← Quay lại trang sách

Chương 2058 Những chuyến đi bộ kỳ lạ

“Không biết…” Một người râu ria xồm xoàm nói: “Đừng thấy chúng tôi là hàng xóm, nhưng mà chẳng hề qua lại gì với nhau cả! Tôi chỉ biết cô gái đó sống một mình, rất yên tĩnh, tôi không hề nghe thấy bên nhà cô ta phát ra âm thanh gì ầm ĩ cả…”…

“Cái cô gái bị móc mắt đó hả? Đúng là thảm mà…” Một cô gái đang uốn tóc nói: “Cô ta trông cũng bình thường thôi, tôi chẳng mấy chú ý đến cô ta, chỉ là từ trước đến giờ, tôi chưa từng thấy cô ta đi cùng với ai về nhà cả, bình thường toàn là về một mình thôi…”

⚝ ✽ ⚝

“Mấy người có thấy phiền không hả?” Một cụ già tóc hoa râm nói: “Mấy người đã hỏi tôi nhiều lần lắm rồi đấy! Tôi thật sự không hề quen cô ta đâu…”

⚝ ✽ ⚝

“Tôi biết, cô ta làm việc ở ngân hàng…” Một chàng trai trẻ tuổi nói: “Tôi từng thấy cô ta ở ngân hàng Kim Kang, ăn diện khá là sang trọng, cô ta rất chú ý đến chuyện ăn mặc tiêu dùng, chỉ là… không thích giao tiếp trò chuyện cho lắm…”

⚝ ✽ ⚝

Thế là Triệu Ngọc và Đinh Lam phỏng vấn hơn mười gia đình và đều nhận được những câu trả lời tương tự như vậy.

“Haizz!” Đinh Lam thở dài, nói: “Em còn tưởng rằng các anh làm cảnh sát điều tra thì sẽ thoải mái hơn đặc công bọn em chứ! Bây giờ xem ra là em đã sai rồi…”

“Có lẽ…” Triệu Ngọc nói: “Manh mối phá án đang nằm trong những câu nói lơ đãng của những người này, đi thôi! Chúng ta đến nhà của Lee Il Yeon xem thử thế nào!”

Lee Il Yeon sống ở một chung cư xa hoa, khu này cách nơi làm việc của cô ta khoảng mười cây số.

Không giống hầu hết những người thuê nhà ở đây, căn chung cư của Lee Il Yeon là do cô ta bỏ tiền mua.

Dẫu sao thì đây cũng là thành phố Seoul rộng lớn, đừng thấy diện tích của căn chung cư không to, nhưng giá của nó không hề nhỏ chút nào, ở quê là mua được một căn biệt thự to rồi đấy.

“Lúc trước, anh đã từng đến đây một lần rồi” Triệu Ngọc nói: “Anh không hề tìm được bất cứ vật dụng nào của đàn ông trong nhà của Lee Il Yeon cả. Có thể thấy là sau khi ly hôn, cô ta vẫn luôn sống một mình”

“Tình trạng thu chi thế nào, chỉ cần liếc qua là biết ngay, sau khi cô ta ly hôn với chồng trước thì đã nhận được một số tài sản không nhỏ, lại thêm công việc tiện lợi, vay thêm một khoản mới mua được căn chung cư này!”

“Em thấy…” Đinh Lam nói: “Lee Il Yeon chết vì con ngươi đen, như vậy chắc không liên quan gì đến tài sản và tình trạng hôn nhân của cô ta đâu nhỉ?”

“Chẳng lẽ… Anh còn muốn điều tra về chồng trước của cô ta nữa sao?”

“Anh đã điều tra rồi” Triệu Ngọc nói: “Anh ta đang buôn bán ở nước mình! Hiện tại đã tái hôn rồi…”

“Anh giỏi thật đấy…”

Trong lúc đang nói chuyện, hai người đã đến nơi ở của Lee Il Yeon, bởi vì Lee Il Yeon đã qua đời được một tháng nên ở đây đã không còn bất cứ nhân viên cảnh sát nào cả.

