳng phải chúng ta đã bàn với nhau từ đêm qua rồi à? Nếu bởi vì khoản tiền cho vay mà ôm hận trong lòng thì nói không chừng, lúc còn sống Lee Il Yeon chắc đã từng bị cảnh cáo hay gì đó rồi!”
“Nhưng mà…” Đinh Lam nhìn tư liệu rồi nói: “Lee Il Yeon là một người phụ nữ đã ly hôn, không có con cái, cha mẹ cũng không sống bên cạnh, cứ coi như đã từng có dấu hiệu nào đó thì chúng ta cũng đâu biết được?”
“Đúng thế” Triệu Ngọc gật đầu: “Lúc trước, khi anh và Lee Jin Ju đến thì đã gặp cha mẹ của Lee Il Yeon rồi, bọn họ nói rằng trong nửa năm trước khi vụ án xảy ra, Lee Il Yeon không hề có bất kỳ dấu hiệu nào khác thường cả”
“Vậy…” Đinh Lam nhíu mày: “Chúng ta còn qua đó làm gì chứ? E rằng, bây giờ đến cửa cũng không mở được ấy chứ!”
“Anh đang định…” Triệu Ngọc nói: “Hỏi thăm hàng xóm hay là quản lý của cô ta một lần nữa! Hình như sát thủ con ngươi đen đã nắm hành tung của Lee Il Yeon rất rõ, nói không chừng, hắn ta đã từng xuất hiện ở gần chỗ ở của Lee Il Yeon rồi…”
“Không phải chứ?” Đinh Lam nhếch miệng: “Chúng ta phải đi gõ cửa từng nhà một ư? Anh rể, anh không cảm thấy giao những việc này cho cấp dưới của Lee Jin Ju làm là được rồi sao?”
“Anh đừng quên, anh chỉ là vai khách mời thôi, đâu cần phải tự mình đi làm tất cả mọi chuyện chứ?”
“Anh đã nói rồi” Triệu Ngọc lại không chút do dự nói: “Nếu đã ra tay điều tra vụ án thì phải dốc hết sức mình chứ!”
Nói xong, hắn kéo Đinh Lam lên xe, cùng nhau đi đến nơi ở của Lee Il Yeon…