Hai người nhấn chuông cửa, quả nhiên là không có ai mở cửa cả, chứng tỏ rằng là người nhà của Lee Il Yeon không có ở đây.

Thế nên hai người liên hệ với quản lý của chung cư, muốn thông qua quản lý để mở cửa cho bọn họ vào xem một lát.

Quản lý là một người mập mạp, sau khi thở hồng hộc chạy lên thì lập tức nói rõ với Triệu Ngọc và Đinh Lam là ông ta cũng không có cách nào mở được cửa phòng.

Bởi vì căn phòng này không giống những phòng cho thuê khác, chỗ quản lý không có chìa khóa dự phòng. Nếu muốn đi vào thì chỉ có thể liên hệ với người nhà của Lee Il Yeon thôi.

Cha mẹ của Lee Il Yeon đều khỏe mạnh, anh chị em thì đông đúc, lại không có con nên đoán chừng căn chung cư này sẽ gây ra vấn đề thừa kế tài sản.

“Vậy…” Triệu Ngọc hỏi quản lý: “Ông có cách liên hệ với bọn họ không?”

“Tôi chỉ có số liên lạc của một người thôi, nhưng mà mãi vẫn không có ai nghe điện thoại cả” Quản lý nói: “Tôi đang có chuyện muốn tìm bọn họ đây! Chiếc xe ô tô của Lee Il Yeon vẫn đang ở bãi đỗ xe, vị trí đỗ xe cũng là cho thuê, cô ấy cần phải trả phí đỗ xe!”

“Hửm?” Một câu nói lập tức dẫn đến sự chú ý của Triệu Ngọc: “Ông nói gì cơ? Ý của ông là Lee Il Yeon có xe ô tô à?”

“Đúng vậy!” Người quản lý mập nói: “Màu trắng hiện đại, chiếc xe vẫn còn mới đấy! Hình như là… cô ấy mua được hơn nửa năm rồi đấy nhỉ?”

“Có xe…” Triệu Ngọc lẩm bẩm: “Nếu như đã có xe thì tại sao trong biên bản điều tra, tối hôm ấy đã muộn như vậy rồi mà cô ấy lại đi bộ về nhà cơ chứ?”

“Thế à? Ồ…” Quản lý mập nói: “Bình thường cô ấy không hay lái xe đâu, chỉ khi nào về quê thăm cha mẹ trong kỳ nghỉ thì mới lái xe thôi”

“Bãi đỗ xe dưới tầng hầm” Đinh Lam hỏi: “Sao ông biết được bình thường cô ấy không thường lái xe thế?”

“Đương nhiên là tôi biết chứ” Quản lý mập trả lời: “Tôi trực ở sảnh chung cư, gần như ngày nào cũng có thể thấy Lee Il Yeon đi vào từ cửa chính!”

“Nếu cô ấy lái xe vào thì không cần phải đi qua sảnh, mà sẽ trực tiếp đi thang máy lên tầng!”

“Chậc chậc…” Triệu Ngọc nhớ lại: “Trong ngân hàng ở đường Kim Kang rõ ràng là có bãi đỗ xe cho công nhân viên chức, ngân hàng lại cách chung cư mười cây số, rõ ràng lái xe là cách tiện lợi nhất!”

“Hơn nữa, Lee Il Yeon thường hay tăng ca” Triệu Ngọc lại nói: “Mỗi ngày đều tan làm rất muộn, lúc ấy lại không cần lo vấn đề tắc đường, hiển nhiên lái xe vẫn là thích hợp nhất rồi”

“Nếu không thì sao cô ấy phải mua xe chứ?”

“Có gì đâu…” Đinh Lam nói: “Có khi cô ấy không thích lái thì sao?”

“Thế à?” Triệu Ngọc suy nghĩ một lúc rồi nói với quản lý: “Bây giờ, phiền ông dẫn tôi đến chỗ xe ô tô của Lee Il Yeon xem thế nào!”

Quản lý không dám sơ suất, lập tức gật đầu đồng ý, đi thang máy xuống bãi đỗ xe với Triệu Ngọc và Đinh Lam.

Trên đường, Triệu Ngọc điều tra qua phần mềm điện thoại, nếu như tan làm mà Lee Il Yeon không lái xe về nhà, như vậy thì cô ta chỉ có thể gọi xe, đi tàu điện ngầm hoặc là xe buýt vân vân…

Xe buýt thì không có chuyến đi thẳng, hơn nữa sau tám giờ tối thì không có chuyến nào nữa.

Nếu thường gọi xe taxi thì chính là một khoản chi không nhỏ, đoán chừng là với điều kiện của Lee Il Yeon thì rất khó mà gánh nổi.

Còn đi tàu điện ngầm thì đầu tiên cần phải đi bộ hơn tám trăm mét mới có thể đến ga tàu điện ngầm, mà sau khi ra khỏi tàu điện ngầm, cô ta còn phải đi bộ hơn bốn trăm mét nữa mới có thể đến chung cư.

Kỳ lạ…

Triệu Ngọc khó hiểu, nếu như Lee Il Yeon đã mua xe ô tô rồi thì tại sao vẫn phải đi bộ mỗi ngày chứ?

Là để rèn luyện thân thể ư?

Nhưng nếu muốn rèn luyện thân thể thì sao còn mua xe làm gì?

Chẳng lẽ… Trong chuyện này có vấn đề gì sao?

Thang máy nhanh chóng đi xuống bãi đỗ xe. Quản lý đưa bọn họ đến trước một chiếc xe ô tô màu trắng hiện đại.

Hửm?

Triệu Ngọc duỗi tay ra quẹt một cái, phát hiện trên thân xe có phủ một lớp bụi mỏng, xem ra chiếc xe này đã rất lâu rồi chưa được sử dụng.

“Đội điều tra diện rộng cũng thật là” Đinh Lam dùng tiếng Trung nói: “Không ngờ nạn nhân lại có xe ô tô! Tại sao họ lại không qua đây kiểm tra thế nhỉ?”

Đinh Lam vừa nói như vậy thì quản lý mập hơi sửng sốt, hiển nhiên là khá bất ngờ.

“Vụ án này không giống những vụ án bình thường” Triệu Ngọc nói: “Trong video giám sát, vào đêm mà Lee Il Yeon xảy ra chuyện đã hiển thị rất rõ ràng rằng cô ta đã đi bộ rời khỏi chỗ làm”

“Cho dù chúng ta có đứng vào địa vị của họ thì cũng chưa chắc đã điều tra ra chiếc xe ô tô này…”

“Cho dù có điều tra ra thì e là cũng chẳng có tác dụng gì đâu nhỉ?” Đinh Lam khó hiểu: “Hình như chiếc xe ô tô này không được sử dụng đã rất lâu rồi, hiển nhiên là nó không hề liên quan gì đến vụ án!”

“Không đâu!” Triệu Ngọc lắc đầu rồi nói: “Tuy rằng chiếc xe không được sử dụng, nhưng chưa chắc đã không liên quan gì đến vụ án! Lúc trước, anh đã từng nói rồi, chân tướng thường hay bị che đậy ở những manh mối không hề nổi bật chút nào!”

“Lee Il Yeon có xe mà không lái, thà rằng mỗi ngày đi bộ có lẽ là vì… có nguyên nhân nào đó! Mà nguyên nhân này…” Một tia sáng bỗng lóe lên trong mắt Triệu Ngọc: “Có thể là nhân tố quyết định để phá được vụ án!”

“Các… Các cậu…” Do Triệu Ngọc nói toàn là tiếng Trung nên lúc này quản lý mập không kìm nén được nữa: “Các cậu là cảnh sát nước nào thế hả!?”